Nhóm dịch: black

- Xích xích.

Thân hình của Hoàng Khắc Lương nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời đan hỏa trong tay ngưng tụ thành một hỏa lang vô cùng lớn, điên cuồng đánh về phía Nhạc Thành.

- Hừ, chút tài mọn.

Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, nếu so về lực công kích mà nói thì Nhạc Thành dựa vào chút tu vi tam phẩm luyện dược sư và linh hồn lực mà nói chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.

Bằng linh hồn, Nhạc Thành có thể có cảnh giới siêu cấp ở kiếp trước, thủ đoạn hóa vật dĩ nhiên không làm khó được hắn, trong tay hắn ngưng kết một thủ ấn, Vô Thượng chân hỏa nhanh chóng ngưng thành một hỏa hồ cự đại, hỏa hồ rít gào, mạnh mẽ đánh về phía Hoàng Khắc Lương.

- Ngao.

Hoàng Khắc Lương nhìn thấy Nhạc Thành ngưng tụ Hỏa Hổ thì hơi run sợ, đây chính là thủ đoạn hỏa táng, Nhạc Thành dùng Hỏa Hổ ngưng tụ tạo thành một thứ có thể tích lớn hơn một chút, càng ngày càng thực chất hóa.

-Chết tiệt.

Hoàng Khắc Lương mắng thầm một tiếng, hắn thật không ngờ Nhạc Thành lại dùng loại thủ đoạn này, không có tu vi tam phẩm luyện dược sư thì không thể sử ra, nhìn thấy Hỏa Lang của mình e ngại Hỏa Hổ, Đan hỏa một lần nữa gia nhập vào trong Hỏa Lang.

Có hai luồng Đan hỏa gia nhập vào, Hỏa Lang giống như là được uống thuốc kích thích, một lần nữa ngẩng đầu đánh về phía Hỏa hồ, hai con cự thú cự đại điên cuồng đấu với nhau, cả sân đều đầy rẫy hơi thở nóng bỏng, tràng diện như thế tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy, nguyên một đám kinh ngạc không thôi.

Đối với Nhạc Thành, Nhạc Tử Sơn không thể không thay đổi cách nhìn một lần nữa, Nhạc Thành có thể xuất ra loại thủ đoạn này, không biết hắn học được từ đâu.

- Xích xích.

Hai cự thú chích hỏa không ngừng đứng dậy cắn xé nhao, Hỏa lang trong một lát đã bị Hỏa hổ cắn thành một khối lớn, tuy không có chảy máu tươi ra giống như vật sống nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng trên người Hỏa lang bị lõm một mảng lớn.

Trên lưng Hỏa Hổ cũng bị Hỏa Lang làm cho rách một mảng da, hai con thú điên cuồng công kích với nhau, mà Nhạc Thành và Hoàng Khắc Lương, sắc mặt của hai người cũng trở nên tái nhợt, cả hai người đều cố gắng hết sức khống chế hỏa thú trong tay.

Người của Yến gia nhìn thấy cảnh tượng này cuối cùng cũng hiểu tại sao Yến Hiểu Kỳ lại đầu hàng, chỉ bằng hai con hỏa thú trong trường, một cao thủ Đấu Linh chỉ sợ cũng không thể chiếm tiện nghi với họ.

Hoàng Khắc Lương ngày càng kinh ngạc, cơ hồ khó mà tin nổi, mình làm tam cấp luyện dược sư mà không làm gì được đối phương.

- Vậy thì đừng trách ta lòng dạ ác độc.

Hoàng Khắc Lương cắn răng, hắn lại rót một luồng hỏa diễm lên trên người của Hỏa Lang, trong lòng có một màng sáng trắng bắn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh trường kiếm bạch sắc.

- Linh hồn công kích, muốn chết.

Nhạc Thành thầm cười lạnh một tiếng, nhìn bộ dáng của đối phương hiển nhiên là vận dụng linh hồn công kích với mình, nếu như đối phương dùng được linh hồn công kích thì mình nếu không chết cũng sẽ trở thành ngu ngốc, xem ra đối phương thật là lòng dạ độc ác.

- Linh hồn công kích.

Không ít người của Ngũ đại gia tộc cảm thấy cả kinh, Linh hồn công kích chính là công kích khủng bố nhất của luyện Dược sư, một khi sử dụng ra mà đối phương có linh hồn yếu thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nếu như không chết cũng trở thành ngu ngốc, trong lòng bọn họ đối với Hoàng gia không kìm được cảm thấy hơi khinh thường.

Nhạc Tử Sơn vô cùng lo lắng, hậu quả của linh hồn công kích ông dĩ nhiên là biết, đây chính là nguyên nhân Đấu sư không dám chọc vào Luyện Dược sư, linh hồn của Đấu sư không thể mạnh bằng linh hồn của Luyện Dược sư.

- Đi.

Hoàng Khắc Lương dùng lực linh hồn vô cùng mạnh không chế thanh trường kiếm trong tay mà cười lạnh một tiếng, hướng về phía Nhạc Thành mà tấn công, linh hồn công kích trược tiếp tấn công đối thủ, ngoại trừ lực linh hồn, những lực lượng khác không thể nào ngăn cản được sự công kích của linh hồn lực, hắn không tin Nhạc Thành lại có thể có linh hồn lực cao hơn mình.

Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, thần sắc của hắn hiện ra một vẻ lạnh lùng, thủ ấn trong tay khẽ biến hóa, trong mi tâm tràn ngập thanh mang hỏa hồng, nếu như đấu linh hồn lực, Nhạc Thành không hề sợ, tu vi của hắn tuy thấp nhưng linh hồn lực vô cùng mạnh, nếu như không phải vậy thì cũng không luyện chế được đan dược tứ phẩm. nồng đậm thhanh mang ngưng tụ thành một thanh sắc trường kiếm, so với thanh kiếm mà Hoàng Khắc Lương ngưng tụ còn lớn hơn.

- Đây chính là lực công kích của Linh hồn lực.

Nhạc Thành lãnh đạm quát lên một tiếng, kiếm thể linh hồn nghênh hướng về phía Hoàng Khắc Lương.

- Tại sao lại như vậy, chết tiệt.

Hoàng Khắc Lương nhìn thấy kiếm thể cự đại linh hồn của Nhạc Thành thì sắc mặt liền biến đổi, tuy nhiên sau đó đã không còn kịp, hai kiếm thể linh hồn va chạm vào nhau, linh hồn kiếm thể của hắn không cách nào chống lại linh hồn kiếm thể của Nhạc Thành, bị tan thành từng khối nhỏ, cả người cũng tái nhợt, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống mặt đất, hỏa lang sau đó cũng biến mất trên không trung.

Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên tái nhợt, linh hồn lực của đối phương không kém mình bao nhiêu, nếu đối phương không sử dụng linh hồn công kích thì mình thắng cũng không dễ dàng, có trách thì trách Hoàng Khắc Lương quá tự tin về tam phẩm luyện dược sư, linh hồn của mình mạnh mẽ mà không ngờ linh hồn lực của Nhạc Thành còn mạnh hơn.

- Khắc Lương.

Nhìn thấy Hoàng Khắc Lương ngã xuống mặt đát, Hoàng Huy nhịn không được mà lao tới trong trường, Hoàng Khắc Lương chính là thiên tài của Hoàng gia, không biết có chuyện gì xảy ra không.

- Thành nhi con không sao chứ?

Nhìn thấy Hoàng Huy vọt tới, Nhạc Tử Sơn cũng nhanh chóng đi tới bên cạnh Nhạc Thành.

- Phụ thân, con không sao.

Nhạc Thành vẫn còn muốn nhân cơ hội cho Hoàng Khắc Lương một kích trí mạng lại không ngờ Hoàng Huy bất chấp quy tắc tỉ thí mà vọt lên trên đài.

- Nhạc gia khá lắm, các ngươi nhớ kỹ ta.

Hoàng Huy vội vàng kiểm tra toàn thân của Hoàng Khắc Lương, sau khi xác định Hoàng Khắc Lương đã bị trọng thương, hơn nữa còn bị tổn thương linh hồn, nếu không phải một năm thì không cách nào khôi phục lại được thì tức giận nói.

- Hoàng gia các ngươi tự gây nghiệt không thể sống.

Nhạc Tử Sơn lạnh lùng trả lời Hoàng Huy, Nhạc gia hiện tại tuy suy tàn nhưng cũng không khiếp sợ một Hoàng gia.

- Hoàng Huy, tỉ thí bị đình chỉ, các ngươi Hoàng gia còn muốn tỉ thí nữa không?

Nhạc Tử Phong cười nói với Hoàng Huy, dựa theo quy tắc trận đấu tỉ thí chưa kết thúc, Nhạc Tử Phong dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội này để đả kích Hoàng Huy.

- Hoàng gia ta nhận thua.

Hoàng Huy lạnh lùng nhìn Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong, lập tức ôm Hoàng Khắc Lương mà rời đi.

Trận đối chiến này khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, hơn nữa cuối cùng vẫn là tên phế vật của Nhạc gia chiến thắng, điều này khiến cho tất cả như nằm mơ, mà Yến gia, Tiền gia, La gia cũng một lần nữa lau mắt mà nhìn Nhạc gia.