Bàn long và Phù Phong Tử còn đang chiến đấu, mắt thấy sắp không xong.

Đường Kiếp chắp tay sau lưng, nói:
- Theo như ngươi nói, năm đó Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật do ngươi và tiên đế cùng sáng tạo?

- Đúng vậy.
Thanh Long trả lời.

- Mất bao lâu?

Thanh Long ngẫm nghĩ một chút, trả lời:
- Ước chừng mười năm.

- Mười năm?
Âm thanh Đường Kiếp đột nhiên sắc bén:
- Nếu chỉ nghe tên đại tiên thuật, nói vậy uy năng của tiên pháp không nhỏ rồi?

- Đương nhiên.
Thanh Long trả lời:
- Tiên pháp là pháp môn tiên nhân có thể thi triển, lấy tiên khí làm cơ sở. Tuy nhiên tiên pháp khó thành, mặc dù trên thế giới hiện nay cũng chưa thấy có ai có thể thi triển tiên pháp.

- Hả? Mấy người ta giao thủ lúc trước, có ai có có tiên pháp?
Đường Kiếp hỏi.

Thanh Long lắc đầu, ngẫm nghĩ một chút lại bổ sung:
- Cái gọi là Huyễn vũ đại thần thông của Lưu Phong kia có phần ứng với tiên pháp, bất quá hắn tu vi thấp kém, tiên pháp chân chính phải Chân Tiên mới có thể thi triển, bởi vậy hiện tại chỉ gọi là thần thông?

- Nói cách khác, thành tựu tiên pháp quả không dễ rồi?

- Tuyệt đối không dễ!
Thanh Long rất khẳng định trả lời.

- Vậy sáng tạo tiên pháp càng không phải chuyện đơn giản?

- Đương tự nhiên, không có trăm ngàn năm rèn luyện, làm sao có thể thành tựu một môn đại tiên thuật.
Thanh Long cười nói, vừa dứt lời, lập tức ngơ ngẩn.

Hắn như ý thức được gì, ngơ ngác nhìn Đường Kiếp.

Đường Kiếp thở dài:
- Ta đoán, ngươi có nhiều cống hiến trong tiên thuật chỉ sợ đều không thiếu vị tiên đế kia chỉ điểm. Xem ngươi có nhiều pháp môn, rốt cuộc có bao nhiêu là của ngươi...

Thanh Long run run:
- Ngươi... Ngươi nói là... Điều đó không có khả năng, tuyệt không có khả năng này! Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật cùng nhịp thở với vận mệnh chi đạo, nếu không có ta chỉ dẫn...

Hắn không nói được nữa.

Bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới, ở Thanh Vân Giới, những chuyện phát sinh đã sớm chứng minh, kỳ thật tiên đế am hiểu vận mệnh.

Chỉ có điều cho tới nay, không ai biết được.

Huống chi Đường Kiếp lại bồi thêm một câu:
- Ngươi thật xác định ở Vạn Giới Vương Đình, vận mệnh đạo do ngươi vi tôn?

Thanh Long hoạt kê.

Người khác không nói, riêng Tây thánh mẫu cũng là vận mệnh xưng tôn.

Vận mệnh đạo pháp còn ở trên hắn.

Nếu muốn sáng tạo Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật, tiên đế vì sao không tìm Tây thánh mẫu mà lại tìm hắn?

Thanh Long lại run rẩy.

Đường Kiếp rốt cục không nói chuyện với hắn nữa.

Nói đến đây đã không cần nói thêm. Lão Long tự cho mình đắc ý, kỳ thật từ đầu đến cuối là bị người ta lợi dụng thôi.

Chỉ là Đường Kiếp cũng nghĩ không thông, nếu lão Long là bị người ta lợi dụng vậy mục đích lợi dụng để làm cái gì? Còn cả một đám ngủ đông này để làm gì?

Vốn là bí mật của mình lão Long, bây giờ nhìn lại, lại thành hiệu ứng quần thể.

Thượng cổ tiên nhân lần lượt xuất hiện, còn gần như là cùng một phương thức.

Ngủ say, thức tỉnh, đột phá.

Cơ Dao Tiên, Thanh Long, Phù Phong Tử, một đám vốn không thể đột phá đều đạt được tiềm lực lớn hơn nữa, thăng tiến giai vị cao hơn nữa.

Mà Bàn long, kỳ thật cũng là huyết mạch hạn chế cả đời không thể đột phá Địa Tiên, tuy nhiên xem biểu hiện, kỳ thật cũng giống Thanh Long, cũng là chỉ kém một bước cuối cùng là có thể đột phá.

Nhưng bước cuối cùng này lại bị Phù Phong Tử đoạt trước mới đưa đến thất bại, bởi vậy từ bản chất không khác nhiều với những người khác.

Ngoài ra còn có một cái nhân, chính là Đa Bảo thiên quân.

Người này giống Thanh Long giống nhau, chuyển sang kiếp khác trong thôn nhỏ ở mộ tiên đế, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng giống nhau. Hắn tuy rằng chưa đột phá chí kim tiên, nhưng nguyên nhân chỉ e cũng giống bàn long, cũng là kém một bước cuối cùng mà thôi. Chỉ không biết bước cuối cùng này sau khi bị giam sau cửa mộ còn có thể hoàn thành hay không.

- Bước cuối cùng này, rốt cuộc là cái gì?
Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

Hắn nhìn Thanh Long.

Thanh Long run run một chút, cuối cùng trả lời:
- Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật, chính là căn cứ theo vận mệnh bất đồng của mỗi người mà thi triển, mặc dù trung tâm là phá rồi lập lại, nhưng biện pháp bất đồng, biện pháp lập lại cũng không giống. Cho nên phương diện này rốt cuộc có cái gì khác nhau, lão Long ta cũng không biết. Huống chi...

Hắn không nói tiếp, nhưng Đường Kiếp cũng biết, hắn đang muốn nói, huống chi Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật do tiên đế chân chính sáng tạo, vậy Thanh Long bị trấn áp cũng sẽ xuất hiện một ít dao động tương ứng, còn lão Long thì không rõ ràng lắm.

- Không biết, dù sao hỏi qua Phù Phong Tử sẽ rõ ràng thôi.
Đường Kiếp nói xong, đột nhiên vung tay để không gian hai thế giới khai thông, mọi người ngăn cản không kịp, cứ như vậy đi ra ngoài.

Thanh Long khẩn trương, Phù Phong Tử hiện giờ đã là Chân Tiên, Đường Kiếp cho dù có thể thắng địa tiên, nhưng Địa Tiên và Chân Tiên chênh lệch quá lớn, hắn dù có là thiên tài hơn người cũng không có cách nào bù lại, cứ như vậy đi ra không phải muốn chết thì là gì?

Đường Kiếp không thèm để ý, cứ như vậy xuất hiện trong hư không, nhìn sang Phù Phong Tử.

Lúc này bàn long đã bị Phù Phong Tử đánh bại, khóc thét cầu xin tha thứ không ngừng, tỏ vẻ nguyện ý làm tọa kỵ cho Phù Phong Tử.

Phù Phong Tử vừa mới thu bàn long, trong lòng sảng khoái vô cùng, nhìn Đường Kiếp xuất hiện cũng không ngoài ý muốn, cười nói:
- Ngươi không ngờ dám chủ động đi ra, ta còn tưởng rằng ngươi phải chờ ta gọi mới xuất hiện chứ?

Hiển nhiên hắn đã sớm biết đám Đường Kiếp ẩn trong một không gian khác rình coi hắn.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Cho dù ngươi không hiểu không gian đạo, nhưng lấy thực lực của ngươi cũng có thể cưỡng ép xé mở. Còn nữa trước khi chúng ta tiến vào chắc ngươi cũng đã tỉnh lại? Dù gì cũng không thể gạt được ngươi, cũng tránh không khỏi ngươi, sao không thoải mái đi ra gặp mặt chứ?

Phù Phong Tử ngồi trên thân bàn long cười ha ha:
- Ngươi hiểu được là tốt rồi. Đường Kiếp, ta thấy ngươi cũng là một nhân tài, có thể lấy lấy thân Xuất Khiếu đánh chết Địa Tiên, cũng coi như sáng tạo ra kỳ tích từ xưa đến nay chưa hề có. Hơn nữa là người có ơn tất báo, ơn chôn cất lão phu, lão phu nguyện ý dẫn dắt ngươi một phen. Thế nào? Chỉ cần ngươi chịu làm đệ tử ta, nghe lệnh ta, có ta giúp ngươi hoàn thiện Hoàng Đình thế giới, tương lai ta và ngươi ở Tinh La Đại Thiên Giới có thể đánh bại thiên hạ, đúc lại thiên uy của Vương đình!

Nghe vậy, Đường Kiếp nhếch môi:
- Ngươi đang nằm mơ sao?

Lời này vừa ra, Thanh Long, Bàn long, hai lão Long đồng thời rụt cổ lại, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.

Đường Kiếp dám nói với Phù Phong Tử, một vị Chân Tiên như vậy?

Mà ngay cả Phù Phong Tử cũng choáng váng, ngược lại là Hứa Diệu Nhiên, Y Y chẳng thấy có gì lạ. Không chỉ như thế, khi nghe hắn nói ra lời này cũng chẳng có gì là lo lắng.

Bởi vì các nàng rất rõ, Đường Kiếp nói lời này không phải đang giả bộ, mà là hắn đang tức giận mười phần.

Mặc dù không biết hắn tức giận gì, nhưng mọi người tin tưởng hắn.

Phù Phong Tử hung dữ nhìn Đường Kiếp:
- Tiểu tử, ngươi có biết mình đang nói gì không?

- Ta biết ta đang nói gì, biết chắc ngươi đang nói gì.
Đường Kiếp cười nói từng chữ một:
- Ngươi đừng ở đây đánh rắm nữa.

Hắn nhìn Phù Phong Tử nói:
- Ngươi thật coi ta là trẻ con ba tuổi sao, tùy tiện nói mấy câu có thể đã lừa gạt ta? Nói cái gì niệm tình ta tài hoa? Chê cười, ta lấy thân Xuất Khiếu có thể giết Địa Tiên có ý nghĩa gì? Tương lai ta thăng tiến Tiên Đài, Chân Tiên cũng không ở trong mắt! Ngươi hiện tại chỉ là một Chân Tiên, mà ta chỉ cần lần tấn cấp tiếp theo sẽ có thực lực vượt qua ngươi, ngươi yên tâm ta sao?

Phù Phong Tử lập tức nói không ra lời.

Đường Kiếp lại nói:
- Còn cái gì đánh bại thiên hạ, đúc lại thiên uy Vương đình, đúng là nằm mơ. Tề Thiên tông Tinh La môn hai đại phái đều có kim tiên trấn thủ, chưa nói Thiên đình đã vỡ nát, ngươi một kẻ vừa mới đột phá chân tiên còn dám ở đây khoác lác. Ngươi đột phá một lần đã không dễ dàng gì, nhưng không vì thế mà tự cho mình là vô địch thiên hạ chứ?

Phù Phong Tử lại không nói gì nữa.

Đường Kiếp hừ lạnh:
- Về phần ân nghĩa chôn cất lại càng đáng chê cười. Ngươi vốn không phải là người chết, ta chôn ngươi thì có ân tình gì đang nói? Thêm nữa ngươi đã để lại bảo vật cho ta, việc chôn cất coi như trao đổi công bằng? Cho nên mọi lời nói của ngươi đều là nói dối, chỉ sợ mục đích thật vẫn là nhìn trúng Hoàng Đình thế giới của ta. Nói cái gì giúp ta hoàn thiện Hoàng Đình thế giới, nhưng thật ra là muốn nhận về mình. Một khi Hoàng Đình thế giới tới tay, ngay sau đó sẽ lấy mạng của ta.

Phù Phong Tử ngẩn ngơ, rốt cục ngửa đầu cười ha hả:
- Ha ha ha ha! Hảo tiểu tử, quả nhiên rất có nghề. Không tệ, lão phu đích thật là vì tiểu thế giới mà cố ý thể hiện thiện ý. Về phần giết ngươi cũng chẳng có gì. Ngươi lấy xuất khiếu chiến Tiên Đài, thông bát đại đạo pháp, thiên tư quá mức, trời tất ghen ghét. Ta muốn xưng bá, tương lai ngươi sẽ là họa lớn, không thể không trừ!

Đường Kiếp bất đắc dĩ:
- Năm đó chỉ là một trong năm trăm địa tiên cặn bã của Vương đình, mới tiến thêm một bước cũng dám hoa ngôn, thật sự là...

Phù Phong Tử giận dữ:
- Ngươi biết cái gì? Ta chịu Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật, tái tạo tiên đồ, tiềm lực vô cùng, từ nay về sau, con đường tu luyện đạo năng, thành tựu thánh tiên sắp tới, tương lai thiên hạ hẳn là của Phù Phong Tử ta.

Đường Kiếp phất tay:
- Đợi một chút, nghe ý ngươi đại khái cũng là một trong số những người chịu Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật đi?

Phù Phong Tử ngẩn ngơ:
- Lời này của ngươi có ý gì? Thuật này là tiên đế đích thân áp dụng cho ta...

Đường Kiếp nghe mà thở dài, chỉ chỉ bàn long:
- Hay ngươi hỏi tên dưới háng mình trước đi, vừa lúc không phải nó cũng ngủ say một vạn năm sao? Ngươi hỏi xem nó ngủ như thế nào?

Phù Phong Tử nhìn Bàn long, chỉ thấy bàn long run rẩy trả lời:
- Ta phụng Thánh Quân chi mệnh, được truyền Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật, ngủ đông vạn năm, tái tạo thân thể thần tiên, đúc lại Vương đình.

Khác với Phù Phong Tử Thanh Long, bàn long đại tiên thuật là do Hỗn Nguyên Thánh Quân ban cho.

- Cái gì?
Phù Phong Tử như gặp phải đòn nghiêm trọng, cả người si ngốc.

Đường Kiếp nói:
- Trên thực tế, trừ hai người các ngươi, ta ít nhất còn biết có hai người cũng dùng qua Thâu thiên hoán nhật đại tiên thuật... Thật có lỗi, các ngươi không có được bí tịch độc nhất vô nhị mà là rất nhiều người.

- Điều đó không có khả năng!
Phù Phong Tử nổi giận gầm lên một tiếng, vung tay chộp tới Đường Kiếp:
- Ngươi mơ tưởng làm loạn tâm trí ta, giao tiểu thế giới ra đây, ban thưởng cho ngươi toàn thây.

- Ta thì ngược lại.
Đường Kiếp nói:
- Dù ngươi giao ra cái gì đến, ngươi cũng sẽ không được toàn thây.

Hắn dương tay, vỗ thành tiếng.

Ngay sau đó, bàn tay che bầu trời biến mất.