Tiếng gió truyền đến thanh âm của Bạch Cốt lão tổ, chấn động tám phương yên lặng, khắp nơi không tiếng động.
Bạch Cốt Thần Quân đứng trên quan tài quắc mắt nhìn Đường Kiếp, trong lòng hắn lúc này chỉ có một ý niệm là đối phương xấu lắm, nếu không phải đối phương tế lên thần binh, làm sao có thể phá Bạch Cốt ảo cảnh của mình?
Tuy nhiên mình cũng không phải là không có Đạo Binh.
Tượng gỗ hoàng kim chạm trổ từ âm khí, linh huyết làm mực, oan hồn làm dẫn, lại không tiếc bắt hư quỷ luyện quan tài thành kiện Đạo Binh. Tuy là Hậu Thiên Đạo Binh nhưng cũng là một kiện Quỷ đạo trọng bảo, uy năng khổng lồ, chỉ có điều sử dụng có gánh nặng hơi lớn. Hai chân cũng là do lần trước sử dụng vật ấy tiêu hao quá độ, vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại.
Tuy nhiên vì giải quyết tiểu tử này, có một số việc không thể không làm.
Thời khắc này, Bạch Cốt Thần Quân vỗ nắp quan tài.
Chỉ thấy hư quỷ trên nắp quan tài tựa như sống lại bắt đầu chuyển động, hướng không trung hít mạnh một hơi.
Người khác thi pháp đều bật hơi, phun ra mây khói nhiều loại, có các màu đỏ vàng lam lục, cũng có những ngọn lửa dẫn phát thiên địa biến hóa.
Hư quỷ lại trực tiếp hút, không thấy thiên địa có biến động, duy có trong lòng Đường Kiếp dâng lên cảm giác tử vong mãnh liệt.
Đối mặt với hư quỷ khẽ hút, Đường Kiếp cảm thấy như có gì đó trong cơ thể mình bắt đầu khởi động, biến hóa.
Thanh âm của Tiểu Tam từ trong cơ thể Đường Kiếp truyền đến:
- Phụ thân cẩn thận, này hư quỷ tự ý đoạt sinh cơ, chuyển hóa sinh tử. Chỉ cần bị nó chuyển hóa thành công, người sẽ hóa thành một pho tượng quỷ cao cấp, tuy nhiên nhìn uy năng của con quỷ này chỉ có thể chuyển hóa được quỷ cấp Tử Phủ, tiên cấp tuyệt đối không được. Bốn tên Tử Phủ tùy tùng kia hẳn là dùng vật ấy chuyển hóa mà thành. Bảo vật này có thể ngự quỷ vật, ta cũng không đối phó được.
- Hóa ra là như vậy sao.
Đường Kiếp hiểu ra.
Thứ này kỳ thật có phần giống với đấu thú kỳ lúc trước của Vệ Nguyên Tử. Chẳng qua đấu thú kỳ mạnh ở triệu tập, thân mình không có lực công kích, hư quỷ lại có bản thân có sát khí công kích hùng mạnh, chế tạo quỷ tùy tùng chỉ là phần phụ thêm vào.
Thời khắc này hư quỷ há to miệng hút, sinh mạng khổng lồ của Đường Kiếp bắt đầu chuyển hóa, mắt thường có thể thấy được sắc mặt Đường Kiếp càng lúc càng xanh. Đó là do tính mạng của hắn đang bị chuyển hóa thành minh quỷ.
Chúng tu phía dưới cùng nhau la ó, hưng phấn không thôi.
Đường Kiếp muốn chống cự, lại phát hiện mình bị hư quỷ sở nhiếp, nhất thời không có cách nào nhúc nhích.
Tiểu Tam đã vội la lên:
- Đây là quy luật đại đạo hạn chế ngươi! Trừ đạo pháp, không thể thoát khỏi.
- Đã biết.
Đường Kiếp ánh mắt lưu chuyển, dùng Gang tấc thiên nhau, hư quỷ lập tức gián đoạn. Chỉ có điều hắn vừa mới ra hiện ra thì lại thấy một cỗ lực hút lần nữa xuất hiện, tiếp tục ảnh hưởng tới tính mạng của Đường Kiếp.
- Chà, ngươi có thể tạm dừng một chút không?
Đường Kiếp thốt ra.
Tiểu Tam nghe không hiểu, chỉ gấp gáp kêu lên:
- Phụ thân chớ để sơ suất, hư quỷ có đạo vân thêm vào uy năng khôn cùng, dựa vào trốn tránh là vô dụng, chỉ có sinh mạng luân hồi mới có thể chống lại, đáng tiếc phụ thân luân hồi không mạnh, sinh mạng đạo lại lựa chọn Sang sinh vô hạn, trợ giúp hữu hạn, bản tôn chưa đạo thể cũng không chống đỡ được đại đạo chuyển hóa, cho nên vẫn trước tránh đi thì tốt hơn.
Ý của hắn là Đường Kiếp trước dùng Gang tấc thiên nhai kéo khoảng cách, hư quỷ tuy rằng hùng mạnh, nhưng vẫn bị giới hạn bởi khoảng cách.
Đường Kiếp lại bĩu môi:
- Vậy không phải ta bị hắn đánh chạy mất? Vậy thật mất mặt.
Tiểu Tam ngạc nhiên, nhớ trước kia đánh không lại không phải đều bỏ chạy sao, đâu có mấy lời như mặt mũi, sao giờ lại sinh ra cái gọi là thể diện thế.
Đường Kiếp không để ý tới, xét đến cùng vẫn là hắn khinh thường đối thủ.
Người có thể chịu thua cường nhân, nhưng rất khó cúi đầu với kẻ yếu.
Bạch Cốt Thần Quân chính là kẻ yếu, với người như thế, mặt mũi chính là sĩ diện, là lợi ích.
Thời khắc này hư quỷ vẫn đang không ngừng thay đổi tính chất sinh mạng của Đường Kiếp, mặt Đường Kiếp đã có chút hung tợn, thoạt nhìn vô cùng giống sấm nhân.
Đường Kiếp thử vài thủ đoạn, phát hiện đều không thể chống đỡ.
Vạn Cổ Trọng Lâu chỉ có thể chống cự công kích thực thể, với công kích kiểu này không có tác dụng gì; Phù Sinh Vạn Tượng đánh lừa sự tập trung của đối phương. Ngôn xuất pháp tùy không có hiệu quả với quỷ vật. Động sát Thiên Mục là pháp tắc thiên địa, thân mình không có nhược điểm đáng nói, có nhược điểm chỉ ở người sử dụng, nhưng Bạch Cốt Thần Quân đang ở trong quan tài, lấy quan tài thủ hộ, có nhược điểm cũng không dễ nhằm vào; Sát lục hủy diệt lấy công đối công thì khả thi, nhưng rất có thể hủy diệt bảo vật này.
Đường Kiếp khinh thường đối thủ, suy xét vấn đề lợi ích bản thân nên rất lâu cũng chưa có lựa chọn gì hay.
Ngẫm nghĩ một chút, hắn xuất ra Sát na phương hoa.
Lần này cũng là dùng cho mình, giảm thời gian lưu động.
Tốc độ chuyển hóa của hư quỷ lập tức giảm bớt.
Đường Kiếp nói:
- Đã nghịch chuyển sinh tử, tự nhiên đạo ở âm dương, ta muốn xem, con hư quỷ này rốt cuộc có bí mật gì.
Nói xong đã lại lần nữa vận dụng Thiên Mục nhìn lại.
Lúc này hắn không muốn xem nhược điểm của đối phương, mà là cơ chế vận chuyển của đối phương.
Dưới thiên nhãn, chỉ thấy hư quỷ theo đạo vân nhảy vòng, phóng xuất huyền ảo, thường nhân nhìn vào đủ hoa mắt thần mê. Mặc dù Đường Kiếp tinh thông đại đạo, có Thiên nhãn xem đạo vân cũng cảm nhận được sự công kích lớn. Cũng may mà hồn đã thành thần nên mới có thể chống đỡ công kích này, cưỡng ép nhìn đạo vân biến ảo, suy diễn ra vô số huyền ảo, lộ ra bí mật khôn cùng của sinh tử.
Chỉ có một lát, Đường Kiếp cũng cảm giác lý giải của mình về đạo âm dương tăng lên rất nhiều.
Nhưng trong khoảng thời gian này, thân thể hắn cũng bắt đầu trở nên cứng như sắt, sắc mặt xanh lét đen như cương thi ngàn năm. Từ Tiên Đài chuyển hóa xuống Tử Ph, nhưng lực lượng cũng vô cùng hùng hồn. Một khắc này môn nhân Bạch Cốt đều cảm thấy sắp có một pho tượng ác quỷ tuyệt đại sắp xuất thế, đồng thanh hô to.
Mà ngay cả Y Y cũng khẽ biến, nói:
- Ca ca không sao chứ?
Duy có Hứa Diệu Nhiên vẫn bình tĩnh như cũ:
- Chàng không có việc gì, chỉ là đang mượn cơ tìm hiểu đại đạo, tiến thêm một tầng.
- Nhưng ta thấy ca ca có chút nguy hiểm.
Y Y nói.
Hứa Diệu Nhiên trả lời:
- Đừng vội, càng là thời khắc sinh tử càng có cảm ngộ sâu sắc nhất. Phu quân để đạo lực xâm nhập là để có thể cảm thụ lực lượng này ở trình độ cao nhất, giúp âm dương đạo đạt thêm lợi ích. Nếu may mắn, nói không chừng có thể tới trình tự chưởng đạo.
- Chưởng đạo?
Y Y hâm mộ, đây chính là trình tự cao nhất trong truyền thuyết, chẳng lẽ Đường Kiếp thật có thể đạt tới bước này sao?
Thời khắc này thân hình Đường Kiếp vẫn đang biến hóa, mắt thấy sắc mặt như chết, hai răng nanh từ trong miệng chìa ra.
Lúc này tái cảm thụ Đường Kiếp, phát hiện toàn thân hắn cứng còng, sức sống không có, đã cơ bản hoàn thành chuyển hóa, chỉ có điều thể xác thực lực từ Tiên Đài xuống còn Tử Phủ.
Bạch Cốt Thần Quân đắc ý cười to:
- Thay đổi sinh tử, nghịch hóa âm dương, dưới hư quỷ của ta còn không ngoan ngoãn quỳ xuống làm người hầu! Thu cho ta!
Theo đạo lý này, Đường Kiếp phải làm trực tiếp bay tới, quỳ gối nghe Bạch Cốt Thần Quân sai khiến.
Nhưng Đường Kiếp lại không động.
Hắn đứng ở nơi đó, không nói cũng không động, giống như đã chết.
Bạch Cốt Thần Quân trong lòng kỳ quái, buồn bực nói:
- Chẳng lẽ còn có một tia chấp niệm chưa tiêu? Diệt cho ta!
Bàn tay to lao tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp vẫn bất động, dù Bạch Cốt Thần Quân liên tục ra tay, hắn vẫn ngây ra như phỗng không nhúc nhích.
Đám người Bạch Cốt môn muốn hét lão tổ uy vũ, thần công vô địch, nhưng thấy cảnh này đành ngậm miệng, lạnh gáy, cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Bạch Cốt Thần Quân cũng ý thức được không đúng, nổi tâm hung ác, quyết định từ bỏ Quỷ Vệ, một chưởng phách về phía Đường Kiếp, lần này đúng là trực tiếp đuổi giết, tiêu trừ hậu hoạn.
Bàn tay to sắp vỗ trúng Đường Kiếp, lại thấy một bàn tay xwowg khác đột nhiên giơ lên, bắt lấy cổ tay Bạch Cốt Thần Quân.
Đường Kiếp không hề ngẩng đầu, không có tức giận nhìn Bạch Cốt Thần Quân, phát ra thanh âm khàn khàn:
- Hoá ra là thế này phải không? Ta hiểu rồi.
Theo âm thanh lạnh như băng truyền đến, chỉ thấy Đường Kiếp đầu tiên hai mắt lóe ra ánh sáng nhạt, tiếp theo như ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ không ngừng mở rộng, cháy khắp toàn thân. Đường Kiếp vốn đang tiều tụy sắp chết thì bừng phát sức sống, mà còn theo xu hướng cường bạo lan ra.
- Điều đó không có khả năng!
Bạch Cốt Thần Quân thất thanh thét chói tai.
Hắn chưa thấy có người ở bị hư quỷ chuyển hóa còn có thể trở về.
Nhưng thời khắc này hắn tận mắt nhìn thấy rồi.
Sức sống như ngọn lửa hừng hực, tử khí vốn đang ăn mòn Đường Kiếp như băng sương tan rã, biến mất, không chỉ như thế, còn trực tiếp chuyển hoán thành sức sống, giống đại quân phản chiến, một đường bẻ gãy nghiền nát thu phục tử khí, trong nháy mắt, Đường Kiếp đã hoàn thành một lần vào sinh ra tử, sau tử chuyển sang kiếp khác chính là nghịch chuyển kinh thiên.
Cái này cũng chưa tính, đang khôi phục sức sống, Đường Kiếp hai mắt nhìn về phía hư quỷ, đột nhiên hít vào một hơi.
Động tác hít vào là động tác động nhất vô nhị của hư quỷ trên quan tài.
Nhưng khi Đường Kiếp làm như vậy, hư quỷ trên quan tài đột nhiên hét chói tai như gặp đại địch, sau đó hư quỷ hiện ra bạch quang.
Đó là dương khí!
Hư quỷ đại biểu cho lực lượng tan rã như tuyết dưới mặt trời, dù hư quỷ thét chói tai cũng không thể nghịch chuyển đại thế.
Bạch Cốt Thần Quân hoảng hốt:
- Không!
Nhưng tiếng thét này không cải biến được chuyện đã phát sinh, mặc hắn pháp thuật thông thiên, thần thông tứ hải, tuy nhiên cũng không ngăn cản được hư quỷ tiêu tan. Không chỉ như vậy, quan tài nổ vang, vô số đạo vân bay lên bầu trời nhảy múa, nhưng lại dần dần thoát ly hòm quan tài bay về phía Đường Kiếp. Một đám như thiêu thân lao đầu vào lửa biến mất trong cơ thể Đường Kiếp, trước lúc biến mất còn phát ra tiếng kêu hưng phấn như vui sướng.
Trong nháy mắt, tất cả đạo vân đều biến mất trong cơ thể Đường Kiếp, duy lưu lại một pho tượng hoàng kim, cũng không còn đạo tính, từ một kiện Đạo Binh biến thành thần trân. Bởi vì hư quỷ cũng đã chết, nên lại từ thần trân hạ xuống thành pháp bảo.
Bạch Cốt Thần Quân há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, hắn rốt cục ý thức được chuyện gì xảy ra:
- Chưởng đạo... Chưởng đạo... Ngươi chưởng đạo rồi!