Nhan Du làm sao biết sự thay đổi trong lòng Hạ Tử Du lúc này, cô ta chỉ biết mình không sạch sẽ rồi, cô ta bị người đàn ông trước mắt này cưỡng hiếp. Đau đớn cùng cực khiến cô ta bây giờ cảm thấy toàn thân khó chịu, nhưng người đàn ông này tại sao vẫn không chết? Cô ta đã mất đi tất cả, tại sao vẫn không giết được người đàn ông này? Tại sao? Nhan Du thật sự sắp điên rồi. Cô ta nói không thành lời, chỉ có thể dùng ánh mắt hận không thể xé xác Hạ Tử Du ra. Hạ Tử Du nhấc tay, cằm của Nhan Du bị nâng lên. “Đồ khốn! Cầm thú! Tôi phải giết anh! Tôi nhất định phải giết anh!” “Vậy thì đợi cô có bản lĩnh rồi nói, tôi có thể đợi cô bất cứ lúc nào.” Hạ Tử Du lạnh lùng nói, đáy mắt không có chút tình cảm và lưu luyến gì. Chỉ cần là một người đàn ông, sau khi trải qua chuyện vừa rồi ít nhiều đều sẽ có chút cảm xúc dao động chứ nhỉ? Nhưng Hạ Tử Thu thì không có. Mắt của anh giống như một hồ chết, không một gợn sóng. Tất cả mọi chuyện vừa rồi giống như thật sự là một trừng phạt. Trừng phạt cô ta không ngoan, trừng phạt cô ta làm anh em của anh ta bị thương. Nhan Du đột nhiên cảm thấy mình quá trẻ con rồi, cũng quá yếu đuối rồi. Cô ta rốt cuộc phải làm sao mới có thể hoàn thành nhiệm vụ? Cô ta còn có thể ra ngoài không? Còn có thể gặp lại anh ấy không? Trái tim của Nhan Du bỗng đau dữ dội. “Hạ Tử Du, tôi nhất định sẽ lấy mạng của anh! Nhất định!” Hạ Tử Du lại giống như không nghe thấy, trực tiếp hất cô ra giường, nói với bên ngoài: “Tìm một nữ bác sĩ tới kiểm tra vết rách bên dưới cho cô ta.” “Được!” Bên ngoài bỗng vang lên tiếng đàn ông khiến cả người Nhan Du sững ra. Bên ngoài vậy mà có người sao? Anh ta cứ như vậy ở trước mặt những tên thủ hạ đó mà ‘làm’ cô ta? Cho dù cách một cánh cửa, nhưng cửa này không cách âm. Nhan Du cảm thấy cả người đều muốn điên rồi. Người đàn ông này là ma quỷ! Anh ta căn bản không phải là người! Nghĩ rồi, Nhan Du lại không màng tất cả mà xông ra, nhưng lại bị Hạ Tử Du túm cổ tay lần nữa, cảm xúc trong đáy mắt cũng kèm theo một tia bão tố. “Tôi thấy cô là muốn thử chuyện vừa rồi với người đàn ông khác?”.