Nhóm dịch: black

Thủ ấn ngưng kết, trong tay của Nhạc Thành đã xuất hiện mấy cái hộp ngọc, Nhạc Thành mở hộp ngọc ra thì đã thấy năm cái xương sườn, đây chính là di hài mà Nhạc Thành lấy từ Nhạc gia tiên tổ.

- A?

Nhìn thấy xương sườn trong tay của Nhạc Thành, Nhạc Thiên lão tổ sững sờ, lão cũng thấy cái xương sườn đó có vẻ quen thuộc chỉ là nhất thời nghĩ không ra.

Nhạc Thành cũng không nói cho Nhạc Thiên lão tổ biết, Nhạc Thiên lão tổ mà biết mình hủy đi di hài của tiên tổ để luyện chế thân thể không chừng sẽ không đồng ý mà bắt mình đi trả lại.

Thủ ấn của Nhạc Thành thu lại, bộ xương đã tiến tới trước người của hắn, Nhạc Thành đánh giá một chút rồi bắt đầu nhổ năm xương sườn của thân thể kia ra rồi ghép năm xương sườn từ di hài tiên tổ vào, mặc dù không phù hợp nhưng Nhạc Thành dùng Vô Thượng Chân Hỏa tu bổ lại thì sẽ trở thành hoàn toàn khớp.

- Di hài tiên tổ?

Nhạc Thiên lão tổ quả nhiên nhãn lực phi phàm, nhìn thấy xương sườn bạch ngọc cảm nhận thấy khí tức quen thuộc thì sắc mặt liền chấn kinh.

- Vâng, lão tổ, nếu như không có di hài của tiên tổ thì không thể khôi phục lại được thực lực của lão tổ, cũng rất khó để lão tổ phục sinh.

Nhạc Thành khẽ gật đầu, nếu như lão tổ đã nhận ra thì Nhạc Thành cũng không có ý định che giấu.

Di hài tiên tổ đạt tới trình độ cứng rắn, so với Tinh ngọc vạn năm còn cứng rắng hơn, đồng thời di hài tiên tổ cũng chứa năng lượng vô cùng mạnh mẽ, còn có đấu đế tinh huyết nữa, Nhạc Thành đã tận mắt nhìn thấy qua, di hài tiên tổ tuyệt đối là một thứ vô cùng bất phàm.

- Cũng được, dùng được thì dùng, kỳ thực đó là vật chết, giữ lại cũng chỉ là kỷ niệm mà thôi, có cái nên làm, tiên tổ biết được cũng sẽ đồng ý.

Nhạc Thiên lão tổ bất đắc dĩ nói với Nhạc Thành.

Thấy Nhạc Thiên lão tổ đồng ý, Nhạc Thành thở ra một hơi, may mà Nhạc Thiên lão tổ không bắt mình trả lại cái di hài này nếu không thì thật không biết phải làm sao.

- Lên!

Nhạc Thành mỉm cười tung thủ ấn lên, bộ xương sau đó đã được nhấc lên trên không trung, hiện tại Nhạc Thành cần phải luyện chế bộ xương này một lần nữa, năm di hài của tiên tổ còn có năng lượng đấu đế tinh huyết rất lớn, cần phải luyện chế cho thật tốt.

Vô Thượng Chân Hỏa bắt đầu bao bọc, bộ xương một lần nữa lấp lóe xanh hồng, hiện tại Nhạc Thành đang chú tâm luyện chế năm xương sườn của Nhạc gia tiên tổ.

Ba ngày sau, bộ xương xuất hiện năng lượng vô cùng mạnh mẽ, dưới năng lượng này, tất cả những người của Nhạc gia đều chịu áp chế của khí tức.

Dưới năng lượng này, Nhạc Thiên lão tổ cũng biến đổi sắc mặt, thân hình cũng run rẩy.

- Đấu đế long mạch tinh huyết, là đấu đế long mạch tinh huyết.

Nhạc Thiên lão tổ vui mừng mà run rẩy, đấu đế khí tức này rất cuồng bạo, Nhạc Thiên lão tổ cũng phải kinh hãi.

- A..a

Một thanh âm rít gào truyền ra từ trong long mộ, cách chỗ Nhạc Thành mấy nghìn thước, chỉ thấy linh hồn thể ngưng tụ, sau đó từng lớp sương mù bất định xuất hiện, có cả hàng nghìn linh hồn thể, mỗi linh hồn thể thực lực đều trên Đấu Thánh.

Cảm nhận thấy khí tức đấu đế long mạch, hàng nghìn linh hồn thể liền kiêng kỵ nhưng lại không đành lòng rời đi, ngay lập tức cả nghìn linh hồn thể không chống nổi sự uy áp của tinh huyết, ào ào đổ phục xuống mặt đất, vẻ mặt vô cùng kính sợ.

Linh hồn thể này tuy mới xuất hiện nhưng vẫn có khí tức của Nhạc gia, cảm nhận thấy tinh huyết cuồng bạo, bọn họ liền cảm thấy kiêng kỵ kính sợ.

Mà tất cả các linh hồn thể này, không có một linh hồn thể nào dám nhìn Nhạc Thành đang luyện chế bộ xương, trong mắt của bọn chúng tràn ngập vẻ tham lam, bọn họ lập tức hám miệng ra nuốt chửng những linh hồn thể chỉ còn tu vi Đấu Tôn.

Hàng nghìn linh hồn thể phủ phục triều bái, vượt quá dự đoán của Nhạc Thành.

- Xèo xèo.

Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa ngưng kết, chưởng ấn ngưng tụ lại.

Một mảng sương mù li ti thoát ra, mang theo năng lượng vô cùng mạnh mẽ tất cả cũng bị Nhạc Thành trói buộc lại.

Trả qua thời gian dài rèn lyện, tinh cốt màu trắng cũng đã biến chuyển, toàn thân hiện lên hai màu xanh hồng.

Mà lúc này tinh cốt tràn ngập khi tức, trong đó ẩn chứa năng lượng đến mức khủng bố, hiện tại đã không còn là phàm vật nữa mà đã là một tuyệt thế bảo vật.

- Nếu như có thể luyện chế bộ xương này thành công thì kế tiếp chính là luyện chế nguyên vẹn thân thể.

Nhạc Thành hít nhẹ một hơi sau đó thủ ấn thu hồi Vạn Thú Lô, Hạo Thiên Tháp từ trong mi tâm liền bắn ra.

- Hồng Loan, xuất hiện đi.

Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, một thân ảnh nhỏ xinh xuất hiện từ bên trong Hạo Thiên Tháp, chính là Hồng Loan.

- Cha, chẳng lẽ cha muốn dùng máu của con để luyện chế bộ xương?

Hồng Loan sau khi ra khỏi Hạo Thiên Tháp, nhìn thấy bộ xương kia, cảm nhận khí tức của nó thì biết rằng bộ xương này rất bất phàm.

- Không sai, ta cần máu tươi của con, con ăn viên đan dược kia vào, đối với tổn thương của con sẽ giảm đến mức thấp nhất.

Nhạc Thành móc ra hai viên Tăng Hồn đan đưa cho Hồng Loan, Tăng Hồn đan có thể tăng linh hồn lực cho Hồng Loan.

- Tăng Hồn đan, cha, đây là đan dược của tên Thái Dương Chân Hỏa kia, con mấy lần muốn lấy mà đều không được.

Nhìn thấy đan dược trong tay của Nhạc Thành, Hồng Loan kinh ngạc không thôi, khuôn mặt hiện ra một sự vui vẻ.

- Hai viên Tăng hồn đan, như vậy sẽ bù lại cực nhanh tổn thất của con, đa tạ cha.

Hồng Loan cao hứng nói với Nhạc Thành.

Nhạc Thành ở Cực Viêm địa cũng chỉ lấy được năm viên Tăng Hồn đan mà thôi, Tăng Hồn đan có giá trị không hề dưới Phá Ách đan, nếu ở Huyền thiên nội lục, một bát phảm cao cấp lds ăn vào cũng đủ đột phá tới cửu phẩm sơ giai lds.

- Lão gia này, tại sao là ông?

Hồng Loan đột ngột nhìn thấy Nhạc Thiên lão tổ, chứng kiến Nhạc Thiên lão tổ sau đó, nàng nghĩ một chút rốt cục cũng ra, lập tức quay đầu về phía Nhạc Thành nói:

- Cha, lão gia hỏa này năm trăm năm trước cùng một nữ tử xinh đẹp đuổi theo con, bất quá bọn họ không thể đuổi kịp con, chẳng lẽ cha vì hắn mà luyện chế thân thể?.

- Hồng Loan, không được vô lễ, đây là lão tổ của ta, cũng là lão tổ của ngươi.

Nhạc Thành trừng mắt nhìn Hồng Loan mà nói

- Huyền Huyết Linh chi, đúng là Huyền Huyết Linh chi.

Nhạc Thiên lão tổ đã sớm chăm chú nhìn Hồng Loan, nghe thấy Hồng Loan gọi Nhạc Thành là cha, ông kinh ngạc vô cùng, cảm giác Hồng Loan khí tức trên thân, mới biết được Hồng Loan là Huyền Huyết Linh chi.

- Hóa ra là lão tổ.

Hồng Loan nhìn Nhạc Thiên lão tổ một mắt, rồi lập nói với Nhạc Thành:

- Cha, chúng ta bắt đầu đi, lão tổ tựa hồ duy trì không lâu được nữa

Hồng Loan nhìn thấy linh hồn thể của Nhạc Thiên lão tổ đã rất hư nhược rồi.

- Được!, bắt đầu đi.

Nhạc Thành chìm chìm khí, ngưng kết thủ ấn một trong tay thanh mang một lần nữa bao bọc trên bộ xương.

Thân hình nho nhỏ của Hồng Loan đột ngột thả đã vị trí song song của bộ xương, khoanh chân mà ngồi lơ lửng ở trên trên không, trong tay thủ ấn biến hóa, sắc mặt hơi trầm xuống, cái miệng nhỏ nhắn mang theo huyết hồng tinh huyết trực tiếp phun lên trên bộ xương. Khuôn Hồng Loan tái nhợt lên, loại này hao tổn thật sự là quá lớn,"Ti ti" Một mảnh hồng mang theo trên bộ xương tràn ngập, hồng mang giống như là sương mù vậy. Đồng thời lúc đó, Nhạc Thành trong tay thủ ấn biến hóa, lần nữa ngưng tụ ra một luồng Vô Thượng Chân Hoả bao bọc tại bộ xương phía trên.

Với tinh huyết Hồng Loan không ngừng phun lên, bộ xương bắt đầu từ từ là biến thành màu hồng, màu hồng chính là Hồng Loan máu, tinh huyết rót vào đến bên trong bộ xương, mà là trực tiếp bao bọc tại trên bộ xương.