Nhóm dịch: black

- Kim Tiên khôi lỗi, đi.

Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, ngay sau đó hai con Kim Tiên khôi lỗi bắn về phía Hổ Quyết, ba con Kim Tiên khôi lỗi bắn về phía Long Đằng.

- Hống.

Có Kim Tiên khôi lỗi của Nhạc Thành gia nhập, Long Đằng và Hổ Quyết đành phải sử dụng bản thể thiên phú, cao tớn hơn vạn thước.

- Ầm.

Thần sắc của Nhạc Thành trầm xuống, thủ ấn của hắn lại một lần nữa biến đổi, mặc dù khí tức của Kim Tiên khôi lỗi tràn ngập nhưng cũng không đơn giản có thể oanh kích Long Đằng và Hổ Quyết.

Với đòn cường hãn công kích của Kim Tiên khôi lỗi, Vũ Văn Lê và Tôn Phong thân ảnh của hai người cũng như điện chớp mà đánh về phía Long Đằng và Hổ Quyết. Vũ Văn Lê mặc dù thân thể mập mạp nhưng tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Lần này dưới sự giúp đỡ của Kim Tiên khôi lỗi, Vũ Văn Lê cùng với Tôn Phong hai người đãm chiếm thượng phong. Mà lúc này, Nhạc Thành cũng hết sức lo lắng nhìn về phía hai người Nhạc Thiên và Đoan Mộc Cuồng.

Chỉ thấy lúc này, Nhạc Thiên lão tổ đã đánh nhau với Đoan Mộc Cuồng, có điều hàn quang trong mắt của Đoan Mộc Cuồng bắn ra, thủ ấn biến thành một trảo lợi hại, ma khí điên cuồng nổi lên.

- Đoan Mộc Cuồng, hai trăm năm nay, thực lực của ngươi vẫn không tiến bộ gì, ma công cũng không có gì đặc biệt, bộ dáng cũng càng ngày càng tệ.

Ở trên không trung, Nhạc Thiên lão tổ liền hét lớn một cái, thân ảnh màu vàng điên cuồng bắn tới, hoàng mang cũng tràn ngập.

- Hừ, chờ tới khi bản thể của ta xuất quan thì đánh chết ngươi cũng là điều dễ dàng.

Đoan Mộc Cuồng trầm giọng mà nói, ma khí của hắn sau đó cũng trở nên ngập trời.

- Vậy thì cứ thử xem ngươi có được cái bổn sự đó không. Năm đó là do ta khinh thường mà thôi, để xem hôm nay ngươi sẽ làm thế nào.

Nhạc Thiên lão tổ trầm giọng mà nói.

- Nhạc Thiên, hôm nay cho dù chỉ là phân thân của ta cũng đủ sức để chống lại ngươi, ta cho ngươi biết, ngươi vĩnh viễn không phải là đối tuhr của ta, năm đó thế nào thì hiện tại là thế đó.

Đôi mắt của Đoan Mộc Cuồng lạnh lẽo mà nói.

- Thương Long Chưởng.

Đoan Mộc Cuồng phát ra khí thế cường hãn, Nhạc Thiên lão tổ thì toàn thân không ngừng né tránh, năng lượng phát ra, chưởng ấn màu xanh cũng trở nên tràn ngập, không gian xung quanh cũng trở nên tán loạn.

- Ầm ầm.

Một kiếm và một chưởng va chạm vào nhau, kình phong trở nên điên cuồng, bầu trời cũng nhu bị xé nát, một luồng lực lượng vô cùng mạnh mẽ truyền tới, Nhạc Thành, Yêu Huyên, Hồng Loan, Thanh Đồng ở phía xa xa cũng phải lui xuống.

Mà lúc này, cước bộ của Nhạc Thiên lão tổ nhanh lên, phải lui về phía sau mấy thước, tuy nhiên Đoan Mộc Cuồng cũng không khá hơn chút nào, thân thể của hắn lui về phía sau hơn trăm thước, thoạt nhìn Nhạc Thiên lão tổ còn chiếm thượng phong.

- Nhạc Thiên, nhìn dáng vẻ của ngươi thì xem ra đã hoàn toàn khôi phục, tuy nhiên hai trăm năm nay ngươi hoàn toàn lãng phí, còn ta thì không ngừng tiến bộ.

Nhìn Nhạc Thiên lão tổ, Đoan Mộc Cuồng hơi tái nhợt sau đó cười lạnh một tiếng. Thủ ấn của hắn không ngừng biến hóa, toàn thân cũng tràn ngập ma khí, từ trên bầu trời sau đó truyền tới từng thanh âm xé gió.

Nhạc Thành trong khi giao chiến cũng biết thân pháp của Đoan Mộc Cuồng vô cùng nhanh, hơn nữa Đoan Mộc Cuồng còn có một nguyên thần phân thân, nhìn bộ dáng cũng biết là thiên phú công kích của Hắc Ám Thần Điện.

- Ầm ầm.

Đoan Mộc Cuồng xuất hiện, bàn tay phải của hắn cầm kiếm, tay trái thì đánh ra một quyền, hung hăng oanh kích về phía Nhạc Thiên lão tổ.

- Oanh thiên quyền.

Đối mặt với công kích của Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thiên lão tổ khẽ nhíu mày, bàn tay của ông nắm chặt lại, đồng thời kim mang bao phủ, sau đó đánh về phía Đoan Mộc Cuồng.

- Xoẹt.

Nhạc Thiên lão tổ vung ra hai quả đấm, cùng với quyền trái của Đoan Mộc Cuồng hung hăng oanh kích vào nhau, kim quang phá rách không gian tựa như là lôi điện vậy.

- Ta nói rồi, ma công của ngươi không ra gì đâu.

Nhạc Thiên lão tổ hét lớn một tiếng, kim quang tràn ngập, cuối cùng như là một đạo hư ảnh xuất hiện bên cạnh Đoan Mộc Cuồng.

Thân hình Đoan Mộc Cuồng nhanh chóng lui xuống, tàn ảnh bắn về phía Nhạc Thiên lão tổ.

Nhạc Thiên lão tổ không hề để ý, lúc này Kim Long thân thể ngày càng nồng đậm, một chưởng vung ra, bắn về phía tàn ảnh của Đoan Mộc Cuồng.

- Xoẹt.

Chưởng ấn của Nhạc Thiên lão tổ sau khi bắn về phía Đoan Mộc Cuồng thì hắc mang trên người của hắn nhất thơi rã ra, tản ảnh tiêu tán, một chưởng này của Nhạc Thiên lão tổ đã thất bại.

- Thân pháp thật là nhanh, ma công kia cũng thật ghê gớm.

Nhạc Thành từ phía xa nhìn thấy, bất giác cảm nhận thấy khí tức trên người của Nhạc Thiên lão tổ so với lúc đánh chết Bát Thiên tôn và thất thiên tôn thì mạnh hơn rất nhiều.

Chẳng qua Nhạc Thành cũng rõ rang, bản thể của Đoan Mộc Cuồng thực lực tuyệt đối không chỉ là như thế này, chỉ sợ thực lực của Nhạc Thiên lão tổ hiện tại cũng không thể chống lại.

- Diệt Hồn chỉ.

Lúc này Nhạc Thiên lão tổ đánh ra một đòn, mà thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng một lần nữa xuất hiện ở trên bầu trời, thủ ấn trong tay của hắn biến hóa, một mũi nhọn bắn về phía Nhạc Thiên lão tổ.

Nhìn thủ ấn kia, Nhạc Thiên cũng lộ ra một vẻ mỉm cười, long lân bao trùm toàn thân, long trảo không hề lui mà tiến tới, chộp về phía Đoan Mộc Cuồng.

Cùng lúc đó Diệt Hồn chỉ mà Đoan Mộc Cuồng ngưng tụ đã chạm vào Kim Long thân thể chỉ này tràn ngập ma khí tốc độ cũng thật kinh người tuy nhiên vẫn không làm được gì Nhạc Thiên lão tổ.

- Đoan Mộc Cuồng, ngươi đừng quên ta có mười thành Kim Long thân thể, Kim Long thủ.

Mà lúc này sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng đã trở nên vô cùng hoảng sợ, lợi trảo vô cùng sắc bén bắn về phía hắn.

- Vô liêm sỉ, Nhạc Thiên ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Vai trái của Đoan Mộc Cuồng truyền lên từng đau nhức, thân hình của hắn nhanh chóng lui xuống, chẳng qua lúc này Nhạc Thiên lão tổ đã tới.

Ở bên ngoài nghìn thước, Đoan Mộc Cuồng chăm chú nhìn Nhạc Thiên lão tổ, ở chỗ cụt tay hắc mang tràn ngập, cũng không có máu tươi chảy ra, trong nháy mắt hắc mang ngang dọc, một cánh tay nữa lại xuất hiện từ chỗ vừa bị đứt.

Đồng thời lúc này, cánh tay trái mà Nhạc Thiên lão tổ chụp được của Đoan Mộc Cuồng đã hóa thành hắc mang mà từ từ tiêu tán, Nhạc Thiên lão tổ thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc, không ngờ Đoan Mộc Cuồng không bị tổn thương chút nào.

Nhạc Thành hơi biến đổi thần sắc, Nhạc Thành cũng biết Đoan Mộc Cuồng hiện tại chỉ là nguyên thần phân thân, cánh tay bị đứt kia chỉ khiến cho nguyên thần của hắn bị tổn thương một chút mà thôi, có thể phục hồi lại nhanh chóng.

- Nhạc Thiên, nhìn bộ dáng của ngươi thì xem ra đã đạt được mười thành Kim Long thân thể.

Sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng trầm xuống rồi nói:

- Thật không ngờ chúng ta đánh nhau mấy trăm năm mà hôm nay ta vẫn chưa biết rõ ngươi.

Sắc mặt của Nhạc Thiên lão tổ lúc này cũng biến đổi sau đó khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lão có thể cảm nhận được trên người của Đoan Mộc Cuồng tràn ngập khí tức cường hãn.