Giờ phút này, Tần Sương Thành kiềm nén không ra tay. Gã biết bây giờ mình không thể làm gì, tiểu sư đệ bị Đan Dược Văn Minh vậy mình phải sống sót, báo cho sư phụ biết, để sư phụ nghĩ cách cứu tiểu sư đệ. Sư phụ là nhất đại chí tôn, có lẽ có cách gì cứu được tiểu sư đệ. Sự việc đến đây coi như kết thúc một đoạn. - Lục Nguyên thật lợi hại, thắng được đệ tử trung tâm Đan Dược Văn Minh Lý Thọ. - Là thắng thật sự đó. Đệ tử trung tâm xuất thân văn minh ở dưới tay hắn không qua bao nhiêu chiêu, tiếc là đụng phải văn minh văn tự. - Đúng thế, văn minh văn tự đại biểu lực lượng tối cao văn minh. - Uy nghiêm của văn minh không thể khinh nhờn. Văn minh quả nhiên vượt trên Vô Thượng Đại Giáo. - Khiêu chiến văn minh chỉ có nước thất bại. Trong đám giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên dù kinh ngạc Lục Nguyên cường đại nhưng trong lòng sợ hãi văn minh càng sâu một tầng. Đây chính là văn minh! Văn minh văn tự quả nhiên có ma lực không thể tưởng tượng, mạnh mẽ như Lục Nguyên mà cũng bị trấn áp. Chữ hôn to lớn ép trên người Lục Nguyên, bên ngoài là mê dược lưới trói chặt chẽ. Lực lượng của văn minh văn tự còn đáng sợ và cường đại hơn pháp bảo nhiều. Lục Nguyên hiểu tình hình hiện giờ của mình, hắn đã bị bắt. Đây không phải lần đầu trong đời bị bắt, lúc hắn ở trường sinh kỳ đụng phải kiếm tiên Huyết Kiếm môn thì từng bị bắt, tại Nam Hải đụng phải môn chủ Huyền Minh tiên môn cũng bị bắt, chẳng qua tại trung ương thiên triều là lần đầu tiên bị bắt, bị người bắt giữ tuyên dương văn minh uy nghiêm, tâm tình hắn không vui chút nào. Nếu bây giờ có sức lực thì hắn chắc chắn sẽ một đấm đánh vào mặt Hoa Hạc, cái gì văn minh uy nghiêm, hắn khinh thường. Dựa vào cái gì ta kém hơn ngươi? Nhưng bây giờ hắn bị chữ hôn áp, bị mê dược lưới trói, toàn thân quan khiếu bị phong, không có chút sức lực. Chết tiệt! Nhất định phải nghĩ cách giải tình hình nguy hiểm hiện nay mới được. Muốn tiêu trừ tình hình nguy hiểm, pháp bảo và toàn thân bị phong quan khiếu là việc nhỏ, hắn có thể giải quyết, cái gọi là mê dược lưới là dùng dược, dược thì thanh đế kiếm đạo không sợ, rắc rối nhất là văn minh văn tự 'hôn'. Văn minh văn tự này có thể khiến mình toàn thân bủn rủn không phát huy ra được sức chiến đấu. Phải làm cách nào trừ đi văn minh văn tự! Muốn trừ văn minh văn tự không đơn giản. Văn minh văn tự là điểm khiến văn minh cao hơn Vô Thượng Đại Giáo. Lúc này Lục Nguyên nội thị toàn thân mình, phát hiện khắp người mỗi một tế bào, mỗi một góc thân thể có tới mấy ngàn, mấy vạn chữ hôn, ngay cả liên vương phẩm liên đài, thiên địa pháp tướng cũng chồng chất chữ hôn, lớn nhỏ trải rộng toàn thân. Chỉ có đỉnh đầu khánh vân có tấm luân hồi bàn, luân hồi bàn do ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cấu thành là không bị xâm nhập. Tuy nhiên luân hồi bàn không bị chữ hôn xâm nhập nhưng nó cũng vì thế mà không còn lực lượng. Văn minh văn tự là lực lượng hoàn toàn khác với thiết tắc, không có cao thấp. Trong văn minh, nhân vật lợi hại đều tu cả hai. Trừ luân hồi bàn ra pháp bảo khác, linh thạch cái gì đều bị chữ hôn đè ép. Ủa, không đúng. Cái tảng đá nặng mấy ngàn cân bíanar có được trong cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn không bị chữ xâm nhập, tảng đá này có tác dụng gì? Lục Nguyên rất là tò mò, thần niệm còn có thể di chuyển, tuy lúc di chuyển cũng mờ mịt, hắn dùng thần niệm dò xét tảng đá nặng mấy ngàn cân. Thần niệm còn chưa dò xét tảng đá bí ẩn thì mặt trên tảng đá tỏa ra ánh sáng xanh vô tận. Đó là màu xanh đậm như có thể hấp thu hết sắc xanh, màu xanh còn sâu hơn cả phỉ thúy. Lục Nguyên mới đưa thần niệm vào trong lập tức bị cuốn đi. Thời gian dường như rút lui, tảng đá không còn là tảng đá mà là một phần long mục. Đó là một thần long cỡ mấy chục vạn trượng, nhưng thần long này có một chỗ khác với thần long khác. Thần long này trời sinh miễn dịch các loại văn tự công kích, là thần vật hiếm có trong mấy kỷ nguyên, nhưng thần long luôn che giấu điều này không biểu hiện ra ngoài. Thần long muốn không ngừng tăng thực lực, tới cấp bậc phó chủ văn minh cũng tốt. Nhưng đáng tiếc là cuối cùng nó vẫn chết rồi, chết trong chiến đấu với một long tộc cao cường khác. Thương hải tang điền, thời gian trôi qua, các loại vật trên người thần long sụp đổ, rải rác. Thái Hoàng Thiên Tôn được một phần long nhãn, y phát hiện tảng đá kia không tầm thường. Bản thân tảng đá lại có thể miễn dịch văn tự công kích, tiếc là không có cách nào thúc đẩy tảng đá kia nếu không thì tác dụng rất lớn. Cả đời y không thể sử dụng tảng đá đó, trước khi chết đặt nó trong cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn làm phần thưởng. Tiếp theo khối đá nặng mấy ngàn cân rơi vào tay Lục Nguyên. Thời gian rút lui rốt cuộc kết thúc, thần niệm Lục Nguyên tỉnh táo lại. Tảng đá kia sinh ra là một con rồng quái lạ miễn dịch văn tự công kích vài kỷ nguyên khó được, nhưng những người khác không có cách nào thúc đẩy tảng đá kia, dù là thiên tôn giả Thái Hoàng Thiên Tôn cũng không được, vậye rằng mình cũng không thể. Mặc kệ, trước thử xem, nói không chừng vô tướng thôn phệ quyết của mình có thể thì sao? Dù sao vô tướng thôn phệ quyết là sư phụ Thái Sử Không có được từ trong một di tích, pháp môn cực kỳ quái lạ, sư phụ cũng rất nghi ngờ về lai lịch cổ quyết đó. Ôm một chút hy vọng, Lục Nguyên thúc đẩy Vô Tướng Thôn Phệ Quyết. Có lẽ vận may của mình rất tốt, cổ quái đụng cổ quái, sẽ xảy ra việc cổ quái gì cũng nói không chừng. Vận Vô Tướng Thôn Phệ Quyết. Vô tướng chi long pháp lực vân hệ, đến tảng đá xanh bí ẩn, chớp mắt đá xanh bị ẩn bị đốt sáng. Ủa! Phát động rồi! Tức là nói tâm pháp của mình và đá xanh cổ quái có chút phản ứng. Giờ phút này Lục Nguyên kiềm nén nỗi lòng kích động. Mình có được Vô Tướng Thôn Phệ Quyết là bản thiếu, tổng cộng có mười biến hóa thôn phệ mà mình có được chỉ là ba loại mà thôi. Tảng đá xanh là màu thanh mộc, lấy Thôn Mộc Long tâm pháp thử một lần xem. Lục Nguyên bắt đầu vạn Thôn Mộc Long tâm pháp, trong lòng mặc niệm. Tuy nhiên muốn luyện thành Thôn Mộc Long không phải việc dễ dàng. Vô Tướng Chi Long thong thả quẫy đuôi, không có phản ứng ư? Không lẽ thất bại? Ngay khi Lục Nguyên cho rằng mình thất bại thì tảng đá xanh sinh ra một luồng sáng xanh, luồng sáng xanh phối hợp tlm, dần dần luồng sáng xanh hóa thành hình rắn nhỏ. Thôn Mộc Long không thành công chuyển biến thành Vô Tướng Chi Long, ngược lại bắt đầu biến tảng đá xanh thành hình rắn. Trong lòng Lục Nguyên vừa kinh vừa dị vừa mừng. Lục Nguyên không biết là khoảnh khắc này loại đột biến này dẫn phát thiên cổ không có, không đúng, là vạn cổ không có, cũng sai rồi, nên nói là từ xưa đến nay chưa từng có. Kỳ thực dù là thần long miễn dịch các loại văn tự, hoặc là Vô Tướng Thôn Phệ Quyết đều rất có lai lịch, vạn cổ chưa từng có. Bây giờ hai loại khác nhau bắt đầu dung hợp. Việc quái dị vạn cổ không có xuất hiện trên người Lục Nguyên, tiếc là chính hắn không hề hay biết, người ngoài càng không biết. Bây giờ Lục Nguyên một lần lại một lần vận Thôn Mộc Long tâm pháp. Khối đá xanh bí ẩn càng rút càng nhỏ, ngày càng nhỏ. Đỉnh đầu khánh vân con rắn nhỏ xanh biến ngày càng lớn, càng lớn ra, đã to đến vài thước, hơn nữa không phải hình rắn nữa, hình dạng đó căn bản không phải rắn mà là rồng!