Chưởng môn Võ Đang tiên môn Tống Thanh Kiều thì im lặng chẳng nói một lời. Mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ của mình. Bọn họ tính toán cũng không chỉ là sự tình của sông Hắc Thủy mà là như thế nào kiếm được càng nhiều chỗ tốt trong lòng đất. Mặc cho ai cũng biết, yêu ma trong lòng đất lần này cơ bản xong đời rồi. Lúc này, có một người đột nhiên nhanh chóng bay tới, khiến cho rất nhiều chưởng môn nhướng mày lên. Rất nhiều chưởng môn trong này đang bàn việc trọng đại, đến tột cùng lại có việc gì quan trọng hơn? Người nọ xông tới, cũng không ngừng nghỉ, lập tức nói: - Bên ngoài Bất Tử bị trận pháp vây quanh. Vốn sáu vị Đại đạo cảnh phụ trách căn bản là không vào được. - Cái gì? Sở Đoạn cau mày. Các chưởng môn khác tất cả đều cùng biểu lộ. Tất cả mọi người đều là những người cao minh. Như thế nào lại không biết đây là sự tình không ổn. Chuyện này hậu quả rất nghiêm trọng, quả thực không có cách nào nói rõ. Chính đạo tiên môn trải qua trận này, có thể nguyên khí sẽ bị tổn thương. Trong vòng một trăm năm sợ không thể khôi phục nguyên khí. Tuyệt đối không ngờ, rõ ràng còn có một sơ hở. Cũng không nghĩ tới, yêu ma trong lòng đất rõ ràng còn biết cách chơi như vậy, khiến cho sáu vị Đại đạo cảnh ở một bên nhìn thấy cảnh tượng không may. Vấn đề bây giờ là phải giải quyết như thế nào. Sở Đoạn lập tức quát lên: - Chúng ta phải lập tức tiến lên. Sông Hắc Thủy có thể để sau, nhưng trước hết phải giải quyết bên Bất Tử kia. Lập tức, tất cả các vị chưởng môn đều ngay ngắn phóng lên trời, bay thẳng đến chỗ Bấc Tử. Bất Tử cách sông Hắc Thủy một đoạn, nên tất cả các chưởng môn đều phát động tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh xẹt qua. Sở Đoạn ngự trên kiếm tiên của ông ta. Kiếm khí phá vỡ không gian, trực tiếp bay tới. Đám người Tống Thanh Kiều chạy ở phía sau. Lão bất tử Gia Cát Cách thì chẳng thấy động tác của ông ta như thế nào, tốc độ rất nhanh. Nhâm Bích Ngưng thì tốc độ cũng vậy. Nhưng nhanh nhất không thể nghi ngờ chính là Sở Đoạn. Trong một thời gian ngắn, rốt cuộc đã đáp xuống Bất Tử. Khi các vị chưởng môn đến nơi thì chỉ thấy một cảnh tượng hoàn toàn bất đồng. Thương Thổ Yêu Hầu đang nằm dưới mặt đất. Ai đã làm chuyện này? Kiếm tiên Trường Sinh kỳ nào có thể địch nổi Thương Thổ Yêu Hầu như thế này? Đây là có chuyện gì? Sở Đoạn gào to: - Người nào đã giải quyết Thương Thổ Yêu Hầu? Kiếm tiên Trường Sinh cảnh đều ngay ngắn hướng ánh mắt nhìn Lục Nguyên. Sở Đoạn lại hỏi: - Ngươi đã giải quyết Thương Thổ Yêu Hầu? Gương mặt của ông ta vô cùng quái dị. Ông ta làm sao mà không biết Lục Nguyên đã đạt đến Trường Sinh cảnh, nhưng Trường Sinh cảnh thì làm sao đánh lại Đại Đạo cảnh. Đây là điều bình thường. Lục Nguyên khẽ gật đầu. Nhưng cái gật đầu này lại phá bỏ cái cơ bản của Sở Đoạn cũng như của toàn bộ tu tiên giới Tấn quốc. Sở Đoạn nghiêm túc đánh giá Lục Nguyên. Thật sự là một gã hậu bối quái vật! Một hậu bối như vậy, vì cái gì mà ở lại Kiếm Khí Tông? Nhưng điều này cũng tốt. Sau này mình thống nhất Tam Tông, triệt bỏ phiền toái thì Lục Nguyên khi đó sẽ trở thành thủ hạ của mình. Gia Cát Cách là lão bất tử, khi có chuyện gì cũng không chấn động. Nhưng hiện tại vẫn không khỏi thay đổi sắc diện. Ông ta trong số những người ở đây là già nhất, nhưng thật sự chưa từng gặp phải chuyện quái dị như thế này. Ông ta là người rất coi trọng chòm râu của mình. Từng có một nhân vật Đại Đảo cảnh muốn chòm râu của ông, ông đơn giản truy sát người nọ ba ngày ba đêm. Sau khi có người biện hộ cho thì mới chịu thôi. Nhưng bây giờ ông ta lại chẳng chú ý đến chòm râu của mình. Nhâm Bích Ngưng không khỏi nhớ tới một sự kiện. Bà ta ẻo lả bước tới hỏi: - Nghe nói Minh Kiếm Tử bị giết, Huyền Minh tiên môn bị tiêu diệt. Có một số tin tức nói rằng có người đã để lại bút tích nói rằng mình đã diệt đi Huyền Minh tiên môn. Đó có phải là bút tích của ngươi không? Lục Nguyên nhẹ nhàng gật đầu: - Là đệ tử đã làm. Quả nhiên. . . . . . Thật đúng là. . . . . . Phải nói như thế nào đây? Trường Sinh cảnh làm sao có thể thắng được Đại Đạo cảnh. Vốn cảm giác mình nông cạn, nhưng các vị Kiếm tiên lại phát hiện các Chưởng môn đều chấn động. Vốn không phải bọn họ kiếm thức nông cạn mà là tu tiên giới Tấn quốc chưa từng phát sinh sự việc này. Sự việc này còn khiến cho các chưởng môn phải kinh ngạc thì mình chẳng phải là ếch ngồi đáy giếng. Tống Thanh Kiều vuốt chòm râu: - Có những người như thế thì đúng là chính đạo chi phúc. Ông ta nói như vậy cũng là có nguyên nhân. Thiên tài rất nhiều, nhưng là thiên tài mà không thay đổi bản tính, không kiêu ngạo thì có rất ít. Lục Nguyên sau khi thành danh cũng chẳng kéo bè kết phái, cũng không tự cao tự đại. Tống Thanh Kiều khen như vậy cũng là xuất phát tự đáy lòng. Một người khiêm tốn như thế, nếu là người của Võ Đang thì thật là tốt. Hiện tại có một số chưởng môn thì suy nghĩ giống như Tống Thanh Kiều, nhưng cũng có một số người hâm mộ xen lẫn đố kỵ. Bờ sông Hắc Thủy. Chính đạo tiên môn bên này. - Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ta nghe không lầm chứ? Trường Sinh cảnh Lục Nguyên chiến thắng Đại đạo cảnh Thổ Yêu Hầu. - Không phải nói rằng đã qua vạn năm rồi không có người làm được như vậy, ngay cả Yến Thương Thiên. Yến Thương Thiên tuy đã chết, nhưng hiện tại là Thập Yêu Nhâm Độc, Đông Phương Yêu, Sở Đoạn, Tổ Thiên Thu, Thiên Viên tông sư một đám người xuất hiện, nhưng cho đến nay, Yến Thương Thiên vẫn là đệ nhất cao thủ trong lòng mọi người. Sự tình mà ông ta năm đó không làm được, nay có người làm được, mặc cho ai cũng không tin. - Đúng vậy, điều này sao có thể? - Hắc, ta lúc ấy cũng không tin. Nhưng một sư bá Đại Đảo cảnh của ta đã nói lại. Thân phận là Đại Đạo cảnh, sư bá ta làm sao mà nói xạo. - Đây là sự thật. Ta cũng nghe qua được tin tức này. Là lão tổ của chúng ta nói. - Trường Sinh cảnh làm sao mà đánh bại được Đại Đạo cảnh? Lục Nguyên đúng là kỳ tích. - Mà các ngươi chắc cũng chưa nghe nói qua. Kỳ thật thì không chỉ có như thế, trước đó không lâu, chuyện Huyền Minh môn bị tiêu diệt nghe nói cũng là Lục Nguyên làm. - Một người hơn hai mươi tuổi có thể tiêu diệt một trong các tiên môn. Người này quả thật lợi hại không thể lường được. - Lục Nguyên này bộ dạng dài ngắn như thế nào mà lợi hại như vậy? - Nghe nói là mặt màu xanh, thân cao chín thước, ba đầu sáu tay. - Có hạng người như vậy sao? Nói nhảm, Na Tra trong truyền thuyết cũng không như vậy. Thiên tài với thiên tài là có điểm chung. Tại bờ sông Hắc Thủy, yêu ma cũng vội vàng báo cáo với Tử Lân Yêu Vương. Hiện tại ba Đại yêu vương đều có mặt tại sông Hắc Thủy. Ba vị Đại yêu vương đều bị chuyện này làm cho khiếp sợ, thật không không nói nên lời. Cuối cùng, phong hoa tuyệt thế Trường Hữu Song Giác nhìn Tử Lân Yêu Vương cười khổ: - Như vậy cũng được. - Như vậy cũng được. Bạch Phát Ưng Vương nói. Kế hoạch hành động của bọn hắn lâu như vậy nay vì vậy mà thất bại. Các Đại yêu vương nay chỉ còn ba.