Còn mấy người khác thì Tống Kiếm Cửu không mất quá nhiều thời gian tài bồi. Chân chính tỷ thí mười phân đà là tranh tài giữa tinh anh, từ vị trí hai mươi đến một trăm năm mươi còn chú ý một chút, về năm mươi vị cuối cùng thì cơ bản hoàn toàn buông tha. Ngày cứ thế trôi qua, Lục Nguyên bắt đầu việc tu hành của mình. Đà chủ Tống Kiếm Cửu không bồi dưỡng thì thôi, không có gì. Nếu đi theo kiểu bồi dưỡng như gã rút cạn sức lực, tiêu hao linh tính của hắn, tùy ý nhận một nhiệm vụ khó khăn không cao cũng chẳng thấp. Lấy yêu ma luyện kiếm, lấy yêu ma tu hành, khi đánh nhau tăng cao mới là cách tu hành của hắn. Lấy Vạn Lý Độc Hành thân pháp đến bên ngoài đệ thập phân đà, khẽ kêu một tiếng, tiếng kêu vang vọng tận trời. Một lát sau, một bóng đen nhanh chóng sà xuống. Bóng đen này rơi xuống lộ rõ bộ dáng, rõ ràng là một con Kim Đồng Ưng. Lục Nguyên cười nói: - Tiểu ưng, quả nhiên ngươi đến rồi. Vốn Kim Đồng Ưng bị người làm tọa kỵ rất khó chịu, nhưng sau đó được nửa khối linh thạch thì nó hớn hở nửa ngày, phát hiện làm tọa kỵ của Lục Nguyên không phải việc gì xấu. Nhân loại Lục Nguyên sẽ không dùng để loại pháp thuật giam cầm nó, rất nhiều đồng loại của nó đều bị bắt giữ, có thể không bị giam cầm còn được chút linh thạch thì không tệ lắm. Nó không hề biết Lục Nguyên cực kỳ chán ghét giam cầm sinh linh khác. Đương nhiên sinh linh vận mệnh đã định bị sinh linh khác giam trong Phong Linh bài là ngoại lệ. Bản thân Lục Nguyên lười biếng như mây, tính tình tự do. Hắn biết ưng là gì, là tại bầu trời hoang dã, bầu trời đại mạc tự do bay, tự do rong ruổi, đó mới gọi là ưng. Nếu bị giam cầm ở một nơi thì sao kêu là ưng chứ? Hắn muốn tự do, ưng cũng phải tự do. Hắn ghét bị trói buộc, ưng cũng ghét bị giam cầm. Nếu đã không muốn làm gì ép người? - Đi thôi, tiểu ưng! Lục Nguyên nhảy người lên lưng Kim Đồng Ưng, chỉ phương hướng. Kim Đồng Ưng thấp giọng hú một tiếng, tiếng hú thẳng lên cao. Xung quanh vang cuồng phong phần phật, quái cầm bốn phía đều tránh né uy phong một trong các hung cầm trên trời. Lục Nguyên mặc áo xanh bị gió thổi phất phơ. Lục Nguyên cười to, Kim Đồng Ưng cũng kẹt kẹt cười. Một người một cầm đều thấy vô cùng sung sướng. - Vậy xuất phát đi mục đích, kiếm yêu ma! Lục Nguyên tùy ý chỉ một hướng, Kim Đồng Ưng đập hai cánh xé gió lao đi. Kỳ thực Kim Đồng Ưng là hung cầm trong thiên hạ, thực lực rất cao, bản thân đã là luyện khí bát tầng, cửu tầng, đã đấu với một ít yêu ma, không chút nào sợ hãi. Gió không ngừng thổi vù vù. Chim ưng xoay quanh trên không trung, giữa tầng mây. Đây là khu vực của Kim Đồng Ưng, thực thi thứu, sa ưng khác tự động né tránh, không dám vượt giới hạn. Mắt vàng Kim Đồng Ưng vừa liếc liền chấn nhiếp tâm hồn người, thật là một trong các bá chủ khoảnh trời. Con Kim Đồng Ưng xoay quanh, đột nhiên lao xuống. Ưng lao xuống, đó là lực lượng lớn cỡ nào! Ưng lao xuống, do từ trên không nhào xuống mặt đất, trên mặt đất có hai Sa Ma luyện khí lục tầng, thất tầng. Sa Ma là một loại yêu ma chỉ cầm tìm chút thời gian là có thể dung nhập vào trong bãi ra, là một trong yêu ma dưới đất, sức chiến đấu ngay mặt không xuất sắc như Tu La nhưng trong sa mạc khá là cường. Trước khi Sa Ma vào sa mạc thì thân thể thấp bé, người vàng vọt, sẽ như nhân loại mặc quần ngắn, người lỏa lồ. Hai con Sa Ma này đang đánh giá bốn phía, lúc ban đầu không chú ý đỉnh đầu, giờ đột nhiên nghe tiếng gió. Hai Sa Ma ngẩng đầu, kết quả thấy một Kim Đồng Ưng to lớn từ trên trời lao xuống. Kim Đồng Ưng, một trong các bá chủ bầu trời sa mạc. Vốn Sa Ma muốn tránh né dung nhập vào hạt cát, nhưng tốc độ của Kim Đồng Ưng quá nhanh. Móng vuốt to lớn còn cứng hơn sắt thép mang theo tiếng xé gió năng nề đập vào Sa Ma luyện khí lục tầng. Con Sa Ma lập tức bị giam chặt trên không trung liên tục hộc máu, chết sống không biết. Sa Ma luyện khí thất tầng khác chưa kịp làm hành động gì đã bị Kim Đồng Ưng túm lấy. Bay! Sa Ma đã bị chộp lên không trung, càng bay càng cao. Sa Ma vô cùng kinh sợ. Chưa tới luyện thể kỳ thì trừ số ít chủng tộc, còn lại không thể bay. Nay nó bị Kim Đồng Ưng kéo lên không trung cao một trăm trượng cao như vậy, nếu bị ném xuống thì chẳng phải là trọng thương? Kim Đồng Ưng còn đang không ngừng bay cao. Một trăm năm mươi trượng, hai trăm trượng, hai trăm năm mươi trượng, ba trăm trượng. Sa Ma luyện khí thất tầng không ngừng túm chân Kim Đồng Ưng, nhưng Kim Đồng Ưng mạnh vung quăng con Sa Ma hướng sa mạc. Từ cao ba trăm mét ngã xuống sẽ có hậu quả gì đâu? Chỉ nghe phía dưới truyền đến tiếng ‘a’ cực kỳ thê thảm sau đó ngừng bặt. Khỏi phải nói, nó đã chết rồi. Lục Nguyên ngồi trên lưng chim ưng cười cười, thật là cách săn giết yêu ma sảng khoái. Lúc mới bắt đầu hắn còn tưởng phải đi khắp nơi tìm yêu ma, giờ thì không cần, có loại hung cầm như Kim Đồng Ưng là có thể tìm ra yêu ma ở trên mặt đất còn nhỏ hơn chấm đen. Cộng thêm lao xuống, chộp yêu ma, bay lên cao, quăng xuống. Nguyên bộ diễn Kim Đồng Ưng làm cực kỳ quen thuộc. Tất nhiên khi Kim Đồng Ưng lôi yêu ma lên cao nhất htif Lục Nguyên sẽ tia chớp xuất kiếm, đem bộ phận đại biểu thân phận yêu ma từ trên người chúng, ví dụ như một gai xương sau lưng Sa Ma chém xuống, lấy vật đại biểu có thể đi đệ thập nhất phân đà đệ thập phân đường đổi thưởng, cũng có thể đi Đại Tấn triều đình đổi. Lục Nguyên ngồi trên lưng chim ưng, Dưỡng Ngô kiếm sớm thu vào, giơ tay lấy ra hồ lô rượu. Ừng ực uống một ngụm, sướng! lấy tính tình của Lục Nguyên, muốn hắn mỗi ngày đến tối đen ở trong hầm mỏ đầy rẫy nguy hiểm săn giết yêu ma, mỗi ngày không nghỉ ngơi không ngừng rèn luyện là điều không thể. Trước mắt ngồi trên lưng chim ưng, do Kim Đồng Ưng săn giết yêu ma mới hợp với tính cách lười biếng của Lục Nguyên. Ngẫu nhiên có yêu ma lợi hại thì hắn mới xuất kiếm đối địch. Trước đó không lâu một Sa Ma luyện thể kỳ đã chết dưới kiếm của Lục Nguyên. Trên cơ bản hiện nay Lục Nguyên và Kim Đồng Ưng, một người một ưng tổ hợp tuy không nói vô địch nhưng xem như tung hoành trên sa mạc. - Grao!!! Kim Đồng Ưng tiếp tục bay, Lục Nguyên nằm trên lưng chim ưng to lớn, ngẩng đầu ngắm mây. Lúc nằm trên đất ngắm mây, nằm trên cây ngắm mây, bay trên trời ngắm mây, ngồi trên mây trắng ngắm mây, nhưng hắn chưa từng nằm trên lưng chim lưng ngắm mây. Lúc này nằm trên lưng chim ưng nhìn mây, hắn chỉ thấy mây đang nhanh chóng thụt lùi, thỉnh thoảng sinh ra biến đổi khác với mây chỗ khác. Mình ở rất nhiều nơi nhìn thấy thật nhiều mây. Nhàn nhạt mờ mịt, phiêu phiêu đãng đãng là mây thản nhiên. Ưng bay trong loại mây này, người ngồi trên lưng chim ưng, chỉ cảm thấy như ở trong sương. Mây theo gió lững lờ bay, không câu chấp bộ dạng. Đó là dày đặc tầng tầng chất thật dày mây trắng, ở trên không trung như sẽ không biến đổi, nhưng một lát hợp thành loại hình này, lát lại là hình dạng kia… Một tầng mỏng manh gần như không tồn tại, đó là mây mỏng… Mặt trời lặn xuống núi tây, nhuộm mây đỏ hồng như máu nổi trên bầu trời, huyết vân huyến vũ.