Đây là Bắc Phong bí kiếm. Nguyên Nguyên Thượng Nhân cười lạnh một tiếng, cũng không nhiều lời. Hơn nữa năm qua, chính là để giờ khắc này cho Nguyên Lăng Thượng Nhân thấy rõ lá bài tẩy của mình. Một kích này kết giới cơ hồ muốn sụp đổ. Nhẫn lâu như vậy, rốt cuộc một kích mà thắng. Hài Hòa linh kiếm của Nguyên Lăng Thượng Nhân lập tức đâm thẳng vào trái tim của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Trái tim, cổ hỏng bị đâm thủng. Nguyên Nguyên Thượng Nhân trong lòng truyền đến một cảm giác mệt mỏi. Chính mình rốt cuộc đã chiến thắng địch nhân vốn có này. Ân oán năm trăm năm rốt cuộc đã có thể tiêu tan. Đại địch của Bắc Phong rốt cuộc cũng đã chết. Giết chết đại địch, giờ khắc này khí thế không khỏi suy sụp. Nhưng trong nháy mắt, vốn bị đâm trúng trái tim và cổ họng, nhưng Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng đã dùng một chiêu tương tự Vân Long Bãi Vĩ chính là Huyết Long Bãi Vĩ đâm thẳng vào trái tim và cổ họng của Nguyên Nguyên Thượng Nhân. - Trận chiến này là ta đã thắng. Nguyên Lăng Thượng Nhân nhìn thấy Nguyên Nguyên Thượng Nhân bị ngã xuống đất, thản nhiên cười nói. - Ngươi sẽ cảm thấy rất kỳ quái, vì sao ta bị đâm trúng cổ họng và trái tim nhưng vẫn không chết? Chính vì ta đã luyện được Vạn Huyết Tà Thân. Nguyên Lăng Thượng Nhân cuối cùng đã mở ra con át chủ bài. Một át chủ bài được dùng vào thời khắc cực điểm. Bên trong Xuất Vân Vô Cực kết giới. Vạn Huyết Tà Thân. Đây chính là một cấm thuật. Vạn Huyết Tà Thân là một thứ quá mức quỷ dị, cần máu đậm đặc của một vạn tu tiên giả. Thứ này đã bị niêm pong cất vào trong kho. Bởi vì thuật này quá mức tà ác, hơn nữa chưa từng nghe có người nào luyện qua. Vạn Huyết Tà Thân này một khi luyện đến thì sẽ bị phát hiện, bởi vì sẽ có rất nhiều tu tiên giả bị mất tích. Nguyên Lăng Thượng Nhân mỉm cười, nhìn về phía Nguyên Nguyên Thượng Nhân: - Ngươi chắc không hiểu vì sao ta luyện Vạn Huyết Tà Thân mà không có ai phát hiện? Bởi vì ta chu du các quốc gia. Một quốc gia giết vài trăm tu tiên giả cấp thấp, tất nhiên sẽ không bị phát hiện. Vạn Huyết Tà Thân một khi luyện thành thì sẽ có vạn chủng tà huyết xung quanh người, sinh ra mệnh lực vô cùng cường đại. Bất luận là đâm vào tim hay cổ họng cũng đều không chết. Chỉ cần đem vạn chủng tà huyết này triệt để tiêu hao hết thì mới giết được người này. Tim và cổ họng của Nguyên Nguyên Thượng Nhân đồng thời bị đâm trúng. Một cỗ sức mạnh tà ác xâm nhập vào trong thân thể, chặt đứt sinh cơ: - Hơn nửa năm chiến đấu, ngươi cũng đã bị thương tổn. Theo lý Vạn Huyết Tà Thân phải bị tiêu hao mới đúng. - Bởi vì muốn gạt huynh thôi. Nguyên Lăng Thượng Nhân nói ra: - Huynh đợi nửa năm cho tới bây giờ mới tung ra con át chủ bài, dùng Vân Long Bãi Vĩ để đánh chết ta. Ta trong hơn nửa năm qua cũng một mực chờ đợi. Vạn chủng tuyệt kỹ kia kỳ thật không phải ta chính thức dùng để giết huynh mà chỉ mê hoặc huynh thôi. Ai bảo sư huynh quá mạnh mẽ. - Huynh cho rằng dùng Vân Long Bãi Vĩ thì có thể giết chết ta sao? Trong nháy mắt sẽ không cách nào kháng cự, khí thế sa sút, sau đó sẽ bị ta giết chết. Nguyên Lăng Thượng Nhân thở hổn hển. Hiển nhiên, tuy thắng Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhưng ông ta tuyệt cũng không thoải mái. Tuy rằng mệt mỏi, nhưng ông ta cũng cảm thấy rất thỏa mãn. Dù sao mình cũng đã giết chết được địch nhân năm trăm năm Nguyên Nguyên Thượng Nhân. - Nguyên Nguyên, huynh thất bại rồi. Đi xuống hoàng tuyền, cho gửi lời tạm biệt huynh. Nguyên Lăng Thượng Nhân cười ha hả: - Đương nhiên, thi thể của huynh ta sẽ dùng để nghiên cứu. Thi thể của nhân vật đại đạo cảnh rất có giá trị nghiên cứu. Bốp! Giờ phút này, kết giới đã bị nứt vỡ. Mà giờ phút này, hai đạo nhân ảnh đã rơi xuống sau lưng Lục Nguyên. Khuất Thanh Thuần, Vạn Thanh Vương. Kết giới đã bị vỡ, người bên trong bên ngoài kết giới có thể nhìn thấy nhau. Trong kết giới, Nguyên Nguyên Thượng Nhân tuy còn chưa chết nhưng hiển nhiên sinh cơ đã tuyệt. Nguyên Lăng Thượng Nhân sau khi kết giới nứt vỡ, nhìn thấy Khuất Thanh Thuần và Vạn Thanh Vương thì không khỏi cười rộ lên. - Nguyên Lăng! Khuất Thanh Thuần lửa giận bay tới. - Nguyên Lăng! Vạn Thanh Vương tay đã đặt lên chuôi kiếm. Giờ phút này chính là cơ hội để giết chết Nguyên Lăng Thượng Nhân. Nhưng Nguyên Lăng vẫn mỉm cười: - Khuất sư bá, sư phụ và Lục sư điệt, rõ ràng đã đến Bắc Lăng Sơn của ta làm khách. Đoán chừng bây giờ đã xong hết rồi. Ông ta cười không cho là đúng. Trước khi sư phụ của Nguyên Lăng Thượng Nhân là Vạn Thanh Vương ra tay, thân ảnh của ông ta đã một bước đạp lên Truyền Tống trận. Truyền tống trận sớm đã được chuẩn bị tốt. Ông ta trước đó đã dùng Truyền Tống trận, mang Nguyên Nguyên Thượng Nhân đến đây. Đồng thời vì sợ lại xảy ra sự cố gì, cho nên dùng nhiều tiền ở chỗ này chuẩn bị thêm một cái Truyền Tống trận. Một khi sự việc xuất hiện thì lập tức thoát đi. Nguyên Lăng Thượng Nhân làm việc luôn chuẩn bị vô số cách thoát thân cho mình. Truyền Tống trận một khi phát động thì sẽ ngăn cách song phương. Nguyên Lăng Thượng Nhân mỉm cười: - Khuất sư bá, thật là bất hạnh. Đồ đệ của sư bá, sư huynh Nguyên Nguyên đã chết trong tay của ta. Khuất sư bá, năm đó người cùng với sư phụ của ta đem chức Phong chủ truyền cho Nguyên Nguyên sư huynh, là mười phần sai. Ta mới là người thích hợp nhất. Bây giờ nhìn lại mình có sai lầm không? Khuất Thanh Thuần hừ lạnh một tiếng: - Nguyên Nguyên so với ngươi thích hợp làm Phong chủ gấp một vạn lần. Nguyên Lăng Thượng Nhân lại hướng Vạn Thanh Vương: - Sư phụ, tên của sư phụ trong đó có một chữ Vương. Ngoại hiệu của sư phụ cũng gọi là Vương Chi Nhất Kiếm. Đáng tiếc, người vẫn khuất phục trước Hoa Sơn hết thảy. Người không đảm đương nổi chữ Vương của mình. Tư tưởng trung thành với Hoa Sơn của sư phụ thật là buồn cười. Sư phụ, người nổi danh trong sử sách, bởi vì đã nhận ta làm đồ đệ. Tấn quốc chi vương, toàn bộ đại lục chi vương, tương lai của ta, thậm chí sẽ hướng cả thiên triều để khiêu chiến. Vạn Thanh Vương hừ lạnh: - Nhận ngươi làm đồ đệ, đó chính là bất hạnh lớn nhất cuộc đời ta. Nguyên Lăng Thượng Nhân lại nhìn Lục Nguyên: - Lục sư điệt, ngươi chính là thiên tài đích thật mà cả đời ta gặp phải. Luận về thiên phú, ngươi còn hơn ta. Đáng tiếc, trên thế giới này không có thiên phú của ban thân không. Dựa vào nghiên cứu của ta, ta sẽ áp đảo ngươi. Lục sư điệt, nếu có cơ hội, hãy làm vật thí nghiệm cho ta. - Ta sẽ giết ngươi đấy, Nguyên Lăng. Ngươi nhất định sẽ phải chết trong tay của ta. Lục Nguyên vô cùng nghiêm túc nói ra: - Bởi vì muốn trảm yêu trừ ma. Lúc này, trên người Lục Nguyên đã tỏa ra khí tức khác thường. Vốn khí tức của hắn là lười nhác, nhưng bây giờ lại rất nghiêm túc. Chính nghĩa, hai chữ khi nói thì rất đơn giản. Nhưng khi làm thì lại rất khó. Lục Nguyên vốn biếng nhác, không quan tâm đến những điều này. Nhưng bây giờ hắn phát hiện, có một số việc, chính mình không thể né tránh. Mình nếu vô năng thì thôi, nhưng nếu có năng lực, chứng kiến nhiều tà ma ngoại đạo như vậy thì không thể không bảo toàn chính nghĩa. Chính nghĩa, khi nói thì có vẻ đao to búa lớn, nhưng nó lại cứu vãn biết bao nhiêu người. Chính nghĩa của mình không phải là hư danh, cũng không phải vì đại nghĩa, càng không phải vì đại cục. Chỉ vì cứu người khác.