Một lần nữa đặt chân lên Tây ngưu Thần Châu đã là chuyện của nửa năm sau.

Dù Đường Kiếp là tiên nhân, nhưng diện tích Hồng hoang đại lục mở mang, khiến Đường Kiếp hao phí không ít thời gian mới tới được.

Cũng may chiến tranh tu giới hàng trăm hàng ngàn năm, Đường Kiếp cũng không nóng vội nhất thời, cứ thế cùng Hứa Diệu Nhiên chậm rãi đi vào.

Vào Thượng nguyên quốc, Đường Kiếp chỉ về phương xa nói:
- Đi thêm trăm dặm chính là núi Triều Vân. Năm đó ta vì đợi Hoàng Thiên Thượng nhân mà ở đó trăm năm. Đáng tiếc tìm được Hoàng Thiên Thượng nhân lại cũng không có cách giải trừ nhập ma.

Nói xong lắc đầu thở dài.

Hứa Diệu Nhiên an ủi hắn:
- Có một số việc cường cầu không được. Ta thấy Băng Hoàng muội muội hiện giờ ở Hoàng Đình thế giới cũng không tệ lắm.

Đường Kiếp tức giận nói:
- Nàng ta đương nhiên không tệ, ta phải phái mười tên ngũ hành tộc thay nhau trông coi nàng, sợ nàng ta gây ra phiền toái. Những năm gần đây, nàng ta lén mưu đồ bí mật không dưới trăm lần, nếu không phải là giới chủ, có mấy lần sợ là bị lừa thật rồi

Hứa Diệu Nhiên che miệng cười:
- Phu quân muốn kéo phiền toái vào người thì biết làm sao chứ. Dù sao nàng ta đấu không lại chàng, coi như có thứ để làm trong lúc nhàm chán đi.

- Vấn đề là nàng ta liều cả mạng đó!
Đường Kiếp cả giận nói.

Gây phiền toái cho Đường Kiếp, Băng Hoàng thực sự có kinh nghiệm phong phú trong chuyện này. Dù có người theo sát chặt chẽ, Băng Hoàng vẫn không ngừng gây sóng gió, khiến ngũ hành tộc nhân trông coi nàng khổ không thể tả.

Sau vô số lần thất bại, Băng Hoàng phát hiện không có cách nào khác, trong cơn tức giận, không ngờ liều mạng làm một chuyện —— tấn công Tử Phủ.

Bình thường nói tấn công Tử Phủ có một phần mười xác xuất thành công, trên cơ sở có chuẩn bị nhất định.

Băng Hoàng thì hay rồi, cái gì cũng không chuẩn bị, tài nguyên của Hoàng Đình thế giới cũng không cần, trực tiếp tấn công.

Cũng may Đường Kiếp vẫn luôn chú ý, phát hiện nàng ta làm như vậy vội vàng ra tay phù hộ. Cũng nhờ đó mà không chết.

Nhưng Băng Hoàng từ đó phát hiện biện pháp có thể đối phó Đường Kiếp.

Lão nương tâm tình không tốt sẽ đi tấn công Tử Phủ.

Lão nương hôm nay không tốt, làm gì đây? Tấn công Tử Phủ.

Cứ như vậy, Băng Hoàng không có việc gì làm thì đi tấn công Tử Phủ, làm Đường Kiếp luống cuống tay chân, tức giận mắng lớn.

Muốn mặc kệ nàng ta thì lại thức thời tỏ dáng vẻ nghe lời. Đợi Đường Kiếp mềm lòng lại tiếp tục tìm đường chết.

Mãi đến một hôm, Băng Hoàng không cẩn thận thành công, lúc này trò khôi hài mới chấm dứt.

Từ đó trở đi, Băng Hoàng mất đi thủ đoạn uy hiếp Đường Kiếp, liền bắt đầu vắt óc suy nghĩ, Đường Kiếp cũng không làm gì được.

Việc này Hứa Diệu Nhiên và Y Y đều thấy, cũng chỉ cười thầm chứ không làm gì.

Các nàng không có nhiều ý kiến với Băng Hoàng, lại nói, cũng chỉ là nữ nhân đáng thương từng yêu Đường Kiếp. Nếu không có Cơ Dao Tiên, bây giờ vẫn có thể sống hạnh phúc. Thế nên tất cả mọi người cảm thấy nên có trách nhiệm với chàng, trong điều kiện cho phép sẽ tận lực chiếu cố nàng một chút. Dù sao Băng Hoàng tuy tà khí nhưng biết thời điểm nào là mấu chốt của Đường Kiếp cũng sẽ không quấy rối, thế nên mọi người mới dung nàng đến hiện tại.

Nhắc tới Băng Hoàng, Đường Kiếp thật bất đắc dĩ.

Hai ngày sau, Đường Kiếp rốt cục đi tới tổng đàn Tinh diệu môn.

Nhưng mà khi tới gần, Đường Kiếp lại thấy ba chữ Tinh Diệu Môn trên cao kia chẳng biết đã thay thành "Bạch cốt môn" từ khi nào.

Bạch Cốt Môn Đường Kiếp biết, chính là một trong thượng phái của Thượng nguyên quốc, địa vị gần với Tinh diệu môn.

Sao tổng đàn Tinh Diệu môn lại trở thành Bạch Cốt môn?

Trong lòng Đường Kiếp cả kinh, biết Tinh Diệu môn hơn phân nửa là có kịch biến.

Hắn cùng với Hứa Diệu Nhiên Y Y nhìn nhau, Đường Kiếp trầm giọng nói:
- Tinh Diệu môn phát sinh kịch biến, nguyên nhân không biết, hiện tại sợ nhất là có liên quan tới chuyện Vạn Giới Vương Đình khi trước.

Lúc trước Đường Kiếp ở trong mộ Tiên Đế giết hai Địa Tiên, Hoàng Vô Cực cũng có tham dự. Bởi vì Tề Thiên tông Tinh La môn đều có năng lực tìm người, làm không tốt sẽ tra ra Hoàng Vô Cực. Nếu vậy, Tinh Diệu môn gặp đại nạn cũng không kỳ quái. Tuy nhiên lấy tu vi Hoàng Vô Cực sẽ không dễ dàng tìm được, hơn nữa Hoàng Vô Cực hiểu hai đại phái hơn hắn, không đạo lý không làm chút dự phòng, sao có thể bị tìm tới tận cửa chứ?

Phải hay không phải, cũng phải đi xem mới biết được.

Đường Kiếp không muốn để lộ phong thanh, cho nên ngay sau đó đã phát động thiên diện chi pháp trong Phù Sinh Vạn Tượng, biến mình thành một người đàn ông mặt vàng, rồi hướng Hứa Diệu Nhiên phất tay, biến nàng thành cô gái nông thôn trẻ trung, khiến Y Y trông bình thường hơn mới cùng đi về phía Bạch Cốt môn kia.

Bay tới gần, chỉ thấy trong núi có vài người bay ra, đều là Thoát Phàm Cảnh giới, một đám mặc đồ tang, sắc mặt tái nhợt, có vài phần quỷ mị.

Thấy Đường Kiếp tới gần, một người cầm đầu nói:
- Xin hỏi người tới là ai, đến Bạch Cốt môn có chuyện gì?

Bạch Cốt môn?
Đường Kiếp cười cười:
- Nơi này trước kia không phải Tinh Diệu môn sao? Khi nào thì biến thành Bạch Cốt môn rồi?

Lời ra khỏi miệng, kia mấy tên Bạch Cốt môn sắc mặt biến đổi:
- Hóa ra là tới tìm Tinh Diệu môn.

Biết đối phương đến tìm Tinh Diệu môn, giọng điệu không còn giống lúc trước.

Đường Kiếp vẫn lễ phép hỏi:
- Đúng thế, tại hạ Thẩm Thiên Dương, cùng Khổ Hải sư huynh của Tinh Diệu môn là bằng hữu cũ, hôm nay đặc biệt đến bái kiến, lại không ngờ nơi này đã trở thành trọng địa của Bạch Cốt môn.

Đệ tử Bạch Cốt môn ngạo nghễ nói:
- Tinh Diệu môn thất bại trước Bạch Cốt môn, đã mất đi địa vị tiên phái hộ quốc, tiên gia bảo địa dĩ nhiên là thuộc về Bạch Cốt môn ta. Còn Khổ Hải gì đó, hạng người vô danh, hơn phân nửa đã chết trong cuộc chiến đoạt vị trăm năm trước.

Khổ Hải không phải người Đường Kiếp bịa đặt mà là một trong các trưởng lão của Tinh Diệu môn, Đường Kiếp năm đó vì chờ Hoàng Thiên Thượng nhân nên hay qua lại, bởi vậy cũng biết một vài người, Khổ Hải là một vị trong đó. Không ngờ đường đường tu giả Hóa Thần lại bị một tên Thoát Phàm gọi là hạng người vô danh, thật sự châm chọc.

Đường Kiếp cũng không tính toán với hắn, chỉ hơi nhíu mày:
- Tinh Diệu môn chiến bại? Vậy Hoàng Thiên Thượng nhân cũng coi như cường nhân địa tiên, tuy rằng Bạch Cốt môn có Bạch Cốt Thần Quân cũng là địa tiên, nhưng xét thực lực tu vi chưa hẳn đã mạnh hơn Hoàng Thiên Thượng nhân.

- Lớn mật, dám chửi bới lão tổ bổn phái!
Mấy tên Bạch Cốt môn cùng la lên, tế ra vài tên Quỷ Vệ đánh tới Đường Kiếp.

Quỷ Vệ là đặc sản của Bạch Cốt môn, không hề kém quỷ vệ Đường Kiếp chế tác trước đây. Xác thực mà nói, Quỷ Vệ ở đây mới là ngọn nguồn, năm đó Dưỡng Quỷ Tông lão tổ nói là tự nghĩ ra phương pháp này, kỳ thật cũng là học ở đây, lại kết hợp với kinh nghiệm bản thân chế tạo thành. Tính ra, Bạch Cốt môn vẫn mạnh hơn một chút.

Tuy nhiên do hạ chế tài liệu, Bạch Cốt môn không có khả năng mạnh hơn thi nhân, bởi vậy thực lực của đám Quỷ Vệ này kém hơn thứ trước đây Đường Kiếp chế tạo.

Thời khắc này mấy tên Quỷ Vệ đồng thời lao ra, Đường Kiếp cũng không động thủ, chỉ tiện tay ném ra vài hạt đậu.

Hạt đậu vừa xuất hiện liền biến thành binh lính, hùng hổ hướng đánh tới.

Từ khi Đường Kiếp tiến vào Tiên Đài, rất nhiều thủ đoạn dần dần không theo kịp thực lực của hắn, Đậu Binh là một trong số đó. Tuy nhiên Đường Kiếp cũng đang tìm cách cải tiến. Hiện giờ Hoàng Đình thế giới có vùng chuyên môn gieo trồng đậu này, cho nên đậu theo hoàn cảnh thay đổi bắt đầu biến hóa, đã có được năng lực đặc biệt của ngũ hành tộc.

Thời khắc này Đường Kiếp ném ra loại đậu đã được cải tiến.

Từng loại đậu đại biểu một hành, sau khi xuất hiện trực tiếp biến thành năm màu Đậu Binh xông lên. Đậu Binh vốn là vật quần chiến, thời khắc này chỉ dùng năm con có thể chống sáu, bảy Quỷ Vệ cửu chuyển, thực làm hai mắt người xem tỏa sáng.

Duy có Đường Kiếp vẫn lắc đầu, cảm thấy quá kém.

Mặc dù là dựa vào số lượng và trận pháp tác chiến, thân thể thực lực quá mức bạc nhược khiến chúng vẫn không có tư cách tham dự vào chiến tranh của Đường Kiếp, ít nhất cũng phải đạt tới nửa bước Thiên Tâm, lại phối hợp với trận pháp, pháp khí bảo hộ mới có hể miễn cưỡng phát huy tác dụng.

Cho tới hiện tại, cũng chỉ có thể dùng trong tình huống mình lười ra tay.

Mấy tên Bạch Cốt môn nhìn đối phương chỉ dùng vài cây đậu đã ngăn được mình, biết gặp được cao nhân. Bất quá bọn họ đang ở cửa nhà nên không thể sợ hãi lùi bước. Lúc nhìn nhau, đồng thời lấy ra cái còi làm từ xương, dùng sức thổi khí.

Theo tiếng còi, chỉ thấy vô số bóng người, phân thân tiến thẳng vào không trung.

Lần này là tu giả Thiên Tâm chạy tới, quát lên:
- Người nào dám phạm vào Bạch Cốt môn?

Ký thực âm phong chưởng lao tới.

Trong lòng Đường Kiếp thầm giận, đám người này quả nhiên là không coi tính mạng của người khác ra gì, chưa hỏi rõ ràng đã đánh, rõ ràng mình đã rất khắc chế, biểu hiện ra thật lực mạnh hơn đối thủ mà đối phương còn khinh người như thế.

Đường Kiếp sầm mặt, hừ một tiếng:
- Y Y, cho bọn chúng biết lợi hại.

Y Y cười cười ra chỉ, một ngón tay đã hóa làm xà trường đằng cuốn tới đối phương.

Mấy tên Thiên Tâm nhìn thấy vung đao múa kiếm, ánh sáng pháp bảo bùng lên. Dừng ở trên dây lại không thể chém sâu vào. Trong lòng kinh ngạc thì sợi dây như rắn xoắn tới, trong nháy mắt trói chặt một tên. Dù hắn có dùng hết thủ đoạn cũng không cách nào thoát khỏi.

Tới đây, mọi người biết gặp đối thủ, nhưng cả đám Bạch Cốt môn này đại khái đã luyện đầu thành xương cốt rồi, theo bản năng không phải dàn xếp ổn thoả mà là tiếp tục cầu cứu, hô gọi viện binh. Vì thế đợt người thứ ba trào ra.

Cùng lúc đó, một thanh âm trang nghiêm từ tổng đàn Bạch Cốt môn phát ra:
- Là ai can đảm xâm phạm trọng địa phái ta?

Một ngón tay xuất hiện, chỉ về phía Y Y.