Tìm không thấy Khai môn kỳ, bát môn kỳ chưa thành Hậu Thiên Đạo Binh, Đường Kiếp cũng chỉ có thể ngồi khóc chứ không làm được gì.

Nếu lúc trước đã đánh mất lục diện, một diện Khai môn phải nhờ tin tức ở Tê Hà Giới, chỉ có thể kính nhờ phái Tẩy Nguyệt đi tìm. Cũng may hiện tại phái Tẩy Nguyệt thanh thế như rồng, cho dù lục tìm toàn giới cũng không thành vấn đề.

Thời khắc này dùng thần trí đánh dấu lên tài liệu xong, Đường Kiếp đi tới đám Lưu Phong.

Lúc này ba người còn đang tác chiến với kiến, kiến hung dữ nhưng không làm gì được Địa Tiên, ba người càng đánh càng hăng, mơ hồ có xu thế thoát khốn.

Thanh Long nhìn mà mê hoặc, nói:
- Đấu chuyển vi trần kỳ diệu khôn cùng, cho dù là Địa Tiên cũng khó mà thoát thân, hiện tại sao lại như vậy?

Đường Kiếp hiểu trận đạo đấy, trả lời:
- Bởi vì trận này đã bị phá qua một lần rồi. Trước khi ta đến lực phòng thủ đã yếu đi, đến khi ngươi nói Phù Phong Tử không phải Ngũ Nguyên Thượng nhân ta mới biết trận này bị Phá Phong Tử làm hư

- Phá Phong Tử không thể có năng lực phá đại trận này!
Thanh Long rất khẳng định nói.

- Nếu có người ủng hộ, hắn có thể làm được.
Đường Kiếp chậm rãi trả lời.

Chính là vì Phù Phong Tử phá hư, đạo trận mới tồn tại sơ hở để bản tôn Đường Kiếp nghịch đạo, phát huy ra thực lực, cũng làm cho ba địa tiên dần dần thích ứng, có một cơ hội thoát khốn.

Mắt thấy ba người sắp sửa thoát khốn, Đường Kiếp cũng không thèm để ý, mà là đi trước tìm đám Y Y.

Không bao lâu thì tới, mọi người đã biết Đường Kiếp thả Thanh Long, lại còn nâng cao quá thực lực Vân Mẫu Chiến Khôi thì tin tưởng gấp trăm lần, đã làm xong công tác chuẩn bị chém giết.

Đường Kiếp nói với lão Long:
- Ngươi chọn một kẻ đối phó.

Lão Long chỉ biết được thả ra thì phải làm việc, miệng nói:
- Kẻ cầm gương cho ta đi.

May mắn thế nào, hắn chỉ đúng Lưu Phong.

Lão Long sở trường về xem khí thuật, liếc mắt một cái đã nhìn ra Lưu Phong khí tức yếu nhất, thế nên nghĩ thực lực cũng cho là yếu nhất, bởi vậy chọn thế.

Đường Kiếp khẽ mỉm cười:
- Được, là hắn. Những người khác đối phó Mưu Ti Mệnh, về phần Hỏa Thiên Tôn giao cho ta đi.

Nói xong hắn chỉ tay vào ngọc kính, đình chỉ trận pháp vận chuyển, tiếp theo hoàn toàn bỏ cấm chế, chợt nghe ầm một tiếng, thiên không quay cuồng.

Mọi người thấy thế giới trước mắt biến hóa, tất cả vật thể nhanh chóng thu nhỏ lại. Đám cự thú khổng lồ trong nháy mắt trở nên nhỏ bé, sương mù loạn mắt thay thế bằng không trung tươi mới.

Từ một thế giới thăng lên một thế giới cao hơn, cảm quan cũng khác biệt.

Đường Kiếp nhìn không trung quen thuộc và xa lạ như thoáng chút suy nghĩ, dường như là cảm giác được điều gì.

Chỉ tiếc linh cảm chưa nảy sinh đã bị một tiếng quát làm tan biến.

Men theo tiếng hô nhìn lại, chỉ thấy đám Mưu Ti Mệnh đánh về phía hắn.

Đường Kiếp cười chỉ tay vào khoảng không, chỉ thấy bốn phía quay cuồng, thiên địa lại biến hóa.

Cũng không biết bao nhiêu trận pháp bị hắn khởi động, tầng tầng lớp lớp, khắp nơi đều là sát khí.

Cùng lúc đó, chư nữ và Vân Mẫu Chiến Khôi cùng nhau đánh tới Mưu Ti Mệnh, nương theo trận pháp, lão Long đánh về phía Lưu Phong.

Hắn tuy bị Đường Kiếp hạ cấm chế không thể phản bội, nhưng trong đầu không có lúc nào là không nghĩ tới tự do. Lúc này vừa mới rời quan tài vĩnh hằng đã nghĩ làm thế nào thoát khỏi Đường Kiếp, thậm chí còn giết lại hắn, bởi vậy người gã chọn là Lưu Phong trông có vẻ yếu nhất.

Thời khắc này tấn công Lưu Phong lão Long đã bắt đầu tính toán mình phải chiến đấu thế nào mới ra vẻ mình đã cố hết sức nhưng trong thời gian ngắn không thể đánh bại Lưu Phong.

Đúng rồi, hay dùng Tiên phong vân thể thần long bách biến, phương pháp này thay đổi nhiều, ảo diệu vô cùng, hiếm có ở khí thế rộng rãi, thanh sắc hiệu quả đều rất tốt, tuyệt đối chấn động, Đường Kiếp thấy cũng không thể nói mình không cố hết sức.

Nghĩ vậy nên bay tới chỗ Lưu Phong, lão Long cười nói:
- Tiểu tử, tiếp chiêu đi.

Cánh tay duỗi ra, một long trảo phá tầng mây từ trên trời giáng xuống chộp tới đỉnh đầu Lưu Phong, lúc hạ xuống còn không quên làm phong vân biến sắc, thanh thế cường tráng.

Chỉ có điều hắn không chú ý long trảo đi qua một đám mây màu xanh. Vào lúc muốn bắt lấy Lưu Phong thì đám mây thu lại, như có gì đó cắt tiên khí của lão Long. Long Vân thủ lập tức biến thành cây không rễ, hóa làm tiên khí tiêu tan, không chỉ như thế, mây xanh kia hóa làm lốc xoáy hấp thu toàn bộ tiên khí.

Lão Long dùng tiên khí cứ như vậy bị cắn nuốt mất.

Lão Long ngạc nhiên, lúc này hắn chưa ý thức được vấn đề, hú lên quái dị:
- Hay cho tên tiểu tử dám trộm tiên khí của lão phu, còn không chết đi!

Lại một vuốt chộp tới.

Thế trảo như núi, muôn hình vạn trạng, chân chính lộ rõ khí thế của một Đại Năng. Lão Thanh Long là Chân Tiên chuyển thế, cho dù chế ngự ở cảnh giới của băng long thì tiên pháp thi triển ra cũng có uy năng người thường khó thể sánh bằng.

Lưu Phong lại chỉ cúi đầu, không nhìn lão Long lấy một cái, tùy tay ra chỉ, chỉ kia làm mây xanh biến hóa, cũng biến thành một ngón tay điểm vào không trung.

Chỉ tay trông như bình thường, kỳ thật lại trực chỉ vào móng vuốt Thanh Long, trực tiếp đâm phá tiên pháp của lão Long, vuốt Thanh Long tan biến không nói, mây xanh tản ra lại hút lấy tiên khí.

Lần này lão Long hoàn toàn chấn kinh rồi, có thể chuẩn xác tìm ra chỗ yếu hại của hắn, tu vi còn vượt qua Động sát thiên mục của Đường Kiếp. Nhưng lão Long rất rõ ràng đây không phải là Động sát, bởi vì hắn cảm nhận được một cảm giác quen thuộc.

- Vận mệnh!
Lão Long đột nhiên hí lên.

Lực lượng này, rõ ràng là lực lượng của vận mệnh.

Mình lựa chọn đối thủ là một kẻ nhập đạo vận mệnh.

Thanh Long biết mình đã phạm vào sai lầm lớn.

Thực lực của kẻ nhập vận mệnh đạo không thể lấy tiên khí để phán đoán mà phải xem đạo pháp. Vận mệnh đạo lại nổi danh quỷ dị, khó lòng phòng bị. Người trước mắt là kẻ nhập vận mệnh đạo, hơn nữa còn đã tu thành vận mệnh đạo thành thiên tài.

Nếu như là bình thường, lão Long tự không sợ hắn. Thanh Long chủ vận mệnh, là đại năng ở vận mệnh đạo.

Nhưng vì đột phá Tiên Thiên hạn chế, lựa chọn chuyển thế sau khi sống lại, mất đi thân rồng cũng mất đi nhân quả và vận mệnh lực, nếu không như trước có thể tự thuyên chuyển đại đạo cho mình dùng chứ chưa nói tới đạo pháp.

Đến lúc này, đối mặt với đối thủ có vận mệnh đạo pháp, hắn không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ.

Thời khắc này Lưu Phong rốt cục khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía lão Long, trên mặt lộ vẻ mỉm cười:
- Ta nói là ai, hóa ra là Thanh Long chuyển thế, đáng tiếc không có khát vọng rộng lớn lại đi làm nô cho người. Cũng tốt, cũng tốt, bất kể thế nào, ngươi cũng là nửa Thanh Long, nắm giữ ngươi, luyện thần, hấp thu đạo niệm của ngươi đối với vận mệnh đại đạo sẽ gia tăng số mệnh của ta. Vốn ta xem diễn thiên kính nhìn Đường Kiếp cũng là kẻ nhập đạo vận mệnh, muốn thắng hắn chỉ sợ không dễ. Nếu có thể cắn nuốt ngươi đi đối phó Đường Kiếp thì sẽ nắm chắc hơn.

Nói xong vung tay lên, phong vân xoắn tới bao lấy lão long.

Lực lượng này lão Long vô cùng quen thuộc, thất thanh la hoảng lên:
- Huyễn vũ đại thần thông, tạo hóa thanh vân, diễn thiên kính... Ngươi là truyền nhân của nàng... Truyền nhân của nàng... Cứu mạng!

Thanh Long đúng là đang hô hoán cứu mạng.