Tốc độ như vậy không ai sánh nổi. Trong truyền thuyết ở trong đại lục trung tâm có một đế quốc vô cùng khổng lồ. Những quốc gia khác đều dùng mệnh danh là Đại Tần Đạ Nguyên Đại Sở Đại Tề mà quốc gia này tự xưng mình là Trung Ương Thiên Triều, quốc gia ở chính giữa, những quốc gia khác cũng có triều đình nhưng không có một quốc gia nào dám xưng là thiên triều. Đơn giản cái tên này mang theo khí phách vô biên. Trung Ương thiên triều. Nghe nói tiên môn lớn nhất Côn Luân tiên môn ở chính giữa thiên triều. Côn Luân ở Tấn quốc chỉ là một chi nhánh nho nhỏ mà thôi. Thời kỳ thượng cổ có một Côn Luân. Côn Luân truyền thừa hồi lâu nghe nói còn sinh ra một thánh nhân, Côn Luân này không biết có bao nhiêu chi nhánh, thay đổi địa vị, tạo thành vô số di phái. Nhưng cho dù ở Trung Ương Thiên Triều tại đại Côn Luân thiên tài như là Lục Nguyên cũng rất thưa thớt. Dù sao đó cũng là Trung Ương thiên triều. Tuy nhiên ở tại Tấn quốc linh khí mỏng manh xuất hiện thiên tài như vậy thì thật bất thường. Cho nên Tu tiên giả ở đại Tần quốc lúc này đều ngạc nhiên. Khi đoàn người Ân Chính Lục Nguyên đi tới truyền tống trận trở về, đám người Đại Tần quốc mới trở về. Ở Hoa Tự, trong một gian nhà, phương trượng nhận được tin tức truyền tới liền nhắm mắt lịa niệm: - A di đà phật Tấn quốc nảy sinh ra một anh tài, vẫn là người của Hoa Sơn, Yến Thương Thiên có người kế tục thật đáng mừng. Vị lão tăng này pháp danh là Huyền Tịch. Hoa Tự đời thứ mười hai dùng chữ Huyền làm hiệu, đều là những nhân vật rất giỏi, ngay cả Tịch Pháp đại sư dù rất cao cường cũng chưa dùng chữ Huyền làm đạo hiệu. Vị Huyền Tịch lão tăng này, đã luyện thành bốn mươi lăm loại tuyệt kỹ. Dựa vào lời nói của Bồ Đề đạt ma tổ sư, hắn chỉ cần luyện thêm bốn tuyệt kỹ nữa là có thể phá không phi thăng, vị lão tăng này từ khi Tiêu Dao Tử phá không phi thăng đã trở thành đệ nhất tông sư của đại Tần quốc. Thân là đại tông sư phật hiệu cao tăng, một đời đại đức không có lòng đố kỵ hai mắt của y nhắm nghiền, bắt đầu tiếp tục tụng kinh, thân là phương trượng, chưa bao giờ y bỏ qua buổi tụng kinh buổi trưa nào. Tiêu Dao tiên môn, tiếp nhận chưởng môn chính là Vô Tiêu Tử. Tiêu Dao tiên môn đời thứ mười một mạnh nhất chính là Tiêu Dao tử sánh ngang với Yến Thương Thiên, tuy nhiên Tiêu Dao Tử cả đời si tình chỉ yêu một người mà sư đệ của hắn hiện tại là chưởng môn Vô Tiêu Tử cũng bị ba vị sư muội của mình yêu say đắm, hiện tại vẫn chưa minh bạch dây dưa không rõ. Vị Vô Tiêu Tử này thành thục ổn trọng, nho nhã vô cùng, nói Tiêu Dao tiên môn toàn những tuấn nam mỹ nữ cũng không phải là giả dối. - Hoa Sơn tiên môn có một anh tài, thật là thú vị. Vô Tiêu Tử phe phẩy quạt xếp trong tay. Vô kiếm tiên môn, Chung gia lão tổ trầm ngâm suy nghĩ, Chung gia lão tổ cau mày lại, thỉnh thoảng còn ho khan vài câu, vị Chung gia lão tổ này sắc mặt tái nhợt, hai mắt bạc trắng giống như là bệnh nặng mà trước mặt y lúc này là một thiếu nữ, chính là Chung đại tiểu thư. - Cái tên Lục Nguyên kia ngươi biết? - Vâng. Chung đại tiểu thư đáp. - Nghe người phía dưới nói quan hệ giữa ngươi và hắn không tệ, hãy nghĩ biện pháp lôi kéo đây là thiên tài trong thiên tài tốt nhất là dùng quan hệ thông gia hoặc là ngươi đi đi. Chung lão gia tử nói. Chung đại tiểu thư khẽ giật mình. Xích Long tiên môn. Chưởng môn của Xích Long tiên môn Long Đế. Vị Long Đế này toàn thân toát ra khí thế vô biên vô luận đứng ở nơi nào cũng như ánh mặt trời: - Đáng chết thiên tài trong thiên tài đáng lẽ nên xuất hiện từ trong Xích Long tiên môn chúng ta mới đúng, chúng ta là tiên trong tiên, đế trong đế, tu tiên giả bình thường làm sao có thể là đối thủ của chúng ta. Vị Long Đế này tuy nói năng ngụy biện nhưng phối hợp với khí thế kinh thiên của hắn cho người ta một cảm giác tin tưởng. Trên Thiên Sơn trụ phong của Võ Đang. Lục Nguyên hiện tại xếp bằng hiện tại bản thân của hắn đã đạt tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba, cách đó không lâu hắn đã tới một cửa hàng gần núi Võ Đang, đem hai đầu cự cấp linh thú đổi thành cực cấp linh thú vân hệ. Hiện tại hắn đã có hai mươi chín con linh thú vân thú cỡ lớn. Cùng với ba con linh thú vân thú cự cấp. Mà trước khi tiến vào Chân Võ Động Thiên, hắn chỉ có hai mươi ba con vân thú, bây giờ có nhiều như thế, Lục Nguyên chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy nguyên khí vân hệ, vô cùng sảng khoái, hiện tại tốc độ tu hành có khi còn tăng lên gấp hơn hai lần. Vốn trước khi tiến vào Chân Võ Động Thiên, tu vi và pháp lực của hắn cùng với tu tiên giả Trường Sinh sơ kỳ không có chênh lệch bao nhiêu bây giờ lại càng kéo lớn hơn, kỳ thật Lục Nguyên đã sắp theo kịp Cửu đại kiếm tiên rồi. Cửu đại kiếm tiên bình thường, linh thú cự cấp cũng không qua mười con. Đúng rồi hắn còn có Chân Võ Đan. Ngay lập tức Lục Nguyên lấy Chân Võ Đan ra uống, hắn nuốt vào chỉ cảm thấy chân khí cuồn cuộn, Lục Nguyên cũng không gấp đem pháp lực từ từ phóng thích ra, Vân Long tâm pháp từ từ vận chuyển, đợi qua một canh giờ Lục Nguyên đã phát hiện pháp lực đã tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba giai đoạn trung kỳ. Đến nũi Võ Đang trợ giúp Võ Đang tiên môn giữ gìn tư cách đi vào Chân Võ Động Thiên, Lục Nguyên ngẫu nhiên gặp phải mà thôi, mà mọi người Bắc Phong đến Võ Đang có dụng ý thật sự là rèn luyện đệ tử chân truyền, thiên tài như Lục Nguyên Bắc Phong dĩ nhiên là coi trọng nhưng đối với chín đệ tử chân truyền khác Bắc Phong cũng coi trọng muốn bồi dưỡng thật tốt. Một môn phái phát triển cũng không phải dựa vào một người mà dựa vào một đám người. Điều này các vị thượng nhân rất rõ ràng. Lúc này bọn họ đang bàn chính sự. Ở trước biệt điện của Võ Đang tiên môn có không ít người Lục Nguyên không giao thủ, cùng với Độc Cô Diệp sư thúc Sở Phi sư thúc ở bên cạnh quan sát, mà Thẩm Hà cũng Võ Đang tiên môn cũng quan sát. Kết quả giao thủ có hai mươi đệ tử chân truyền của Võ Đang tiên môn hai mươi đệ tử chân truyền của Hoa Sơn tiên môn, đại sư huynh Trương Thanh Thư cũng gia nhập, Trương Thanh Thư hiện tại có pháp lực Luyện Thể Kỳ tầng thứ ba mà hai người Vân Dật Vân Bình cũng có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ nhất, cùng với Trương Thanh Thư giao thủ mấy chiêu mới bị thương. - Trương sư huynh xem kiếm. Vân Dật quát to một tiếng, hắn dùng chiêu thức tinh diệu vô cùng gió nổi mây phun, một chiêu này đã lĩnh ngộ được rất nhiều kiếm đạo mặc dù không lĩnh ngộ được kiếm ý nhưng cũng rất lợi hại. Trương Thanh Thư trở tay đánh một chiêu Quấn Chỉ Nhu kiếm, một thức kiếm pháp này quấn lấy kiếm của Vân Dật, chỉ nghe cạch một tiếng, trường kiếm của Vân Dật đã bị rời tay bay mất. Trương Thanh Thư cười cười: - Kế tiếp. Kế tiếp dĩ nhiên là Vân Bình, những người khác của Bắc Phong không có đánh cùng với Trương Thanh Thư chỉ có Vân Dật Vân Bình là có tư cách. Vân Bình cầm kiếm đầu rồng nói; - Kính xin Trương sư huynh chỉ điểm. Trương Thanh Thư trả lễ: - Vân sư đệ không cần khách khí.