Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, Lục Nguyên quả nhiên là dùng kiếm thuật căn bản nhất để đối địch với Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh. Mà ở thời điểm chiến đấu, Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh rõ ràng phát hiện, Lục Nguyên lại sử dụng kiếm thuật đơn giản nhất để đối phó chính mình, vô luận là chính mình dùng tuyệt chiêu gì, tỷ như Bàn Cổ Kích Địa Trảm Thiên Tam Thập Lục Thức, hoặc là mình cũng dùng phủ pháp căn bản, nhưng là cũng công không phá được phòng ngự của Lục Nguyên do Viên Cực Thần Kiếm hóa thành. Một lưới phòng ngự bằng trọng kiếm, rõ ràng chỉ là kiếm thuật đơn giản nhất, rõ ràng thoạt nhìn có thể dễ dàng công phá, nhưng lại không phá được. Lục Nguyên một kiếm rồi một kiếm đánh ra, trong quá trình đấu kiếm, Lục Nguyên phát hiện kiếm thuật của mình có chút thăng hoa, vốn dĩ kiếm thuật có chút táo bạo, tuyệt kỹ quá nhiều, mà hiện tại lại vứt bỏ hoa mỹ, trở về với những gì vốn có, kiếm thuật càng ngày càng đơn giản, càng ngày càng lưu loát. Lực Thánh Văn Minh Phó Chủ càng đánh càng phát hiện không được bình thường, hắn phát hiện mình dần dần chìm trong võng kiếm của Lục Nguyên, rõ ràng chỉ là kiếm chiêu đơn giản, lại hóa thành một màn võng kiếm, ngẫu nhiên ban đầu còn có thể dùng lực mạnh để phá vỡ võng kiếm này nhưng về sau ngay cả phá vỡ cũng không thể. Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh hiện tại đã phát hiện, năng lực chiêu thức của Lục Nguyên hoàn toàn trên mình. Một hậu bối mới vào Văn Minh Cảnh, năng lực chiêu thức lại trên mình, thật là khó có thể tin. Giao thủ vẫn tiếp tục. Đây đã là chiêu thứ sáu trăm tám mươi bảy. Chiêu thứ sáu trăm tám mươi tám, khi giao thủ, kiếm quang của Lục Nguyên xuyên thủng cổ họng Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, một kích kia không đánh chết Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, nhưng lại phá vỡ Bàn Cổ Kim Thân của Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, sau khi thu được kết quả như vậy, Lục Nguyên không vội, từng chút từng chút làm tiêu hao lực lượng của Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh. Khi chiêu thứ tám trăm chín mươi mốt được đánh ra, Lục Nguyên một kiếm xuyên thủng trái tim Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, trong nháy mắt giết chết Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh bại cũng không oan, chính hắn cũng hiểu được điểm này, hắn bị kiếm thuật căn bản của Lục Nguyên đánh bại, Lục Nguyên thắng một cách đường đường chính chính, hắn thua rất rõ ràng. Không bằng là không bằng. Văn Minh Ai Ca lần thứ ba vang lên, lại là thiên địa cùng bi thương, gió mây cùng khóc, lần đầu tiên nghe rất rung động, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại nghe được ba lần, cũng không còn rung động nữa. Lục Nguyên giơ một tay đem di thể của Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh cho vào trong Tân Kiếm Thế Giới, đây là ba người a, ta thật không tin di sản của ba người Văn Minh Cảnh lại không có thứ tốt, vậy thì thật tà môn, đây là lần đầu tiên nhận được nhiều di sản như vậy từ khi mình tiến vào Văn Minh Cảnh, muốn hảo hảo phát một phát, nói không chừng lần này có thể làm cho mình thăng lên hai kỷ nguyên pháp lực, bây giờ đang ở Văn Minh Cảnh muốn thăng cấp cũng không bị hạn chế nhiều như trước, dĩ nhiên, đừng tưởng rằng không có hạn chế thì sẽ dễ dàng, không có hạn chế cũng có tương đối khó khăn. Mà bên trong Tân Kiếm Thế Giới, Loan Loan cùng Sư Phi Tiên hai người, hiện tại đều trợn mắt há mồm, các nàng đang tu hành rất tốt bỗng ầm ầm một tiếng, một di thể lớn rơi vào bên trong Tân Kiếm Thế Giới, di thể này vô cùng hoàn mỹ, Loan Loan cùng Sư Phi Tiên hiện tại căn bản đều có tu vi đến gần Thế Giới Cảnh. Cho nên nhãn lực của hai người này cũng không kém, đừng nói chi là hai người này đều bị người đứng đầu Thiên bảng đuổi giết, đã từng thấy người đứng đầu Thiên bảng chết đi, người đứng đầu Thiên bảng chết đi cũng không khoa trương như vậy, di thể cũng không đáng sợ như vậy, Loan Loan cùng Sư Phi Tiên là người vô cùng thông minh, lập tức liền đoán được, đây là di thể Văn Minh Cảnh. Lục Nguyên giết chết Văn Minh Cảnh! Các nàng lúc ấy không khỏi khiếp sợ. Mà lập tức, lại thêm một Văn Minh Di Thể tới, các nàng không khỏi chấn động, trong thời gian ngắn như vậy, Lục Nguyên lại giết được một người Văn Minh Cảnh, tốc độ này cũng quá nhanh đi. Sau đó chút ít thời gian, lại thêm một Văn Minh Di Thể tới, văn minh di thể lần này hiển nhiên mạnh hơn, thân thể mềm mại của Loan Loan cùng Sư Phi Tiên rung động, lại thêm một người Văn Minh Cảnh chết trong tay Lục Nguyên sao? Lục Nguyên hiện tại mới trùng kích vào Văn Minh Cảnh, đã giết chết liên tục ba người Văn Minh Cảnh, quá hung mãnh, thật sự không phải là người. Thật ra thì đâu chỉ là các nàng, ở bên ngoài Tân Kiếm Thế Giới, Văn Minh Phó Chủ Vũ Yến cũng nhìn Lục Nguyên với ánh mắt không phải nhìn con người, vừa tiến vào Văn Minh Cảnh liền mạnh như vậy, đây rốt cuộc là sinh vật gì a? Văn Minh Phó Chủ Vũ Yến cho dù là người đã trải qua vô số năm tháng, nhưng chưa từng gặp được một người dũng mãnh như Lục Nguyên. Vừa vào Văn Minh Cảnh liền giết chết ba người Văn Minh Cảnh! Tiên Chi Tử ở nơi xa để lại một tiên pháp theo dõi, hắn thấy được Lục Nguyên hung mãnh như vậy, không nói hai lời liền quay đầu đi, sử dụng Đạp Bộ Vi Trần bước một bước liền đi xa mười vạn dặm, hắn sao còn dám ở lại. Mà Chu Thanh Huyền nhìn về phía Lục Nguyên, nói: -Chúc mừng, kiếm pháp của ngươi chính thức xuất sư. Rốt cục, rốt cuộc đã nghe được lời này. Lục Nguyên hiện tại trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhiều năm trước chính mình từng theo Chu Thanh Huyền học kiếm, mà khi đó kiếm thuật của Chu Thanh Huyền so với mình cao hơn rất nhiều, mà sau này khi nhìn thấy Chu Thanh Huyền lần nữa, mỗi một lần kiếm thuật của mình đều tiến bộ rất nhanh, nhưng mỗi một lần kiếm thuật của Chu Thanh Huyền tựa hồ đều cao hơn mình một chút. Kiếm thuật của mình tiến bộ, nhưng vĩnh viễn yếu hơn Chu Thanh Huyền. Chu Thanh Huyền, giống như hồ sâu không đáy, thoạt nhìn sẽ cảm thấy nước hồ không sâu nhưng kì thực sâu không lường được. Mà hiện tại, kiếm thuật của mình được Chu Thanh Huyền thừa nhận, nói kiếm pháp của mình chính thức xuất sư. Không dễ dàng a! Thật sự, thật sự không dễ dàng. Chu Thanh Huyền khẽ mỉm cười, đứng chắp tay. Lục Nguyên cũng khẽ mỉm cười. Thật ra thì hai người đều có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Chu Thanh Huyền nói: -Sau này, cùng nhau phục hưng kiếm đạo. -Tốt. Chu Thanh Huyền đơn giản nói, Lục Nguyên đơn giản đáp lại. Đúng vậy, chỉ có một mục tiêu, đó chính là phục hưng kiếm đạo. Chu Thanh Huyền nhìn về phía Lục Nguyên, nói: -Kiếm của ngươi hiện tại không được tốt lắm, là lúc thăng cấp hạ kiếm sao. Chu Thanh Huyền tiện tay mang theo kiếm hoa bi thương, đem Trường Thán Thần Kiếm thu lại trong vỏ, thật ra thì Chu Thanh Huyền đã chú ý tới kiếm của Lục Nguyên, vẫn là chuôi Dưỡng Ngô này, Chu Thanh Huyền tự nhiên biết lai lịch của thanh kiếm này, chính vì biết, cho nên càng tán thưởng Lục Nguyên. Chu Thanh Huyền nói: -Ngươi mau đề thăng thực lực, ta đi một chút. Chu Thanh Huyền ở bên trong Thượng Cổ Kiếm Giả Mộ, cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần, hắn cùng với Văn Minh Phó Chủ Kiếm Viên năm đó vốn quen biết, chẳng qua là hắn nguyên nhân vì cảm ứng ra Kiếm Cổ Văn Minh Chi Chủ, nên không đi Đấu Thiên, mà hiện tại, Kiếm Viên đã qua đời, Chu Thanh Huyền trở lại chốn cũ, cảm thán vô hạn.