Ngủ một giấc trước đã rồi nói sau. Một giấc ngủ này cũng không biết qua bao lâu mới tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, hắn lại nghĩ đến những gì mình đã đọc, những gì mình đã luyện trong nửa năm qua. Bây giờ đi kiếm cái gì ăn đã. Nửa năm qua ăn toàn thịt thái tuế. Tuy rằng thịt thái tuế so với thịt heo thì ngon hơn, nhưng ăn cả nửa năm như vậy, ngay cả nhìn thấy nó cũng cảm thấy buồn nôn. Hiện tại, vất vả lắm mới được giải phóng, tất nhiên là phải ăn một chầu cho đã. Hắn đến một quán ăn, chọn vài món ăn. Cái gì là tê cay ba tiên, canh chua cá, tương thịt băm, thịt hầm, cá chạch om ớt, tôm hấp, lại còn một tô canh thật lớn. Nửa năm qua không có thưởng thực hương vị thức ăn ngon. Hôm nay nhất định phải hưởng thụ. Nhìn thấy các món ăn mới được bưng lên, Lục Nguyên liền nếm ngay món thịt hầm. Miếng thịt béo ngậy, thật sự là cực phẩm. Lại nếm một chút món cá chạch om ớt. Cay đến tê đầu lưỡi. Uống thêm một ngụm rượu. Lục Nguyên hiện tại cũng có chút bồng bềnh giống như đang ở trên bồng lai tiên cảnh. Nhân sịnh như vậy mới là tự tại, thoải mái. Có rượu có thịt, tự tại tiêu dao như thần tiên. Tranh phách đoạt quyền, nhân sinh mệt mỏi. Lục Nguyên tự tại hưởng thụ. Trong khi hắn đang ăn thì tiếng thảo luận của người bên cạnh liền truyền vào trong tai. - Mọi người nói, tuyển chọn Bắc Phong Chi Chủ người nào là có khả năng nhất? - Tất nhiên là Phương Nho sư bá rồi. Quân Tử Kiếm Phương Nho cũng không phải nói giả. Những người ở dưới Nguyên Nguyên sư bá, ông ấy là lợi hại nhất. - Đáng tiếc, ông ta hiện tại đang bị trọng thương. Trừ ông ấy ra, là Tư Mã Trường Bạch sư bá rồi. - Cũng chưa chắc, Diệp Dương Dung sư bá thực lực cũng không phải chỉ là trưng cho đẹp. - Diệp sư bá thực lực tất nhiên là mạnh, nhưng vẫn yếu hơn Tư Mã sư bá. - Về phần Sở sư thúc, Độc cô sư thúc thì lại càng yếu hơn. Cuộc thảo luận bắt đầu về việc tuyển chọn Bắc Phong Chi Chủ. Mà đại đa số người đều cho rằng Tư Mã Trường Bạch mới là người có khả năng trở thành Phong chủ mới. Lục Nguyên cũng lười tham gia vào thảo luận của những người này. Những gì nên làm hắn cũng đã làm, còn kết cục như thế nào thì còn tùy vào thiên ý. Được rồi, tiếp tục hưởng thụ mỹ thực trước mắt. Vừa chuẩn bị ăn, kết quả lúc này lại có một đám người bước vào hiệu ăn. Mà đám người này thật đông. Cầm đầu là một gã thanh niên anh tuấn trẻ tuổi. Mà sau lưng người này là hơn mười người. Lại còn có mấy trưởng lão đứng bên cạnh, bày thêm thanh thế cho gã công tử này. Lục Nguyên nhìn qua, không phải là Tư Mã Hạo sao? Hiện tại phái đoàn của Tư Mã Hạo không dưới mười người. Tư Mã Hạo hiển nhiên là nhìn thấy Lục Nguyên, liền khẽ giật mình, khuôn mặt cả kinh, bước chân lui về phía sau nửa bước, nhưng lập tức phản ứng trở lại. Tại sao lại phải sợ Lục Nguyên chứ? Đúng vậy, Lục Nguyên là thiên tài, nhưng mình lại là cháu trai của người lãnh đạo Bắc Phong. Ngươi có thực lực thì ta có quyền thế. Đến lúc đó, chỉ cần tổ phụ lên làm Bắc Phong Chi Chủ thì sẽ trừng trị ngươi. Tư Mã Hạo lấy lại bình tĩnh, bước đến trước mặt Lục Nguyên: - Chúc mừng Lục sư huynh trở về. Vốn cho rằng, Lục sư huynh sẽ không trở về nữa, đệ có thể trở thành đệ tử chân truyền. Ah, xin thứ lỗi, đệ không có ý đó. Đệ xin chúc mừng Lục sư huynh trở về. Lục Nguyên liếc mắt nhìn Tư Mã Hạo: - Hình như có chó đang nói chuyện. Dứt lời cũng không để ý đến Tư Mã Hạo, tự tại uống rượu. Biến Tư Mã Hạo thành chó, muốn trách Tư Mã Hạo bản thân không am hiểu đấu võ mồm. Mấy lần đấu võ mồm với Lục Nguyên đều bị thua. Tư Mã Hạo vốn muốn mắng thêm mấy câu, nhưng chẳng biết tại sao lại cảm giác được Lục Nguyên có một cỗ khí thế kinh người, nên mất tự nhiên, rõ ràng không dám cãi lại. Cũng khó trách, Lục Nguyên hiện tại đang có thực lực của một Trường Sinh Thất Trọng. Tư Mã Hạo miễn cưỡng cũng được xem là Trường Sinh Lục Trọng, cấp độ chênh lệnh không thể dùng đạo lý mà tính. Lục Nguyên tùy ý phát ra một khí thế cũng có thể dọa được Tư Mã Hạo. Tư Mã công tử lại bị một phen mất mặt. Từ khi Tư Mã Trường Bạch muốn tiếp quản Bắc Phong Chi Chủ cho đến nay, y đi chỗ nào cũng là một mảnh thúc ngựa thanh âm. Nhưng bây giờ lại chịu nhục như vậy nên trong lòng tức giận không thôi. Lục Nguyên, hiện tại cho ngươi hung hăn càn quấy một chút. Khi nào tổ phụ ta trở thành Bắc Phong Chi Chủ, sẽ có rất nhiều cơ hội thu thập ngươi. Y nén giận, cơm cũng không ăn nổi, liền vội vàng ly khai. Lục Nguyên được gọi vào Phương Chính Cư Trung. Trong Phương Chính Cư Trung, sớm đã có người bên trong. Quân Tử Kiếm Phương Nho, Viên Dung Kiếm Diệp Dương Dung, Cô Tâm Kiếm Độc Cô Diệp, Phi Thiên Kiếm Sở Phi. Cùng với Lục Nguyên tổng cộng là năm người. Sau khi gọi Lục Nguyên đến đây nghị sự, cơ bản xác định được thực lực kiếm tiên cấp của Lục Nguyên. Lúc này không còn xem Lục Nguyên là hậu bối nữa, mà đã xem Lục Nguyên trở thành ngang hàng. Một chiêu kiếm đánh lén giết chết hai tu tiên giả thực lực Trường Sinh Thất Trọng. Thực lực như vậy tuyệt đối có tư cách xưng tụng là nhân vật kiếm tiên cấp. - Bắc Phong Phong chủ chi tuyển định vào hai ngày sau, ngày 1 tháng 5. Diệp Dương Dung nói. - Hiện tại, phiền toái nhất chính là Phương sư huynh đang bị thương, mà hết lần này đến lần khác, Tư Mã Trường Bạch cùng Nguyên Lăng cấu kết với nhau. Diệp Dương Dung nói tiếp. Lục Nguyên không khỏi có chút khó hiểu: - Đã biết rõ Tư mã cùng với Nguyên Lăng có cấu kết. Vì sao không thể trực tiếp nói ra? Hơn nữa có thể kêu lên Vân Tiên Cảnh để các sư thúc chất vất. Diệp Dương Dung lắc đầu: - Thứ nhất, không có chứng cứ. Vốn đã có chút chứng cứ, nhưng sau này chứng cứ lại không thấy. Thứ hai, bảy vị đại đạo cảnh thượng nhân ở Xuất Vân Tiên Cảnh, trong đó có sư phụ của Tư Mã Trường Bạch Tư Mã Thanh Quý. Hơn nữa trong số đời thứ tám thì Tư Mã Thanh Quý còn có thật lớn danh vọng. Ngoài ra Xuất Vân Tiên Cảnh còn có chút lộn xộn, chính giữa có lợi ích tranh chấp. Cho nên, muốn dựa vào Xuất Vân Tiên Cảnh cũng khó. Thương lượng qua thượng lượng lại, cuối cùng cũng chẳng có kết quả. Cuối cùng cũng chỉ có quyết định Diệp Dương Dung nghênh chiến Tư Mã Trường Bạch. Tất cả mọi người dù sao cũng là Trường Sinh Cửu Trọng, cũng cố hết sức thôi. Mà Lục Nguyên thì cũng không nói nhiều. Dù sao chính hắn cũng không dám khẳng định, mình có thể thắng Tư Mã Trường Bạch. Đến lúc đó, đánh thì sẽ biết thôi. Mấy ngày nay, người đến Bắc Phong ngày càng nhiều. Bắc Phong chính là một trong Hoa Sơn Tiên Môn Ngũ Phong. Thay đổi Phong chủ, tất nhiên là chấn động Đại Tấn. Các môn phái đều phái người đến quan sát. Trong khi Bắc Phong đang náo nhiệt thì Lục Nguyên tìm một hồ nước, tĩnh với lòng mình, tĩnh với kiếm, và uống rượu. Cái này, cũng là vì sau đó không lâu, một trận chiến đã được chuẩn bị sẵn sàng. Ngày một tháng năm cuối cùng cũng đã tới. Ngày hôm nay thời tiết không còn nắng ráo, sáng sủa như ngày hôm qua. Thời tiết thật đáng sợ. Mưa phùn liên tục rơi xuống. Hơn nữa còn có khả năng mưa to. Mà Tư Mã Trường Bạch còn có ngoại hiệu là Đại Nhất Kiếm Tiên.