Sáng sớm ngày hôm sau, khi những tia nắng ấm áp chui qua những vết nứt trên khung cữa sổ nhẹ nhàng tiến vào, rọi trên nền nhà trong phòng trọ, các tia nắng chậm rãi mở rộng ra, lan tràn cho đến khi có một tia nắng bò lên được trên giường, cuối cùng chiếu sáng rọi lên trên khuôn mặt của thiếu niên đang ngồi xếp bằng trên giường. Cảm thụ được chút cảm giác ấm áp truyền đến từ bên ngoài, kia thiếu niên khuôn mặt vẫn bình thản không có chút cử động, một lúc sau, hai mắt đang nhắm chặt từ từ mở ra hiện rõ con ngươi đen nhánh, lạnh lùng nhưng bình thản. Khẻ xoay mình nhúc nhích thân thể, Tiêu viêm từ trên giường dứt khoát nhảy xuống, mở cửa phòng ra nhìn thấy trong phòng không có một bóng người hơi chút giật mình, thầm nói Hải Đông Ba không lẽ có việc gì phải rời khỏi sao, bất quá như vậy cũng tốt, sẽ không có gì quấy nhiễu đến mình. Tại thính phòng bên trong tùy tiện đi rửa mặt một chút, Tiêu Viêm đem cái thẻ bài với 2 mặt màu hồng và xanh đem treo trước cửa phòng, mặt thẻ bài màu hồng hướng ra ngoài, đây chính là dấu hiệu yêu cầu không muốn bị làm phiền. Làm xong việc này, Tiêu Viêm xem xét thấy đã yên tâm liền trở lại phòng của mình, mở hai cánh cửa sổ đứng yên tùy ý cho ánh nắng sáng sớm ấm áp nhẹ nhàng chiếu khắp trên thân thể, đắm chìm trong cảm giác ấm áp đem cơ thể từ từ thả lỏng, cùng lúc tâm cảnh của Tiêu Viêm dần dần tĩnh lặng không hề xao động. Im lặng đứng như thế bên cửa sổ sau hơn nữa ngày, Tiêu Viêm mới chậm rãi xoay người lại, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh nhìn không lộ ra một chút nào vui, giận tâm tình, bàn tay chậm rãi đưa lên, từ trong nhẫn một tia sáng màu xanh đột nhiên hiện ra chầm chậm bay lên, tia sáng màu xanh nhanh chóng mở rộng ra, trong chớp mắt biến hóa thành một đóa hoa sen lớn màu xanh tỏa ra hào quang xanh nhạt, bay lơ lững trôi nỗi nhẹ nhàng tại trước mặt Tiêu Viêm. Mủi chân điểm nhẹ mặt đất, Tiêu Viêm phóng người bay lên, thân thể không chút trì hoãn rơi xuống trên hoa sen, xếp bằng ngồi xuống. Tại lúc thân thể tiếp xúc với hoa sen, Tiêu Viêm đó là có thể rõ ràng nhận thấy được, cảm ứng của bản thân đối với năng lượng thiên địa ở xung quanh trở nên nhạy cảm rất nhiều, không hổ là bảo vật sản sinh ra cùng với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa a. Tiêu Viêm ngón tay khẻ động. một khỏa đan dược với ba sọc màu xanh vờn quanh thân tức thì xuất hiện ngay giữa hai ngón tay. Cúi đầu nhìn khỏa đan dược chính mình gần như hao hết khí lực mới luyện chế thành công Tiêu viêm khẻ trầm mặc một lúc, thấp giọng nói: “Lần này tuyệt đối không thể thất bại a, bằng không không còn gì để nói.” Khẽ lắc đầu. Tiêu Viêm thở mạnh ra một hơi. Đôi mắt chậm rãi nhắm lại. Hai tay cũng là kết xuất thành kết ấn tu luyện, thanh âm phập phồng trong ngực cũng dần dần bình ổn. Tiêu Viêm nhắm mắt không lâu thì không gian bình lặng chung quanh giống như mặt hồ yên lặng bỗng nhiên bị tảng đá rơi xuống đánh vỡ. Từ lặng yên dao động lên nhiều luồng khí năng lượng mà mắt thường có thể thấy được theo trong hư không thẩm thấu mà ra. Ở Thanh liên chung quanh xoay một trận. Sau đó hóa thành hàng ngàn hàng vạn tia năng lượng con nhắm vào Tiêu Viêm mạnh mẽ tiến tới. Sau khi đi qua màn hào quang khí màu xanh do thanh liên phát lại là nhanh chóng bị thanh lọc một lần. Sau đó mang theo một chút tinh thuần lực lượng từ thân mình thanh liên. Theo từng nhịp Tiêu Viêm hô hấp tiến vào trong cơ thể. Đoàn năng lượng này vừa vào cơ thể đều là dễ dàng bị tâm thần Tiêu Viêm dựa theo công pháp lộ tuyến nắm trong tay vận chuyển một vòng. Trong đó còn chút ít tạp chất năng lượng là hoàn toàn bị tinh lọc. Sau cùng còn lại chỉ là một chút tinh thuần năng lượng mới được nhập vào bên trong khí toàn. Chậm rãi hấp thu năng lượng từ ngoại giới. Sau một lúc lâu mãi đến khi hết thảy bình thường. Tiêu Viêm miệng hơi hé ra, ngón tay đột nhiên búng nhẹ, khỏa tam văn thanh linh đan đang được giữ ở trong hai ngón tay theo cổ xảo kình bắn ra bay vào bên trong miệng. Tam văn thanh linh đan vừa vào trong miệng. Ở ngay lúc Tiêu Viêm còn chưa kịp phản ứng đó là nhanh chóng hóa thành ba cổ cường đại càng vô cùng tinh thuần năng lượng. Giống như dòng chảy của con sông theo yết hầu, một đường mãnh liệt ập xuống. Sau đó cuồng nộ rít gào tiến nhập vào bên trong kinh mạch. Ngay tức thì khi ba cổ năng lượng tiến vào kinh mạch. Bàn tay Tiêu Viêm vẫn duy trì kết ấn tu luyện đột nhiên run lên. Hắn phát hiện. Ba cỗ năng lượng vào giờ khắc này. Có hai cỗ trong giây lát phong xuất ra độ ấm có thể so với ngọn lửa đang nóng cháy. Mà mặt khác một cổ năng lượng màu trắng còn lại là bỗng nhiên thay đổi thành lạnh như băng giống như khối băng bình thường. Nơi luồng khí lạnh đi qua, trên vách kinh mạch tự nhiên là xuất hiện một lớp băng sương mỏng manh. Như vậy đột nhiên xảy ra lúc lạnh lúc nóng. Trực tiếp là làm Tiêu Viêm trở tay không kịp, thiếu chút nữa làm cho trạng thái tu luyện phải dừng lại. Bất quá cũng may hắn phản ứng rất nhanh. Vội vàng ổn định lại tâm thần cắn răng chịu đựng cổ đau đớn quái dị này. Mà cảm thụ kia nhiệt độ không đồng nhất của ba cỗ năng lượng. Hắn cũng là mơ hồ hiểu được một ít. ba loại năng lượng này đích thực không phải là chính mình ngày đó khi luyện chế đan dược đã sử dụng ba loại ngọn lửa sao? “Chẳng lẽ này cái gọi là tam thanh linh đan. Đó là đem ngọn lửa lực lượng hấp thụ truyền vào, Sau đó tương tự đem năng lượng ẩn chứa trong bản thân mô phỏng như bản thân người chế sao?” Trong lòng thoáng có chút giật mình. Tiêu Viêm tâm thần nhanh chóng chìm tiến vào trong cơ thể,Tâm niệm vừa động , bên trong khí toàn cỗ đấu khí mãnh liệt màu xanh theo kinh mạch phóng mạnh ra. Cuối cùng tại một chỗ ở trong kinh mạch cùng tam văn thanh linh đan năng lượng hung hăng va chạm lẫn nhau. “Thình thịch” Trong cơ thể truyền ra kia âm thanh rất nhỏ trầm đục. yết hầu Tiêu Viêm c lúc này cũng rên một tiếng. Trên mặt hiện lên một cỗ màu đỏ. Thủ ấn thay đổi. Tinh thần bắt đầu mở đường ba cổ năng lượng bị đấu khí phóng đi. Theo công pháp lộ tuyến bắt đầu cấp tốc vận chuyển. Trong lúc đang vận chuyển. Ba cổ năng lượng một lạnh hai nóng. Lẫn nhau dây dưa cư nhiên là trong một lúc khó có thể cực kỳ hòa hợp dung hợp lại cùng một chỗ. Hơn nữa còn thường thường phóng xuất ra lãnh nhiệt bất đồng độ ấm cú lặp đi lặp lại. Nếu là sớm biết rằng dùng đan dược tình trạng ảnh hưởng một phần vào ngọn lữa lúc ấy dùng luyện chế. Kia hắn cũng sẽ không sử dụng cốt linh lãnh hỏa. Cũng sẽ không như vậy rõ ràng hiện tại chịu nhiều đau khổ, tuy nhiên nhờ chủ động lúc đầu phóng ra đấu khí cũng đã làm tam văn thanh linh đan dược lực thu liễm một chút. Bất quá làm ba cổ năng lượng ở dọc theo công pháp lộ tuyến vận chuyển được một lúc rồi lại là lại lần nữa hoàn mỹ dung hợp thành một cỗ có được ba loại nhan sắc năng lượng. Theo dung hợp. Năng lượng đột nhiên tăng vọt nhiều. Nguyên bản năng lượng có chút hư ảo. Hiện tại tự nhiên đã là hoàn toàn chuyển hoá thành chất lỏng với ba màu. Thể tích bành trướng. Tiêu Viêm thậm chí đều có thể mơ hồ cảm thấy năng lượng bên trong truyền tới tiếng gầm gừ hưng phấn. Nhưng mà còn chưa kịp có động tác gì. Trong kinh mạch đoàn năng lượng ba màu trong khoảnh khắc giống như lưu tinh bay nhanh qua. Ở trong kinh mạch mạnh mẽ vận chuyển đứng lên. Ngay tại lúc viêm kinh hãi đang chuẩn bị toàn lực khống chế, ba màu năng lượng lại là đột nhiên run lên. Chỉ thấy vô số cỗ năng lượng thật nhỏ từ trong đó phân hoá mà ra. Cuối cùng trong khi Tiêu Viêm kia đang trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú.Thì bốn phương tám hướng dọc theo kinh mạch trong cơ thể mãnh liệt mà đi. Thậm chí, một ít kinh mạch Tiêu Viêm trước kia chưa bao giờ tiếp xúc qua cũng là bị đạo năng lượng này lung tung va chạm bất chấp mạnh mẽ tiến vào. Trên trán chậm rãi nhỏ xuống một giọt mồ hôi lạnh. Khóe miệng Tiêu Viêm đột nhiên vừa giật. Khuôn mặt cũng biến đổi. Ngay lúc này tức thì vặn vẹo lên, hơi lạnh từ trong hàm răng thấu đi ra. Trong cơ thể. Vô số cỗ năng lượng lấy một loại thanh thế như chẻ tre,Dã man vọt vào một ít kinh mạch nhỏ bé của Tiêu Viêm. Năng lượng như con sông tại khúc quanh co gào thét cố vượt qua kinh mạch lúc này cấp tốc khuếch trương. Một tia cực kỳ nhỏ vết rạn xuất hiện ở phía trên kinh mạch. Trong các vết rạn xuất ra hàng loạt tia quang mang. Điềm báo đây là kinh mạch chịu không được mãnh lực khuếch trương mà sắp nứt ra. Vết rạn trong kinh mạch dần dần mở lớn là lúc theo ba màu năng lượng gào thét phóng qua, thật nhỏ năng lượng tại cái đuôi lại là một dải vô số màu trắng chất lỏng. chất lỏng mang theo hàn khí nhanh chóng bám vào phía trên kinh mạch sắp bị công phá. Sau đó thẩm thấu mà vào. Mà theo hàn khí chất lỏng thẩm thấu vết rạn tự nhiên là bắt đầu dần chậm rãi thu nhỏ lại. Sau một lát vết rạn trên kinh mạch hoàn toàn biến mất. Chỉ là, trước kia thật nhỏ kinh mạc vốn chỉ có thể cho một chút năng lượng lưu thông qua đã hoàn toàn biến dạng. Nhìn thấy một màn này . Tâm thần Tiêu Viêm đang chìm đắm trong cơ thể. Tuy rằng đau nhức đến mức làm Tiêu Viêm trước mắt cơ hồ tối đen. Nhưng chứng kiến kinh mạch nhanh chóng dần thay đổi rộng lớn cứng cỏi lên thì càng làm cho hắn hiểu được, kiên trì qua được sẽ đem lại thật lớn vô số lợi ích. Chỉ cần kinh mạch một khi đả thông. Như vậy ngày sau hắn tốc độ điều khiển đấu khí không thể nghi ngờ sẽ tăng nhanh chóng. Mà ở trong chiến đấu. Nếu như cánh tay có thể chỉ huy đấu khí tùy ý thì so với đối phương sẽ chiếm rất lớn ưu thế. Khi năng lượng phân hoá ra. Sau khi đem một kinh mạch đả thông lại tiếp tục vọt tới trước. Chỉ nghe một đạo lại một đạo âm hưởng tiếng vang. Tại bên ngoài Tiêu Viêm thân thể, bên trong lỗ chân lông khoát nhiên phun ra một cỗ vô cùng nhỏ ba màu năng lượng trụ. Sau một đạo tiếng vang cuối cùng không lâu, thân thể Tiêu Viêm bỗng nhiên liên tục run rẩy dần lên. Bên ngoài thân thể vô số cỗ ba màu năng lượng giống như suối bình thường phun ra. Này trong cơ thể cũng hung hăng mạnh mẽ bừng lên. Trong lúc nhất thời làm cho Tiêu Viêm nhìn qua giống như có vô số lỗ hổng. Phún xuất mạnh mẽ vẻn vẹn liên tục chỉ vài giây thời gian sau đó là hoàn toàn biến mất. Mà ở năng lượng sau khi biến mất. Này các lỗ phun ra thật nhỏ năng lượng lại là chậm rãi thẩm thấu ra có chút máu tươi. Máu tươi tích tụ thấm xuống đem Tiêu Viêm nửa thân thể đều làm ướt đi. Lỗ chân lông chậm rãi bắt đầu dần hồi phục bình thường. Nhưng mà,Tiêu Viêm lại là có thể cảm giác được rõ ràng mỗi khi hắn thay đổi thành tu luyện kết ấn những lỗ chân lông bị đả thông cùng kinh mạch liền kết nối lại, nhìn đó là giống như một loại ống thông gió. Lấy một loại mạnh hơn không chỉ mười lần so với trước kia tốc độ điên cuồng hấp thu năng lượng từ bên ngoài. Những kinh mạch li ti bên trong cơ thể dần dần đình chỉ đau nhức, Làm cho Tiêu Viêm cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Rốt cục có thể không hề phân tâm. Đem tâm thần hoàn toàn chú ý đến cái kia một một cỗ ba màu năng lượng lớn nhất vẫn còn theo công pháp lộ tuyến tiếp tục phóng chạy đi. Tâm thần nhìn chăm chú vào này cổ ba màu năng lượng giống như không biết mệt mỏi. Tiêu Viêm thoáng có chút đau đầu. Hắn không nghĩ tới tam văn thanh linh đan năng lượng thế nhưng như vậy khổng lồ. Lúc trước chính là từ trong chủ thể phân hoá ra một phần năng lượng, đem một ít thật nhỏ tiểu kinh mạch trực tiếp đả thông liên tiếp cho tới tận lỗ chân lông ở làn da tại mặt ngoài. Mà này bản thể. Trải qua nhiều lần công pháp tuần hoàn lại vẫn như cũ vẻn vẹn chỉ bị luyện hóa chỉ có một chút ít. Dựa theo loại này tốc độ. Muốn đem tất cả hoàn toàn luyện hóa. Thật sự cần tới khi nào đây? “Ai” Nhẹ một hơi. Tiêu Viêm trong lòng thấp giọng âm thầm nói:“Chỉ có thể sử dụng thanh liên địa tâm hoả thôi”. Theo thanh âm hạ xuống. Tiêu Viêm tâm thần vừa động. Khí toàn bên trong giống như một cái tiểu hồ bạc đầy chất lỏng năng lượng đang quay chung quanh trung tâm bắt đầu xoay tròn, Một ngọn lửa màu xanh từ giữa phun ra, dưới sự khống chế của Tiêu Viêm. Nhắm vào cái kia ba màu năng lượng hung hăng đánh vào từ phía sau Hai cái vừa chợt tiếp xúc, ba màu năng lượng trông như nồi nước đang sôi. Đột nhiên mạnh mẽ dao động lên.