Trong trường quay, giám đốc đài đưa Lục Chỉ đến bàn giám khảo, Lục Chỉ nhìn camera mím môi, "Đã nói rồi mà, không ăn ảnh đâu." "Sẽ không để lộ mặt ngài, tôi sẽ cho người thiết lập hình ảnh AI." Giám đốc vội vàng dỗ cậu, còn bảo trợ lý lấy ra hình ảnh AI phác hoạ tỉ mỉ theo nguyên hình của Lục Chỉ. Nhân vật chibi AI rất giống Lục Chỉ, mắt to đặc biệt đáng yêu, Ninh Tước cười nói, "Cái này không tồi, giống cưng nhưng không khiến người khác nhận ra cưng." "Vẽ rất đẹp." Lục Chỉ gật đầu, lúc này mới đi tới ngồi xuống chỗ mình. Bàn giám khảo có 3 vị trí, Lục Chỉ ngồi chính giữa, Thương Chân Tử thấy cậu ngồi vào chỗ mới đi lên ngồi xuống cạnh cậu. Với Thương Chân Tử này, giám đốc cảm thấy rất may mắn. Thương Chân Tử cũng ở trong danh sách khách mời của bọn họ, ông cũng từng có ý muốn mới hắn, nhưng Thương Chân Tử lấy cớ công việc trong hiệp hội và môn phái bận rộn mà từ chối ông. Không nghĩ tới hắn nghe thấy tin Lục Chỉ làm giám khảo chương trình lại chủ động ngỏ ý muốn tham gia chương trình quan sát học tập. Giám đốc cũng thuận thế đẩy hắn làm giám khảo, hắn không nói hai lời vội vàng đồng ý. "Đại sư, ngài chịu tới hỗ trợ thật sự quá tốt, chương trình này nhất định sẽ vô cùng thành công." Giám đốc cười ha ha nói. Thương Chân Tử trong giới phong thuỷ đủ danh đủ vọng có thể thu hút các nhà tài trợ, đặc biệt ngoại hình hắn thanh tú, tiên phong đạo cốt, trợ lực rất lớn cho ratings. Tuy rằng giám đốc càng hi vọng Lục Chỉ lộ mặt hơn, đó tuyệt đối là bảo chứng bạo nổ. Nhưng nếu cậu không đồng ý, giám đốc cũng không dám đi năn nỉ, miễn cho cậu phiền lại phủi tay bỏ đi. "Sư phụ ta ở chỗ này làm giám khảo, ta đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội học tập này rồi, có thể theo sư phụ đi làm giám khảo là vinh hạnh của ta." Thương Chân Tử nghĩ đến việc có thể hợp tác, thảo luận cùng Lục Chỉ, nhịn không được kích động. Giám đốc đài kinh hãi, "Tiểu thần tiên là sư phụ ngài?" Thương Chân Tử gật đầu, lại xua xua tay, "Hiện tại còn chưa chính thức bái sư, nhưng với sự nỗ lực của ta, trong tương lai gần nhất định ta sẽ chính thức trở thành đệ tử của ngài ấy." Giám đốc không rõ tình huống cụ thể cho lắm, nhưng thấy khát vọng trở thành đồ đệ Lục Chỉ của Thương Chân Tử, vẻ mặt vừa thấy cậu đã vui mừng ra mặt, thì cảm khái không thôi. Đến Thương Chân Tử có năng lực như vậy mà tiểu thần tiên còn chưa chịu nhận, trên đời này còn ai xứng làm đồ đệ cậu đây? Mình đi ba chuyến đã mời được cậu đến làm giám khảo, tiểu thần tiên thật sự cũng nể mặt quá rồi, đây là vinh hạnh của ông. Ninh Tước đứng cạnh camera xem quay chương trình, thuận tiện quan sát nghiên cứu cái gọi là phong thuỷ sư, xem huyền học có thật sự thần kỳ, hay chỉ là cố lộng huyền hư, đây là chủ đề hấp dẫn nhất hiện tại của hắn. Bên tay kia của Lục Chỉ là một nữ MC xinh đẹp nổi tiếng, cô đương nhiên cũng biết chuyện Lục Chỉ giúp đỡ đài bọn họ, nhiệt tình chào hỏi cậu, cho nói trợ lý đưa tặng bánh quy cô làm. "Đại sư, biết ngài tới tôi đã cố ý đích thân ra tay, thời gian quay chương trình dài lắm, nếu ngài đói bụng thì ăn một chút lót dạ nhé." Nữ MC hai mắt sáng rực nhìn Lục Chỉ, cô trước kia cũng từng bị tên trưởng ban đó quấy rầy nhiều lần, biết lão ta bị bắt cô đã khóc một lúc lâu, giờ được nhìn thấy ân nhân đương nhiên sẽ vô cùng kích động. Đặc biệt, ân nhân lại còn đẹp như vậy, người gặp người mến, cô phải biểu hiện cho tốt, không thể để lại ấn tượng xấu trong lòng Lục Chỉ được. "Cảm ơn." Lục Chỉ lập tức nếm thử một miếng, hai mắt sáng lên, "Ăn ngon thật đấy." Nữ MC thấy cậu thích, mừng nổ trời, "Ngài thích là tốt rồi." Sau đó cô đích thân mang bánh đi tặng Thương Chân Tử và Ninh Tước, cảm ơn bọn họ tới tham gia chương trình. Sau khi ba người ngồi xuống, đạo diễn dọn dẹp trường quay xong, chương trình cũng bắt đầu quay hình. Bởi vì chương trình quay trước chiếu sau nên cũng không có yêu cầu gì quá nghiêm khắc, nếu có tình huống gì hậu kỳ đều có thể cắt nối biên tập xử lý, cho nên quá trình quay cũng tương đối nhẹ nhàng. Đạo diễn chính lo lắng Lục Chỉ không quen, lặp đi lặp lại nhấn mạnh cậu cứ làm theo ý mình là được. Nữ MC cũng tỏ ý cô sẽ khống chế nhịp điệu chương trình, Lục Chỉ cứ hành xử theo đúng suy nghĩ bản thân là được. Nhân viên trường quay lo lắng cậu không hài lòng, cô gái trợ lý tạm thời cũng đứng bên chờ lệnh, bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị đưa đồ cậu cần ra. Đạo diễn thông báo buổi quay bắt đầu, thí sinh đầu tiên đi ra. MC nhìn bảng tên giới thiệu thông tin của hắn, "Tiền Vận, 35 tuổi, được hiệp hội Phong Thuỷ Giang Nam đề cử." Tiền Vận là người trước đó thảo luận chuyện giám khảo đi cửa sau nhiệt tình nhất. Trước khi hắn bước vào phòng sơ tuyển, những người khác liền dặn hắn nếu giám khảo không hiểu biết phủ định hắn, nhất định phải lấy bản lĩnh thật ra đập thẳng mặt hắn, đừng cho hắn mặt mũi. Tiền Vận mang theo sự khinh thường đối với giám khảo bước lên sân khấu, "Xin chào MC, xin chào giám khảo." Hắn chào hỏi lễ phép xong, đánh mắt qua bàn giám khảo, nhìn thấy Thương Chân Tử lập tức kinh ngạc, lại nhìn sang Lục Chỉ, đột nhiên nhăn mày. Thiếu niên trước mặt quả thật rực rỡ chói mắt nhưng nhìn thế nào cũng không giống thiên sư, càng giống minh tinh thần tượng hơn. Hắn thầm cười lạnh, sự khinh thường dành cho cậu càng thêm mãnh liệt. Thảo nào có thể tìm được Nam tổng và Cửu gia làm chỗ dựa, lớn lên xinh đẹp thì giỏi lắm à. Người như vậy sao không đi làm thần tượng kiếm cơm đi lại mò sang giới phong thuỷ bọn họ làm gì, thậm chí còn leo lên đầu bọn họ ngồi mà bình phẩm, lấy tư cách gì. "Có chuyện gì vậy?" MC cười, "Tiền Vận, cậu bị doạ rồi à?" Tiền Vận đương nhiên không thể nói là không thích Lục Chỉ, rốt cuộc thì đích nhắm của hắn vẫn là số tiền thưởng kết xù kia. "Nhìn thấy đại sư Thương Chân Tử nên có hơi kinh ngạc." Tiền Vận khách khí nói, quả thật trước đó hắn không biết giám khảo gồm những ai. "À." MC cười cười, "Đại sư Thương Chân Tử là giám khảo do Lục đại sư mời đến, sẽ cùng đồng hành với thí sinh trong toàn bộ chương trình." "Phải không, vậy thì tốt quá, tôi vẫn luôn ngưỡng mộ đại sư Thương Chân Tử." Tiền Vận cười gật đầu, hắn đúng là rất tôn trọng đại sư Thương Chân Tử, dù sao cũng là người đứng đầu giới phong thuỷ, không phục không được. Nhưng hắn nghe thấy ba chữ Lục đại sư lại nhịn không được thầm cười lạnh, nhất định là Nam tổng hoặc Cửu gia tìm Thương Chân Tử đến trợ công cho cậu ta, rốt cuộc thì thí sinh dự thi đều là dân chuyên nghiệp, giám khảo bị bóc là thiếu hiểu biết sẽ có bao nhiêu buồn cười đây. "Chúng ta bắt đầu chứ, vòng đầu tiên, mời anh đi vào phòng bên trái, tìm ra những vấn đề phong thuỷ cần thay đổi, hơn nữa cần giải thích rõ sau khi sửa đổi sẽ có những hiệu quả gì?" Tiền Vận mỉm cười gật đầu đi vào phòng, trong phòng bố trí một căn phòng khách có sô pha, đồ trang trí, TV, cây xanh, còn có một ít vật dụng nhỏ như điện thoại, khung ảnh, v.v Khi Tiền Vận mới bước vào còn cảm thấy có phải vì vòng sơ tuyển nên đề mục có chút đơn giản hay không, hắn thậm chí còn không có ý lấy la bàn ra, chuẩn bị trực tiếp ra tay bỏ đi những vật trang trí dư thừa. Nhưng tay hắn vừa mới chạm vào bình hoa liền đột nhiên cảm thấy không đúng. Cách cục phong thuỷ này cũng không phải ba cái tiểu tiết như "Đầu giường không quay hướng tây", "Cửa chính không đối diện cửa sổ." Người không hiểu biết sẽ cho rằng phong thuỷ là chỉ tăng giảm vài món đồ trang trí, hoặc thay đổi vị trí vài món đồ, nhưng những thay đổi này cần kết hợp với phương vị toàn diện để quyết định. Cái đề này có một cái bẫy rất lớn, chính là không biết được phương vị căn phòng này rốt cuộc ở đâu. Là dựa theo phương vị trường quay, hay dựa theo căn phòng hiện tại, hơn nữa sau khi tìm được phương vị còn phải suy xét bố cục tổng thể, bát tự chủ nhà, những thay đổi sau này sẽ ảnh hưởng vận thế chủ nhà như thế nào? Bố cục này nhìn thì đơn giản nhưng lại có thể thiên biến vạn hoá đủ loại hiệu quả, Tiền Vận âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Đề này không đơn giản, năng lực nếu không đủ chỉ sợ không qua được vòng sơ loại này. Người ra đề không chỉ có tâm tư linh động, hơn nữa còn là cao thủ huyền học năng lực toàn diện tuyệt đối. Tiền Vận âm thầm nghĩ, người ra đề mục này chỉ có thể là Thương Chân Tử, quả không hỗ danh hội trưởng Hiệp hội Phong Thuỷ, ra một đề mục cao thâm như vậy. Hắn cảm thấy chương trình này thật quá chuyên nghiệp, lập tức nhiệt huyết bị khơi gợi. Hắn không dám qua loa, lấy la bàn ra, nỗ lực quan sát trong phòng, một chi tiết nhỏ cũng không buông tha. "Thái độ của thí sinh này không tồi." Thương Chân Tử gật đầu. Nữ MC không rõ nguyên do, "Đại sư có thể nhìn ra năng lực của hắn sao?" "Có thể rất nhanh nhìn ra được vòng thi này không đơn giản, năng lực người này không tồi, có thể nói là khá mạnh." Thương Chân Tử cười cười, dùng ánh mắt "Xem trọng mầm non" nhìn Tiền Vận. "Hả? Đề mục phong thuỷ lần này khó lắm sao?" Nữ MC khó hiểu, trong mắt cô đó chỉ là một gian phòng bình thường, có vài món đồ đơn giản, nhìn không ra có gì đặc biệt, nhưng vị phong thuỷ sư kia lại khẩn trương đổ mồ hôi đầy trán. Thương Chân Tủ gật đầu, "Khó vô cùng, đến tôi cũng chưa chắc lấy được kết quả tốt nhất." Nữ MC rất kinh ngạc, "Đại sư, ngài mà cũng......" "Không hổ là sư phụ ta......" Thương Chân Tử nhìn sang Lục Chỉ mà cảm khái. Lần ra đề này càng thể hiện chênh lệch trời vực giữa Lục Chỉ và hắn, hắn rất tâm phục khẩu phục trước năng lực sâu không lường của Lục Chỉ. Nữ MC nhìn Lục Chỉ, ánh mắt càng nồng đậm sùng bái. Ninh Tước nghe vậy nhướng mày, nhìn thoáng qua Lục Chỉ, thấy cậu cúi đầu viết vẻ gì đó. "Rất nghiêm túc nhỉ." Ninh Tước cười cười, sau đó thoáng ngó đầu sang xem rốt cuộc là cậu vẽ cái gì lên vở, thì thấy Lục Chỉ viết vẽ lung tung một đống đường nét đơn giản, đúng chuẩn trình độ mẫu giáo. Ninh Tước:......!Đứa nhỏ quả nhiên vẫn là đứa nhỏ. Tiền Vận đưa lưng về phía giám khảo, chuyên tâm giải đề, nhưng nghe thấy Thương Chân Tử nói đề này không phải do hắn đưa ra mà là của sư phụ hắn, không khỏi càng thêm hãi hùng khiếp vía, thế nhưng mời được vị đại sư kia? Không đúng, không phải vị đại sư kia đã qua đời rồi sao? "Thí sinh xin chú ý thời gian." MC nhắc nhở. Tiền Vận không dám suy nghĩ lung tung, tiếp tục chuyên tâm với bố cục căn phòng. Ngày thường đi xem phong thủy cho người ta, một căn hắn chỉ tốn vài phút đã định càn khôn, nhưng lần này hắn tốn chừng 10 phút vẫn cảm thấy thất bại. Mặt hắn xám xịt đứng trước ban giám khảo, hắn cảm thấy mình quá kém, lòng tin xây dựng xưa giờ sụp đổ trong phút chốc, hắn thậm chí còn không biết mình sửa có đúng hay không, chỉ biết lần này chắc chắn hết đường thăng cấp rồi. Tiền Vận lắc lắc đầu, hắn thật sự muốn biết rốt cuộc ai là người ra đề, hi vọng được diện kiến vị đại sư này, nói với người đó một câu sùng bái. Lần này nếu có thể thăng cấp, kế tiếp hắn nhất định phải thi đấu với thái độ nghiêm túc nhất. Trước đó Tiền Vận muốn đánh bại các đối thủ khác giành lấy quán quân chỉ vì tiền thưởng kếch xù, lúc này nguyện vọng lại thay đổi thành hi vọng đạt được thành tựu trong học thuật, trở nên mạnh mẽ hơn. "Xin giải thích lý do của anh?" MC dựa theo kịch bản hỏi. Tiền Vận hít sâu một hơi, "Kỳ thật phong thuỷ căn phòng này không có bất kỳ vấn đề gì, những cũng có thể nói là chỗ nào cũng có vấn đề, quan trọng là phải tìm được phương vị cùng bát tự chủ nhà mới xác định được phương vị thuộc về hắn." "Chỗ đó của căn phòng thuộc phương Bạch Hổ, nhưng dựa theo bát tự chủ nhà, bên kia mới thuộc Bạch Hổ, cho nên chỗ đó nên bỏ bớt......" Tiền Vận giải thích những thay đổi của mình. "Ừ, không tồi, chỉ sai một chỗ." Thương Chân Tử không lộ vui giận, nhìn sang Lục Chỉ, "Ngài thấy thế nào?" Tiền Vận nhìn Thương Chân Tử quá mức cung kính với Lục Chỉ, trong lòng vẫn thấy khó chịu, cậu ta dựa vào cái gì? Lục Chỉ gật đầu, "Có thể." Lúc này Thương Chân Tử mới thả lỏng, cười cười, "Chúc mừng cậu, cậu thông qua." Tiền Vận ngẩn ra, thở nhẹ ra, nhưng trong lòng vẫn ngập tràn bất mãn như cũ. "Sao vậy?" MC cười, nhìn ra được Tiền Vận đang chần chừ, "Được thông qua sao anh lại không vui." Thương Chân Tử cũng cười, mà Lục Chỉ lại không nhìn hắn, vẫn cúi đầu viết vẽ lung tung trên vở như cũ. "Anh còn có điều gì muốn nói sao?" MC hỏi. Tiền Vận trực tiếp bỏ qua Lục Chỉ, người ta có tiền có chỗ dựa liền đi làm giám khảo, đây là hiện thực. "Tôi có điều này muốn hỏi một câu." Vấn đề này từ lúc bắt đầu đã luôn quanh quẩn trong đầu Tiền Vận. "Được, xin mời hỏi, nhưng có trả lời hay không thì phụ thuộc vào hai vị đại sư." MC rất ôn nhu. "Cảm ơn." Tiền Vận liếm liếm đôi môi khô khốc vì khẩn trương, nhìn Thương Chân Tử, "Tôi muốn hỏi đề mục này do vị đại sư nào thiết kế?" Hắn vô cùng cấp thiết muốn biết đáp án này, thậm chí còn cảm thấy biết rồi thì có chết cũng không hối tiếc. "À, thì ra vị thí sinh này quan tâm chuyện này à." MC cười cười, nhìn sang Thương Chân Tử. Thương Chân Tử gật đầu, "Có thể hỏi đến vấn đề này chứng tỏ cậu rất chấp niệm với phong thuỷ." Thương Chân Tử cười cười nói đáp án cho hắn: "Là do Lục đại sư thiết kế." Tiền Vận giật mình, "Lục đại sư?" Lục đại sư nào? Hắn cảm thấy não loading không kịp. Thương Chân Tử cười, nhìn Lục Chỉ, "Chính là vị này, Lục Chỉ, Lục đại sư." Ngay khi hắn dứt lời, Tiền Vận liền đứng hình, nhìn chằm chằm Lục Chỉ, hai mắt mờ mịt vẻ không thể tin được......!Nhỏ tuổi như vậy sao có thể thiết kế được như thế? Sao có thể......!Chẳng lẽ Thương Chân Tử vì push cậu ta nên mới nói thế, kỳ thật cái lý do này giờ đã không thuyết phục được Tiền Vận, chỉ là hắn thật sự không có biện pháp nào chấp nhận được sự tình trước mắt này. Lục Chỉ xé tờ giấy vở ra, ý kêu hắn lại, "Cậu làm rất tốt, sửa lại mấy chỗ này một chút sẽ càng tốt hơn." Tiền Vận nuốt nước miếng, đơ cứng như rô bốt, mãi đến khi MC nói, "Vị thí sinh này sao không có phản ứng gì cả vậy?" Thương Chân Tử cười, lắc lắc đầu, "Có thể nhận được tán đồng cùng chỉ điểm của Lục đại sư, đây là khẳng định lớn nhất với năng lực của cậu đấy." Hắn nhịn không được nói, "Sư phụ, hay con cũng làm đề này rồi ngài chỉ điểm cho con vài chỗ được không?" "Anh không cần làm, về sau gặp đề mục khó hơn rồi hãy nói." Ninh Tước hơi giật mình, thì ra cậu ấy sửa đáp án chỉ điểm chứ không phải viết bậy vẽ loạn. Hắn không khỏi nhìn Lục Chỉ bằng con mắt khác. Âm thanh mềm mụp của Lục Chỉ kéo Tiền Vận về lại hiện thực. Hắn cảm thấy tất cả trước mắt đều thật hư ảo không chân thật, dưới sự thúc giục của Thương Chân Tử, hắn đơ cứng đi lên nhận lấy tờ giấy của Lục Chỉ. Trên mặt giấy vẽ phát hoạ giản lược bày trí trong phòng, dùng vòng tròn chỉ ra mấy chỗ sửa đổi không đủ. Tiền Vận chỉ cảm thấy máu sộc thẳng lên não. Tâm phục khẩu phục, tâm phục khẩu phục! Hắn kích động, môi run run, gian nan nói ra mấy chữ, "Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư." Tiền Vận mím môi, cảm thấy hổ thẹn vì mình trước đó chỉ trông mặt đã bắt hình dong, cong lưng vái chào Lục Chỉ mấy cái mới rời khỏi phòng thi. Thí sinh thông qua có phòng nghỉ riêng, hắn ngồi bên trong hốc mắt đỏ bừng vì hối hận, cầm tờ giấy như của đứa nhỏ học mẫu giáo vẽ, lại trân quý như đang cầm bảo vật, nhìn chằm chằm trên đó không sót một nét nào, thở một hơi dài..