Lục Nguyên lại công kích một kiếm, Mạc Dã Vương lần thứ hai lấy ra tinh phách sơn phong chặn, nhưng mặt ngoài một kiếm bị chặn, thật ra là kiếm chặt bỏ tinh phách sơn phong. Chớp mắt Lục Nguyên tấn công bốn mươi chín chiêu, Mạc Dã Vương phòng thủ bốn mươi chín chiêu. Người xem lòng kinh sợ, tất cả chấn kinh. Mạc Dã Vương nổi tiếng công kích, dù đụng phải đối thủ nào đều tấn công dồn dập. Cửu Hoa tinh phách của lão đem tinh phách Cửu Hoa thập phong luyện vào trong, nặng như núi cao, cứng hơn tinh cương, tinh phách mười ngọn núi liên hoàn công kích, bình thường đánh khiến người ta không thể tấn công một chiêu nào. Bây giờ Mạc Dã Vương luôn nổi tiếng công kích, hỗn động cảnh nhất tầng đối mặt Lục Nguyên đại đạo cảnh thập tầng thế mà không có sức đánh lại, tuyệt đối yếu thế. Điều này sao có thể! Không phải Mạc Dã Vương quá yếu, không phải lão công kích không đủ, rõ ràng là kiếm pháp Lục Nguyên quá huyền, quá diệu, công kích quá mạnh, khiến Mạc Dã Vương không thể từ thủ sang công. Kỳ thực người bên cạnh chỉ thấy mặt ngoài. Mạc Dã Vương là người thầm kêu khổ, mỗi kiếm Lục Nguyên tấn công, lão ra mỗi chiêu chỉ có nước trốn hoặc chắn. Thế này không có gì, nhưng Mạc Dã Vương phát hiện mỗi kiếm của Lục Nguyên dường như đang phá pháp bảo, tinh phách sơn phong của lão, đều tìm đúng nhược điểm. Không chắn được bao nhiêu chiêu, những tinh phách sơn phong của lão sẽ bị nổ dưới kiếm của Lục Nguyên. Đây là loại kiếm thuật như thế nào chứ, tùy tiện vạch là có thể tìm ra nhược điểm tinh phách sơn phong, chẳng những buộc lão không thể đánh trả, còn khiến lão ngày càng gần cái chết. Sao có thể! Mạc Dã Vương thầm kêu gào, sao có kiếm thuật biến thái như vậy! Mạc Dã Vương tung hoành thế gian mấy ngàn năm, xưng hùng tại nam cảnh, có đi qua trung ương thiên triều. Nhưng dù là trung ương thiên triều hay nam cảnh, trong cuộc đời mấy ngàn năm của lão chưa từng thấy kiếm thuật đáng sợ như vậy. Thế gian sao có thể cho phép kiếm thuật cường đại như vậy tồn tại? Tiểu tử này, tiểu tử này rất có thể là kiếm thánh. Nếu không phải kiếm thánh thì sao có kiếm thuật cường như vậy. Kiếm thánh! Chỉ nghĩ tới kiếm thánh thôi là Mạc Dã Vương có cảm giác muốn ói máu. Bây giờ không chút nghi ngờ, Lục Nguyên thế tới rào rạt, hắn khống chế kiếm pháp một vòng lại một vòng công kích Mạc Dã Vương. Kỳ thực hắn đang thích ứng lực lượng hỗn động cảnh, đang thử làm sao đánh bại lực lượng hỗn động cảnh. Một kiếm cực kỳ huyền diệu đâm trúng cánh tay phải của Mạc Dã Vương, có máu bắn ra. Một kiếm cực kỳ diệu đâm vào vai trái Mạc Dã Vương, máu tung tóe. Một kiếm bình thường vô cùng, một kiếm thâm ảo vô cùng, một kiếm quái dị vô cùng, một kiếm khó đoán vô cùng, một kiếm như thái sơn, một nhẹ kiếm như liễu nhứ, một kiếm như đại giang nước chảy, một kiếm như như núi cao mây trắng, vô số kiếm thi triển trong tay Lục Nguyên, hắn thấy vô cùng sung sướng. Đích thực đây là từ khi hắn làm kiếm thánh, lần đầu tiên ra tay thế này. Đến kiếm thánh rồi thi triển đủ loại chiêu thức, Lục Nguyên chỉ cảm thấy mình hiểu về kiếm đạo sâu thêm mấy tầng, những kiếm pháp đủ kiểu đủ dạng thi triển trong tay. Đối với kiếm pháp như vậy của Lục Nguyên, Mạc Dã Vương chỉ có nước không ngừng bị thương, bị thương. Dù là lực lượng hỗn động cảnh nhất tầng, đối mặt kiếm thuật huyền diệu của Lục Nguyên chỉ đành cúi đầu, từng vết thương không ngừng tăng lên. Lục Nguyên quát dài một tiếng: - Kiếm thuật nhất tuyến thiên! Tay hắn dạn vụng lại là kiếm thuật nhất tuyến thiên, mỗi một điểm rơi đều vô cùng hoàn mỹ. Lục Nguyên thi triển ra một kiếm này, dù Mạc Dã Vương muốn né tránh như đối mặt kiếm thuật nhất tuyến thiên hoàn mỹ thì không có chút tác dụng, triệt để chết dưới kiếm của Lục Nguyên. Trước khi Mạc Dã Vương, suy nghĩ cuối cùng là, không ngờ sự sự là kiếm thánh, tại sao là kiếm thánh chứ. Nhưng suy nghĩ cuối cùng của lão đã định rằng không có kết quả, đi hướng cái chết. kiếm thánh! Người Cửu Hoa Sơn, người Hoa Sơn đều ngạc nhiên. Dù họ không hiểu như Mạc Dã Vương nhưng cũng biết kiếm thánh là gì. Kiếm thánh, đó là cực kỳ cao cao, gần như đi hướng đỉnh kiếm đạo, gần như là chí cao vô thượng kiếm đạo, bây giờ Lục chưởng môn thành tựu kiếm thánh. Kiếm thánh! Những quốc chủ Đại Dung hoàng thành, lúc mới bắt đầu nghe Lục Nguyên nói mình là kiếm thánh thì tràn đầy nghi ngờ, nhưng khi hắn chân chính thi triển kiếm kỹ, đưa vào lực lượng đại đạo cảnh thập tầng giết chết Mạc Dã Vương hỗn động cảnh nhất tầng thì bọn họ không thể không tin. Muốn lấy đại đạo cảnh thập tầng thắng hỗn động cảnh nhất tầng gần như là không thể nào. Một là đại đạo cảnh, một là hỗn động cảnh, cách biệt một đại cảnh giới. Chính giữa chênh lệch không thể bù đắp. Nhưng Lục Nguyên có thể vượt qua chênh lệch một tầng, đánh chết Mạc Dã Vương, chỉ đại biểu một việc, kiếm thuật của hắn đích thực đã tới mức quỷ thần khó lường. Mà tình trạng quỷ thần khó lường này rất có khả năng là kiếm thánh! Chu Trung Dung lầm bầm: - Kiếm thánh. Mắt lão nhìn hướng Lục Nguyên, lộ nụ cười sâu xa. - Kiếm thánh. Mặt Nạp Lan Đức xanh mết, gã phát hiện Lục Nguyên đã tới mức gã không thể kiểm soát. - Kiếm thánh, Chu huynh, người ngươi bồi dưỡng tới tình trạng này, chính ngươi lại ở mức nào? Trác Lăng Vân đột nhiên phát hiện gã không biết rõ Chu Thanh Huyền, không lẽ bạn già của mình cũng tới mức kiếm thánh? Cộng thêm Yến Thương Thiên, phái Hoa Sơn này thật là quái dị. Người các quốc cũng vẻ mặt kỳ lạ, bây giờ họ có bảy, tám phần thừa nhận Lục Nguyên trở thành kiếm thánh. Đến đây thì, Thiên Vân Sơn tiểu quốc chiến rốt cuộc kết thúc. Vốn tại thế giới này có một số nghiêng về vũ lực cá nhân, khi vũ lực cá nhân cao tầng quyết định ra thắng bại thì tầng dưới chót không cần đánh nữa. Lần tiểu quốc chiến này, kết quả là Hoa Sơn thăng cấp thành cự hình tiên môn, tiếp thu tất cả tài nguyên của Cửu Hoa Sơn, cùng với nhiều thứ khác. Nếu dưới tình huống bình thường Hoa Sơn tiếp nhận các loại tài nguyên, thì giống như con nít đeo vàng đi trên đường vậy. Nhưng người các quốc thầm nhủ, Lục Nguyên là tu vi kiếm thánh, bây giờ tu hành tại trung ương thiên triều, nếu thật sự đụng Hoa Sơn, đến lúc hắn trở về thì chuyện không đơn giản. Cứ như thế, năm đó Sở Đoạn muốn thăng lên đại hình tiên môn mà không được, Lục Nguyên vô cùng đã đem Hoa Sơn tiên môn thăng cấp thành cự hình tiên môn. Mạc Dã Vương có di sản, tài sản không tệ lắm. Mạc Dã Vương dù sao cũng là cường giả hỗn động cảnh nhất tầng, không phải cường giả đại đạo cảnh bình thường, cũng là cường giả hỗn động cảnh thứ nhất Lục Nguyên đánh bại. Tài sản của Mạc Dã Vương chỉ riêng linh thạch thôi đã là năm trăm khối thượng phẩm linh thạch. Đến hỗn động cảnh, cơ bản dùng thượng phẩm linh thạch để tính toán, rất ít lấy trung phẩm linh thạch đi tính. Tức là nói, cộng thêm Lục Nguyên có được một ngàn khối thượng phẩm linh thạch, giờ hắn tổng cộng có một ngàn năm trăm khối thượng phẩm linh thạch. Linh thú thì Mạc Dã Vương có được mười con linh thú cấp truyền thuyết. Lục Nguyên vốn có mười một linh thú cấp truyền thuyết, lúc tu hành có thể cung cấp pháp lực vân hệ khá nhiều cho hắn, giúp ích pháp lực của hắn nhanh tiến bộ hơn.