Chỉ cần có cơ hội là giản chi văn minh sẽ nghiền xương Lục Nguyên thành tro, giết sống. Chỉ cần có cơ hội là giản chi văn minh tất nhiên sẽ diệt cả nhà, tru mười tộc của Lục Nguyên. Còn có một nhân vật đột nhiên đáp xuống. Người này đại biểu chủ ngọc thanh, đại biểu vị nguyên thủy, người này chính là Ngọc Thanh Nguyên Thủy phó chủ văn minh, tự xơng là Nguyên Thủy phó chủ văn minh. Nguyên Thủy phó chủ văn minh tóc trắng phất phơ, diện mạo tiên phọng đạo đốt, uy nghiêm khiến người không dám xâm phạm, dường như ai làm ngược ý gã là sẽ bị thiên uy xử tử. Nguyên Thủy phó chủ văn minh đáp xuống, nói: - Vô Lượng Thiên Tôn, Ngọc Hoàng Đại Đế có thiện duyên nhiều năm với bổn đạo vậy mà đột nhiên chết tại đây, vô cùng đáng tiếc, về tình về lý ta phải cùng hắn chấm dứt chuyện này. Nguyên Thủy phó chủ văn minh không đơn giản, vị này là nhân vật thứ hai của tiên cổ văn minh, dưới chủ tiên cổ văn minh Hồng chính là gã. Bình thường gã đại biểu cho tiên cổ văn minh. Phó chủ thiên lý văn minh hét to: - Lục Nguyên, Chu Nhân Dục là đệ tử ta tốn bao công sức bồi dưỡng ra lại bị ngươi tàn nhẫn giết hại! Phó chủ thiên lý văn minh dùng từ ngữ rất hay, rõ ràng là Lục Nguyên một chọi sáu vậy mà gã bảo là hắn tàn nhẫn giết hại, giống như gã mới là ở thế yếu vậy. Phó chủ thiên lý văn minh giỏi nhất là lật ngược phải trái, gã không sợ đấu võ mồm với Lục Nguyên, càng cãi thì hắn càng thua thảm thôi. Phó chủ lực chi văn minh rống to nói: - Lục Nguyên, chỉ cần ngươi có thể đón một búa của ta thì sẽ tha cho ngươi, không ghi nhớ mối thù giết Lực Hùng Đế Tử! Gã nói giống như là sẽ tha cho Lục Nguyên một con đường, nhưng một búa của phó chủ lực chi văn minh đập xuống bảo đảm Lục Nguyên không có một con đường sống, chết chắc rồi, sao đón được một búa của phó chủ lực chi văn minh được chứ? Bây giờ Lục Nguyên một chỉ của phó chủ văn minh còn đỡ không được nữa là, đây chính là cách biệt một trời một vực giữa văn minh cảnh và thế giới cảnh. Hiện tại thế cục rất rõ ràng. Lấy thái cổ văn minh làm đại biểu, tiên cổ văn minh phái ra nhân vật đứng thứ hai, còn có giản chi văn minh, thụ chi văn minh, độc chi văn minh, lực chi văn minh, thiên lý văn minh. Tương đương với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường đều đòi Lục Nguyên món nợ máu. Lục Nguyên ở văn minh thánh địa giết người, bây giờ họ muốn hắn chết. Đúng vậy, quy tắc là chuyện trong văn minh thánh địa không thể lấy ra ngoài trả thù. Nhưng quy tắc do con người đặt ra, chủ yếu nhất là ngũ đại cổ văn minh đặt, bây giờ trong ngũ đại cổ văn minh có hai muốn trả thù thì quy củ vứt rác. Lực lượng cường đại mới là quy tắc. Giọng chủ pháp cổ văn minh nổ trên không trung" - Chủ thái cổ văn minh, đây là có ý gì? Chủ thái cổ văn minh cười khẽ nói: - Rất đơn giản, bây giờ hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường chúng ta tại đây, muốn lấy mạng Lục Nguyên. Lục Nguyên ở văn minh thánh địa tàn sát quá nhiều, phải tru. Đương nhiên chúng ta tìm tới pháp cổ văn minh là thất lễ rồi, bổn văn minh sẽ đem một ban đầu văn tự tĩnh tự thêm vào một loại pháp thuật văn minh cấp bồi thường ngươi, như thế nào? Chủ thái cổ văn minh rất rộng rãi, mỗi một ban đầu văn tự đều cực kỳ quý giá, gã phẩy tay đã tặng một ban đầu văn tự thì đúng là rộng rãi không thể tả. Vì giết chết Lục Nguyên, gã bỏ được. Tĩnh tự đối với hoang, võ không có bao nhiêu tác dụng, họ cần là động tự, mà đối với tiên, pháp, phật thì có tác dụng rất quan trọng. Vật văn minh tức là thần vật văn minh cấp có thể dùng, bình thường sẽ không xuất hiện, chỉ khi kỷ nguyên luân phiên mới hiện ra. Vật văn minh vô cùng thưa thớt, loại pháp thuật thì càng hiếm hoi, vật đó có tác dụng càng lớn hơn cả tĩnh tự. Chủ thái cổ văn minh chơi chiêu này một bên dùng hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường uy hiếp chủ pháp cổ văn minh, bên kia thì lấy thứ khác dụ dỗ. Một ban đầu văn tự dụ dỗ không nhỏ rồi còn thêm một vật văn minh loại pháp thuật, chủ thái cổ văn minh đây là bỏ vốn gốc. Giọng chủ pháp cổ văn minh lần thứ hai vang lên: - A, muốn bổn văn minh giao ra người trong lòng của con gái, chuyện này sao có thể! Chủ thái cổ văn minh quát rằng: - Nếu đã vậy thì pháp cổ văn minh chuẩn bị đối địch với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường sao? Đây tuyệt đối là uy hiếp nặng ký. Hai cổ văn minh, cùng với năm văn minh bình thường, uy hiếp này không ai dám bỏ qua. Uy hiếp lớn như vậy chỉ vì đòi một mình Lục Nguyên. Chủ pháp cổ văn minh buồn cười nói: - Các ngươi đừng nằm mơ giữa ban ngày, có bao nhiêu thủ đoạn, văn minh cứ lấy ra hết đi, bổn văn minh chưa từng sợ kẻ nào. Pháp cổ xưa nay không phải loại hèn hạ sợ hãi người khác uy hiếp liền đem người của mình giao cho kẻ địch! Thật là một câu hào hùng! Có bao nhiêu thủ đoạn, văn minh thì cứ tới đây đi, bổn văn minh chưa từng sợ ai, bổn văn minh sẽ đón hết. Chủ thái cổ văn minh nhìn chủ pháp cổ văn minh, thầm cười nhạt. Gã có tính kế riêng mình, âm mưu rất là lớn. Lần này đàm phán với pháp cổ văn minh thất bại có lẽ là chuyện tốt. Liên minh liên kết vững chắc đối phó pháp cổ văn minh, đây là tính toán của gã. - Đều muốn đối phó Lục Nguyên ư? Bổn cung không đồng ý. Một giọng nói trong suốt như tiếng trời vang lên. Ai, là ai xuất hiện? Loại quyết đấu đẳng văn minh cấp này thậm chí khi chủ văn minh đối thoại lại có ai dám xen vào? Người này là ai? Thật to gan. Trong bóng tối chậm rãi đi ra một thiếu nữ tóc bạc. Thiếu nữ tóc bạc cầm cây dù nho nhỏ, ngực ôm một con ngọc thố trắng như tuyết. - Mặc kệ nói thế nào thì Lục Nguyên cũng là người mà ngọc thố trong lòng bổn cung thích, các ngươi đòi đánh đòi giết phải xem ta có đồng ý hay không đã. Thiếu nữ tóc bạc chỉ là một cô gái mà thôi, nhưng thấp thoáng tuyệt sắc thiên hạ, vẻ đẹp này dù là Mộng Hồ Đế Hậu của pháp cổ văn minh cũng kém hơn một bậc. Nguồn: http://truyenyy.com Một cô gái bình thường mà thôi, nhiều nhân vật cấp thiên tôn không biết cô, trong lòng thầm nhủ, một người tay cầm dù trúc ôm ngọc thố trắng như tuyết sao có thể xen vào lúc chủ văn minh nói chuyện, đúng là không biết trời cao đất dày. Nhưng nhiều phó chủ văn minh thì biến sắc mặt, họ đúng là nhận ra lai lịch của thiếu nữ tóc bạc. Gió nhẹ thổi sợi tóc bạc, tăng thêm bí ẩn cho thiếu nữ.