Từ đó về sau, Phương Nho tính cách thay đổi, không còn bộ dạng lông bông nữa, mà trở nên trầm mặc. Qua một thời gian ngắn, Phương Nho lại càng trở nên nghiêm nghị. Đối với mọi thứ giải trí không còn hứng thú. Chỉ không ngừng luyện kiếm. Từ đó về sau thực lực đại tiến, trở thành một trong sáu kiếm tiên của Bắc Phong. Sự phụ bởi vì ông ta mà chết. Cho nên, ông ta phải bảo vệ Hoa Sơn Bắc Phong mà sư phụ yêu mến nhất. Hiện tại, đám người Nguyên Lăng Thượng Nhân đối với Bắc Phong có âm mưu thật lớn, mình nhất định không thể chết. Mình nhất định phải bảo vệ Bắc Phong. Phương Nho thở mạnh một hơi, lại chống đỡ vài kiếm. Nhưng toàn thân trúng độc ngày càng nặng, mắt thấy đạo hàn quang lướt tới, xem ra chính mình phải chết chỗ này rồi. Phương Nho thở dài bất đắc dĩ. Hoa Sơn Bắc Phong xem ra Hạo Nhiên linh kiếm của ta không còn cách nào bảo hộ được nữa. Nhưng trong giờ phút này, một đạo hàn quang phóng lên trời. Phương Nho tuy rằng đã trúng Ngũ Sát Tinh Tú Độc, pháp lực suy yếu rất nhiều, nhưng nhãn lực vẫn còn. Đây là một đạo kiếm quang kinh người. Đạo kiếm quang này lựa chọn góc độ sử dụng, trên không trung biến hóa ra ba mươi mốt lần. Mỗi một lần biến hóa đều không thể bắt bẻ, tìm không thấy một chút sai lầm. Hoàn mỹ! Một chiêu kiếm hoàn mỹ. Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người này dù sao cũng là tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Cho nên, thời điểm gặp nguy hiểm cũng phản ứng kịp thời. Bọn hắn lần đầu tiên gặp phải một kiếm quang đáng sợ đến như vậy. Hiện tại trong mưa có Ngũ Hành Độc, chỉ cần né tránh một kiếm này là xong. Hai người bọn họ đều nghĩ như vậy. Hai người này cũng là thân kinh bách chiến, quay người né tránh chiêu kiếm. Nhưng phản ứng của bọn họ đã muộn. Ngoài ra, bọn chúng chiến đấu với Phương Nho tiêu hao không ít pháp lực. Một kiếm của bọn chúng biến hóa, mà đạo kiếm quang kia cũng biến hóa theo. Ba mươi mốt lần biến hóa hoàn mỹ. Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người rất nhanh đầu rơi xuống đất. Mà Phương Nho rốt cuộc cũng nhìn thấy người vừa xuất thủ. Dưới cơn mưa to, một người mang đôi giày đen, áo trắng, váy xanh, trường kiếm thon dài, cùng với khuôn mặt lười nhác đang tươi cười. Lục Nguyên. - Lục Nguyên tham kiến Phương sư thúc. Lục Nguyên lên tiếng. - Rất giỏi. Mặc dù là đánh lén, nhưng một kiếm lại có ba mươi mốt biến hóa. Một kiếm nhưng lại chém chết hai tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Kiếm pháp như vậy, ta còn thua kém. Phương Nho khen. - Phương sư thúc quá khen rồi. Lục Nguyên về sau phải còn học hỏi rất nhiều. Lục Nguyên nói ra. Khiêm tốn trước mặt trưởng bối đã trở thành bản năng. Phương Nho gật đầu: - Nhưng, nói cho ngươi biết, trước khi rời khỏi chỗ này, ngươi đã trúng Ngọc Hành độc. Ông ta chợt giật mình nhớ lại, lập tức nói ra. Lục Nguyên lắc đầu: - Sư thúc, ta đối với những loại độc tố này đều có chi pháp ứng đối. Sư thúc không cần lo lắng cho ta. Ta còn có một chi pháp để loại trừ chất độc. Lục Nguyên lấy ra Thanh Đế kiếm quang, đưa gần đến thân thể của Phương Nho. Độc tố trong cơ thể của Phương Nho thật sự quá nhiều. Rõ ràng phải cần chút thời gian mới có thể loại trừ hết độc tố. Trong quá trình bài trừ độc tố, Lục Nguyên phát hiện sức khỏe hiện tại của Phương Nho rất yếu. Bản thân ngoại thương vô số, độc tố đã phá hư khá nhiều bộ vị bên trong. Trên cơ bản, ít nhất phải cần một năm thì Phương Nho mới khôi phục được mười thành chiến lực của mình. Trong một tháng, Phương Nho tối đa chỉ có thể sử dụng bảy thành chiến lực. Nếu như nói trong vòng ba ngày, Phương Nho có thể sử dụng một nửa thực lực đã là không tệ rồi. Quả nhiên, sư thúc Phương Nho thương thế nghiêm trọng như vậy, Tư Mã Trường Bạch sức cạnh tranh trở nên thật lớn. Kế tiếp, tất nhiên là thu thập chiến lợi phẩm. Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người đều là tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Chiến lợi phẩm cũng không kém. Được năm linh thạch trung phẩm, cùng với bốn linh thú khổng lồ. Ngoại trừ những cái đó ra, hắn còn lấy được một vật rất quan trọng “Hóa Công Tàn Thiên”. Tại Tấn quốc, Thánh Đế yêu ma ở tận sâu trong lòng đất có một môn Hóa Huyết, có thể hấp thu toàn bộ huyết của con người. Mà ở Tấn quốc, còn có một môn pháp Nam Minh có thể hấp thu pháp lực của người khác. Tà môn cực kỳ. Môn tâm pháp “Hóa Công Tàn Thiên” này nghe nói là từ Hóa Huyết hoặc Nam Minh mà thoát thai ra. Chưởng môn nhân của Thất Sát Tinh Tú Hải đã luyện Hóa Công Tàn Thiên thành công. Tuy nó vẫn còn có nhiều hạn chế, nhưng đây là một diệu pháp kỳ công. Trích Tinh Tử là một người tâm kế rất mạnh. Bình thường đã tranh thủ thời gian luyện tập được một chút Hóa Công Tàn Thiên. Mà hôm nay, người được lợi nhất lại là Lục Nguyên. Cái bản Hóa Công Tàn Thiên này có luyện hay không luyện cũng không sao. Có thể nghiên cứu một chút. Đến lúc đó, vạn nhất có đối mặt với Hóa Huyết hoặc Nam Minh thì cũng có thể trở tay. Hắn ném Hóa Công Tàn Thiên này vào pháp khí không gian của mình. Hiện tại, có thể chính thức quay trở lại Hoa Sơn rồi. Càng gần Hoa Sơn, người theo dõi của Bắc Lăng Sơn càng ngày càng ít. Đã đến bên cạnh Hoa Sơn, rốt cuộc hoàn toàn yên lòng. Đã quay trở lại Hoa Sơn rồi. Lục Nguyên có chút cảm khái. Nửa năm trước bởi vì Thái Hồ chi tranh, kết quả chuyến đi này đã trải qua một hồi đại biến cố. Phương Nho bên cạnh nhẹ nhàng ho khan. Thật sự là chật vật! Nếu như không phải được hậu bối cứu thoát thì rõ ràng thiếu chút nữa sẽ chết trong tay người của Thất Sát Tinh Tú Hải. Mà Hoa Sơn Bắc Phong cũng đã có người ra nghênh đón. Bắc Phong cũng vì Phương Nho và Lục Nguyên trở về mà chấn động thật lớn. Đầu tiên là Phương Nho. Phương Nho hiện tại là một nhân vật rất mạnh ngoại trừ bảy đại nhân vật trong Xuất Vân Tiên Cảnh. Mà nhân vật như vậy lại bị trọng thương trở về. Bình thường bị thương thì không có gì, nhưng trước cuộc thi tuyển Bắc Phong Chi Chủ mới thì có chút cổ quái. Phương Nho lúc này đây bị thương, đối với tương lai của Bắc Phong ảnh hưởng không biết bao nhiêu. Thứ hai, Lục Nguyên đã trở về. Nửa năm trước, Nguyên Nguyên Thượng Nhân mất tích. Bắc Phong Đệ nhất thiên tài Lục Nguyên cũng mất tích. Mọi người tìm không biết bao lâu cũng không tìm được, đều cho rằng Lục Nguyên đã chết rồi. Mà bây giờ Lục Nguyên rốt cuộc cũng đã trở về. Lục Nguyên trở về dĩ nhiên là một chuyện trọng đại. Một đám sư huynh đệ đều vây quanh hỏi han chuyện phát sinh trong nửa năm qua. Lục Nguyên chỉ trả lời đơn giản, nhưng trong nội tâm lại cảm thấy ấm áp. Người được quan tâm cảm giác rất tốt. Người đến tiếp đón còn có Tư Mã Trường Bạch. Phương Nho còn có thể sống sót trở về, cùng với Lục Nguyên cũng vậy, xác thực là nằm ngoài ý liệu của Tư Mã Trường Bạch. Nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn. Đại cục đã hoàn toàn nằm trong tay ông ta. Sau một hồi náo loạn, Lục Nguyên cũng đã trở về nơi yên tĩnh của mình. Một nơi thật sự yên tĩnh. Lục Nguyên khi về đến phòng thì cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tại vạn độc động thì xem qua các loại quá trình lĩnh ngộ kiếm ý. Về sau chỉ được nghỉ ngơi một chút rồi lại quyết đấu với Đồng Bách Niên. Sau đó lại bị truy kích bởi người của Bắc Lăng Sơn. Đây là khoảng thời gian vất vả. Cho nên vừa về đến phòng thì liền cảm giác mệt mỏi ngay.