Trên lôi đài, Lục Nguyên và Triệu Nam cách nhau khoảng hai trượng, hai người đứng đó đều là trước mặt chắp tay cầm kiếm chĩa xuống, cái này gọi là kiếm lễ. Hoa Sơn tiên môn là danh môn chính phái, tất nhiên có quy tắc lớn. Sau khi thi kiếm lễ xong mới chính thức bắt đầu tỷ thí. Trận tỷ thí bắt đầu Triệu Nam còn chưa ra tay. Gã đang suy nghĩ trận đấu này nên dùng cách gì đánh. Kiếm thuật ư? Nói đùa. Lần trước lúc tại Bắc phong Lục Nguyên có thể đang ngồi tay phải cầm đồ ăn tay trái đánh với mà còn thắng được. Dùng kiếm thuật là đi tìm chết. Nếu như dùng pháp thuật thì lần trước đã bị Lục Nguyên phá giải rồi. Triệu Nam càng nghĩ càng thấy cuối cùng chỉ có nước dùng pháp thuật, vẫn là lần trước ‘Diệp thứ’, ‘Diệp bạo’, ‘Diệp kỹ’. Tốc độ ném những pháp thuật này của Triệu Nam nhanh hơn trước rất nhiều, nhưng pháp thuật đó đã bị Lục Nguyên phá một lần rồi, lại phá lần nữa có gì khó? Dưỡng Ngô kiếm nhẹ chuyển động, nhanh chóng chặn mộc hệ pháp thuật. Mộc hệ pháp thuật cần lấy gỗ thật thi triển, có thể chặn được, đây chính là khuyết điểm lớn nhất của mộc hệ pháp thuật. Cùng lúc đó, hắn sải bước nhanh áp sát Triệu Nam. Kẻ thi triển pháp thuật sợ nhất là bị kiếm tu tới gần. Lần trước Triệu Nam bị Lục Nguyên áp sát dùng trường kiếm giải quyết, lần này động tác của hắn nhanh hơn trước nhiều. Bước chân hắn nhanh hơn là vì trước đó không lâu tùy ý luyện Vạn Lý Độc Hành thân pháp của Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng. Bộ thân pháp này đúng là có điểm đặc biệt, đi bộ thì xem như là bộ pháp khá nhanh. Thật ra sử dụng pháp lực luyện thể kỳ thì có thể thắng nhanh hơn. Nhưng cần thiết không? Vạn Lý Độc Hành bộ pháp hành động cực nhanh, một bên cản đòn một bên nhanh chóng tới gần Triệu Nam. Chưa đợi Triệu Nam sử dụng Địa Thứ Thuật, pháp thuật gã sở trường nhất thì hắn đã tới bên cạnh gã. Đến gần Triệu Nam rồi hắn không ngừng tấn công, kiếm thức như điện, mới năm chiêu mà trường kiếm đã gác ngang cổ Triệu Nam. Dưỡng Ngô kiếm gác ngang, hơi nhấn vào chút là sẽ đâm vào cổ Triệu Nam. Nếu nói lần trước tại Bắc phong Triệu Nam thua mau, vậy lần này càng nhanh hơn. Thêm vào mới bắt đầu Lục Nguyên dùng chiêu đón đỡ, hắn tổng cộng sử dụng bảy chiêu. Bảy chiêu! Triệu Nam tốt xấu là đệ tam đệ tử chân truyền khí tông Tây phong. Ý nghĩa đại biểu của tam đệ tử chân truyền không giống như đệ tử chân truyền xếp sau. Tam đệ tử chân truyền đều là tam cường đứng đầu trong phong của mình, nhưng hiện nay kiếm thuật của Lục Nguyên lại trong bảy chiêu đánh bại gã, thật là quá nhanh. Mọi người đều biết Lục Nguyên rất mạnh, là một trong những người có khả năng đoạt giải quán quân tỷ thí cá nhân lần này, tuy cuối cùng vẫn thua luyện thể kỳ Tống Nam Sơn nhưng cũng khá mạnh. Trước khi chiến đấu, không ai ngờ Lục Nguyên sẽ thắng Triệu Nam trong bảy chiêu. Bên trên khán đài, đám cửu đại tri danh kiếm tiên đều khá thất vọng. Họ vốn tưởng lần này có thể thấy kiếm thuật của Lục Nguyên. Sớm nghe nói kiếm thuật của đệ tử trẻ tuổi này trác tuyệt, vượt xa đệ tử kiếm tông cùng thế hệ rất nhiều, tới cấp kiếm ý mà chỉ cửu đại tri danh kiếm tiên mới khả năng làm được, khá là truyền kỳ. Vậy nên nghe nói Lục Nguyên sắp sửa ra tay họ mới nghiêm túc chú ý. Kết quả không tưởng được đối thủ Triệu Nam của Lục Nguyên chỉ chống đỡ sáu chiêu, đến chiêu thứ bảy thì thua trận, thời gian quá ngắn. Cấp kiếm ý, đây là một khái niệm huyền diệu khó giải thích. Hiểu ra kiếm ý thì lập tức chen vào hàng ngũ kiếm thuật đại sư. Nhưng cho dù ngươi hiểu ra cấp kiếm ý cũng không phải tùy tiện liếc vài mắt là thấy được, tốt xấu cần đánh ra chút chiêu thức mới nhìn ra cấp kiếm ý của Lục Nguyên, mới khiến mọi người thấy rõ ràng. Kết quả Triệu Nam thua quá nhanh, khiến đám cửu đại tri danh kiếm tiên vô cùng thất vọng. Họ thầm nghĩ đệ tam đệ tử chân truyền khí tông đúng là vô dụng, nhanh vậy đã thua. Vốn họ quyết tâm muốn nhìn cấp kiếm ý của hắn, kết quả bị quấy loạn không xem rõ ràng, chỉ mơ hồ nhìn thôi. Nếu để Triệu Nam biến rất nhiều cửu đại tri danh kiếm tiên rất bất mãn với mình, cho rằng gã nên chống chọi mấy chiêu với Lục Nguyên để mọi người thấy rõ kiếm ý của hắn, chắc chắn gã sẽ khóc ròng. Vòng tỷ thí thứ nhất là năm mươi tiến hai mươi lăm. Đợt này Tư Mã Bác, An Tri, Diệp Phương Bắc phong đều thê thảm bị đào thải. Đợt tỷ thí thứ hai là hai mươi lăm tiến mười ba. Vòng này Vân Bình xui xẻo, đụng phải Tống Nam Chỉ, bị loại. Tứ đệ tử Phương Đạm cũng bị loại. Diệp Phi, Diệp Viên đều bị đào thải vào vòng này. Vòng tỷ thí thứ ba là mười ba hạng đầu tiến mười. Vòng này Vân Dật, Lăng Ngọc Châu bị đào thải. Lăng Ngọc Châu có thể chống đến vòng này mới bị loại đã là khá ghê gớm. Thực lực của Vân Dật bị loại ở vòng này là rất bình thường. Dù sao đã tới vòng thứ ba, qua vòng này chính là bảy hạng đầu. Kết thúc vòng thứ ba, bên trong bảy hạng đầu chỉ còn một mình Lục Nguyên. Tiến mười hạng tổng cộng có bảy danh ngạch, có ngũ phong tham gia cho nên kết thúc vòng thứ ba còn lại bảy người thì Bắc phong chỉ giữ một mình Lục Nguyên, cơ bản phù hợp tình hình thực tế của Bắc phong. Tất nhiên nếu không phải có Lục Nguyên, là một trong ngũ phong, Bắc phong ngay cả vị trí bảy hạng đầu đều chen không vào một người thì khá mất mặt. Bảy hạng đầu không ra cái gì bắt mắt, dù sao mọi người đều là đệ tử chân truyền, tiến độ tu vi đều sàn sàn như nhau. Dưới tình huống như vậy, rất khó ra kết quả bất ngờ. Tiến vào bảy hạng đầu có đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương, đệ nhị đệ tử chân truyền Đoạn Dương. Đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Nam phong Mạc Thiên Biến, đệ nhị đệ tử chân truyền Lưu Mộc. Đệ lục đệ tử chân truyền kiếm khí tông Bắc phong Lục Nguyên. Đệ nhất đệ tử chân truyền Đông phong khí tông Tống Nam Sơn. Đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Trung phong Đường Tĩnh. Hiện nay xếp hạng mười đệ tử chân truyền đứng đầu, dễ thấy nhất có ba người. Một là Tống Nam Sơn, dựa vào pháp lực luyện thể kỳ tiếu ngọa xưng hùng, là người khả năng lớn nhất đoạt giải quán quân. Rất nhiều người đều nói đứng đầu tỷ thí cá nhân chắc chắn là Tống Nam Sơn. Người thứ hai chính là đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Trung phong Đường Tĩnh. Đường Tĩnh là trong bảy hạng đầu một cô gái duy nhất, còn lớn lên rất đẹp, vóc người cao ráo, mặc bộ đồ trắng tinh, đùi đẹp thon dài, chân đạp ủng da hưu, trông rất có bộ dáng đương phụ tĩnh. Trường kiếm của nàng là một thanh Phấn Ngọc kiếm màu hồng. Người thứ ba tất nhiên là Lục Nguyên. Người duy nhất luyện thành cấp kiếm ý, đệ tử chân truyền bảy hạng đầu, này có thể không bắt mắt sao? Trừ điều đó ra, đệ tử chân truyền xếp bảy hạng đầu các trong phong mạch của mình không phải đệ nhất chính là đệ nhị, chỉ mình Lục Nguyên là đệ lục đệ tử chân truyền, như thế làm sao không gây chú ý? Vòng thứ ba tỷ thí cá nhân cứ thế kết thúc. Cho đến nay đã xếp ra đệ tử chân truyền bảy hạng đầu. Nếu nói trong cuộc chiến ba vòng trước, đám cửu đại tri danh kiếm tiên tiền bối ở một bên quan sát thấy không vui nhất chính là cuộc chiến của Lục Nguyên. Họ sớm biết Lục Nguyên tới cấp kiếm ý rồi, lòng vô cùng tò mò. Một người tuổi trẻ như vậy đạt cấp kiếm ý là lần đều tiên gặp, nói là khai sáng lịch sử Hoa Sơn tiên môn thì hơi khoa trương nhưng không kém bao nhiêu.