Đau quá!
Uông Huyết Trạch là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, mấy năm nay rất ít khi bị thương, vậy mà ngày hôm nay bị thương bởi chiêu này của Lục Nguyên, gã vừa kinh vừa nộ. Nhưng trước khi giận kinh cái gì gã phải chạy trốn trước đã, gã vận Đầu Lô Phi Tiêu tiếp, chớp mắt bay đến nơi rất xa, cách Lục Nguyên thật xa.
Đáng tiếc!
Lục Nguyên hơi tiếc, tiếc rằng hắn sử dụng là thư, chứ nếu chịu lộ thân phận giờ ra kiếm, dùng tuyệt sát nhất kiếm là có thể giết chết Uông Huyết Trạch rồi, chứ không phải như bây giờ chỉ làm gã bị thương thôi. Đây chính là uy lực của tuyệt sát nhất kiếm, cũng là một chiêu quái nhất đặc biệt nhất trong nhiều kiếm pháp của Lục Nguyên.
Lục Nguyên đứng đây tiếc nuối không một chiêu giết chết Uông Huyết Trạch, tựa như lúc đó dùng kiếm này tru sát Ngọc Hoàng Đại Đế vậy. Người xung quanh thì sợ muốn rớt tim.
Ví dụ như bên nho chi văn minh, họ cho rằng Lý Thái Sử có mạnh hơn thì cũng tới mức nào đó thôi, không khả năng là đối thủ của Năm Mươi Thiên Bảng. Năm Mươi Thiên Bảng đó! Là sự tòn tại trên cao xa! Mỗi một vị đều là đại nhân vật vang dội cổ kim! So với nửa bước văn minh cảnh thì cách biệt lớn đến khó thể tưởng tượng. Theo họ nghĩ thì Lý Thái Sử có thể chống đỡ nhiều chiêu của cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng mà không thua đã là chiến tích kinh khủng lắm rồi.
Kết quả là Lý Thái Sử một chiêu đánh bị thương Uông Huyết Trạch.
Cái này!
Mới rồi đám Thiên Lý phó chủ văn minh còn cười nhạo Lý Thái Sử câm như hến, cười không nổi nữa. Họ có cùng phản ứng như nho chi văn minh, chuyện gì vậy trời! Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng! Đấy là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng! Lý Thái Sử có yêu nghiệt cỡ nào cũng không khả năng đánh bị thương cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng được chứ.
Cái này!
Uông Huyết Trạch thụt lùi không biết xa bao nhiêu, sắc mặt không dễ nhìn lắm, một là vì mới rồi bị Lục Nguyên làm bị thương, thương rất là nặng. Thứ hai là nghĩ lại một chiêu kinh hồn vừa rồi, gã ngẫm nghĩ thôi đã thấy ớn lạnh rồi, đó là một chiêu khủng bố biết bao. Thứ ba là gã đường đường là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, vậy mà bị một hậu bối làm bị thương, mất hết sĩ diện.
Không giết chết Lý Thái Sử thì gã không thể lấy lại mặt mũi được.
Chu Thiên Nhân là người ngoài cuộc sáng suốt, gã nhìn thấy Lục Nguyên đánh ra một chiêu kia, lập tức có phán đoán như vầy, một chiêu kia rất là tuyệt nhưng có một sơ hở nhỏ. Nếu không phải có một sơ hở nhỏ này thì Uông Huyết Trạch bây giờ chết rồi chứ không sống nổi. Thật là một chiêu khủng khiếp, Chu Thiên Nhân rất là rung động. Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng luôn là nhìn xuống thế giới cảnh, cho dù Hoa Pháp Thánh được gọi là đứng nhất dưới Năm Mươi Thiên Bảng thì đối với Chu Thiên Nhân không đáng để vào mắt.
Chu Thiên Nhân phân tích rằng:
- Uông Huyết Trạch, mới rồi một chiêu này của hắn bị hạn chế khoảng cách, tốt nhất là chúng ta đừng cách hắn quá gần, khoảng cách xa thì sẽ mất tác dụng ngay. Cùng lúc đó dường như chiêu này không phải hắn tự sáng tạo rồi, chắc hắn họ từ thượng cổ, có sơ hở rất cứng nhắc, nếu là hắn tự sáng tạo thì sẽ không có sơ hở lớn như vậy.
Chu Thiên Nhân không uổng là Chu Thiên Nhân, khoảnh khắc đã phân tích ra tất cả sơ hở, nhưng hiểu sai nguyên nhân rồi.
Uông Huyết Trạch hít sâu một hơi, nói:
- Hiểu rồi, Chu Thiên Nhân, chờ lát nữa chúng ta ra tay, nhưng đánh thì đánh cái tên này thuộc về ta giết, không giết tên này ta khó thể rửa mối nhục!
Uông Huyết Trạch cảm thấy bị Lục Nguyên đánh thương rất là mất mặt.
Chu Thiên Nhân nói:
- Không thành vấn đề, nhưng đồ vậtnày nọ thì ta muốn bảy phần.
Đây là yêu cầu hợp lý, Uông Huyết Trạch đang bị thương, cơ bản là do Chu Thiên Nhân giết thôi.
- Và chiến tích giết người này cũng tính bảy phần cho ta, bỏ trong so tài giết người của chúng ta.
Không sai, so tài giết người còn đang tiếp tục, hai vị cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng nhất quyết giết người nho chi văn minh, không thì không bỏ qua.
Mặc dù Lý Thái Sử kinh diễm một phen nhưng chỉ là một phen mà thôi, ngẫu nhiên được đến một chiêu bí truyền thượng cổ mà thôi, vậy mà cũng mơ chặn được công kích của hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng hả, buồn cười quá đi.
Hai vị cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng trong năm tháng vô tận không biết đã thấy bao nhiêu thiên tài tuyệt diễm rồi, nhưng những thiên tài xuất sắc này đã hóa thành đống xương trắng.
Tuyệt thế thiên tài? Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chúng ta thấy nhiều rồi, giết nhiều thì cũng chẳng có gì ghê gớm lắm.
Chớp mắt Uông Huyết Trạch đánh ra Chư Thiên Nhân Đầu, Chư Thiên Nhân Đầu tức là có vô số cái đầu vòng quanh bao vây đối phương bên trong, mỗi đầu người có một năng lực riêng, và những đầu người này tình cờ hợp với con số thiên địa, bên trong ẩn dấu đủ các loại sát trân, quái dị khó lường. Uông Huyết Trạch lợi hại nhất là Đại Nhân Đầu Thuật, đối với Lục Nguyên có được chính tự thì vô dụng, không bằng lấy Đại Nhân Đầu Thuật và Chư Thiên Nhân Đầu sẽ càng khủng bố, nhưng không có Đại Nhân Đầu Thuật phối hợp thì gã cũng sẽ phát động văn minh sát ca!
Khi Lục Nguyên thăng lên thế giới cảnh thập tầng đã từng vang lên văn minh chi ca, khi hắn lên đến nửa bước văn minh cảnh thì cũng có vang văn minh chi ca.
Mà văn minh sát ca tức là thay đổi một chút nội dung văn minh chi ca khiến nó tạo thành sát thế mạnh mẽ, nên mới gọi là văn minh sát ca.
Cùng lúc đó, văn minh sát ca thật ra là thủ đoạn công kích văn minh cấp duy nhất mà dưới văn minh cảnh có thể nắm giữ.
Thủ đoạn công kích văn minh cấp khác rõ ràng không đủ dùng.
Văn minh sát ca chính là như vậy, ngươi càng tới gần văn minh cảnh thì văn minh sát ca có tác dụng càng lớn. Nếu văn minh sát ca đã là thủ đoạn văn minh cấp thì tất nhiên hơn xa thủ đoạn bình thường. Lúc này Uông Huyết Trạch lấy ra văn minh sát ca, sát khí đậm đặc phát ra từ trong văn minh sát ca như muốn đẩy người vào sống chết.
Văn minh sát ca có chín phần chín là hướng về Lục Nguyên nhưng những người khác cũng bị lan đến, cực kỳ khó chịu. Nhiều người bị nổ tung, rõ ràng cái này là địch ta gì đều giết. Dù là người của nho chi văn minh hay Thiên Lý phó chủ văn minh, hai phe đều cuống cuồng chạy trốn, cách xa nơi này, xung quanh phút chốc trống trơn.
Lục Nguyên chưa từng chịu công kích như vậy, phút chốc cảm thấy có vô số sát khí xâm nhập vào đầu óc, vô cùng khó chịu. Lục Nguyên lập tức lấy ra chính tự, phút chốc ánh sáng tỏa rực rỡ. Chính tự xuất hiện rồi cảm giác dễ chịu hơn chút, nhưng văn minh sát ca công kích vẫn liên miên không ngừng ập đến. Đây là loại ca khúc gì vậy, chẳng những giết thần hồn mà còn tổn thương thân thể, pháp lực, dường như có vô tận vật quái lạ ở trong tiếng ca muốn tiêu diệt mọi thứ vậy.
Trong lòng Lục Nguyên nảy ra hoảng hốt, đây chính là một kích văn minh cấp, đương nhiên đặt ở cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thì càng thêm yếu nhưng công kích cực kỳ yếu thì vẫn khiến mình rất khó chịu.
Thấy tác dụng của văn minh sát ca to lớn, Chu Thiên Nhân hét to:
- Ta chủ thiên địa, huyết chi thế giới!