Trung Ương thiên triều cường đại khiến cho hắn nhìn về phía bất kỳ quốc gia nào cũng thấy mình chiếm ưu thế, thất giai Tiềm Lực thạch dùng ở nơi này là đã đủ rồi. Diệp Tử Tu hời hợt nói: - Các ngươi chỉ cần đặt tay đem pháp lực truyền vào đó là xong. Người đi lên đầu tiên chính là người xếp thứ hai trong Võ Đang thất tử, Du Thanh Đan, vị Du Thanh Đan này râu tóc bạc trắng, nhìn lại có phần của một lão giả hiền lành. Du Thanh Đan truyền pháp lực Võ Đang thuần dương vào trong đó, ngay lập tức một màu lam sắc hiện ra, chớp động vô cùng, một vị thiên sứ giúp việc của Diệp Tử Tu liền viết xuống bốn chữ: - Tiềm lực cấp năm. Du Thanh Đan năm đó cũng là thiên tài nổi danh, tiềm lực cấp năm đã là không tệ rồi. Du Thanh Đan nhìn tiềm lực cấp năm mà cười vốn Tống Thanh Kiều đại sư huynh của hắn đã sớm nói cho hắn biết Trung Ương thiên triều có một vật tên là tiềm lực thạch. Ở Trung Ương thiên triều chỉ cần có tiềm lực ngoài cấp sáu đã bị các đại phái thu nạp không bỏ sót rồi. Còn nếu như có tiềm lực cấp bốn thì cũng có thể được các đại phái thu nạp. Tình huống như vậy thiên tài đã được phát triển đầy đủ, ở Trung Ương thiên triều khắp nơi đều là thiên tài khắp nơi đều là cường giải, dưới tình huống như vậy Trung Ương thiên triều làm sao không thể phát triển muôn đời không suy, lập nên thiên đình trên mặt đất. Suy ngẫm lại, năm đó đại sư huynh Tống Thanh Kiều có tiềm lực cấp sáu, muốn thử một lần, đáng tiếc Tiềm Lực thạch này chỉ có ở Trung Ưng thiên triều không có ở nơi khác nên không có cơ hội. Ngay sau đó là Du Thanh Đại người thứ hai trong Võ Đang thất tử ra thử, Du Thanh Đại dáng người thấp lùn, y truyền pháp lực bản thân vào, Tiềm Lực thạch liền phát ra một đạo hào quang lục sắc vị giúp việc thiên sứ kia lập tức viết xuống bốn chữ: Tiềm lực cấp năm. Võ Đang thất tử lại tiến lên mấy người nữa tất cả đều là tiềm lực cấp bốn cấp năm mà thôi, tất cả mọi người đều có xuất thân là đại đạo cảnh không có người nào xuất thân thiên tài không có người nào là bá chủ của Đại Tần quốc, Tiềm Lực dĩ nhiên không có chênh lệch nhiều. Võ Đang tiên môn thử xong Côn Luân tiên môn liền tiến lên, Côn Luân tiên môn cũng giống như Võ Đang tiên môn phần lớn đều chỉ có tiềm lực cấp bốn và cấp năm mà thôi, trong đó có một người chỉ có tiềm lực cấp ba, phát ra hào quang màu vàng. Tiềm lực cấp ba có thể tu luyện tới đạo cảnh lớn, đúng là hiếm thấy. Sau Côn Luân tiên môn là Thanh Thành tiên môn Nam Hải tiên môn hai đại tiên môn, hai đại tiên môn này đều không có gì bất ngờ tất cả cơ bản đều chỉ có tiềm lực cấp bốn cấp năm phát ra hào quang màu lục. Mọi người năm đó đều là thiên tài hiện tại là bá chủ, đâu phải là người kém cỏi. Tiếp đó là những nhân vật của tiên môn trung đẳng, ví dụ như là Công Dương Từ, người này phát ra hào quang màu cam, cũng có ý nghĩa hắn chỉ có tiềm lực cấp hai, tiềm lực cấp hai mà có thể tu luyện tới đại đạo cảnh như vậy đúng là không đơn giản. Rốt cuộc cũng tới Hoa Sơn tiên môn. Người đầu tiên tiến tới chính là nguyên Dương thượng nhân, Nguyên Dương thượng nhân chính là chủ của Đông Phong khí thế đã sớm thành, y nhảy lên đặt tay lên trên Tiềm Lực thạch, chỉ thấy một đạo ánh sáng màu lam phóng ra, Nguyên Dương thượng nhân hơi thất vọng, là tiềm lực cấp năm sao? Vốn y cò tưởng rằng mình có thể đạt tới cấp sáu hóa ra chỉ là cấp năm. Sau đó là tới phiên Liệt Dương thượng nhân Hồi Phong thượng nhân Tử Hà thượng nhân, Ngọc Chân thượng nhân từng người từng người lên thử, ba người tiềm lực cấp năm một người tiềm lực cấp bốn, quả nhiên Hoa Sơn cao thủ rất nhiều. Cuối cùng cũng tới một người. Lục Nguyên. Lục Nguyên bị mọi người để ý khá nhiều dù hiện tại hắn cũng chỉ đạt tới tầng thứ nhất của Đại Đạo Cảnh, vẫn còn non kém, tuy nhiên thanh danh của hắn khá lớn. Lục Nguyên cũng hơi khẩn trương, rốt cuộc cũng tới phiên mình rồi hắn hít sâu một hơi. Mình không cần phải khẩn trương dù sao mình đã sớm nói rằng không cần phải để ý tới những thứ này. Lục Nguyên đi tới gần, đặt tay ở trên Tiềm Lực thạch, truyền pháp lực vào trong đó. Đây là... Tử sắc hào quang. Cấp bảy. Không thể nào, cấp bảy, tất cả mọi người trợn mắt, ở đây nhiều thượng nhân Đại Đạo Cảnh năm đó là thiên tài hiện tại là bá chủ một phương nhưng cũng chỉ có tiềm lực cấp bốn cấp năm mà thôi mà Lục Nguyên có tới tiềm lực cấp bảy. Tiềm lực cấp bảy! Trọn vẹn cấp bảy. Sở Đoạn Tống Thanh Kiều bọn họ hai người năm đó cũng tới Trung Ương Thiên Triều rồi cũng đã trải qua khảo hạch nên không tới thử nữa, Lục Nguyên có tiềm lực cấp bảy, hai vị tông sư này đều chấn động. Mà vị thiên sứ Diệp Tử Tu cũng kinh ngạc mở mắt ra, hắn đường đường là thiên sứ thiên triều đối với một số người cấp bốn cấp năm vô cùng không để ý, ở thiên triều số người tiềm lực cấp bốn cấp năm nhiều không kể xiết. Nhưng khi Lục Nguyên thể hiện tiềm lực cấp bảy thì hắn không thể nào tin nổi. Diệp Tử Tu đối với khảo hạch này vốn không để ý nhiều hắn cũng không có nhiều chờ mong trước đây những nhân vật Đại Đạo cảnh có tiềm lực cấp sáu là tối đa rồi. Trên cơ bản, sau khi giảng giải xong hắn đã ngồi qua một bên tùy ý để phó sứ làm còn hắn thì ngồi bên cạnh ngủ gật. Nhưng hiện tại hắn phải cả kinh. Tử sắc, tiềm lực cấp bảy. Không ngờ ở nơi vắng vẻ này có người có tiềm lực cấp bảy thật không tưởng tượng được. - Bạch Quang nạp nhật nguyệt tử khí bài đấu ngưu. Tuy nhiên Diệp Tử Tu chỉ kinh ngạc một phen mà thôi cũng không quá để ý. Tiềm lực cấp bảy nhân vật như vậy ở Trung Ương Thiên triều cũng rất nhiều, tuy có thể gọi là thiên tài nhưng ở Trung Ương Thiên tài rất nhiều người có thể được gọi là thiên tài. Tiềm lực cấp tám thì được gọi là tuyệt thế thiên tài, thiên tài nghìn năm không gặp, tuy nhiên cũng không phải là trường hợp cá biệt . Còn tiềm lực cấp chín thì chính là Khí Vận thất tử trong truyền thuyết đến mức này thì không thể dùng từ thiên tài để hình dung đó là tiếp nhận đại khí vận giữa thiên địa mà xuất hiện, nếu Lục Nguyên ở Trung ương thiên triều Diệp Tử Tu đoán chừng cũng không nháy mắt cái nào, nhưng ở đại Tấn quốc Diệp Tử Tu cũng kinh ngạc một chút. Người sinh ra ở Trung ương thiên triều dĩ nhiên là tầm mắt cực cao. Mười phần. Đây chính là điểm khảo thí tiềm lực của Lục Nguyên. Tiềm lực cao tới tột đỉnh, tuy ở Trung Ương thiên triều không coi là đâu nhưng ở Đại Tấn quốc vẫn vô cùng được coi trọng. Mà những người khác qua vòng đầu sáu bảy phần đã bị loại. Phần thứ hai là khảo thí công pháp. Cuộc khảo thí này không khảo thí trước mặt mọi người mà là khảo thí ở trong nội cung. Một đám người tiến vào bên trong khảo hạch. Hoa Sơn tiên môn vẫn đi cuối cùng, người tiến tới đầu tiên là Võ Đang tiên môn, cuối cùng đi ra là một nhóm lớn tới sáu bảy phần lúc đầu. Mà đi vào thứ hai là Côn Luân tiên môn , sau khi đi vào thì cũng tương đối bi phảm, một nhóm lớn ba bốn phần lắc đầu, không biết bọn họ khảo hạch điều gì.