Cứ thế, hai thứ ăn uống, ngủ bị phủ định. Kết quả là trong thiên lao điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là luyện kiếm. Ngày thứ nhất đến thiên lao tầng thứ hai đã đè ép tất cả tù phạm tại đây. Nay, chỉ cần luyện kiếm cho tốt là được. Tù phạm thiên lao tầng thứ hai tuy thực lực không bằng hắn nhưng có đủ loại tuyệt kỹ, có thể để hắn luyện kiếm kỹ. Thời gian tiếp theo Lục Nguyên cùng đám tù phạm không ngừng giao đấu, tiếp xúc đủ loại kiếm pháp. Những kiếm pháp này hoặc là không mấy thâm ảo, không mấy phức tạp nhưng có thể làm tuyệt kỹ của đám tù phạm thì nhiều ít có chút đặc điểm, Lục Nguyên thử từng cái một. Tuy không đụng đến kình địch nhưng so đấu kỹ thuật, hắn cảm thấy kiếm pháp của mình tiến bộ đôi chút. Trong đó khiến hắn thấy khá thú vị là hai bộ kiếm pháp. Một bộ là Thiên Tàn kiếm pháp của Sửu Ngưu. Cảm giác bộ Thiên Tàn kiếm pháp này khá lạ, nhưng hình như thiếu một nửa, nếu cộng thêm một nửa thì chắc chắn sẽ trở thành bộ kiếm pháp tương đương đáng sợ. Tất nhiên Lục Nguyên hiểu đây chỉ là trực giác của mình mà thôi, kỳ thực hắn đã cảm giác rất đúng. Bởi vì cái thời hơn năm ngàn năm trước, khi đó hai bộ kiếm pháp Thiên Tàn Địa Khuyết chính là tuyệt kỹ của Ai Lao Sơn tiên môn. Tựa như bây giờ một trong ngũ đại tiên môn, Võ Đang tiên môn có một bộ Âm Dương Lưỡng Nghi kiếm pháp. Nếu thật rút ra Ấm Nghi kiếm pháp, hay Dương Nghi kiếm pháp thì không tính thâm ảo gì, nhưng tổ hợp hai kiếm pháp này lại sẽ thành bộ kiếm pháp khá ảo diệu. Còn có một bộ chính là kiếm pháp của Thập Hiểu Sinh có ba chòm râu dê. Không biết Thập Hiểu Sinh học từ đâu ra một trong sáu tuyệt kiếm của Thanh Thành tiên môn, Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp bản tàn khuyết. Tuy là tàn khuyết, tuy bộ kiếm pháp kia không đầy đủ nhưng khiến Lục Nguyên cảm giác được Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp khác biệt. Bộ Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp này tuyệt đối không yếu hơn Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm. Sáu tuyệt kiếm của Thanh Thành tiên môn quả nhiên không đơn giản. Lờ mờ trong bộ kiếm pháp hắn cảm giác ra vũ kiếm ý. Đáng tiếc nó chỉ là tàn thiên, nếu là Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp hoàn chỉnh thì nói không chừng sẽ khiến hắn ngộ được vũ kiếm ý. Lục Nguyên mấy lần đều cách vũ kiếm ý, thủy kiếm ý một chút thôi, một chút là lĩnh ngộ được. Nhưng sai một chút là một chút, vẫn luôn treo tại đó. Nếu có thể thấy chân chính Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp thì chắc chắn sẽ khác hẳn hiện tại. …….. Trừ dùng đủ các loại kiếm pháp để hắn đấu kiếm đã ghiền ra, trong đám tù phạm còn có một số dùng pháp thuật. Ngân Tu dùng là pháp thuật thủy hệ, để hắn tăng một ít kinh nghiệm phá pháp thuật thủy hệ. Tù phạm khác cũng có dùng mộc hệ pháp thuật, phong hệ pháp thuật. Hai pháp thuật này đều từng bị hắn phá giải, đơn thuần là tăng thêm chút kinh nghiệm phá pháp thuật đó mà thôi. Lần này coi như hắn kiến thức đến hỏa hệ pháp thuật. Lúc mới bắt đầu đối diện hỏa hệ pháp thuật thì hắn khá là chật vật, có lần bị hỏa hệ pháp thuật buộc đến thê thảm. Cái gì hỏa cầu thuật, hỏa tiễn thuật, đánh lâu mới phát hiện nếu hắn vận dụng Vân Long Thập Biến Đệ nhất biến Ly Vẫn biến thì có thể tạm thời đem pháp lực trong người chuyển hóa thành pháp lực thủy hệ rồi. Sau đó dựa vào pháp lực thủy hệ bám vào kiếm, dùng nước khắc lửa, phá hủy thủy hệ pháp thuật, rồi mới giải quyết đối thủ. Hắn còn đụng phải người dùng thổ hệ pháp thuật. Kẻ thi triển thổ hệ pháp thuật lấy thổ thuẫn khiến người đau đầu. Thổ thuẫn bảo vệ khiến kẻ thi pháp bao bọc trong thổ thuẫn, chỉ có thể từng chút một phá vỡ phòng ngự thổ thuẫn mới công kích đến kẻ bên trong, đây chính là pháp thuật khiến người khá là nhức đầu. Còn về tính công kích của thổ hệ pháp thuật, chỉ cần tốc độ né tránh đủ nhanh thì không có gì phải sợ. Nói đơn giản là đấu với kẻ dùng thổ hệ pháp thuật, chỉ có chậm rãi tiêu hao, khó mà tốc chiến tốc thắng. Người dùng thổ hệ pháp thuật giống như cõng mai rùa, khiến người nhức đầu muốn chết. …….. Trong thiên lao tầng thứ hai, Lục Nguyên nhanh chóng tiến bộ. Không phải bước tiến cảnh giới kiếm thuật mà là mặt kiếm kỹ càng lão luyện thành thạo hơn. Vốn hắn về mặt kiếm thuật có cảnh giới cực kỳ cao, tới cấp kiếm ý rồi. Nhưng dù cảnh giới kiếm thuật cao mà kinh nghiệm không đủ chín, trừ bình thường đấu với đệ tử chân truyền ra, cơ hội đấu cùng người khác ít hơn mười lần. Lúc này hắn ở trong thiên lao luyện kiếm, cùng đủ loại tù phạm giao đấu, hình kiếm thuật, hình pháp thuật, tăng mạnh kinh nghiệm cho hắn. Cứ như thế, mặt kiếm thuật đã có chút tiến bộ. Tiến bộ kiếm thuật chỉ là thứ yếu, quan trọng là lần này đấu với tù phạm nhiều loại hình thế này khiến hắn tăng kinh nghiệm, đứng vững căn bản, có chỗ tốt cực lớn cho sau này lĩnh ngộ càng nhiều kiếm ý, hiểu xa hơn kiếm thuật tông sư. Thực ra rèn luyện trong thiên lao tầng thứ hai không chỉ là mặt kiếm thuật tăng vọt, pháp thuật của hắn cũng có nhiều biến đổi. Qua luyện khí đệ cửu tầng đại chu thiên rồi thì sắp đến luyện khí thập tầng đại viên mãn. Vốn việc này không có, cần thiết là rèn luyện pháp thuật thật nhuần nhuyễn, chiến đấu chính là cách nhanh nhất để rèn luyện pháp thuật. Trong lúc chiến đấu, vận chuyển pháp thuật nhiều hơn trạng thái bình thường. Lần này rèn luyện tại thiên lao, vốn chính là muốn tăng pháp thuật lên một tầng. Trải qua thời gian này rèn luyện, Lục Nguyên phát hiện bản thân có biến đổi. Vốn chỉ là thay đổi chút chút không đáng chú ý, nhưng bây giờ hình như sắp nghênh đón biến đổi lớn rồi. Khi hắn ngồi xếp bằng trong một góc hẻo lánh tại thiên lao tầng thứ hai, bắt đầu vận công ngưng luyện pháp thuật bản thân, vân hệ pháp lực ở trong người không ngừng di chuyển, không nhanh mà chậm rãi chảy xuôi. Nhưng vân hệ pháp lực bản thân hắn dường như có chút thay đổi. Càng miên càng mật, đây là đặc tính pháp lực hiện tại của hắn. Pháp lực trải qua nhiều lần sử dụng đã biến đổi rất nhiều. Hắn lại bố trí Phong Linh trận quanh người, đập vỡ một ít linh thạch, dù sao giờ hắn có khá nhiều linh thạch. Trải qua chiến dịch Đông Đạo phủ, hiện nay hắn có hơn bốn trăm viên linh thạch. Lần này hắn nhẫn tâm, đập vỡ tám mươi linh thạch, vô số nguyên khí thiên địa ùa vào người hắn. Lục Nguyên vận chuyển Vân Long tâm pháp hấp thu những nguyên khí thiên địa này, từng chút một chuyển hóa thành pháp lực, khiến pháp lực bản thân càng miên càng mật, càng lúc càng đậm đặc. Không biết trải qua bao lâu, nguyên khí thiên địa trong Phong Linh trận ngày càng mỏng thì Lục Nguyên bỗng mở mắt ra. Khoảnh khắc này, Lục Nguyên biết mình đã tới trạng thái luyện khí thập tầng đại viên mãn. Đại viên mãn, đây là cảnh giới cuối cùng của luyện khí thập tầng. Cảnh giới tầng này kỳ thực không khó đột phá. Trong luyện khí kỳ khó nhất là đệ ngũ tầng tiểu chu thiên, đệ lục tầng luyện khí thành cương, đệ cửu tầng đại chu thiên, mấy cảnh giới khó khăn. Đệ thập tầng đại viên mãn không tính quá khó khăn, tất nhiên, tuy nói cảnh giới tầng này không khó lắm nhưng tốt xấu nếu đột phá sẽ đứng ở đỉnh luyện khí kỳ. Thật không dễ dàng. Từ luyện khí đệ nhất tầng luyện đến luyện khí thập tầng, thật là việc không dễ.