Hôm sau, ánh mặt trời ấm áp dần dần bao phủ cả đế đô. Trung tâm đế đô, tại đại môn Tiêu phủ cũng đang lục tục nghênh đón các thế lực cực mạnh của đế quốc, rất nhiều người đứng từ xa chăm chú nhìn về phía đại môn là nơi mà các biểu tượng thế lực dừng lại đều có một linh cảm rằng: Gia Mã đế quốc tựa hồ sắp phát sinh đại sự gì đó.
Toàn bộ Tiêu phủ hôm nay lực phòng ngự cẩn mật đến dị thường, bất kể là ai đi lại trong phủ nếu không phải là thành viên của gia tộc, đều sẽ bị mấy chục ánh mắt trong bóng tối cẩn thận theo dõi, chỉ cần kẻ tới thể hiện ra chút ý đồ gây rối, lập tức bị khống chế bằng vũ lực đông đảo.
Trong Tiêu phủ, tại trong vòng trăm mét phía trước đại sảnh nghị sự đường to lớn có rất nhiều thủ vệ đang đứng sừng sững, ánh mắt lạnh lùng không ngừng quan sát bốn phương tám hướng.
Trong phòng nghị sự, bầu không khí thật ra vẫn còn chưa căng thẳng như trong tưởng tượng, người có thể đi vào đây cũng không nhiều, chỉ có một số ít mà thôi. Mà bọn họ chính là những thế lực mạnh nhất ở Gia Mã đế quốc.
Trong đại sảnh, tại vị trí chủ trì là thanh niên áo đen vẫn mỉm cười mà ngồi, đôi lúc lại cùng Hải Ba Đông bên cạnh nhẹ giọng nói chuyện, ngồi phía bên trái hắn là hai người Mỹ Đô Toa với vẻ mặt lạnh lùng và kẻ đang không ngừng ngó trái nhòm phải - Tử Nghiên (DG: thực ra chả có người nào, đều là ma thú cả mà -Biên: Lão ganh ghét đấy hả), mà trong đại sảnh cũng có một số ánh mắt ngẫu nhiên liếc qua hai người một lớn một bé, trong ánh mắt tràn ngập kiêng kị.
Đang cùng Hải Ba Đông tán gẫu cho tới khi mọi người đều đến đông đủ, Tiêu Viêm mới dừng nói chuyện, ánh mắt chậm rãi quét qua toàn trường chợt dừng lại một chiếc bàn tròn nơi có một lão giả cùng một cô gái, cười nói: “Không nghĩ tới Gia lão cùng công chúa Yêu Dạ hôm nay cũng đến đây, thật sự là vinh hạnh ha”
Nghe vậy, Gia Hình Thiên liền cười hắc hắc nói : “Đại sự như thế này, Hoàng thất ta cũng muốn tới xem giúp vui, nhìn xem “Vân Lam Tông” thứ hai ở Gia Mã hình thành như thế nào.” Vừa nói ánh mắt của hắn cũng lướt qua nữ vương Mỹ Đô Toa cùng Tử Nghiên đang bên cạnh Tiêu Viêm. Trong mắt xẹt qua một chút kiêng kị thật lớn.
Tiêu viêm cười cười, chậm rãi đứng dậy nhìn quanh toàn trường, tại ánh mắt xoẹt qua ấy những tiếng bàn luận xôn xao liền dần dần nhỏ xuống. Từng ánh mắt một đều nhìn về phía Tiêu Viêm.
"Nếu tất cả mọi người đã đến đủ, chúng ta liền bắt đầu nói vào việc chính sự”
Nghe được lời này, mọi người đều căng thẳng hơn rất nhiều.
Tiêu Viêm thở ra một hơi, cũng không vòng vo liền trầm giọng nói thẳng vào chủ đề: “Vân Lam Tông đã bị xóa sổ khỏi Gia Mã đế quốc, mà dã tâm của Vân Sơn cũng đã tan biến theo, tuy nhiên mọi người cũng biết địa vị của Gia Mã đế quốc chúng ta tại vùng Tây Bắc cũng không cao hơn nơi nào cả, lúc trước cho dù có Vân Lam Tông, nhưng trong vùng Tây Bắc cũng chẳng tính là gì, mà hiện giờ Vân Lam Tông đã bị hủy diệt, tuy nói là đã trừ đi một mối họa lớn, nhưng địa vị của Gia Mã đế quốc tại vùng Tây Bắc cũng là giảm xuống một cách nghiêm trọng, chư vị thân là con dân của Gia Mã đế quốc, nói vậy chắc cũng không vui vẻ khi nhìn thấy loại cục diện như thế này chứ?”
Nghe vậy mọi người đều khẽ gật đầu, tuy nhiên ánh mắt vẫn đặt trên người Tiêu Viêm, cái loại cục diện này đã xuất hiện từ rất lâu rồi. Gia Mã đế quốc bọn họ tại vùng Tây Bắc địa vị vốn dĩ không cao lắm, thậm chí những người từ đế quốc đi ra bên ngoài cũng đều phải chịu một ít bất bình đãi ngộ, mà cũng chính vì thế, mấy đại sản nghiệp của gia tộc bọn họ vẫn thủy chung là bị hạn chế ở trong quốc nội, không có một chút nào khuếch trương ra bên ngoài đế quốc. Bởi vì, tại quốc nội bọn họ vẫn còn có thực lực để cam đoan thanh danh của mình, nhưng ở ngoài đế quốc thì các thế lực vẫn không thể bành trướng được.
“Nói như vậy chư vị cũng để biết một ít tính toán của Tiêu Viêm ta, Trong đế quốc có được một thế lực cường đại cũng sẽ khiến cho địa vị của đế quốc tăng lên, hiện giờ Vân Lam Tông đã giải tán, như vậy ta Tiêu Viêm cũng phải thành lập một thế lực mạnh hơn” Tiêu Viêm đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén, trầm giọng nói: “Mà hôm nay mời chư vị tới đây, là hy vọng mọi người có thể gia nhập liên minh, sau này địa vị của các ngươi cùng lợi ích sẽ vượt xa hơn hiện tại rất nhiều!”
Tiêu Viêm nói xong ngồi xuống, trong đại sảnh trở nên có chút yên tĩnh, mãi một lúc sau, Mộc Thần mới ho nhẹ một tiếng : “Ý của Tiêu Viêm tiên sinh là đem mấy đại gia tộc chúng ta hợp lại thành một thế lực mới?”
Mộc Thần vừa nói xong, ngoại trừ Hải Ba Đông cùng Nhã Phi ra, người của mấy đại gia tộc khác đều khe khẽ gật đầu, tuy nói nguyện vọng của Tiêu Viêm có chút rộng lớn, nhưng nghe ý tứ trong lời nói tựa hồ là làm cho mấy gia tộc bọn họ gia nhập dưới trướng, điểm này xem ra cùng với Vân Lam Tông trước kia cũng chẳng có gì khác nhau…
“Ha ha, cái này hãy để ta nói rõ, ý của tam đệ là muốn mời mọi người cùng nhau gia nhập kiến tạo nên một cái liên minh, cái liên minh này sẽ hết sức bảo hộ các thành viên trong đó, đó gọi là phúc họa cùng hưởng, nếu nói không khách khí, tam đại gia tộc tại Gia Mã đế quốc đích thực là có vài phần uy thế, nhưng mà tại vùng Tây Bắc này căn bản lời nói không có nửa điểm trọng lượng, nhưng sau khi liên minh hình thành, tam đại gia tộc các ngươi tất nhiên sẽ mạnh mẽ hơn so với bất kỳ lúc nào trước đây. Đề nghị của tam đệ thực sự không phải là một người đắc lợi, các ngươi cũng có thể nhìn ra điều đó” Tiêu Đỉnh mỉm cười nhẹ giọng nói.
Nghe được Tiêu Đỉnh nói, sắc mặt của mọi người cũng từ từ biến đổi, khẽ gật đầu, nếu lời nói là thật, vậy gia nhập cái liên minh này chưa chắc đã là điều xấu.
Tiêu Viêm cùng Tiêu Đỉnh liếc nhau một cái, sau đó khẽ cười nói : “Sau khi liên minh được thành lập, sẽ kiến tạo một bộ phận chuyên môn bồi dưỡng ra cường giả cho liên minh, bộ phận này sau sẽ là cơ cấu trọng yếu nhất của liên minh, vì nó sẽ liên tục cung cấp cho liên minh nguồn máu mới. Mà các ngươi, thân là thành viên của liên minh có thể đem những người có thiên phú tốt của gia tộc đề cử vào, ở đó bọn họ có thể có được sự bồi dưỡng và huấn luyện hoàn thiện nhất, ở đó các công pháp, đấu kỹ cũng không phải là thứ mà gia tộc các ngươi có thể đưa ra, tất nhiên thành tựu của bọn họ sau này sẽ vượt qua dự đoán ban đầu của các ngươi.”
Nghe vậy ánh mắt của Mộc Thần, Nạp Lan Kiệt đều là sáng lên, nói nửa ngày, lợi ích này mới chính là cái quan trọng khiến họ động tâm.
“Ha hả, không biết nếu như gia nhập liên minh, chúng ta cần phải trả giá những gì?” Nạp Lan Kiệt cười cười, chợt có chút khách khí hỏi.
“Phàm là gia nhập liên minh, sau này không thể làm việc vì lợi ích của gia tộc mình mà phải đem lợi ích của liên minh đặt lên đầu, giữ gìn lợi ích chung của liên minh” Tiêu Đỉnh thản nhiên nói. Lời hắn nói ra tuy đơn giản, nhưng tưởng tượng đến lúc phải làm sẽ phải trả giá rất nhiều
Nghe Tiêu Đỉnh nhẹ nhàng bâng quơ miêu tả, bọn người Nạp Lan Kiệt đều là nao nao, mặt lộ vẻ do dự, bọn họ đương nhiên cũng là biết một ít ý tứ, nếu là gia nhập liên minh, như vậy gia tộc trên hình thức sẽ không còn tồn tại, bọn họ sau này sẽ phải lấy liên minh làm gia tộc, vì nó kính dâng hết thảy.
Chư vị, liên minh cũng không phải là của riêng ai, liên minh sẽ thiết lập hội đồng trưởng lão, làm nơi đưa ra những quyết sách tối cao của liên minh, mặc dù là minh chủ cũng chỉ có thể nghe theo, hiện giờ mới bắt đầu, chư vị sẽ là những người sáng tạo. Trưởng lão viện này, mỗi một gia tộc đều có một phần, nhưng về sau chắc chắn sẽ không dễ dàng được như thế này đâu” Tiêu Đỉnh mỉm cười mói.
Nghe được lời này, do dự trên mặt đám người Nạp Lan Kiệt mới dần giảm xuống, nhưng nhất thời vẫn khó có thể đưa ra quyết định như cũ, dù sao trả giá cho việc này chính là cả gia tộc.
“Ha ha, gia tộc Mễ Nhĩ Đặc của ta không có ý kiến gì, cái gọi là đệ nhất trưởng lão viện vậy hãy để lão phu đảm đương đi” Ở trong đại sảnh mọi người đang do dự thì Hải Ba Đông cười sang sảng nói.
Nghe vậy mọi người đều là bĩu môi, gia tộc Mễ Nhĩ Đặc của ngươi hiện giờ cùng Tiêu gia đều là mặc chung một cái quần, gia nhập liên minh có thể thiếu ngươi được sao?
Đang lúc mọi người chần chờ, đột nhiên bị một đôi mắt lạnh lùng quét qua, đám người Nạp Lan Kiệt nhận ra được đôi mắt kia ẩn chứa một tia lãnh ý, trong lòng không khỏi lạnh xuống, ngẩng đầu lên cũng là nhìn thấy Mỹ Đô Toa nữ vương bên cạnh Tiêu Viêm đang nhìn bọn hắn chằm chằm.
Yết hầu giật giật, đám người Nạp Lan Kiệt sắc mặt có chút trắng bệch, hiện tại bọn hắn mới hiểu ra được một sự kiện, lấy thế lực hiện giờ của Tiêu Viêm đủ để mạnh mẽ yêu cầu bọn hắn gia nhập liên minh, nhưng mà Tiêu Viêm lại không có làm vậy, mà là cố khuyên bảo, lấy lợi ích dụ dỗ, điều này có lẽ cũng là điểm khác biệt giữa Tiêu Viêm và Vân Sơn.
Nhưng mà cho dù có khác biệt lớn hơn nữa, hai người cũng đều có một điểm giống nhau, đó là bọn họ đều có thể dễ dàng hủy diệt mấy đại gia tộc cường hãn, loại thương thảo này bọn họ vĩnh viễn đều chiếm thể chủ động.
Thầm than một tiếng, Mộc Thần cười khổ một tiếng, ngẩng đầu lên nói : “Nếu Hải lão cũng đồng ý, Mộc gia ta đây cũng đồng ý gia nhập liên minh, hy vọng sau này Tiêu Viêm tiên sinh có thể đối xử công bằng với Mộc gia ta”
“Gia nhập liên minh đều trở thành người một nhà, ai dám động đến Mộc gia thì trước hết hãy hỏi xem Tiêu Viêm ta có đồng ý không đã” Tiêu Viêm trầm giọng nói.
Mắt thấy trong tam đại gia tộc thì đã có hai đều lựa chọn gia nhập, Nạp Lan Kiệt cũng chỉ biết cười khổ một tiếng, nếu hắn nói không đồng ý chỉ sợ sau này kết cục sẽ không tốt, vốn dĩ Tiêu Viêm đối với bọn họ không quá hảo cảm, nếu là đắc tội với hắn chỉ sợ…
"Một khi đã như vậy, Nạp Lan Gia tộc ta cũng đã đồng ý gia nhập. . ."
Nhìn thấy tam đại gia tộc đều đồng ý, Tiêu Đỉnh cùng Tiêu Viêm cũng là âm thầm thở một hơi dài nhẹ nhõm, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ cũng không muốn dùng vũ lực.
Tiêu Viêm chuyển ánh mắt từ bọn người Nạp Lan Kiệt hướng về phía Pháp Mã hội trưởng, người mà từ khi bắt đầu luận đàm tới giờ vần là trầm mặc không nói, cười nhạt nói : “Pháp Mã hội trưởng, không biết ngài có ý kiến gì không?”
Nghe được lời của Tiêu Viêm, trong lòng Pháp Mã thầm kêu khổ một tiếng, cuối cùng vẫn đến lượt mình, quả nhiên vẫn là không trốn thoát…
“Tiêu Viêm tiểu hữu, Luyện dược sư công hội chúng ta không giống gia tộc, nghiệp đoàn cũng không có các quy định nghiêm khắc, có rất nhiều luyện dược sư đều là có thân phận tự do, Luyện dược sư công hội không thể đại biểu được cho bọn hắn” Pháp Mã thở dài nói.
Tiêu Viêm đôi mắt nhanh chóng híp lại, ánh mắt nhìn thẳng Pháp Mã, mặc dù sau khi nghe lời nói hắn vẫn biết lời kia không phải là giả dối, mà hắn lại không tính toán buông tha cho luyện dược sư công hội, vì đây là thế lực mà hắn coi trọng nhất, vô luận thế nào hắn đều phải đem luyện dược sư công hội nhét vào liên minh, có luyện dược sư công hội sau này thực lực của liên minh sẽ nhanh chóng được tăng cao.
Bất kể nói như thế nào, Luyện dược sư trên Đấu Khí đại lục vẫn là chức nghiệp trọng yếu nhưng lại rất thưa thớt. Đó cũng chính là điều vì sao mà không thể buông tha cho Luyện dược sư công hội, đây là điều tối trọng nhất.