- Hoà đàm? Đây quả thực là tự rước lấy nhục!

Thiên Khu Thượng Nhân gào thét đứng lên, người này sắc mặt hồng nhuận, mang một cái đầu trọc, khí chất thô tục, lúc nói chuyện luôn ầm ầm như cãi nhau, thấy thế nào cũng không giống như một vị đại nhân vật Xuất Khiếu kỳ.

Thời khắc này hắn chỉ vào mũi Bão Thanh Tùng mắng to, theo hắn, phải trả giả lớn mới tranh thủ được cơ hội, không ngờ chỉ vì hoà đàm, cắt đất, đền tiền, đây quả thực là vô cùng nhục nhã!

Bão Thanh Tùng là một nam tử dáng vẻ thư sinh, thời khắc này ngồi ở đại điện liên minh Nhân Tộc thở dài nói:
- Ta làm sao hy vọng như thế. Nhưng hiện giờ tộc của ta thế yếu, cho dù chúng ta có thể gây xích mích yêu ma nội đấu, nhân cơ hội ra tay, có lẽ có thể đánh thắng một trận, nhưng chung quy không xoay chuyển đại cục. Tính ra, chỉ có nắm lấy thời cơ nghị hòa, mượn cơ hội bức Ma Môn một lần nữa cùng chúng ta kết minh mới có thể kéo Nhân Tộc ra khỏi nước lửa.

- Vậy lãnh địa lúc trước buông tha thì sao?
Lại có người hỏi.

Bão Thanh Tùng lắc lắc đầu.

Ý nghĩa đã mất đi sẽ không trở lại.

- Đây là hai phần ba lãnh thổ. Mất đi cũng ý nghĩa mất đi hai phần ba tài nguyên, hai phần ba nhân khẩu, hai phần ba tu giả. Nhân Tộc vốn gầy yếu, mất đi rồi, đến cuối cùng không phải là khó thoát khỏi vận mệnh bị thâu tóm?
Một thanh âm quanh quẩn trong đại điện, sung mãn uy nghiêm, chỉ nghe thấy tiếng mà không thấy người.

Bão Thanh Tùng hướng đại điện quỳ gối:
- Sư tôn nói không sai, chiến là chết nhanh, còn lại là trì hoãn chết. Trì hoãn chết vẫn tốt hơn so với chết nhanh, cũng chỉ giữ được mạng sống mới có thể có cơ hội. Nếu ông trời thương xót Nhân Tộc, cho Nhân Tộc một cơ hội thành tựu Tiên Đài, khiến sư tôn không cần một mình chiến đấu đoạt lại mọi thứ.

- Nhưng phải đợi tới khi nào? Chỉ cần Địa Tiên một ngày không xuất hiện, chẳng phải chúng ta cứ cam chịu như vậy?
Lại nói, Địa Tiên cũng không phải vĩnh sinh bất tử, Địa Tiên như Quảng Nguyên Tử thọ nguyên bao lâu? Thậm chí Quảng Nguyên tử đại nạn đã chết, có Địa Tiên thì sao chứ?

Chỉ có điều những lời này chỉ có thể giấu trong lòng, nhưng ai cũng rõ ràng.

- Đúng đấy, chờ đợi như vậy quá mờ ảo. Không được, ta không thể đồng ý, thật sự là quá nghẹn khuất.
Có người tiếp lời nói.

Những người này đều là đại nhân vật Nhân Tộc xưng bá một phương, thấy thế nào cũng không thể nhận sự khinh bỉ của vận mệnh

- Ta cũng không chấp nhận!

- Nhân Tộc ta thà chết đứng còn hơn sống quỳ.

- Đúng là như thế.

Chúng tu nghị luận khắp đại điện.

Thiên Khu Thượng nhân lại nói:
- Bão Thanh Tùng, ta thấy hay ngươi là quân tốt của yêu ma, tới làm nội ứng cho bọn họ.

Người này đại khái không biết nói chuyện, mới mở miệng đã xung đột.

Bão Thanh Tùng sắc mặt biến đổi, nhưng cuối cùng không phản bác, chỉ nói:
- Đại cục làm trọng.

Mọi người nhao nhao, nhưng đối với chủ nghĩa "Đầu hàng" đều biểu hiện thái độ nghiến răng căm hận, cũng tỏ vẻ ra là thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.

Dù Bão Thanh Tùng là lãnh tụ Nhân Tộc liên minh, nhưng trên thực tế hắn cũng không thể khư khư cố chấp. Trận thảo luận cuối cùng phủ quyết đề nghị của Bão Thanh Tùng, mọi người thống nhất ý kiến, nhất định phải thừa dịp yêu ma hai tộc nội đấu mà đánh họ ra khỏi Nhân Tộc địa giới, sau đó lại hoà đàm.

Đúng vậy, đàm, không phải không thể đàm, nhưng hẳn nên là sau khi lộ rõ thực lực Nhân Tộc, thu phục lãnh thổ của Nhân Tộc.

Quyết định của mọi người sai rồi sao?

Chưa chắc!

Rất nhiều chuyện trước khi phát sinh, không có ai biết kết quả sẽ như thế nào.

Yêu ma hai tộc một khi bị Nhân Tộc đánh đuổi, bọn họ có khả năng thẹn quá hóa giận tiếp tục đánh đến. Mà cũng có thể sẽ nhận ra mình đã xem thường Nhân Tộc, vứt bỏ vũ lực, tiếp nhận hoà đàm.

Nhân sinh không thể xác định, những khả năng này đều có thể tồn tại, đều có khả năng phát sinh, mà kết quả cuối cùng chỉ có một.

Khác biệt là, nếu ngươi sử dụng cái phương pháp này thành công, ngươi sẽ may mắn, cũng cho rằng mình không lựa chọn sai. Nhưng nếu ngươi sử dụng phương pháp này thất bại, ngươi sẽ ảo não, cho rằng mình đã không lựa chọn phương pháp chính xác.

Còn sự thật, thế giới chưa bao giờ hoặc này hoặc kia, một lựa chọn sai lầm không có nghĩa là lựa chọn khác chính xác.

Bất kể như thế nào, Nhân Tộc liên minh trưởng lão hội đã đưa ra lựa chọn, Bão Thanh Tùng cũng chỉ có thể tiếp nhận, bắt đầu bày ra chiến trận phản kích.

Nhân Tộc phản kích sau khi chiến tranh tam tộc kéo dài được hai tháng.

Lúc này Yêu tộc Ma Môn đã chiếm cứ hai phần ba lãnh địa Nhân Tộc vượt qua hai phần ba lãnh địa, tranh đoạt ích lợi và thù hận tích lũy cũng tới cực hạn, nói lý ra đã sớm có tranh đấu phát sinh, còn chân chính dẫn cháy hai tộc tranh đấu vẫn là việc tranh đoạt Vân Mộng sơn mạch.

Vân Mộng sơn mạch nằm trong một núi lớn ở Nhân Tộc lãnh địa.

Núi này ở Huyết Hà giới cũng được coi như di tích thượng cổ, tương truyền trước đây rất lâu từng là chiến trường, từng có vô số người ngã xuống. Cho nên địa linh đầy trời, tài nguyên phong phú, thỉnh thoảng có di bảo xuất thế, đồng thời cũng hung hiểm vô cùng. Nghe nói Bão Thanh Tùng từng gặp kỳ ngộ ở đó mới định được cơ sở một bước lên trời.

Hiện giờ ở Vân Mộng sơn mạch phát hiện ra cái gọi là tổ tiên bảo địa là không có khả năng rồi, nhưng bởi vì trong núi địa thế phức tạp, hiểm yếu nên vẫn có những tài nguyên đặc thù.

Ai chiếm lĩnh được Vân Mộng sơn mạch tương đương có được lượng lớn tài nguyên.

Tu giả chiếm đất kỳ thật cũng rất đơn giản, trước tiên đuổi người cũ đi, sau đó phá vỡ trận pháp, bố trí trận pháp của mình thì sẽ trở thành của mình rồi.

Bởi vậy nơi đây bình thường có các đặc điểm. Một là tổ chức mạnh hơn, hai là cá nhân mạnh hơn, ba là pháp trận mạnh hơn. Ba thứ kết hợp mới có thể hoàn thành chuyển giao.

Yêu ma hai tộc chính là ở Vân Mộng sơn mạch xảy ra vấn đề.

Lúc trước Ma Môn và Yêu tộc chia hai đường tấn công Nhân Tộc, ai chiếm được gì thì thuộc về người đó. Nghe thì đơn giản, nhưng thực tế sẽ có nhiều vấn đề lớn.

Vân Mộng sơn mạch đất rộng của nhiều, kéo dài ngàn dặm, đi ngang qua nhân loại địa vực, vốn là nơi hai tộc đều có thể công chiếm. Trong núi tình huống quỷ dị, các loại hiểm địa nhiều đếm không xuể, hơi không cẩn thận sẽ ngã xuống, môi trường giết chóc và tử vong, đi vào trong đó sống chết không còn nắm trong tay mình, sau đó còn bày trận phá trận. Mà trong lúc hủy trận còn có thể làm sập núi mang theo sự phức tạp và hung hiểm.

Lại có thêm nhân tộc châm ngòi, bởi vậy khi hai tộc kia tiến tới Vân Mộng sơn mạch đã triển khai tranh đoạt.

Đây là một trận đọ sức sau khi đã kéo xuống hết lớp màn giả nhân giả nghĩa, Yêu tộc thắng ở số lượng đông, quỷ dị khó lường, Ma Môn thắng ở thân thể hùng mạnh, lòng lang dạ sói. Hai bên chém giết máu chảy đầm đìa, Vân Mộng sơn mạch đầy sát khí, khắp nơi khói lửa.

Bởi vì Ma Môn thực lực tương đối mạnh, mà Vân Mộng sơn mạch phức tạp, tu giả thường đi tìm tài nguyên, dù sao được ưu đãi cũng không quên cho tổ chức của mình một phần là được, cho nên trận tranh đoạt này Ma Môn thực lực yếu hơn lại chiếm thượng phong.

Chuyển biến ra vào ngày thứ mười hai hai tộc tiến vào Vân Mộng sơn mạch.

Một tên Sói thiên ma ở vùng Thương Tâm Lĩnh Vân Mộng sơn phát hiện một loại lương thực tên tương tư hồng. Nói thực ra cũng không coi là lương thực hi hữu, cái khó là linh thực này số lượng không ít, chỉ cần mấy ngày là có thể hoàn toàn thành thục. Sói thiên ma liền đánh dấu nơi này thành địa bàn của mình.

Không ngờ lại bị một đám Yêu tộc phát hiện. Đám Yêu tộc thấy Sói thiên ma chỉ có một liền muốn nuốt chửng nơi này, song phương bởi vậy triển khai chém giết.

Làm người ta mở rộng tầm mắt, Sói thiên ma tu vi chỉ mới có tâm ma kỳ đại thắng, một hơi giết chết ba mươi lăm Yêu tộc, trong đó bao gồm một hóa hồn kỳ, ba Tâm Ma kỳ, mười hai Linh Hoàn kỳ, chiến tích quả quá lớn, có thể so với Đường Kiếp năm đó.

Tuy nhiên Sói thiên ma không ngờ trong nhóm người này có một tên là con trai của Yêu tộc Đại Năng Thương Liệt.

Thương Liệt là Yêu tộc Hóa Thần Kỳ, ở Yêu tộc cũng thuộc cao tầng, biết con mình chết trận giận tím mặt, đi vào Vân Mộng sơn mạch tìm Sói thiên ma báo thù.

Yêu ma hai tộc có giao ước, chính là tất cả tranh chấp chỉ triển khai dưới Tử Phủ, Tử Phủ trở lên không được tiến hành, để tránh cho lực lượng cao tầng bị tổn thất.

Thương Liệt tiến vào, trực tiếp phá vỡ sự ăn ý này.

Hơn nữa người này đau xót con trai, tâm tình bốc lửa, đương nhiên muốn tìm người xả giận. Dọc đường đi gặp kẻ nào của Ma Môn cũng giết không tha.

Hắn giết sướng tay, Ma Môn thì giận tím mặt.

Một vị Ma Môn đại tu trực tiếp ra tay, tam chưởng đánh Thương Liệt. Thương Liệt không phải là đối thủ, chỉ có thể bỏ chạy.

Theo lý thuyết, Ma Môn đại tu thấy thế thì thôi, dù sao tổng thể mà nói Yêu tộc thế vẫn lớn hơn.

Nhưng Ma Môn là một đám không giảng đạo lý, bình thường ngang ngược càn rỡ, động tý giết người, vui giận thất thường, nếu không cũng chẳng gọi là Ma Môn. Cho nên vị Ma Môn đại tu trực tiếp liều lĩnh truy sát Thương Liệt ba ngày ba đêm, đuổi tới Yêu tộc cảnh nội, ở trước mặt rất nhiều yêu tu giết chết hắn mới nghênh ngang rời đi.

Chuyện lớn xảy ra, Yêu tộc nhất tề xuất động, Ma Môn cũng có ứng đối, Sát thần tông, Bạch cốt môn, Ma diệm tông, Mặc tâm môn đi ra chiến đấu, đối kháng bao gồm hổ báo sói lang, thảo mộc cân thạch và yêu tinh quỷ quái trong Yêu tộc Đại Năng, song phương chém giết tới trời đất u ám.

Một trận chiến này kéo dài ba ngày ba đêm, song phương đều đánh tới tinh tàn lực tận, không ít Đại Năng chết trận.

Thì cũng vào lúc đó, Bão Thanh Tùng mang theo Nhân Tộc chạy tới đả kích. Đương nhiên, vì tính đường rút lui, Nhân Tộc Địa Tiên Quảng Nguyên Tử chưa ra tay. Mặc dù như thế, yêu ma hai tộc vẫn đại bại, Bão Thanh Tùng mang theo Nhân Tộc nhân cơ hội đánh lén, trực tiếp thu phục vùng đất đã mất.

Theo ý tứ của Bão Thanh Tùng, kế tiếp sẽ thừa dịp đại thắng giảng hòa.

Nhưng Nhân Tộc đã bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc, hy vọng thu hết đất đai, thậm chí còn phản công lãnh địa hai tộc mới nghị hòa.

Bão Thanh Tùng vì thế thở dài một tiếng.

Trước hắn không dám khẳng định nghị hòa sớm có chính xác không, nhưng biết bây giờ còn chưa nghị hòa thì nhất định là sai lầm.

Như hắn tiên đoán, rất nhanh, Nhân Tộc liên minh phát hiện bọn họ đã mất đi cơ hội nghị hòa.