Bản tôn ý thức thoáng hiện liền biến mất.
Mặc dù như thế Đường Kiếp vẫn cảm nhận được, điều này làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
Bất luận là sinh mạng gì lúc mới sinh đều là yếu ớt nhất đấy, may mắn có Tiểu Tam ở đó, bản thể mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn. Tuy rằng mới đi bước đầu trên con đường ngàn dặm, nhưng dù sao cũng là bước mấu chốt nhất, đáng giá ăn mừng.
Vừa lúc chuyện nơi đây đã xong, Đường Kiếp liền rời núi phi tiên bay đi.
Lần này không phải địa phương bất kỳ nào mà là nơi chỗ non xanh nước biếc, bắt đầu nghiên cứu Hàng Thế Tâm Kinh mới chiếm được.
Hàng Thế Tâm Kinh chính là của một người tên là Thiên Khí Thượng nhân, giai vị kim tiên.
Làm truyền thừa kim tiên, nó có một chỗ không giống bình thường, đó là nó khiến thần hồn lực tăng trưởng hùng mạnh, tu đến mức tận cùng, thần hồn xuất khiếu, phi độn chín ngày, có thể hoàn toàn bỏ qua thân thể, thành tựu chân thần.
Loại chân thần này so với thần linh của Tiên Đài mạnh hơn rất nhiều, đã là hoàn toàn bỏ tiên thể, lấy thần làm thể, chỉ trông vào thần linh thì có thể thi triển thần thông, cũng có thể cưỡng chế, hóa thân ngàn vạn lần. Thế nên gọi là Hàng Thế Tâm Kinh, ý chỉ một khi thành tựu thì chân thần đến trái đất. tự do đoạt hồn từ nay về sau đoạt xá không còn là chuyện khó.
Tuy nhiên phương pháp này cũng không phải không có khiếm khuyết, đầu tiên chính là phương pháp tu luyện cần hấp thu năng lượng thân thể liên tục không ngừng. Nguyên bản tu giả là tiên thể, linh là thần linh, từ bản chất tương đương với hai người tu. Nhưng tu luyện Hàng Thế Tâm Kinh sẽ tương đương với từng bước buông tha tiên thể, chỉ tu thần linh, tương đương với tu một nhánh, so với Thể Tu là hoàn toàn bất đồng. Ý nghĩa Đường Kiếp phải bỏ đi rất nhiều thứ, thậm chí còn này xâm nhập vào trong cơ thể chịu ảnh hưởng. Tuy nói đại đạo vô hình, để ý nhất tâm. Nhưng đạo lực hữu hình, đạo vân cố ý. Nếu muốn thi triển đạo pháp, vẫn cần lấy hữu hình nhập vô hình, hoàn toàn buông tha thân thể sẽ ảnh hưởng tới đạo lực. Cũng vì vậy tu giả lưu hạ Hàng Thế Tâm Kinh cũng là thiên thần, tự thân cũng thông đại đạo, sáng tạo ra phương pháp đối ứng chân thần trúc đạo, cũng phải phí một phen tay chân.
Ngoài ra chính là phương pháp này cực kỳ hung hiểm. Đem tất cả lực lượng ngưng tụ chân thần khiến sinh mệnh chuyển biến lớn. Sự chuyển biến này cũng có nghĩa là phiêu lưu, cố tu luyện Hàng Thế Tâm Kinh cực kỳ gian nan. Trần Thiên Minh Quan chính là chết trong quá trình luyện thần.
Đường Kiếp sau khi suy tư, vẫn quyết định học.
Dù sao tu thành Hàng Thế Tâm Kinh có nhiều chỗ tốt. Nhất là có thể khiến hắn trước khi đạt tới kim tiên không phải lo lắng vấn đề công pháp, bớt đi rất nhiều thời gian thăm dò, do đó có thể đi được nhanh hơn. Ở trên con đường tu luyện, đi nhanh hơn người khác có ý nghĩa có thêm nhiều cơ hội, có thể đi được cao và xa hơn. Hai là có thể khiến hắn càng hùng mạnh hơn. Hồn tu đem tất cả lực lượng tập trung ở thần linh, mang đến kết quả chính là thần thông càng mạnh, uy năng càng sâu. Đồng dạng thần thông, do hồn tu chân linh thi triển, chỉ mạnh hơn pháp tu bình thường.
Tuy rằng trả giả lớn, tiên thể gầy yếu, thân thể bất tử giảm xuống, nhưng chỉ cần Nguyên Thần bất diệt, chân linh vĩnh tồn, cho dù tiên thể hủy đi toàn bộ cũng sẽ không chết. Mà có bản tôn Thể Tu, hai bên kết hợp mới là hùng mạnh chân chính, sẽ chân chính phát huy ra công hiệu một cộng một lớn hơn hai.
Cuối cùng chính là ở sâu trong nội tâm, Đường Kiếp mơ hồ cảm giác được chỗ không đúng.
Sự không ổn này, Đường Kiếp đã không có cách ngược dòng ngọn nguồn, nhưng lần lượt trải qua, Đường Kiếp lại vẫn cảm giác được. Thanh Long, Bàn Long, Phù Phong Tử, Đa Bảo thiên quân và một loạt người khác ở Vạn Giới Vương Đình thần bí, tiến vào tiên mộ kỳ lạ gặp người ngủ đông sống lại, tìm hiểu luân hồi thần bí thấy được hình ảnh kỳ quái khi xuất khiếu (Hứa Diệu Nhiên nói cho biết), cùng với khi đánh chết Lưu Phong, mệnh nến đỏ cháy bất diệt...
Mọi chuyện đang nhắc nhở Đường Kiếp, trên người hắn có tồn tại bí mật mà hắn không muốn thừa nhận.
Thậm chí có liên quan tới việc Đường Kiếp ngộ mười hai đại đạo, năng lực lĩnh ngộ khó tin!
Dù không muốn thừa nhận, nhưng Đường Kiếp biết có vài chuyện không phỉ mình muốn trốn tránh là được.
Vậy nên, Đường Kiếp cũng luôn tìm kiếm cơ hội thoát khỏi mọi thứ.
Hàng Thế Tâm Kinh khiến hắn nhìn thấy cơ hội này.
Bàn Long, Phù Phong Tử, Đa Bảo thiên quân năm đó đều là thân thể ngủ đông, nắm trong tay thân thể. Ý vị mình tu Hàng Thế Tâm Kinh, suy yếu tiên thể, tuy rằng chưa chắc có thể thoát khỏi vận mệnh của bọn họ, nhưng ít nhất có thể cho mình thêm nhiều cơ hội.
Vậy nên, cho dù Hàng Thế Tâm Kinh khó hơn nữa, Đường Kiếp cũng muốn tu luyện.
Từ đó, Đường Kiếp liền mỗi ngày tu hành Hàng thế tâm pháp. Vận chuyển thần linh lực lượng, hấp thu tiên thể lực, tẩm bổ và đào tạo thần linh, không ngừng làm lớn mạnh Nguyên Thần.
Đương nhiên Đường Kiếp cũng không chỉ tu luyện mà lơ là thế sự, dù sao hắn tới nơi này có nhiệm vụ chủ yếu là thăm dò Huyết Hà giới. Lúc tu luyện Đường Kiếp vẫn dùng phân thân đi lại các nơi, điều tra tin tức.
Rất nhanh Đường Kiếp đã có được tình báo mình muốn.
Chính như hắn đoán lúc trước, sau trận chiến thiên thu thành, Hà lão lư, Lệ Tiêu chết trận, huyếthậu bị thương nặng chạy trốn chết, Huyết tộc liệp sát đoàn thương vong thê thảm và nghiêm trọng, bỏ lại mấy trăm tính mạng đã kích phát cơn tức giận của Huyết tộc.
Đó không còn là tranh cãi nơi biên cảnh mà trực tiếp diễn biến thành chiến tranh, hơn nữa còn là phương pháp mạnh mẽ, cứng rắn. Huyết tộc nếu có thể tiếp nhận chuyện này mới đúng là có quỷ.
Cho nên không bao lâu, Huyết Yêu liên minh liền tổ chức, chuẩn bị tiến công quy mô lớn.
Nhân Tộc bên này cũng khủng hoảng, cùng lúc trách cứ Hồng Diệp Minh "Gây chuyện thị phi", cùng lúc cũng phát ra thông báo, nói lần trước chỉ là hiểu lầm, mong rằng Huyết tộc vì sinh linh hai tộc mà chớ động binh đao, Nhân Tộc nguyện vì thế đưa ra bồi thường, rất có trạng thái muốn dàn xếp ổn thoả, đồng thời càng liên hợp chặt với Ma Môn, tranh thủ lấy hai đánh một, ít nhất cũng đưa ra ưu đãi, nói các hậu quả môi hở răng lạnh....
Phải nói, một loạt ứng đối tổng thể tuy có chút thật mất mặt, nhưng vẫn tốt hơn so với chiến bại diệt tộc. Nếu để cho bọn họ toàn lực chu toàn, sự tình thật dễ được bỏ qua như vậy.
Nhưng chuyện phát sinh ở núi phi tiên đã hoàn toàn đoạn tuyệt hy vọng hòa bình của Nhân Tộc.
Tận Thiên Nhai thoát đi trực tiếp tạo thành hai hậu quả. Một là Nhân Tộc liên minh mất đi một quân bài uy hiếp chưa lật. Hai là Tận Thiên Nhai giới hạn trong lời thề, không đi tìm Nhân Tộc phiền toái, mà là trực tiếp đi Yêu tộc đại khai sát giới.
Rời khỏi phi tiên sơn, Tận Thiên Nhai liền xuất hiện tại Yêu tộc Đại Thành, thi triển vô thượng đại thần thông, bên trong thành long trời lở đất. Người phụ trách thủ thành thậm chí còn chưa kịp khởi động thủ hộ đại trận đã bị giết chết sạch, cả tòa thành thị bị huyết tẩy, không một ai may mắn sống sót. Sau đó Tận Thiên Nhai một đường kình phi, ở trong vòng ba ngày một hơi huyết tẩy hai mươi bảy thành, giết người vô số, toàn Huyết Hà giới khiếp sợ.
Mãi cho đến ba ngày sau đó, Yêu tộc Tiên Đài Tà Vân Thượng nhân tự mình xuất động, tìm kiếm Tận Thiên Nhai, làm cho Tận Thiên Nhai tạm thời lui bước, mới giữ được Yêu tộc bình an một phương.
Tuy nhiên nói là một phương bình an phải có một vị Tiên Đài Đại Năng, vậy đúng là quá khó khăn.
Tận Thiên Nhai biết mình thế đơn lực bạc, cũng không thể cường chiến, chỉ chuyên xuất quỷ nhập thần đánh lén, mỗi ngày không phải huyết tẩy thành này thì đánh lén thành kia. Yêu tộc cảnh nội khói lửa nổi lên khắp nơi, tiếng kêu than dậy khắp đất trời.
Mà mọi việc đều do một Tận Thiên Nhai tạo thành.
Đối mặt với tình huống này, Yêu tộc tự nhiên không chịu từ bỏ ý đồ.
Nếu Tận Thiên Nhai đã đi ra, lại chuyên ra tay với Yêu tộc, không cần hỏi cũng biết Nhân Tộc và Tận Thiên Nhai đã đạt thành hiệp nghị, cố ý thả ra. Hơn nữa chuyện Huyết tộc liệp sát đoàn còn có Hứa Diệu Nhiên và mọi người khơi mào ở những nơi khác, Nhân Tộc làm như thế "Không nói cũng hiểu".
Sau khi tự cho đã hiểu tất cả, Yêu tộc tự nhiên sẽ không đợi Nhân Tộc giải thích, gom đại quân hướng Nhân Tộc xuất phát, thậm chí ngay cả Huyết Hà Chi Chủ cũng ngưng tụ pháp thân xuất động, chiến tranh tu giới cũng bởi vậy bùng nổ.
Đường Kiếp tu hành, Yêu tộc và Nhân Tộc đánh nhau.
Lấy thực lực của Nhân Tộc đương nhiên không thể đánh đồng với Yêu tộc, trên thực tế nếu không có Tận Thiên Nhai kềm chế thực lực Yêu tộc, Nhân Tộc có khả năng đã bị diệt từ lúc mới đại chiến.
Mặc dù như thế, dưới thế công của Yêu tộc, Nhân Tộc vẫn cảm thấy rất gian nan, vì thế bọn họ lại lần nữa hướng Ma Môn cầu cứu.
Với Ma Môn mà nói, Nhân Tộc bị tiêu diệt tự nhiên cũng bất lợi với bọn họ, bởi vậy cũng có ý giúp đỡ. Dù sao qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều làm như vậy.
Nhưng vào lúc Ma Môn sắp sửa ra tay, Tận Thiên Nhai lại chạy đến chỗ Ma Tu đại khai sát giới rồi, trong vòng một ngày huyết tẩy mười hai toà Đại Thành, trình độ hung hãn làm người ta giận sôi.
Lần này các Ma Tu cũng nổi giận.
Ma Môn vốn là chủng tộc kích động mà thiếu lý tính, bất kể là trời sinh hay kẻ tu luyện Ma Môn công pháp thì đầu óc đều có chút không bình thường, cho tới bây giờ đều là bọn họ gây chuyện, nhưng không ai chọc bọn họ. Làm cho bọn họ lý giải đạo lý môi hở răng lạnh đã là chuyện cố hết sức, còn muốn làm cho bọn họ hiểu "Nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu" hay "Đại cục làm trọng" thì họ đã chẳng phải ma rồi.
Cho nên sau khi phát sinh chuyện này, Nhân Tộc liên minh hoàn toàn không trông cậy được vào Ma Môn nữa rồi.
Như thế, sự tình ngược lại càng hỏng bét.
Ma Môn cũng có trí tuệ của Ma Môn.
Nhân Tộc chắc chắn sẽ không giúp rồi, vậy cứ ngồi xem Yêu tộc đánh với nhân loại, đây không phải là cho bọn họ cơ hội phát triển an toàn sao?
Được, cũng không mất gì.
Vậy rõ ràng, chúng ta cùng Yêu tộc tiến công Nhân Tộc.
Nếu không giúp Nhân Tộc chống cự, vậy rõ ràng nên giúp Yêu tộc diệt Nhân Tộc, giành đồ ăn với Yêu tộc.
Đây là suy nghĩ của Ma Môn, đơn giản, hơn nữa lợi ích thực tế.
Cứ như vậy, Ma Môn cũng gia nhập trận chiến đấu này, và không còn là đồng minh của Nhân Tộc mà là tống tiễn nhân tộc!