Nhóm dịch: black
Bởi vì lần thứ nhất tu luyện này, tất cả các trưởng lão và lão sư đều không đi theo cho nên tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính mình, người của các bang phái dĩ nhiên là đi theo bang phái của mình.
Thời gian tu luyện lần này chính là nửa năm, sau nửa năm mọi người sẽ phải quay lại Đấu Khí học viện.
- Hừ, ngươi nghe cho kỹ, nếu có gì nguy hiểm thì phải chiếu cố tốt cho mình, ta không bảo vệ ngươi được.
Đông Phương Lạc Nhan trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Vậy nếu như ngươi gặp nguy hiểm thì ta nên hay không nên giúp ngươi?
Nhạc Thành hỏi Đông Phương Lạc Nhan.
Kể tử khi biết Đông Phương Lạc Nhan là người của thần hoàng tộc, Nhạc Thành đối với nàng cũng có cái nhìn tốt lên.
Đông Phương Lạc Nhan trừng mắt lên nhìn Nhạc Thành:
- Ta làm sao có thể gặp nguy hiểm gì, ở bên trong Quỷ Uyên ma thú nào dám đối phó với ta, ta giết chết nó.
- Lạc Nhan, bên trong Quỷ Uyên không phải chỉ có ma thú.
Đỗ Mật Nhi, Tư Mã Yên Nhiên, Hân Nhi nhóm người bọn họ tiến tới nói.
- Mật Nhi tỷ tỷ, Yên Nhiên tỷ tỷ, Hân Nhi tỷ tỷ, các tỷ vì sao lại đi cùng tên tiểu tử này một chỗ vậy, người này thực sự rất chán ghét, lần trước đã đụng phải muội, nếu như không phải viện trưởng nhờ ta đi theo hắn thì ta đã mặc kệ.
Đông Phương Lạc Nhan nói.
Bởi vì quan hệ với Hàn Nguyệt cho nên Đông Phương Lạc Nhan đã sớm quen biết với Hân nhi, Yên Nhiên chúng nữ.
- Ra.
Một đám người xuất hiện trước mắt Nhạc Thành, chính là người của Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang.
- Nạp Duy Tư, lần này ở trong Quỷ Uyên, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua Nhạc Thành.
Lương Hùng đưa mắt nhìn Nhạc Thành, trong mắt hiện ra một hàn ý.
Nạp Duy Tư nhìn Nhạc Thành, sau đó nhìn Lương Hùng nói:
- Yên tâm đi, chúng ta tiến tới, đồng tâm động thủ.
- CHủa nhân, chung ta có thể trở về nhân hình không?
Khiếu Thiên Hổ nói với Nhạc Thành, nửa năm nay nó và Tử Điện Mãng không trở về nhân hình, bị chúng nữ chà đạp.
- Các người tìm một chỗ trống, trở về nhân hình đi.
Nhạc Thành nói, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng trở thành nhân hình cũng thuận tiện một chút.
Lập tức Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng lặng lẽ rời khỏi, đoàn người Phá Quân Bang sau đó cũng tiến vào trong Quỷ Uyên.
Một lát sau, Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ từ trong rừng cây đi ra, nói với Nhạc Thành:
- Bái kiến chủ nhân.
- Nhạc Thành, hai người bọn họ là ai?
- Biểu ca bọn họ là ai?
Chúng nữ nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng gọi Nhạc Thành là chủ nhân thì kỳ quái.
- Hai người bọn họ tại sao lại kỳ quái như vậy, giống như ma thú mà không phải ma thú.
Đông Phương Lạc Nhan thì thầm nói, nhìn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng nàng liền tò mò. Khí tức của hai con quái thú này thật kỳ quái.
Kỳ thật đây là tại vì tu vi của Đông Phương Lạc Nhan quá thấp, thực lực của nàng thấp hơn hai con ma thú này cho nên cảm nhận tương đối yếu ớt.
- Người này gọi là Khiếu Thiên, người này gọi là Tử Long.
Nhạc Thành cũng không hỏi nhiều, miễn cho các nàng bị hù chết.
- Tại sao bọn hắn cũng tới?
Tư Mã Yên Nhiên thì thào nói, bởi vì ở Tả Tinh Đảo, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đã ra mắt nàng.
Qua đêm, mọi người đã tiến vào bên trong Quỷ Uyên, chung quanh Quỷ Uyên là một dãy núi lớn, ở đêm nay mọi người muốn ngủ trong rừng.
Mọi người chất củi đề phòng bị ma thú cấp thấp quấy rầy, Nhạc Thành dĩ nhiên ở cạnh với Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ cùng một chỗ.
- Chủ nhân, có không ít người vây quanh đây.
Vào giờ tý, khi mọi người đang tiến vào trong tình trạng tu luyện thì Khiếu Thiên Hổ nói với Nhạc Thành, dựa vào thực lực của nó thì cho dù người ta ở ngoài nghìn mét cũng bị nó phát giác.
- Cuối cùng cũng đã tới.
Nhạc Thành hơi cười cười, trong mắt hiện ra lãnh ý, hắn đã sớm đoán được đêm nay có người tới.
- Tất cả mọi người đứng lên, chuẩn bị chiến đấu.
Nhạc Thành cất tiếng nói với tất cả mọi người, Khiếu Thiên Hổ có thể ngăn người đến từ cách xa cả nghìn mét, nhưng Nhạc Thành dự định sẽ mang Phá Quân Bang của mình tới động thủ, tình huống này phải rèn luyện cho người của Phá Quân Bang để họ càng thêm tinh nhuệ.
- Có người đến, mọi người mau chuẩn bị.
Quách Dương và năm vị trưởng lão liền ngồi dậy, tất cả đều nắm binh khí trong tay.
- Nhạc Thành, số người đến đây không ít.
Tư Mã Yên Nhiên và Đỗ Mật Nhi đứng lên, linh hồn lực của luyện dược sư là thứ cường đại, trước sự nhắc nhở của Nhạc Thành, các nàng cũng phát hiện có không ít người tiếp cận Phá Quân bang.
- Không có chuyện gì, chút nữa các ngươi cẩn thận một chút.
Nhạc Thành nói với Hân nhi, Nhạc Kiều, Yên Nhiên chúng nữ.
Mục đích của Nhạc Thành chỉ là rèn luyện người của Phá Quân Bang, nếu như chúng nữ có gì tổn thương thì hắn không muốn. Ngay lập tức Nhạc Thành đối với Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đưa một ánh mắt, ý bảo rằng bọn chúng hãy bảo vệ chúng nữ cho tốt.
- Đã đến thì đi ra đây.
Nhạc Thành nói vào trong bóng tối.
- Ha ha, các ngươi đã biết là chúng ta tới thì hãy chuẩn bị tiếp nhận sự giáo huấn của chúng ta.
Hai trăm người của Phá Quân Bang bị bao vây, đi trước hết là Lương Ngọc, Lương Hùng và Nạp Duy Tư, mặt khác còn có mấy người có tu vi thực lực lục tinh Đấu vương và ngũ tinh đấu vương.
- Lương Ngọc, không ngờ ngươi còn dám tới gặp ta.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Lương Ngọc, trong mắt xuất hiện một tia sát ý.
- Tiểu tử họ Nhạc, đừng cho là ta sợ ngươi, hôm nay ta không giáo huấn ngươi không xong, ngươi hôm nay phải chịu chết.
Bị Nhạc Thành nhìn, Lương Ngọc cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng nhìn thấy có đại ca bên cạnh của mình cho nên vẫn lớn gan.
- Các ngươi ở trong Quỷ Uyên ra tay với người của học viện, không sợ khi về bị viện trưởng trách phạt sao?
Một người của Phá Quân Bang nói với đám người Kiêu Hùng.
Lương Hùng cười to nói:
- Nực cười, chúng ta là hài tử ba tuổi sao, quy định chó má của học viện đó có tác dụng gì với chúng ta.
- Nạp Duy Tư, Lương Hùng, các ngươi muốn bị đánh nữa sao?
Một cô gái áo vàng xinh đẹp đi ra nhìn Lương Hùng và Nạp Duy Tư.
- Đông Phương Lạc Nhan, tại sao cô nương cũng ở đây?
Khuôn mặt của Nạp Duy Tư và Lương Hùng trở nên khó nhìn hơn vài phần, bọn họ đã nhận qua đòn của Đông Phương Lạc Nhan.
- Các ngươi mau đi cho ta, nếu không đừng trách ta khách khí.
Đông Phương Lạc Nhan hầm hừ hai mắt nói.
Nạp Duy Tư Và Lương Hùng nhìn nhau, sau đó Lương Hùng nói với Đông Phương Lạc Nhan:
- Đông Phương Lạc Nhan, cô nương có thể rời đi, chỉ là chúng ta không thể không đối phó với Phá Quân Bang.
Hai người e ngại Đông Phương Lạc Nhanh, nhưng trước mắt nhiều người chúng không dám tỏ ra sợ nàng ta.
- Đệ tử của Phá Quân Bang nghe cho kỹ, lên cho ta, nếu như giết được một người ta thưởng một viên ngũ tứ phẩm trung giai, giết được hai người thưởng mọt viên đan dược ngũ phẩm, mọi chuyện sau này do ta gánh chịu.
Nhạc Thành nói với đệ tử của Phá Quân Bang.
Hàn Giang Đào mặc dù nói nếu ở Quỷ Uyên giết chóc thì sẽ bị học viện nghiêm trị nhưng Nhạc Thành mặc kệ, dù sao mình cũng không chủ động, là do bọn chúng tự tìm tới cửa, Nhạc Thành tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này.
- Giết.
Tất cả người của Phá Quân Bang liền phát tiếng, giết hai người được một viên ngũ phẩm đan dược, tất cả mọi người đầy lửa nóng, mấy ngày nay ở trong học viện, Nhạc Thành đã nói với người của Phá Quân Bang, nếu như lập nhiều thành tích có thể tiến lên chức vị trưởng lão.
Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang mặc dù khinh thường người của Phá Quân Bang, nhưng dù sao bọn họ cũng là học viên của đấu khí học viện, không dám giết, Lương Hùng và Nạp Duy Tư chỉ dự định giết một mình Nhạc Thành mà thôi.
Nghe thấy tiếng quát của Phá quân bang, trong mắt mọi người tràn ngập sát khí, người của Tuyết Lâm bang và Kiêu Hùng bang đều hơi lo sợ.
- Mọi người không cần phải sợ, bọn hắn chỉ là một nhóm mà thôi, chúng ta có nhiều người.
Nhìn thấy nhiều người lo lắng, Lương Hùng liền cảm thấy nóng nảy.
- Có đúng không, mọi người giết cho ta.
Nhạc Thành một lần nữa nói với người của Phá Quân Bang, thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ, Âm Dương Kiếm nắm chặt trong tay, hung hăng đánh về phía Lương Ngọc.
- Giết.
Nhìn thấy bang chủ đánh, Quách Dương cũng cuồng nhiệt lên, hô lớn một tiếng ngay sau đó hơn một trăm người của Phá Quân Bang tấn công về phía đối phương, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
- Mọi người đừng sợ, lên.
Lương Hùng lớn tiếng nói với mọi người, sau đó hắn lập tức dẫn đầu đánh về phía người của Phá Quân Bang.
Lương Ngọc là Luyện Dược sư, rất không thích hợp cận chiến cho nên lùi về phía sau một chút.
- Lần này ta sẽ không tha cho ngươi.
Thanh âm của Nhạc Thành đã ở bên tai Lương Ngọc, một màn kiếm quang bổ xuống.
- Xoẹt.
Sắc mặt của Lương Ngọc hơi biên đổi, đối với Nhạc Thành hắn đã sinh lòng sợ hãi, nhanh chóng ngưng tụ một đan hỏa nóng bỏng đánh về phía Nhạc Thành. Đan hỏa của hắn so với Luyện Dược sư bình thường còn mạnh hơn.
- Phóc.
Trước đan hỏa của Lương Ngọc, kiếm quang của Nhạc Thành ngăn lại, tất nhiên Nhạc Thành cũng không dùng toàn lực.
- Đùa với lửa sao, ta cùng chơi với ngươi.
Nhạc Thành cười lớn, vốn hắn cũng không muốn giết Lương Ngọc, như vậy quá tiện nghi cho hắn.
- Xoẹt.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành ngưng kết, hai luồng vô thượng chân hỏa ngưng tụ lại, công kích về phía Lương Ngọc.
- Nhị đệ chú ý.
Lương Hùng đang mải đối phó với một tứ tinh đấu vương nhìn thấy Lương Ngọc bị Nhạc Thành công kích thì vội vàng công kích về phía Nhạc Thành.
- Chủ nhân chú ý.
Khiếu Thiên Hổ cũng không biết Nhạc Thành có thực lực gì nhưng Lương Hùng đã là bát tinh Đấu vương cho nên cũng nhanh chóng chắn trước người của Lương Hùng.
- A… a.
Một luồng vô thượng chân hỏa xuất hiện, Lương Ngọc giống như là gặp khắc tinh vậy, đan hỏa lập tức bị đánh tan, vô thượng chân hỏa của Nhạc Thành cũng lưu ở trên người của hắn.
- Thật là muốn chết.
Thân ảnh của Nhạc Thành xẹt qua tạo thành một đường vòng cung, lập tức ngưng tụ một lực công kích tấn công về phía Lương Ngọc.
- Nhị đệ.
Nhìn thấy tình huống của Lương Ngọc, Lương Hùng nhanh chóng đỏ cả hai mắt lên, tuy nhiên bị Khiếu Thiên Hổ ngăn lại, mặc kệ thế nào thì công kích cũng không có hiệu quả.
- Lương Hùng, ta giúp ngươi.
Nạp Duy Tư nhìn thấy tình huống của Lương Hùng thì biết rằng phải nhanh chóng đi giúp Lương Hùng.
- Nạp Duy Tư, hôm nay không nên đánh người.
Một thân ảnh màu vàng hiện tới trước mặt Nạp Duy Tư.
- Ngươi…
Nhìn thấy thân ảnh của Đông Phương lạc Nhan, Nạp Duy Tư liền nhớ tới thảm trạng lần trước, trong chớp mắt liền muốn bỏ chạy.
- Ngươi không chạy thoát được đâu.
Đông Phương Lạc Nhan khẽ kêu lên một tiếng, sau đó khởi động một mảng quyền tấn công về phía hắn.
-Thịch.
Liên tục bị Vô Thượng chân hỏa và Tru Ma trưởng của Nhạc Thành đánh trúng, thân hình của Lương Ngọc giống như là diều bị đứt dây vậy, bay ngược ra bên ngoài.
- Lương Ngọc lần trước ta bỏ qua cho ngươi, ngươi vẫn tới đấu khí học viện tìm ta gây phiền toái.
Nhạc Thành từ từ tới bên cạnh người của Lương Ngọc mà nói.
Khuôn mặt của Lương Ngọc hiện tại đã trở nên trắng bệch, ngực cũng có máu tươi, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng:
- Ngươi thả ta ra, lần sau ta không dám nữa.
- Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội.
Sắc mặt của tn trầm xuống, sau đó phi kiếm ở trên không trung chiếu rọi xuống, Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Mọi người xem, đây chính là kết cục của việc đối đầu với Phá Quân Bang.
Trong ánh mắt của mọi người, Nhạc Thành dùng Âm dương kiếm trong tay, Kiếm Quang đại phát, lập tức cắt đầu của Lương Ngọc xuống, một dòng máu đỏ tươi xuất hiện.
- Không được, không được.
Nhìn thấy thân thể của Lương Ngọc bị tách ra, Lương Ngọc hai mắt tóe lửa, khàn giọng hô:
- Nhạc Thành, ta muốn giết ngươi.
- Mọi người giết cho ta.
Nhìn thấy Nhạc Thành giết Lương Ngọc, sĩ khí của Phá Quân Bang càng thêm cuồng nhiệt. Bọn người của Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang thấy vậy thì không kìm nổi mà hoảng sợ, đột nhiên có người bỏ chạy.
Cái này cũng khó trách, ở đấu khí học viện, thành lập bang phái chẳng qua chỉ để khi dễ các học viên khác.
Tuy nhiên Nhạc Thành thành lập Phá Quân Bang thì mục đích không như vậy, cộng thêm sự hấp dẫn của Đan Dược, cho nên người của Phá Quân bang liền ra sức liều mạng.
Cuộc chém giết đã chính thức diễn ra, đột nhiên người của Phá Quân Bang hung hăng đánh tới, Hân Nhi và Nhạc Kiều cũng tiến lên.
- Mọi người chạy đi.
Không biết ai là người đầu tiên hô lên, sau đó mọi người bắt đầu chạy tứ tán.
Nhạc Thành đánh giá toàn trường, mặc dù Phá Quân bang chỉ bằng một nửa đối phương nhưng sĩ khí đã tăng lên rất cao, không hề rơi vào thế hạ phong.
- Khiếu Thiên ngươi lui ra để ta tiến tới.
Nhạc Thành đi tới trước mặt Lương Hùng, bởi vì Nhạc Thành không hạ lệnh cho nên Khiếu Thiên Hổ cũng không giết hắn, chỉ là thương thế của Lương Hùng hiện tại cũng đã là không nhẹ.
- Nhạc Thành, ta muốn giết ngươi.
Nhìn thấy Nhạc Thành vừa giết em ruột của mình, Lương Hùng nhịn không được mà nổi giận, trong tay là một thanh trường kiếm, hung hăng bổ về phía Nhạc Thành.
- Là người của Lương gia muốn chọc tới ta, các ngươi muốn chết thì ta sẽ không ngăn cản.
Nhạc Thành trầm sắc mặt xuống, sau khi xuất quan, hắn cũng muốn thử thực lực của mình, hiện tại Lương Hùng đã là bát tinh đấu vương.
- Xoẹt.
Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành ngưng tụ thành một mảng kiêm quang, nghênh hướng về phía của Lương Hùng mà tấn công.
- Thịch.
Một tiếng thật lớn vang lên, thân hình của Lương Hùng bị Nhạc Thành đẩy lui tới hơn mười bước, bây giờ Lương Hùng mới nhận ra Nhạc Thành còn mạnh hơn cả mình, ngay cả Nạp Duy Tư cũng không có thực lực như vậy.