Nhóm dịch: black
Tám con vượn khổng lồ lướt qua thân thể của Yêu Huyên đánh về phía đám người Yến Hiểu Kỳ, Âu Dương Phiên Tình và Hàn Nguyệt.
- Yêu Huyên, đây chính là Yêu Huyên, còn có Yến Hiểu Kỳ, Hàn Nguyệt tại sao mọi người lại ở đây?
Nhạc Thành nhảy lên trên không trung của Hàn Băng nhai, ánh mắt nhìn thấy thân thể khổng lồ của cự viên tộc trưởng, đồng thời cũng nhìn thấy Tô Hân Nhi và Yến Hiểu Kỳ chúng nữ phía xa xa.
- Hỏa Lão, Ma Ưng, Thiên Lang, Thanh Ngưu, mau nhanh ngăn cản người của Cự Viên tộc.
Nhạc Thành nói với đám người Tứ Sí Ma Ưng.
- Dừng tay, dừng tay cho ta.
Thanh âm xen lẫn chân khí, giống như bao vang trong bầu trời vô hạn vậy.
Tuy nhiên trong lúc Nhạc Thành hét lên, con vượn khổng lồ đã hung hăng chụp lấy Tô Hân Nhi, mang theo một lực lượng cuồng bạo.
- Vạn Kiếm Quy Nhất.
Thân thể mềm mại của Tô Hân Nhi đột ngột cấp tốc lùi lại ở giữa không trung, thân là nhất tinh Đấu Tôn, nàng cũng không phải là kẻ yếu.Nàng bắt đầu ngưng tụ một chưởng ấn đánh về phía ma thú của Cự Viên tộc.
- Xoẹt.
Ma thú của Cự Viên tộc bị một Vạn Kiếm Quy nhất của Tô Hân Nhi chạm vào lập tức chống đỡ mà đẩy ra khiến cho thân hình của Tô Hân Nhi bị lùi mấy chục thước.
Mà lúc này Hân Nhi cùng với Yêu Huyên cũng bị một con ma thú của Cự Viên tộc đẩy lui mấy chục thước, sắc mặt cũng hơi biến đổi
- Ầm ầm ầm.
Ba luồng lửa bạo phá ở rên không trung, ba người Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên tình, Đỗ Mật Nhi ngưng tụ đan hỏa chống lại một cự viên tộc ma thú.
- Tại sao tiểu ny tử này lại tới ma thú lãnh thổ.
Nhạc Thành hít vào một hơi hắn nhìn về phía một thân ảnh uyển chuyển, đó không phải là Chu Hàm thì là ai.
- Cái này thê thảm rồi.
Thần sắc của Chu Hàm biết đổi lớn, nhìn thấy một con ma thú công kích về phía mình, hiện tại Chu Hàm chỉ là một ngũ tinh Đấu Tông mà thôi, nàng đành phải ngưng tụ một mảng kiếm lớn nghênh hướng ma thú của Cự Viên tộc.
- Kim Long thân thể, Ám Ảnh Kiếm.
Nhạc Thành hơi biến sắc mặt, thủ ấn trong tay của hắn cấp tốc biến đổi, ba thanh Ám Ảnh Kiêm biến thành ba luồng sáng màu vàng nghênh hướng cự viên tộc ma thú đang công kích Chu Hàm.
- Mấy tiểu ny tử này tại sao lại ở đây, may mà ta cũng ở đây, nếu không thì thật phiền toái.
Thân ảnh của Nhạc Thành nhanh chóng lao tới lại gần Chu Hàm.
- Thịch.
Một hồi thanh âm ba động, kiếm Ám Ảnh của Nhạc Thành phá đòn lực lượng của ma thú Cự Viên tộc kia, nó lập tức đình chỉ bàn tay lại, từ trong bàn tay của nó chảy ra ba lỗ máu.
- Ngươi là ai, thả ta ra?
Chu Hàm cảm nhận được mình bị một người nam nhân ôm vào trong ngực, lại nghe được thanh âm quen thuộc.
- Là huynh, tại sao lại là huynh.
Chu Hàm nhìn thấy người ôm nàng vào trong lòng chính là hắc y nhân mình ngày nhớ đêm mong thì kinh ngạc.
- Ngoại trừ ta thì còn có thể là người nào nữa, muội đầu tiên đứng vững cho ta.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó lập tức buông Chu Hàm ra mà bay về phía không trung.
- Dừng tay.
Hỏa Lão nhìn thấy Nhạc Thành như vậy thì không chút lo lắng công kích về phía Yêu Huyên.
- Thịch thịch.
Hai luồng lực lượng chạm vào nhau tạo thành những tiếng nổ mạnh.
- Là Nhạc Thành, là hắn.
- Là thanh âm của biểu ca, biểu ca ở nơi này.
Chúng nữ nghe được tiếng quát quen thuộc này thì nhận ra đó là Nhạc Thành.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cũng nghe được tiếng quát của Nhạc Thành thì nghi hoặc mà đình chỉ công kích.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc nhìn Hỏa Lão nghi hoặc không thôi mà lập tức rời đi, cất tiếng hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
- Tộc trưởng, là người của ta, ông cho tộc lui xuống đi.
Nhạc Thành nhảy lên trên không trung lớn tiếng.
- Nhạc Thành.
- Biểu ca.
- Đúng là hắn ta.
Yêu Huyên, Tô Hân Nhi, Yêu Huyên nhìn thấy thân hình của Nhạc Thành thì vui mừng kêu lên.
- Mọi người tại sao toàn bộ lại tới đây, có phải Huyền Thiên đại lục xảy ra chuyện rồi không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi chúng nữ.
- Chúng ta tới đây thăm ngươi, cuối cùng cũng tìm được ngươi.
- Biểu ca muội rất nhớ huynh, chúng ta cuối cùng cũng tìm được huynh.
Chúng nữ ào ào chạy tới bên cạnh của Nhạc Thành.
- Đó cũng là nữ nhân của hắn.
Trầm Linh phía xa xa nhìn tám thân ảnh kia mà thầm nói, tám người này đều khuynh quốc khuynh thành.
- Được rồi, không có việc gì.
Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ, nhìn chúng nữ bình yên vô sự, hắn cuối cùng cũng yên tâm, cảm nhận tu vi của Tô Hân Nhi, Yến Hiểu Kỳ, Hàn Nguyệt đã đạt tới nhất tinh Đấu Tôn, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Tư Mã Yên Nhiên cũng đạt tới bát phẩm Luyện Dược sư, Nhạc Thành liền hơi kinh ngạc.
- Nhạc Thành, Hiểu Hiểu tỷ tỷ đâu?
Yến Hiểu Kỳ chăm chú nhìn quanh mà nghi hoặc hỏi.
- Chuyện này rất dài dòng, về sau chúng ta từ từ nói.
Nhạc Thành cất tiếng nói, không ngờ mình chưa tìm được đám người Hiểu Hiểu thì đã gặp đám người Yến Hiểu Kỳ.
Lúc này Yêu Huyên cũng khôi phục lại bản thể đưa ánh mắt phức tạp nhìn Nhạc Thành.
Nàng cất tiếng nói với Nhạc Thành:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này.
- Nơi này có một viễn cổ kết giới.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn đang nghĩ không thông không ngờ chúng nữ lại tới đây, có Yêu Huyên và chúng nữ ở cạnh, sẽ có người giúp đỡ cho hắn.
- Chuyện rất dài dòng, về sau ta sẽ nói, bây giờ ta muốn hỏi, ta muốn đi vào kết giới, ngươi có thể dẫn ta vào được không?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Được rồi, ta đưa ngươi xuống phía dưới.
Nhìn thấy thần sắc lo lắng của Yêu Huyên, Nhạc Thành biết rằng chuyện này đối với nàng rất trọng yếu.
Nhạc Thành quay đầu lại nói với chúng nữ:
- Mọi người cẩn thận một chút, đi theo ta.
- Nhạc Thành, những người này…
Trầm Linh nhìn
Nhạc Thành mà hỏi, thần sắc nàng hơi biến đổi.
- Để ta giới thiệu một chút.
Nhạc Thành chăm chăm nhìn Trầm Linh, sau đó nhìn chúng nữ mà nói:
- Đây là Yến Hiểu Kỳ, Yên Nhiên, Mật Nhi, Phiên Tình, Hàn Nguyệt, Chu Hàm, Hân Nhi, đây là Yêu Huyên.
- Đây là Trầm Linh.
Nhạc Thành giới thiệu đám người cho Trầm Linh.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau sau đó liền phục hồi tinh thần, Yến Hiểu Kỳ, Hàn Nguyệt cùng với Tư Mã Yên Nhiên thấy nhan sắc của Trầm Linh thì cũng kinh ngạc, sau đó cũng biết được thân phận của nàng.
Trầm Linh nở ra một nụ cười với chúng nữ, thông qua Nhạc Thành nàng đã biết thân phận của bọn họ.
- Nhạc Thành, tại sao lại thế này?
Hỏa Lão đi đến, nhìn thấy đám người thì nghi hoặc, đặc biệt là bản thể của Yêu Huyên khiến cho lão phải chấn động.