Đầu tiên là đi Kiếm Môn mở một dãy núi làm sơn mạch của mình, như Không Chi Sơn của Thái Sử Không vậy. Lục Nguyên cũng đơn giản, qua hoa lấy vô thượng tạo hóa lực xây một tòa Tửu Tuyền sơn. Tửu Tuyền sơn phòng bị cực ít, nhưng trong sơn mạch có một ít suối rượu mùi thơm nức mũi, là sơn mạch hiếm thấy. Lục Nguyên làm ra sơn mạch chí tôn như vậy thật khiến người dở khóc dở cười. Trừ điều đỏa còn có không ít người bái ở môn hạ Lục Nguyên. Dù sao Lục Nguyên bây giờ là chí tôn, lần này khiến hắn giật nảy mình, không hề có ý định thu đồ đệ. Đã quen tự do tự tại, một người một kiếm uống rượu tốt biết mấy, thu đồ đệ làm gì, tạm thời không hứng thú. Đương nhiên dù nói không thu đồ đệ thì vẫn có một số việc phải làm. Ví dụ làm chí tôn đứng nhất cần chỉ điểm những đệ tử trung tâm, Lục Nguyên tùy tiện chỉ vài lần. Có thể nói bây giờ là trộm một ít thời gian nghỉ ngơi. Nhưng chắc chắn nghỉ ngơi không bao lâu, bởi vì bây giờ có rất nhiều việc. - Thiên không yêu rượu thì trời không rượu tinh. Địa nếu không rượu thì đại không có tửu tuyền. Thiên địa nếu yêu rượu không uổng thiên. Lục Nguyên nằm tẩm trong ánh nắng ấm áp, hưởng thụ thời giẩnnhr rỗi khó được. Cái gì là hưởng thụ? Chính là đây, đời người khó được hưởng thụ. Từ khi tiến vào trung ương thiên triều thì phát hiện luôn bận rộn như con quay. Chốn trung ương thiên triều đều là tiết tấu nhanh. Thật ra Lục Nguyên biết không phải trung ương thiên triều tiết tấu nhanh mà vì tâm mình rối. Như một câu chuyện nhà phật. Gió thổi lá cờ, rốt cuộc là gió động, hay cờ động, thật ra là tâm động. Không sai, tâm mình đang động. Nhưng mình không thể không vội được, bởi vì trách nhiệm đè lên người quá nặng nề. Gánh nặng kiếm đạo, giản chi văn minh dòm ngó, thái cổ văn minh đè ép, rất là nhiều. Hết cách, đợi mình đánh đổ thái cổ văn minh, khai sáng ra kiếm đạo vô thượng đại đạo rồi thì sẽ làm biếng thật là nhiều, bù lại hôm nay. Chính lúc này, Lục Nguyên nghe có tiếng xé gió. Hạ Hầu chí tôn lập tức đáp xuống trước mặt hắn. Lục Nguyên hành lễ, nói: - Tham kiến Hạ Hầu sư thúc. Tuy bây giờ hắn là chí tôn, còn đứng đầu sáu chí tôn nhưng bối phận là bối phận, không có khả năng bởi vì thực lực của ngươi cường thì bối phận sẽ thay đổi, không có đạo lý như vậy. Hạ Hầu chí tôn phất tay ý bảo sư điệt thực lực còn cường hơn mình không cần đa lễ. - Lục Nguyên, có hứng thú đi chính trung tâm trung ương thiên triều xem không? Lục Nguyên nhướng mày hỏi lại: - Chính trung tâm trung ương thiên triều? Tốt lắm, đến trung ương thiên triều đã rất nhiều năm, nhưng mà luôn sinh hoạt ở biên duyên trung ương thiên triều, chưa từng đi chính trung tâm trung ương thiên triều. Tất nhiên trước giờ chưa từng nghe nói qua chính trung tâm trung ương thiên triều. Trung ương thiên triều quá lớn, mình không khả năng biết chính trung tâm trung ương thiên triều ở đâu. Hiển nhiên Hạ Hầu chí tôn thấy ra Lục Nguyên thắc mắc, nói: - Ngươi cũng biết trung ương thiên triều này năm thế lực lớn nhất tức là ngũ đại cổ văn minh, xếp dưới nữa là ba mươi văn minh bình thường, yếu hơn là Vô Thượng Đại Giáo tính hàng trăm ngàn, đây chính là cơ bản cấu thành của trung ương thiên triều. - Ngũ đại cổ văn minh chiếm mỗi hướng. - Chính giữa ngũ đại cổ văn minh chính là chính trung tâm trung ương thiên triều. Tại chính trung tâm trung ương thiên triều có một thứ gọi là thế giới hỏa sơn, phun ra tất nhiên không phải lửa mà là nguyên khí thế giới. Loại nguyên khí thế giới này đối với người tu hành trùng kích thế giới cảnh có tác dụng rất lớn, thật là thứ cần có để trùng kích thế giới cảnh. - Thế giới hỏa sơn không phải lúc nào cũng phun trào, lượng phun trào cực kỳ ít ỏi, cho nên luôn có người thường trú trong thế giới hỏa sơn. - Thế giới hỏa sơn chia làm ba phần, một phần là đỉnh núi, nơi này được nguyên khí thế giới thế giới hỏa sơn thuần nhất. - Phần thứ hai là sườn núi thế giới hỏa sơn, chỗ này nguyên khí thế giới khá nhiều, độ thuần tàm tạm. - Thứ ba là chân núi thế giới hỏa sơn, nơi này được nguyên khí thế giới ít nhất, độ thuần rất kém. - Đỉnh núi thế giới hỏa sơn tổng cộng có năm nơi bị ngũ đại cổ văn minh chiếm cứ. - Sườn núi thế giới hỏa sơn có ba mươi phương bị ba mươi văn minh bình thường chiếm cứ. - Chân núi thế giới hỏa sơn tổng cộng có ba trăm sáu mươi phương bị ba trăm sáu mươi Vô Thượng Đại Giáo chiếm cứ. - Từng giây từng phút đều có người ở gần thế giới hỏa sơn. - Càng muốn trùng kích thế giới cảnh thì càng nhiều người đến gần thế giới hỏa sơn. - Vô Thượng Kiếm Môn chúng ta trong nhiều Vô Thượng Đại Giáo xem như môn phái trung thượng du, vậy nên ở ba trăm sáu mươi phương trong chân núi thế giới hỏa sơn có một vị trí. Hạ Hầu chí tôn giới thiệu nói: - Bình thường chúng ta có ít nhất một chí tôn ở đó, hoặc là mấy chí tôn. Lúc trước Kiếm Môn loạn Đông Dã chí tôn không biết chuyện, hắn trú đóng tại đó, vì xảy ra Kiếm Môn loạn mới quay về. Hạ Hầu chí tôn đơn giải giới thiệu về thế giới hỏa sơn. Đây chính là chính trung tâm trung ương thiên triều, thế giới hỏa sơn. Lục Nguyên nghe lòng máy động, thế giới hỏa sơn! Nghe Hạ Hầu chí tôn giới thiệu thì người từng giây từng phút muốn trùng kích thế giới cảnh sẽ thường trú tại đó, thế thì tốt cho mình chiến đấu rồi. Không nói mình cần nguyên khí thế giới, có nhiều người cho mình liên tục thắng một vạn cũng là cần thiết. Bây giờ mình phải cố gắng trùng kích thế giới cảnh. Mình cần ở thế giới cảnh đại chiến cùng Kiếm Chi Tử. Hạ Hầu chí tôn hỏi: - Có hứng thú đi thế giới hỏa sơn không? - Có, đương nhiên là có. Lục Nguyên gật đầu nói: - Ta đi thế giới hỏa sơn. Thế giới hỏa sơn, trung tâm thế giới, là lúc nên đi nhìn một cái. Đi một chuyến thế giới hỏa sơn không chỉ có Hạ Hầu chí tôn và Lục Nguyên thôi, còn có đám Đông Dã chí tôn, Bách Lý chí tôn, tổng cộng bốn người, Công Dương chí tôn, Kiếm Hùng chí tôn thì ở lại giữ Kiếm Môn. Bốn vị chí tôn lên đường, hai người Hạ Hầu, Đông Dã pháp lực là hỗn động cảnh thập tầng. Lục Nguyên và Bách Lý chí tôn pháp lực là hỗn động cảnh cửu tầng, nhưng không chút nghi ngờ, thực lực mạnh nhất là Lục Nguyên. Đầu tiên là thời gian truyến tống khá dài, trải qua truyền tống này là Lục Nguyên đi tới thế giới hỏa sơn. Kết quả truyền tống xong phát hiện không có dấu vết thế giới hỏa sơn gì cả. Đông Dã chí tôn nói: - Đoạn thời gian tiếp theo không có truyền tống, chúng ta phải tự bay qua. Lục Nguyên ngây người: - Tại sao? - Rất đơn giản, bởi vì đó là thế giới hỏa sơn. Đông Dã chí tôn nói: - Thế giới hỏa sơn là núi lửa lớn nhất toàn trung ương thiên triều, ngọn núi lửa to đến không thể tưởng tượng, tùy thời phun ra nguyên khí thế giới. Vậy nên ở xung quanh núi lửa không gian cực kỳ không ổn định, nếu để truyền tống trận gần đó, không gian không ổn định, rất có khả năng không phải truyền tống đến thế giới hỏa sơn mà là nơi nào đó không biết, thậm chí là di thất địa. Lục Nguyên gật đầu: - Thì ra là vậy. Một hàng bốn người bay nhanh, tốc độ cực kỳ nhanh nhưng vẫn phải mất một ngày mới trông thấy thế giới hỏa sơn to lớn vô cùng!