Luyện đan là một chuyện cực kỳ tiêu tốn thời gian, đặc biệt là luyện chế đan dược. Thường thì một lần luyện là mười ngày nửa tháng, cũng không hiếm thấy. Mà đối với loại tình huống này, mọi người ngồi đây cũng rất rõ ràng. Nên họ cũng không vì chờ đợi mà tỏ ra mất kiên nhẫn, có thể đi tới Thánh Đan Thành quan sát, phần lớn thực lực đều không yếu, nên tự nhiên phải có sự kiên nhẫn này. Mà dưới vô số đạo ánh mắt chăm chú xen lẫn chờ mong. Thời gian lặng yên trôi, chỉ như một cái chớp mắt, năm ngày đã qua đi. Trong ngày này, trên bầu trời nơi luyện chế đan dược có vẻ tĩnh lặng. Nhưng ngẫu nhiên cũng có âm thanh trầm thấp truyền ra. Nguyên nhân là do luyện đan xảy ra vấn đề, gây ra tiếng nổ trong đỉnh. Trong thời gian năm ngày cũng có một phần nhỏ Luyện Dược Sư luyện chế thành công, tuy nhiên khi đan dược luyện ra, bọn họ liền hiểu được lần tham dự này cũng chấm dứt ở đây rồi. Vì trong quá trình luyện chế, đan dược cấp bậc càng cao thì cần thời gian càng nhiều. Mà bọn họ căn bản chỉ là vật lót đường cho những người khác. Ánh mắt toàn trường cũng không dừng lại trên một số người đã thành công luyện chế đan dược. Ngược lại, hầu hết tầm mắt đều đặt chú ý trên người Tào Dĩnh, Tống Thanh cho đến một số Luyện Dược Sư có chút danh tiếng. Bọn họ biết rằng, tranh đấu của những người này mới là màn đặc sắc nhất của Đan hội. Trong năm ngày này, Tiêu Viêm cũng thất thủ một lần. Đó là tại lần dung hợp Tuyết Cốt Tham. Vì có một chút sai biệt cực kỳ nhỏ, nên hắn quả quyết vứt bỏ nó, tinh luyện lại một lần nữa. Nhưng cũng may mắn là tại lần dung hợp thứ hai rốt cuộc cũng không xuất hiện bất kỳ sai xót nào. Dù sao những dược liệu này Tiêu Viêm cũng chuẩn bị hai phần, nếu thật sự thất bại thêm lần nữa… Vậy hắn đành phải thay đổi phương pháp. Đến ngày thứ năm, khi mặt trời đã lên đến đỉnh đầu thì hai tròng mắt khép hờ của Tiêu Viêm cũng mở ra. Sắc mặt ngưng trọng nhìn vào bên trong dược đỉnh. Tại nơi ngọn lửa bốc lên, bên trong có ba khối hoặc dược dịch, hoặc phấn bụi gì đó tồn tại. Ba loại đồ vật này mặc dù nhìn qua không có gì nổi bật, nhưng lại tràn ngập một loại dược lực tinh thuần nồng đậm làm cho người khác cảm thấy rung động. Ba loại đồ vật này là thành quả trong hơn năm ngày qua của Tiêu Viêm. Hiện giờ tinh luyện đã sắp thuận lợi hoàn thành, việc tiếp theo hắn cần phải làm là lập tức đem ba thứ này hoàn mỹ dung hợp lại cùng một chỗ. Đem nó nung khô thành đan dược ở hình thức ban đầu, cuối cùng là thành đan. Dung hợp, là một bước khá quan trọng. Hơn nữa, dược liệu hiện giờ của Tiêu Viêm cũng không còn nhiều, vì vậy không thể dễ dàng thất bại. Nếu không chỉ là tốn thời gian, hơn nữa đối với việc tiêu hao tinh lực cũng tương đối khủng bố. Luyện chế cao giai đan dược bực này cũng tương đối mệt nhọc, sao có thể kiên trì liên tục được? Đang cố gắng duy trì trạng thái của bản thân, ánh mắt Tiêu Viêm cũng nhanh chóng liếc phía xa xa, nơi mấy người Tào Dĩnh, Mộ Cốt lão nhân đứng. Giờ phút này đám người đó vẻ mặt cũng cực kỳ ngưng trọng khống chế hoả diễm bên trong dược đỉnh. Mơ hồ có dao động năng lượng nồng đậm từ bên trong khuếch tán ra… “Dược đỉnh của bọn họ cũng không phải bình thường, đem dao động của dược liệu che dấu đi hơn một nửa. Bằng không có thể đoán ra một chút bọn họ muốn luyện chế ra loại cao giai đan dược nào…” Nhìn dáng vẻ chăm chú của đám người Tào Dĩnh, trong lòng Tiêu Viêm có chút tiếc nuối thở dài một tiếng. Chợt tâm thần nhanh chóng tập trung lại, hít sâu một hơi không khí nóng bỏng tại mảnh thiên không này. Ánh mắt ngưng trọng chuyển về phía bên trong dược đỉnh. Tâm thần vừa động, Lưu Ly Liên Tâm Hoả lượn lờ bên trong đột nhiên thổi quét ra. Đem ba loại nước thuốc tinh thuần vừa tinh luyện ra bao vây kín mít. Dung hợp dược lực, bước này đòi hỏi khá hà khắc đối với việc khống chế của Luyện Dược Sư. Trong lúc dung hợp chỉ cần có nửa điểm biến cố thì lập tức những thành quả lúc trước đạt được sẽ trở thành muối bỏ bể. Bởi vậy, một bước này là cực kỳ quan trọng. Mà đối với điểm này, Tiêu Viêm cũng hiểu rất rõ. Vì thế, giờ phút này tinh thần hắn tập trung đến cực điểm. Linh Hồn lực lượng mênh mông tràn ngập tất cả mọi ngóc ngách bên trong dược đỉnh. Bất kỳ một thay đổi nhỏ nào trong đó đều được phản hồi lại đại não trong chớp mắt. Khi Tiêu Viêm ngưng trọng chờ đợi quá trình dung hợp, may mắn là không xuất hiện bại lộ quá lớn nào. Tuy nói rằng việc dung hợp kia cực kỳ thong thả nhưng từ trước tới sau, ai dám làm nhanh? Tất cả, đều lấy chữ ổn làm trọng. Dung hợp dược lực cần nhất là thời gian. Luyện đan thì việc dung hợp là bước tốn nhiều thời gian nhất, mà Tiêu Viêm dung hợp lần này chính là giằng co suốt mười ngày mới bắt đầu kết thúc. Thời gian thẳng tắp như sợi chỉ nhanh chóng trôi qua. Chớp mắt đã gần nửa tháng qua đi. Tại khoảng thời gian này, càng ngày càng có nhiều người dự thi luyện chế ra đan dược. Cũng bởi vậy làm cho vùng trời này cơ hồ bị mùi vị của đan hương nồng đậm tràn ngập. Chỉ cần hít một hơi thì những mệt mỏi trong thời gian dài chờ đợi cũng sẽ lặng yên tiêu tan…Tuy nói càng ngày càng có nhiều người dự thi thành công luyện chế ra đan dược, nhưng cũng không có ai trong quá trình luyện đan dẫn động được Đan lôi. Trong đó có một vị mạnh nhất cũng chỉ dẫn động mây đen ngưng tụ trên bầu trời, ngay cả lôi quang cũng chưa từng xuất hiện. Càng không nói đến Đan lôi chân chính phủ xuống. Đối với loại tình huống này, cũng không có ai cảm thấy thất vọng. Bọn họ biết rằng, đan hội sẽ từ từ đẩy mạnh lên. Hiện tại đan dược luyện chế ra được cũng đã tăng lên tới Lục phẩm đan dược rồi. Chỉ sợ không bao lâu nữa Thất phẩm đan dược chân chính sẽ được luyện chế ra. Đối với những biến hoá bên ngoài Tiêu Viêm không chút nào để ý tới. Ánh mắt của hắn vẫn luôn tập trung vào bên trong dược đỉnh, trải qua mười ngày dài dung hợp, hiện giờ dược đỉnh chỉ còn có tám ngọn lửa bốc lên. Trong lúc mơ hồ hiện ra một quả cầu to bằng nắm tay hình quả trứng. Tiểu cầu này là do hơn một trăm loại dược liệu tinh thuần dung hợp lại mà thành. Chẳng qua hiện giờ nó cũng mới chỉ là hình thức ban đầu của đan dược mà thôi. Tuy nói rằng nó chỉ là hình thức ban đầu, nhưng ít nhất bước khó khăn nhất đã sắp vượt qua rồi. Tiếp theo chỉ cần Tiêu Viêm ổn định trạng thái, như vậy là có thể đem Sinh Cốt Dung Huyết Đan chân chính luyện chế ra. Nhưng trước đó, còn cần thêm một đoạn thời gian để nuôi dưỡng nó. “Ầm!” Trong không khí nóng bức, một tiếng sấm trầm thấp đột nhiên vang vọng phía cuối chân trời. Vô số luồng ánh mắt vội vàng dời về phía nó, chỉ thấy trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một đoá mây đen. Nhưng mây đen lúc này cư nhiên lại truyền ra tiếng sấm trầm thấp. Bộ dáng kia rõ ràng biểu hiện cho việc Đan lôi thành hình. “Đan lôi? Có Thất phẩm đan dược xuất thế!” Nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, trên sân rộng cũng vang lên những âm thanh kích động. Vô số ánh mắt hội tụ về bãi đá dưới lôi vân. Nơi đó, một nam tử trung niên sắc mặt mừng như điên nhìn lên Lôi Vân trên bầu trời. Hắn là người đầu tiên dẫn động được Đan lôi. Đan lôi xuất hiện, cũng đưa tới sự chú ý của Tiêu Viêm khi hắn đang ngưng thần luyện đan. Đôi mắt như đang híp lại hơi hơi mở ra, liếc mắt một cái lên Lôi Vân phía xa xa trên bầu trời, khẽ lắc đầu. Đan lôi nhỏ yếu như vậy, có nghĩa là đan dược sắp xuất thế kia cũng chỉ là cấp thấp của thất phẩm mà thôi. Thu hồi ánh mắt. Sự chú ý của Tiêu Viêm lại lần nữa chuyển về phía đám người Tào Dĩnh, trong lòng không khỏi suy tư. Hắn mơ hồ có thể cảm nhận được bên trong dược đỉnh của mấy người kia truyền ra các loại dao động năng lượng. Từ loại quỹ tích dao động này, chỉ sợ bọn người kia luyện chế đan dược cũng không phải thứ tầm thường… “Áp lực thật sự không nhỏ a. Không biết dựa vào Sinh Cốt Dung Huyết Đan này có thể đạt được quán quân hay không? Nếu nó không thể… chỉ còn cách…” Nghĩ tới đây, ánh mắt Tiêu Viêm lóe lên, rồi chợt cười khổ một tiếng, thu hồi tâm tư. Mặc kệ nó, trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến đi. Vật kia cũng chỉ là thủ đoạn cuối cùng mà thôi. Tiếp theo, sau khi lần đan lôi đầu tiên xuất hiện, chỉ vẻn vẹn nửa ngày thời gian. Trên bầu trời lại có thêm Lôi vân ngưng tụ, hơn nữa độ mạnh của so với lần đầu tiên còn muốn cao hơn. Hiển nhiên là có người dự thi luyện chế được đan dược phẩm chất cao hơn so với người đầu tiên. Những ngày tiếp theo càng lúc càng náo nhiệt. Cơ hồ mỗi một ngày qua đi sẽ có hai đến ba lượt Đan lôi xuất hiện. Dù vậy, mức độ nồng đậm của Đan lôi cũng không đồng nhất. Tuy nhiên dựa theo phỏng đoán của Tiêu Viêm, đan dược có phẩm chất cao nhất cũng chỉ là Thất phẩm trung cấp. Trên quảng trường, cũng bởi vì thi thoảng Đan lôi xuất hiên mà trở nên sôi nổi dị thường. Sự trầm lặng của mấy ngày trước cũng đã tiêu tán đi, mỗi một lần Thất phẩm đan dược xuất thế đều đưa tới không ít những ánh mắt thèm thuồng. Loại Thất giai đan dược này, ngoại trừ một số cường giả đã tiến vào cấp bậc Đấu Tôn ra, đều có lực hấp dẫn cực lớn đối với những người còn lại. Oanh oanh oanh! Đan lôi vốn rất khó gặp, nhưng tại mảnh thiên không này lại biến thành bình thường như cơm bữa, làm cho không ít người đều có loại cảm giác đại khai nhãn giới. Theo thời gian trôi qua, đan hỏa phía trên trên bãi đá cũng càng ngày càng ít, cơ hồ không tới năm mươi. Nhưng tất cả mọi người đều biết rằng những người còn lại này tuyệt đối có thể xưng là tồn tại cao nhất bên trong luyện dược giới của Đấu Khí Đại Lục. Nếu như không xảy ra bất ngờ gì, ngôi vị quán quân của đan hội cũng sẽ là ở trong những người này mà sinh ra. Nhìn mấy chục đan hoả còn bốc lên trên bãi đá, bầu không khí nơi đây cũng bất tri bất giác trở nên căng thẳng, ngưng trọng. Mọi người ngồi nơi đây đều hiểu, trận tranh đấu kịch liệt nhất đan hội cũng sắp đến rồi.