Thu lại suy nghĩ, trở về chuyện cần làm. Trong đỉnh đầu khánh vân, Đại Hỗn Động Thạch, Tiểu Hỗn Động Thạch, Kiếm Thắng Đan, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan, bốn đan dược đạt đến hỗn động cảnh, thiên địa linh vật đã đầy đủ. Bây giờ là lúc trùng kích hỗn động cảnh. Chỉ có trùng kích xong hỗn động cảnh mới có võ đài càng lớn chờ đợi mình. Lục Nguyên ngồi xếp bằng trên đất trống. Thái Sử Không ở một bên ngồi giang chân, tay cầm bình rượu ừng rực uống một hớp, nói với tám người Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì đứng một lên rằng: - Lát nữa Lục Nguyên sẽ bắt đầu độ hỗn động thiên kiếp, tám người các ngươi phải nhìn kỹ, sớm muộn gì các ngươi sẽ độ kiếp này, trước tiên học chút đi. - Vâng! Đám người Tần Sương Thành hơi kích động, họ đích thực sớm muộn gì sẽ hỗn động thiên kiếp. Trước tiên nhìn người khác hỗn động thiên kiếp, có thể học hỏi chút, có ích lợi rất lớn cho tương lia mình độ kiếp. Thật ra Thái Sử Không ở đây một là vì kêu đám Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì học hỏi chút, đối với tám đệ tử có chỗ tốt cực lớn. Hai là hỗn động thiên kiếp vô cùng nguy hiểm, Lục Nguyên lại có nhiều thiên địa pháp tắc, hỗn động thiên kiếp của hắn e rằng khủng bố hơn người bình thường rất nhiều. Cho nên gã phải ở một bên hỗ trợ, tránh cho hỗn động thiên kiếp quá sức khủng bố đánhchết đệ tử của mình, muốn có một đệ tử xuất sắc như vậy không dễ dàng. Vốn Thái Sử Không hơi hiểu biết Lục Nguyên, biết hắn làm việc chững chạc, không có nắm chắc tuyệt đối không tùy tiện trùng kích hỗn động cảnh. Tuy nhiên nói là vậy nhưng Thái Sử Không vẫn phải lo lắng, cho nên đích thân đến trấn áp, nếu không may xảy ra chuyện gì thì sẽ ra tay giúp đỡ. Lục Nguyên trùng kích hỗn động thiên kiếp thì đã bình lặng tất cả tâm tình. Bây giờ hắn vứt bỏ hết tấ cả, trùng kích đến hỗn động cảnh mới là việc chính. Đầu tiên là đốt cháy thượng phẩm linh thạch. Lục Nguyên chơi sang, vì trùng kích hỗn động cảnh, một hơi đốt hết một trăm thượng phẩm linh thạch. Một trăm khối thượng phẩm linh thạch tức là một trăm vạn trung phẩm linh thạch. Bây giờ Lục Nguyên tổng cộng chỉ có một ngàn năm trăm khối thượng phẩm linh thạch mà thôi, giờ một hơi đốt hết một trăm khối, hơn nữa đây chỉ là bắt đầu, mặt sau không biết phải đốt bao nhiêu nữa. Một trăm khối thượng phẩm linh thạch thiêu đốt, thật nhiều linh thạch tỏa ra. Lục Nguyên đã vận Vô Tướng Thôn Phệ Quyết, linh khí xung quanh không ngừng bị nuốt. Bây giờ Lục Nguyên đã không cần dùng Phong Linh trận. Trước kia dùng Phong Linh trận là bởi vì thu nạp lực cực độ cường đại, Vô Tướng Thôn Phệ Quyết có thể dễ dàng hấp thu hết sạch linh khí, sao còn để lại linh khí, cho nên không cần Phong Linh trận. Một trăm khối thượng phẩm linh thạch thiêu đốt sinh ra linh khí tiến vào thân thể, bảy linh thú cấp truyền thuyết cũng sinh ra nguyên khí vân hệ đưa vào thân thể. Lục Nguyên không ngừng điều dưỡng thân thể của mình, khiến cơ thể rất nhanh tiến vào trạng thái tốt nhất. Bây giờ tinh thần hắn nâng cao, toàn thân pháp lực cuồn cuộn tràn đầy mỗi một kinh mạch, từng tấc da, từng ly cơ bắp. Máu thịt của Lục Nguyên chỉ cần một chút thôi đặt ở Tấn quốc là linh dược cực kỳ tuyệt diệu, có thể giúp tu tiên giả trường sinh kỳ nhảy vọt. Trạng thái không tệ, có thể bắt đầu xông quan. Đại Hỗn Động Thạch, Tiểu Hỗn Động Thạch, Kiếm Thắng Đan, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan, bốn loại đan dược hoặc là thiên địa linh vật cùng nuốt vào trong miệng. Năm viên Đại Hỗn Động Thạch có thể cung cấp năm phần xác suất trùng kích đến hỗn động cảnh. Đại Hỗn Động Thạch có thể cho không phẩy năm phần xác suất, Ngộ Hóa Hỗn Động Đan là một phần, Kiếm Thắng Đan là ba phần, cộng lại có bảy phần xác suất đến hỗn động cảnh. Bảy phần xác suất, thật sự không nhỏ. Trong đó mỗi viên Đại Hỗn Động Thạch cỡ nửa bàn tay, hơn nữa vô cùng vững chắc, có thể cứng hơn cương thiết. Nhưng tu hành đến cỡ Lục Nguyên thì mạnh mẽ lạ thường, dù là Đại Hỗn Động Thạch hơn cương thiết to nửa bàn tay cũng nhanh chóng bị dạ dày cường đại hòa tan. Đến lúc này thể sinh mệnh đã vượt qua phàm nhân tưởng tượng. Bốn loại thiên địa linh vật đan dược nuốt vào bụng xong Lục Nguyên lờ mờ cảm giác trong không trung như có hai cánh cửa. Hai cánh cửa này dù là cái nào đều vô cùng to lớn, tang thương, khiến ngón tay muốn vươn ra chạm vào chúng. Nhưng hai cánh cửa như là cấm kỵ, không thể chạm vào. *Ầm!* Tiếng sấm to lớn vang lên, hỗn động thiên kiếp đến. Lúc hỗn động thiên kiếp còn chưa bắt đầu, trên không trung đã ngưng tụ sấm sét gần như vô biên vô tận. Sấm sét vô tận tụ tập một chỗ, trong số đó diễn sinh ra lôi long, lôi phượng, lôi hòa kỳ, vân vân, còn có nhiều loi thần. Thậm chí trong lôi điện có tiếng trống trầm đục vang lên. Thiên lôi kích trống! Nghe đến tiếng trống trầm đục thì Thái Sử Không biến sắc. Thiên lôi kích trống, này không phải trò chơị, bình thường hỗn động thiên kiếp đâu có thiên lôi kích trống, chỉ là tiếng sấm trầm thấp. Xuất hiện tiếng thiên lôi kích trống thì chỉ có một khả năng, chính là hỗn động thiên kiếp này rất đáng sợ, đáng sợ ở chỗ thiên lôi kích trống. Tại Kiếm Môn nhiều năm như vậy, khi độ hỗn động thiên kiếp chỉ có hai người đụng tới tình huống thiên lôi kích trống. Một là Kiếm Chi Tử, hai là Kiếm Ma. Kiếm Chi Tử là thiên phú quá mạnh, tiềm lực quá sâu, đụng phải thiên lôi kích trống. Kiếm Ma thì vì giết người quá nhiều, Kiếm Ma vì thăng lên hỗn động cảnh dùng cách đặc biệt giết trăm ức người khiến thiên địa giận dữ, lúc gã thiên kiếm mới xuất hiện thiên lôi kích trống. Giờ Lục Nguyên cũng là thiên lôi kích trống. Lục Nguyên tuyệt đối không giống Kiếm Ma vì giết quá nhiều người mới khiến thiên địa giận dữ, không lẽ hắn tựa như Kiếm Chi Tử, căn cơ quá sâu, tiềm lực quá sâu nên khiến thiên lôi kích trống? *Đùng!* Từng đạo sấm sét đánh xuống. Những sấm sét ở trong không trung hóa thành xuân thu huyền thủy thiên kiếp, bách giáp thần mộc thiên kiếp, từ bạo thiên kiếp, vân vân nhiều thiên kiếp. Những kiếp số này nếu đặt trên người Hiên Viên Lệnh là toàn bộ kiếp số, nhưng ở chỗ Lục Nguyên thì chỉ là điểm tâm sáng. Lục Nguyên dễ dàng đánh ra kiếm pháp, bây giờ mấy kiếp số còn đơn giản, không chút khó khăn, hắn ứng đối nhẹ nhàng. Nhưng đánh một lát kiếp số như vậy xong, trong không trung dần xuất hiện cái trống to lớn. Trống to này ở trong phong vân ẩn hiện, nó không phải vật tầm thường, là Quỳ Ngưu Cổ. Truyền thuyết ở thượng cổ có một quái vật gọi là Quỳ Ngưu, loại quái vật này ra vào sẽ có mưa gió ầm ầm, tiếng rống như sấm. Hoàng đế và Xi Vưu đại chiến, binh sĩ bị Xi Vưu tìm đến các sơn tinh thủy quái mê hoặc, hoàng đế quyết định dùng chút tài liệu đặc biệt làm cái trống để khích lệ binh sĩ. Quỳ Ngưu tìm đến, lấy da làm trống, Quỳ Ngưu Cổ đại biểu là sấm sét uy nghiêm. *Thùng! Thùng! Thùng!* Từng tiếng sấm to lớn nổ, theo tiếng sấm nổ, từng sấm sét dài hơn ngàn trượng đánh xuống. Những sấm sét không chỉ đánh vào thân thể còn có linh hồn người, lại có thanh âm cùng công kích, chỉ cần tinh thần yếu chút là sẽ bị sấm sét đánh chết. Quỳ Ngưu Cổ! Không ngờ là Quỳ Ngưu Cổ! Quỳ Ngưu Cổ, so với từ bạo thiên kiếp, xuân thu huyền thủy thiên kiếp thì khó khăn hơn rất nhiều, nhưng trình độ của Lục Nguyên còn ứng đối được.