Nhóm dịch: black

Mà ở trong Tứ Đại Thú Tộc cũng có bốn người tiến vào trong không gian thong đạ, mục tiêu của bọn họ chính là Trần gia, đúng thế, lần này Trần Tân của Trần gia xuất vốn khá nhiều, Tam Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc mỗi tộc đều nhận được thù lam năm viên cửu phẩm trung giai đan dược loại đan dược này xem ra chỉ có ở Trần gia mà thôi.

Ở trong kết giới của Trần gia, tại một đại sảnh, ngồi vây quanh là mười trưởng lão, Trần Bưu ngồi chính giữa.

- Tam trưởng lão, hiện tại chúng ta nên làm gì?

Sắc mặt của Trần Bưu trở nên hơi khó nhìn.

- Đại thiếu gia, lão phu thấy chuyện này có hơi phiền phức.

Một hắc y lão nhân cất tiếng nói:

- Bọn họ đã mời Nhạc gia, Vũ Văn gia, còn có Tôn gia và Tứ Đại Thú Tộc tới, tin rằng những người trung lập sẽ giúp đỡ bọn hắn.

- Chẳng lẽ không có biện pháp gì?

Sắc mặt Trần Bưu trầm xuống, hắn cất tiếng nói:

- Cùng lắm thì cùng hắn liều mạng.

- Đại thiếu gia, thiếu gia đi cùng với bọn họ liều mạng có ích gì, Thái thượng trưởng lão và nhóm trung lập không có biểu hiện gì và bản thân của thiếu gia không có huyết mạch, mặc dù đã tới bát phẩm luyện dược sư nhưng huyết mạch mới là điều quan trọng nhất ở trong tộc, Thái thượng trưởng lão biết rằng chuyện này là lỗi của Trần Tân đem linh hồn phong ấn đuổi thiếu gia ra khỏi Trần gia. Tuy nhiên thiên phú luyện dược của thiếu gia khá tốt, nếu như huyết mạch có tới tám phần thì nhóm thái thượng trưởng lão nhất định ra mặt.

Lão giả kia cất tiếng nói, trên khuôn mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.

- Huyết mạch, chẳng lẽ huyết mạch có thể quyết định tất cả?

Trong mắt của Trần Bưu hiện ra một vẻ tức giận, hắn bị thân thúc thúc của mình đuổi ra khỏi Trần gia, nếu như không gặp hủ nhân thì bây giờ mình cũng không trở thành bát phẩm trung giai luyện dược sư được.

- Chúng ta hay là đi trước một bước, chỉ sợ chúng ta lôi kéo được những trưởng lão kia hỗ trợ thì vẫn có thể giúp thiếu gia tranh đoạt chức tộc trưởng.

Lão nhân tiếp tục nói.

Mười ngày cũng từ từ trôi qua, lúc này Nhạc Thành nhanh chóng thu hồi pháp lực, từ trong đan điền hắn thở ra một ngụm tróc khí rồi mở mắt ra, hai sợi tinh quang từ đó mà bắn ra.

Nhìn thấy tinh quang của Nhạc Thành, Nhạc Thuần cùng với nhóm người Nhạc Sử Chân cũng giật mình, hai sợi tinh quang thật khiến cho người ta chấn động.

- Xem ra muốn đột phá tới Phân Thần trung kỳ còn cần phải một thời gian nữa.

Cảm nhận thấy thân thể biến hóa, Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, mặc dù mười ngày nay hắn tiến bộ không nhỏ, chỉ còn cách Phân Thần trung kỳ một khoảng nhỏ nhưng cũng không phải là vài ba ngày là có thể đột phá.

- Hỏa Lão đã tới rồi sao?

Nhạc Thành hỏi Hỏa Lão ở bên cạnh, hắn cảm nhận được phái trước có một luồng khí di động, cho nên mới đình chỉ tu luyện.

- Sắp đến rồi.

Hỏa Lão cất tiếng nói, lão cảm thấy khí tức của Nhạc Thành tăng lên nhanh chóng, tốc độ tu luyện của Nhạc Thành đúng là kinh người, nhưng lại không biết hắn ngọn nguồn tu luyện cái gì, dù sao thủ đoạn cũng rất quỷ dị.

Ở trong kết giới của Trần gia, có một số chỗ đang gợn song chấn động, mấy người mặc áo giáp đang ở chỗ đó, thực lực của bọn họ cũng đã ngoài Đấu Tông, hẳn là hộ vệ đội của Trần gia.

Ở phía xa xa giữa không trung, hơn mười thân ảnh phá không mà tới.

Nhìn vào trang phục thì biết mười người này có địa vị cực cao ở Trần gia.

- Ra mắt tộc trưởng, ra mắt chư vị trưởng lão.

Mấy trăm người mặc áo giáp nhìn thấy thì lập tức xoay người chào.

- Thế nào, có khách đến phải không?

Một trung niên hán tử áo xám cất tiếng nói với người mặc áo giáp.

- Tộc trưởng, khách nhân còn phải một ồi mới đến, chỉ là cũng thật quá nhanh.

Nhóm người này dường như người áo giáp là người dẫn đầu liền cất tiếng nói.

Trung niên hán tử áo xám liền khẽ biến hóa sau đó nói với các vị trưởng lão sau lưng:

- Chúng ta chờ đợi một chút, là người của Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc.

Áo xám trung niên hán tử chính là tộc trưởng, cũng là thân thúc thúc của Trần Bưu.

- Tộc trưởng, lần này Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc đã phái người tới, tộc trưởng có sự ủng hộ của bọn họ, ngày mai dưới sự biểu quyết của các vị trưởng lão, những người trung lập kia nhất định sẽ hỗ trợ.

Một hắc y lao nhân cất tiếng nói.

- Hừ, không ngờ hắn có thể bỏ được linh hồn phong ấn, tu luyện tới bát phẩm luyện dược sư, nếu không thì cũng không có nhiều phiền toái như vậy.

Mọt trung niên hán tử cất tiếng nói.

- Ngày mai là kết thúc rồi, đến lúc đó rồi nói sau.

Ánh mắt của Trần Tân hiện ra hàn ý, sau đó nhìn về phía không trung đang chấn động.

- Xoẹt xoẹt.

Mấy đạo thân ảnh từ trong không trung xuất hiện, bọn họ thả mình từ trên không trung mà xuống.

- U minh lão đại, U Minh nhị lão, U Minh tam lão, không ngờ ba người đều tới đây, đa tạ viễn cổ Minh Xà tộc tương trợ.

Trần Tân nhìn thấy mấy người xuất hiện thì lập tức tới đón.

- Ra mắt tộc trưởng, chúng ta đã nghe danh tiếng của tộc trưởng đã lâu, tộc trưởng không cần khách khí.

U Minh lão đại cất tiếng nói

- Xoẹt xoẹt.

U Minh lão đại còn chưa dứt lời thì từ trong thong đạo đã xuất hiện mấy thâ ảnh rớt xuống mặt đất.

Tổng cộng là bảy người, phía trước là một nam tử áo đen, ánh mắt của hắn quét quanh mọi người.

Bên cạnh nam tử áo đen là một lão nhân tuy nhiên không ai dám xem thường, trên người lão nhân này toát ra một khí tức cường hãn vô cùng.

ở sau lưng hai người này cũng có hai lão nhân và ba thanh niên, bảy người này dĩ nhiên là đám người Nhạc Thành và Hỏa Lão.

- A, viễn cổ Minh Xà Tộc, U Minh lão đại là bọn họ.

Nhạc Thành nhìn thấy đoàn người U Minh lão đại thì hơi biến đổi sắc mặt.

Nhạc Thành nhìn thấy người của viễn cổ U Minh xà tộc thì sắc mặt hơi trầm xuống, lần trước ở trong kết giới, hắn và Tứ Đại Thú Tộc đã kết thù oán khá sâu, nếu như có cơ hội thì a định sẽ phải giáo huấn bọn họ.

Mà lúc này U Minh lão đại cũng chăm chú nhìn Nhạc Thành, hắn dĩ nhiên là nhớ rõ Nhạc Thành.

- Nhạc Thuần trưởng lão, lão đã khổ cực rồi.

Nhìn thấy đoàn người Nhạc Thành, Trần Tân đánh giá Nhạc Thành và Hỏa Lão hắn cũng không nhận ra hai người này đành chào hỏi Nhạc Thuần.

- Trần tộc trưởng, vị này chính là Nhạc Thành, tộc trưởng của Nhạc gia, lần này đến đây hỗ trợ.

Nhạc Thuần cất tiếng nói với Trần Tân.

- Nhạc Thành, tộc trưởng mới của Nhạc gia.

Nhạc Thuần vừa nói xong Trần Tân liền sững sờ, ở bên cạnh người của viễn cổ Minh Xà tộc cũng kinh ngạc.

- Hóa ra là Nhạc Thành tộc trưởng, thật là tuổi trẻ anh hùng, tuy nhiên hình như trước kia lão phu chưa từng nghe danh tộc trưởng.

Trần Tân hơi biến sắc, sau đó chuyển thái độ rất tốt, Nhạc Thành bây giờ chính là có thân phận tộc trưởng Nhạc gia cũng giống như hắn vậy.

- Ra mắt Trần tọc trưởng.

Nhạc Thành cười lại, hắn không nói nhiều mà đánh giá Trần Tân, người này là bát phẩm Luyện Dược sư, xem ra Trầng gia là nơi chuyên luyện dược, ngay cả tộc trưởng cũng là Luyện Dược sư.

- Xoẹt xoẹt.

Ở giữa không trung hiện ra hai lối thông đạo, sau đó mấy thân ảnh rơi xuống.

- Phượng Kình trưởng lão, đã lâu không gặp rồi.

Ở giũa không trung mấy đạo thân ảnh đi tới, người vừa rồi chính là Phượng Kình của Thần Phượng Tộc, Nhạc Thành cũng biết.

Nhạc Thành không ngờ rằng Phượng Kình cũng đến, đánh giá Phượng Kình một chút ánh mắt của hắn lại nhìn về phía kết giới Trần gia, diện tích phía trước khá lớn, xem ra còn lớn hơn cả Huyền thiên đại lục.

Phượng Kình bây giờ cũng nhìn thấy Nhạc Thành, sắc mặt của hắn liền hơi biến đổi sau đó liền cất tiếng chào Trần Tân.

- Xoẹt xoẹt.

Ở giữa không gian lại có một lối ra, từ trong thông đạo, mấy đạo thân ảnh xuất hiện.

Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi mà tiến lên phía trước, bởi vì đây chính là Vũ Văn Minh Quang, cữu cữu của Yến Hiểu Kỳ, dựa theo thân phận thì hắn phải bước lên trước mà chào hỏi.

- Nhạc Thành, tại sao ngươi lại ở đây?

Vũ Văn Minh Quang rời khỏi thông đạo nhìn thấy Nhạc Thành thì cất tiếng hỏi.

- Cữu cữu.

Nhạc Thành tuy rằng không tụ nhiên nhưng vẫn tiến lên.

- Vũ Văn huynh, hai người thân nhau từ trước sao?

Trần Tân thấy Vũ Văn Minh Quang đi tới thì không khách khí chào hỏi, hiển nhiên hai người đã quen biết nhau một thời gian.

- Hỏa Lão, ông cũng có mặt sao?

Vũ Văn Minh Quang nhìn thấy Hỏa Lão sau lưng Nhạc Thành thì mỉm cười mà nói, Hỏa Vô Thiên hai trăm năm trước đã là cường giả của Huyền Thiên nội lục, với mấy thái thượng trưởng lão ở Vũ Văn gia cũng có giao tình, Vũ Văn Minh Quang dĩ nhiên là muốn đáp lễ.

- Ta và Nhạc Thành tới xem.

Hỏa Lão mỉm cười sau đó cũng đáp lễ.

- Vũ Văn huynh đã lâu không gặp rồi.

Ở sau lưng Nhạc Thành, Nhạc Sử Chân cũng ôm quyền thi lễ.

- Sử trưởng lão, Nhạc Thuần trưởng lão,đã lâu không gặp. Tại sao mọi người lại tới đây?

Vũ Văn Minh Quang cũng cất tiếng đáp.

- Chúng ta đi cùng tộc trưởng.

Nhạc Sử Chân cất tiếng nói.

- Thật không, Nhạc Duy tộc trưởng đã tới đây?

Vũ Văn Minh Quang nhìn bốn phía mà hỏi.

- Vũ Văn huynh, tộc trưởng Nhạc gia về sau chính là Nhạc Thành.

Nhạc Sử Chân nói với Vũ Văn Minh Quang.

- Ngươi nói cái gì, Nhạc Thành đã là tộc trưởng Nhạc gia?

Vũ Văn Minh Quang cảm thấy bất ngờ hỏi lại.

- Không sai, Nhạc Duy tộc trưởng đã thoái vị.

Nhạc Sử Chân cất tiếng nói.

Nhạc Thành, là thật sao?

Vũ Văn Minh Quang nghi hoặc mà hỏi Nhạc Thành.

- Mọi chuyện rất dài dòng, chút nữa ta sẽ nói với cữu cữu.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Xoẹt xoẹt.

Ở giữa không trung lại xuất hiện mấy đạo thân ảnh khác, sau đó một thanh âm truyền tới:

- Vũ Văn Minh Quang, ngươi còn tới sớm hơn cả ta.

- Hắc Sơn, là ngươi sao?

Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với mấy thân ảnh trên không trung.

Mấy đạo thân ảnh rơi xuống,chính là Hắc Sơn trưởng lão, Hắc Sơn đưa mắt nhìn Nhạc Thành mà hỏi:

- Tiểu tử, tại sao ngươi cũng đến.

- Hắc Sơn, đây là tộc trưởng của chúng ta.

Nhạc Thuần nói với Hắc Sơn.

-Nhạc Thuần, Nhạc Sử Chân hai người các ngươi nói cái gì, các ngươi muốn gạt ta sao?

Hắc Sơn cười ha hả, dĩ nhiên là không tin.

- Hắc Sơn, chuyện bọn hắn nói là sự thật, Nhạc Thành hiện là tộc trưởng của Nhạc gia.

Vũ Văn Minh Quang tiến lên mà nói.

- Thật không?

Lúc này Hắc Sơn không thể không tin.

Nhìn Nhạc Thành, Hắc Sơn nổi lên nghi ngờ, tựa hồ như nghĩ tới một chuyện.

- Ra mắt Hắc Sơn trưởng lão.

Nhạc Thành tiến lên ôm quyền mà nói.

- Ngươi đừng đa lễ, hiện tại ngươi là tộc trưởng Nhạc gia, ta nhận không nổi.

Hắc Sơn vội vàng hoàn lễ, thần sắc hơi buồn cười.

Hắc Sơn đã đến, Trần gia dĩ nhiên phải chào hỏi một phen, Nhạc Thành chăm chú nhìn Vũ Văn gia và Tôn gia,thực lực của hai bên cũng có mấy người lục tinh Đấu Tôn và hai thất tinh Đấu Tôn, có vẻ bây giờ mình chính là thế lực mạnh nhất.

- Xoẹt xoẹt xoẹt.

Giữa không trung liên tục mở ra hai lối thông đọa.

Một hán tử trung niên cao gầy hiện ra, người này mặc trường bào màu xám, sau lưng người này chính là bốn lục tinh Đấu Tôn.

Mặt khác có một cự hán áo vàng, bộ dạng giống như là cột điện bằng sắt vậy, toàn thân tràn ngập khí tức cường hãn.

Nhạc Thành dò xét thì biết rằng đây là người của Toan Nghê Tộc và Hổ Tộc.

- Nhạc Thành, người mặc áo xám bên trái là người của Toan Nghê Tộc tộc tên là Long Tam, bát tinh Đấu Tôn, độ dày huyết mạch cũng không thấp. Mặt khác người kia của viễn cổ Hổ Tộc tên là Hổ Sát cũng có thực lực bát tinh Đấu Tôn.

Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.

- Người này cũng có thực lực bát tinh Đấu Tôn hay sao?

Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, chỉ cần không phải là tu vi ngoài cửu tinh Đấu Tôn thì hắn không để mắt tới.

Nhìn thấy Long Tam, Trần Tân dĩ nhiên là không thể không đến hắn vội vàng mời mọi người vào phòng hàn huyên.

- Vũ Văn Minh Quang, ngươi cũng tới sao?

Một lát sau Long Tam, U Minh lão đại, Phượng Kình, người của Tứ Đại Thú Tộc đã tới chào hỏi.

-Chẳng lẽ ta không thể đến?

Vũ Văn Minh Quang nở ra một nụ cười.

- Hắc Sơn, tiêu tử ngươi cũng đã đạt tới thất tinh Đấu Tôn, tu vi cũng tiến bộ thật nhanh.

Hổ Sát cất tiếng nói, thanh âm vang lớn đủ cho mọi người ngh được.

- Hổ Sát, ý ngươi là gì, ngươi không phải nhiều hơn ta một tinh sao, muốn động thủ thì Hắc Sơn ta cũng không sợ ngươi.

Hắc Sơn trầm sắc mặt xuống, oán giận mà nói.

- Đến đi, chúng ta trước hết luận bàn một phen.

Hổ Sát cất tiếng nói, tựa hồ như không để Hắc Sơn vào trong mắt.s

- Hổ Sát, ta đọ sức với ngươi một chút thế nào?

Vũ Văn Minh Quang kéo Hắc Sơn lại, với thực lực của Hổ Sát, Hắc Sơn không phải là đối thủ.

- Mọi người để sau hãy luận bàn, hôm nay chúng ta tới để tương trợ Trần gia.

Long Tam cất tiếng nói, thấy Hổ Sát như vậy hắn liền hơi trầm sắc mặt xuống sau đó ánh mắt vô tình hữu ý nhìn về phía Nhạc Thành.

- Ta nghe nói lần trước ở trong viễn cổ kết giới ngươi chính là tên tiểu tử làm chuyện xấu phải không?

Long Tam trầm sắc mặt xuống sau đó tràn ngập lãnh ý nhìn Nhạc Thành.

- Long Tam, đây là tộc trưởng của Nhạc gia, cho dù tộc trưởng của Toan Nghê tộc nhìn thấy cũng phải khách khí.

Nhạc Thuần biến đổi sắc mặt mà cất tiếng nói.

Nhạc Thành đánh giá Long Tam phía trước, hắn không ngờ rằng Long Tam lại gây sự với mình.

- Tộc trưởng Nhạc gia, miệng cò hôi sữa mà thôi, ta thấy Nhạc gia càng lúc càng không ra gì.

Ánh mắt của Long Tam trở nên khinh bỉ mà nói.