Chương 1207 Ngay cả cô cũng bị mê hoặc. Diệp Ân Tuấn đặt Diệp Nghê Nghê vào trong phòng, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang đứng trên đầu bậc thang, đôi mắt mỉm cười nhìn anh. Anh lập tức trở nên cảm giác. Nụ cười và ánh mắt này của Thẩm Hạ Lan quá quen thuộc, nhưng mà anh vừa mới làm phẫu thuật xong, chắc có lẽ không thể thỏa mãn được nhu cầu của vợ mình. Làm sao bây giờ đây? Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Bây giờ anh đến bệnh viện thăm Tống Đình.” Nói xong, anh vội vàng xoay người đi khỏi, lại bị Thẩm Hạ Lan gọi lại. “Có phải là bây giờ anh không thích em nữa rồi không?” Phân lượng câu nói này coi như nặng đó. Nhu cầu muốn sống của Diệp Ân Tuấn rất mạnh: “Làm sao có thể, anh yêu nhất chính là em mà.” “Vậy anh thấy em liền chạy là có ý gì?” Thẩm Hạ Lan ưu nhã bước xuống dưới lầu. Diệp Ân Tuấn không tự chủ lùi lại phía sau. “Anh có chạy đâu, anh chỉ muốn đến thăm Tống Đình thôi.” “Tống Đình đã có Tử Thất chăm sóc rồi, vợ chồng trẻ người ta ở bên nhau rất tốt, anh đi xem náo nhiệt gì hả?” Lúc Thẩm Hạ Lan nói chuyện thì lại đi đến bên cạnh Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn trực tiếp lui đến khung cửa, nhìn bàn tay của Thẩm Hạ Lan kéo cổ áo của mình lại, sau đó một cái tay khác nhẹ nhàng đưa ra rồi lại vẽ vòng tròn ở trước ngực anh. Anh đột nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. “Hạ Lan, em nghe anh nói đi, anh tìm Tống Đình là có chuyện, chuyện là…” “Anh nói thử xem, một người thực vật thì có thể giúp anh làm cái gì?” Thẩm Hạ Lan thắc mắc nhìn Diệp Ân Tuấn. Lúc này, Diệp Ân Tuấn mới phát hiện mình lỡ lời rồi. Làm sao đây? Thẳng thắn hay là không thẳng thắn? Anh phiền não. Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan tối lại. Cái tên này. Cho anh cơ hội mà anh không chịu thẳng thắn có đúng không? Đúng là không sợ chết mà. Tay của Thẩm Hạ Lan thuận thế sờ soạng xuống lồng ngực của anh. “Chồng, mấy ngày nay anh ở trong cục cảnh sát có nữ cảnh sát xinh đẹp nào thích anh không vậy?” “Làm sao có thể?” Diệp Ân Tuấn cảm thấy ngọn lửa toàn thân giống như đang bùng cháy trên thảo nguyên. Muốn cái mạng già này. Bình thường Thẩm Hạ Lan không đùa giỡn anh như thế, hôm nay mình vừa mới làm phẫu thuật không bao lâu, thế mà người phụ nữ này bị kích thích cái gì vậy? Chẳng lẽ tối hôm qua vẫn còn chưa đủ? Không đúng nha. Diệp Ân Tuấn không dám trốn tránh, chỉ có thể đau khổ thừa nhận hình phạt ngọt ngào. “Vợ ơi, Nghê Nghê ngủ rồi, chúng ta…” “Ý của anh là chúng ta lên lầu làm hả?” Đôi mắt của Thẩm Hạ Lan phát sáng rực rỡ. Thiếu chút nữa là Diệp Ân Tuấn đã bị sặc bởi nước miếng của mình. “Không có, ý của anh là chúng ta có thể làm những chuyện có ý nghĩa hơn được không.” Nói xong, anh vội vàng cầm lấy bàn tay nhỏ đang quấy rối của Thẩm Hạ Lan túm ngược qua một bên. Thẩm Hạ Lan lập tức không vui. “Diệp Ân Tuấn, anh có ý gì vậy? Nói đi, có phải là anh đã làm chuyện gì đó có lỗi với em không?” “Làm gì có.”