Người thiên mẫu văn minh thu tú cầu, mỉm cười nói: - Đúng rồi, ngươi cường đại như vậy, nếu chịu ở rể thiên mẫu văn minh chúng ta thì rất có khả năng nhé. Thiên mẫu văn minh chúng ta không ít tỷ muội thích loại như ngươi. Nàng chớp mắt, rất quyến rũ. Lục Nguyên đổ mồ hôi, đây chính là người thiên mẫu văn minh, chưa từng tiếp xúc qua, đúng là lạ lùng. Hắn nhún vai nói: - Thế thì không cần đâu. Chiến đấu, vẫn còn tiếp tục. Trận thứ một ngàn năm trăm lẻ sáu, thắng. Trận thứ một ngàn sáu trăm ba mươi sáu, thắng. Đây là nguyên khí thế giới thứ một ngàn sáu trăm ba mươi sáu, giờ Lục Nguyên cảm giác nguyên khí thế giới của mình sắp gom đủ rồi. Trận thứ một ngàn sáu trăm ba mươi bảy sắp bắt đầu, đối thủ lần này là dạ chi văn minh. Dạ chi văn minh là một văn minh kỳ lạ, văn minh chia làm hai lưu phái. Một là chủ lưu ám sát lưu, hai là thứ lưu dạ mị lưu. Người ám sát lưu am hiểu ám sát trong bóng đêm, người dạ mi lưu thì đều là bộ dạng phiên phiên công tử, vô cùng đẹp trai, hấp dẫn ánh mắt dị tính, xem như lưu phái đặc biệt. Hai phái này cấu thành dạ chi văn minh, phó chủ dạ chi văn minh xưng là Dạ Đế, cũng là một người rất hấp dẫn, nghe nói thực lực không kém hơn Thiên Mẫu. Lục Nguyên lần này đối phó là người ám sát lưu. Người ám sát lưu mới bắt đầu giấu trong không trung, năng lực ẩn giấu này Lục Nguyên phát hiện lợi hại hơn đơn thuần tàng kiếm ý rất nhiều, bàn về năng lực giấu thì hơn xa hắn, đối với điều này, Lục Nguyên chỉ đành khâm phục. Nhưng biết ẩn núp không có nghĩa là địch nổi hắn. Trong chớp mắt, một sát khí tới gần cổ Lục Nguyên, sát khí tới thật nhanh, không uổng là người ám sát lưu dạ chi văn minh. Lục Nguyên đối mặt chiêu thức như vậy dường như sớm chuẩn bị, xoay đầu há mồm cắn binh khí của đối phương, nhân lúc gã kinh ngạc thì quay người đánh trúng đối thủ. không sai, lần này có thể tìm dấu vết của đối thủ không phải vì gã ẩn núp không tốt. Mà vì hắn dùng tiểu nhân quả thiết tắc, đối thủ ẩn giấu không tiêu trừ tình trạng nhân quả cho nên hắn tìm ra được. Người dạ chi văn minh đương nhiên không biết tiểu nhân quả thiết tắc, thua mà chẳng hiểu gì cả. Cuộc chiến thứ một ngàn sáu trăm ba mươi bảy, thắng. Lục Nguyên chiến đấu không ngừng, người bên cạnh Quyết Đấu phong ngày càng nhiều. Mới bắt đầu chỉ gần một vạn người, nhưng theo Lục Nguyên chiến thắng, cơ bản người ở thế giới hỏa sơn đều tới xem, xem Lục Nguyên chiến đấu, phát hiện phong cách chiến đấu của hắn đáng sợ, dù là đối thủ nào đi lên đều bị đánh bại. Cuộc chiến thứ một ngàn bảy trăm, đối thủ là người hỏa chi văn minh, Lục Nguyên thắng. Cuộc chiến thứ một ngàn chín trăm, đối thủ là người lôi chi văn minh, tên gọi công kích lôi sát mạnh nhất, bị Lục Nguyên đánh gục. Trận chiến thứ hai ngàn lẻ ba, đối thủ là người nho chi văn minh. Đến đây thì mọi người mới phát hiện, kiếm của Lục Nguyên và kiếm của nhi chi văn minh rất giống, không lẽ Lục Nguyên là người nho chi văn minh? Không giống, văn minh khác có lẽ chơi âm mưu quỷ kế gì chứ nho chi văn minh bình thường tự cho rằng làm việc ngay thẳng chính trực, tuyệt đối không thi triển ra âm mưu quỷ kế. Trận chiến này không có gì bất ngờ, Lục Nguyên thắng. Cuộc chiến thứ hai ngàn một trăm sáu mươi ba, đối thủ là người giản chi văn minh, lần này mọi người cho rằng Lục Nguyên đụng phải khắc tinh. Dù sao ai đều biến giản có thể khắc kiếm, nhưng tình huống là người giản chi văn minh dễ dàng bị Lục Nguyên đánh trọng thương, không phải đối thủ của hắn. Cuộc chiến thứ hai ngàn tám mươi tám, đối thủ lần này là thái cổ văn minh, xấut hiện người cổ văn minh cực kỳ hiếm thấy. Hơn nữa hồng hoang khắc kiếm là mười phần mười, mọi người cho rằng kỷ lục liên tục thắng của Lục Nguyên dừng ở đây. Kết quả giật mình phát hiện, lại sai. Lục Nguyên vẫn thắng. Rốt cuộc làm sao vậy? Kiếm sao mà thắng hồng hoang được? Không lẽ là năm đó sơ đại Kiếm Chủ để lại kiếm pháp? Có không ít người biết chuyện có biết năm đó sơ đại Kiếm Chủ để lại bộ áp hoang kiếm pháp, nhưng hiệu quả không lớn, cộng thêm Lục Nguyên không đùng kiếm khắc hoang mà chỉ dùng một chút lực lượng kiếm khắc hoang nên bị ngộ nhận là áp hoang kiếm pháp của sơ đại Kiếm Chủ để lại. Cuộc chiến thứ hai ngàn ba trăm sáu mươi lăm, đối thủ lần này là người man chi văn minh. Man chi văn minh là văn minh cực kỳ hiếm thấy khá thú vị, nhưng kết quả rất đơn giản, thua dưới tay Lục Nguyên. Lại thắng! Thắng nữa! Chớp mắt đã đến liên tục thắng ba ngàn. Ai có thể ngăn cản Lục Nguyên? Không lẽ mặc kệ kỷ lục liên tục thắng của Lục Nguyên lên đến ba trăm hai mươi mốt sao? Người tiên cổ văn minh nhìn hướng cô gái tóc bạc trên cây quế. Thường Nga tóc bạc này nghe nói là đỉnh cao cấp thiên tôn chuyển thế, nếu nàng ra tay thì muốn thắng Lục Nguyên cũng dễ dàng đi? Thiếu nữ tóc bạc ăn hoa quế cao nói: - Ta không có hứng thú ra tay. Thiếu nữ tóc bạc Thường Nga đếm kỷ lục của Lục Nguyên, tạm thời không tính Vô Thượng Đại Giáo, đánh bại người văn minh có phủ chi văn minh, tinh chi văn minh, Thiên mẫu văn minh, Dạ đế văn minh, lôi chi văn minh, nho chi văn minh, giản chi văn minh, hỏa chi văn minh, dược chi văn minh, pháp bảo văn minh, vân vân và vân vân. Trong trung ương thiên triều có tổng cộng ba mươi văn minh bình thường, bây giờ nhiều người văn minh ra tay đều bị Lục Nguyên đánh bại. Thú vị. Tốt lắm, Lục Nguyên, nhanh lên trưởng thành đi. Trở thành trợ thủ của ta đi. Thiếu nữ tóc bạc Thường Nga thầm nhủ. Lần này nhất định phải lật thế cờ, mối thù năm kỷ nguyên trước phải thanh toán. Đôi mắt thiếu nữ tóc bạc Thường Nga lạnh lẽo. Có thể nhớ thù năm kỷ nguyên trước, thiếu nữ tóc bạc Thường Nga có lẽ không phải cấp thiên tôn đơn giản như vậy, rất có thể nàng là phó chủ văn minh, thậm chí là chủ văn minh chuyển thế. - Lục Nguyên, sau liên tục thắng ba ngàn rồi sẽ không dễ dàng như vậy. Thiếu nữ tóc bạc chống cằm: - Có một người cấp thiên tôn, hơi kiềm không nổi rồi. Ánh mắt của thiếu nữ tóc bạc Thường Nga cao cường, đã nhìn ra thực lực của Lục Nguyên tại thế giới hỏa sơn có mấy người hắn tuyệt đối không thắng được. Trận chiến ba ngàn một trăm, đối thủ là người hồ chi văn minh. Hồ chi văn minh là một văn minh rất đẹp. Lấy con gái làm chính, con gái cực đẹp. Có một phần đàn ông, đàn ông cũng cực kỳ tuấn tú. Trong lịch sử trung ương thiên triều từng xuất hiện miêu chi văn minh, nhưng cuói cùng miêu chi văn minh bị tiêu diệt mà hồ chi văn minh còn giữ lại. Hồ chi văn minh ở trong ba mươi văn minh bình thường rất yếu, nhưng bình thường hồ chi văn minh kết thân nhiều, phó chủ văn minh, thậm chí là chủ văn minh bên cạnh đều có tiểu thiếp hồ tộc. Có thể nói hồ chi văn minh là thâm căn cố đế, nên bình thường không ai dám chọc người của hồ chi văn minh. Mỗi một văn minh đều có thế đứng riêng, nhất định có đạo lý của nó. Trận chiến này khỏi nói, tất nhiên là Lục Nguyên thắng. Trận thứ ba ngàn hai trăm, thắng. Trận thứ ba ngàn ba trăm, thắng. Trận thứ ba ngàn bốn trăm, thắng. Kỷ lục liên tục thắng của Lục Nguyên còn đang tiếp tục, từng trận tiếp theo.