Tuy rằng hiểu được tất cả, đáng tiếc không có gì giúp được hiện tại, cũng không giải thích được sao Phù Phong Tử xuất hiện ở đây.

Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên mỉm cười:
- Bên ngoài còn có ba cái Địa Tiên phiền toái, hiện tại quản nhiều làm chi, cứ xử lý phiền toái trước mắt rồi nói sau.

Nói xong đi ra ngoài, đi vài bước đột nhiên nhớ tới gì đó để xác Phù Phong Tử vào trong động, lạy mấy lạy nói:
- Tuy rằng không biết tiền bối lưu lại bảo bối hay Ngũ Nguyên Thượng nhân thì vẫn phải cảm tạ một chút. Cái mộ này coi như là kỷ niệm đi.

Thanh Long cũng là kẻ tham tiền, vội ghé sát:
- Có bảo bối lưu lại sao? Vậy thì tốt? Không biết có thứ gì?

- Một ít thần trân và trận pháp tâm giải mà thôi.
Đường Kiếp ta cũng không gạt hắn, lập tức nhìn lão long.

Lão Long nhìn lắc đầu:
- Đạo Binh cũng không có sao?

Đường Kiếp cười nói:
- Đạo Binh hiếm có, không có cũng không lạ.

Lão Long lườm hắn một cái:
- Địa tiên Vương đình giống với Tán tiên bên ngoài hay sao? Thân là người trong Vương đình mà cả ngụy Đạo Binh cũng không có sao dám ngược mặt nhìn đời? Hơn nữa Ngũ Nguyên lão nhân trận pháp xuất chúng, tích lũy dày thế nào, ở Tinh La Đại Thiên Giới hồi đó, ngoại trừ Thiên Câu Thượng Nhân, Đa Bảo thiên quân…, kẻ có tiền nhất chính là hắn. Bằng không sao bố trí được Đấu chuyển vi trần trận.

Lúc trước lão Long đã thăm dò tình huống nơi này, cũng biết chuyện Đấu chuyển vi trần và ba địa tiên. Thời khắc này tiếp tục thao thao bất tuyệt nói:
- Còn có Cơ Dao Tiên đưa cho ngươi quan tài vĩnh hằng. Đó chính là Ngũ Nguyên lão nhân cho nàng ta đấy. Năm đó Cơ Dao Tiên nhập Ma Hậu, hắn muốn dùng vật ấy che giấu nàng đi tìm cách giải. Nhưng Cơ Dao Tiên nhập tu vi phóng đại thành kim tiên, Chân Tiên như lão sao có thể khống chế. Kết quả chính là phải chết.

... Ngươi con mẹ nó không phải một khắctrước còn nói Cơ Dao Tiên giết người là do bản tính ma đầu không cần lý do sao?

Tuy nhiên Đường Kiếp cũng không nói, chỉ vẫn thản nhiên:
- Như vậy sao, vậy cũng xong chuyện rồi, hay là nơi này còn bí phủ chúng ta chưa phát hiện ra

- Vô cùng có khả năng!
Lão Long kêu lên:
- Nếu không chúng ta tìm tiếp?

Đường Kiếp lại lắc đầu:
- Không cần. Nơi đây đã có tiền nhân lui tới, thực có bảo bối gì cũng đều đã bị lấy hết. Có thể còn đồ đã là không tệ, tự thấy đủ đi.

Nói xong đặt xác xuống, gạt bùn đất chính thức vùi lấp.

Làm xong chuyện này, Đường Kiếp rời đi không lưu luyến.

Thấy hắn bỏ đi quả quyết, lão Long không hiểu ra sao, xoa đầu lẩm bẩm:
- Thấy đủ? Đường Kiếp tiểu tử đâu giống người thấy đủ đâu?

Nghĩ mãi mà không rõ chuyện gì, chỉ có thể lắc đầu đi theo.

Hắn cũng không biết, ngay lúc hắn rời đi không lâu, dưới thạch thất đột nhiên rung động.

Một cỗ thi thể từ trong đất bùn chui ra, đúng là Phù Phong Tử.

Thứ vốn là xác chết bạo phát ánh sáng, theo ánh sáng thì khí thế cũng dần tăng lên. Đầu tiên là tăng lên tới Linh Đài Cảnh, tiếp theo là Thoát Phàm Cảnh, Thiên Tâm Cảnh, Tử Phủ Cảnh, cuối cùng xông tới Tiên Đài, tiên khí tỏa sương trắng mờ mịt, toàn thân bao phủ sức mạnh khổng lồ.

Dù vậy lực lượng này vẫn không suy giảm mà tiếp tục phá tan Địa Tiên, thẳng vào Chân Tiên.

Tới bước này, lực lượng bắt đầu yếu bớt, không bao lâu thì hoàn toàn biến mất.

Tiếp theo xác chết mở mắt cười ha hả:
- Vạn năm chờ đợi chỉ vì sáng nay, tiên đế thật không lừa ta vậy. Ha ha, ha ha, ha ha ha ha!

————————————

Đi ra khỏi Thạch phủ động thiên, Đường Kiếp trở lại thảo nguyên.

Hắn lúc này dùng Trần Ngọc Kính là có thể khống chế đại trận vận chuyển.

Đáng tiếc trận này là đạo trận, hơn nữa còn là đại trận không phân lẫn nhau, nói cách khác, Đường Kiếp chỉ có thể khiến đạo trận không sinh ra thương tổn cho mình cùng với khống chế chốt mở chứ không thu được hiệu quả gì. Đây cũng là đặc điểm của đạo trận, hùng mạnh và có đặc tính khác biệt. Nếu muốn làm được đạo trận không có hiệu quả với chính mình, nhất định phải siêu thoát đạo, được gọi là chưởng đạo.

Tuy nhiên Đường Kiếp cũng không thèm để ý, dù sao kế hoạch của hắn vốn không có Đấu chuyển vi trần trận này. Hiện giờ có thể làm đạo trận không công kích mình là đủ rồi, cứ thế một bên tăng một bên giảm xuống, hắn thu thập ba địa tiên kia sẽ thoải mái hơn.

Thời khắc này cầm Trần ngọc kính, Đường Kiếp đi dạo một vòng. Không phải vì điều gì mà là muốn xem trong trận còn tài liệu gì có thể sử dụng.

Đây chính là thượng cổ đại tuyệt trận, bố trí lớn như vậy thì tài liệu tuyệt không ít, trong đó cũng có thứ có thể thu về tái sử dụng.

Đúng vậy, Đường Kiếp định dỡ xuống pháp trận này.

Đấu chuyển vi trần trận tuy mạnh nhưng chủ yếu để bảo hộ động phủ, điểm này có phần giống với Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận, chủ yếu muốn trong tình huống không người tạo ra kỳ quan hiểm hóc, nhưng muốn nói dùng để phụ trợ tác chiến thì không được.

Lấy thói quen Đường Kiếp đương nhiên muốn một đao giết người chứ không phải cửa sắt phòng ngự —— cánh cửa trước mắt này dùng chất liệu thượng giai, nếu dỡ xuống luyện đao chắc chắn sẽ có phẩm chất thượng thừa.

Cho nên Đường Kiếp trực tiếp đi dọc theo trận vân tìm, có ngọc kính, tất cả đều hiện ra trong tầm mắt, Đường Kiếp có thể dễ dàng phát hiện huyền bí bên trong, dỡ tòa đại trận này xuống.

Thời khắc này hắn phát hiện không ít bảo bối. Hắn cũng không lấy đi, hiện tại lấy đi sẽ làm cho đại trận chịu ảnh hưởng, chỉ là những tài liệu có thể thu về sử dụng thì đều đánh dấu bằng thần trí của mình, lúc muốn thu về chỉ cần dùng ý niệm là được. Cho dù là một vài phế liệu có thể giá trị tham khảo Đường Kiếp cũng không khách khí dùng thần thức đánh dấu.

Nhìn tác phong này, lão Long cũng cảm giác trái tim băng giá, chỉ không nghĩ ra kẻ này sao có thể nói được hai chữ "Thấy đủ" kia.

Thời khắc này đang đi, Đường Kiếp đột nhiên chấn động, vui sướng hô:
- Cảnh Môn Kỳ! Nơi này tại sao có thể có Cảnh Môn Kỳ?

Trong ngọc kính hiện ra một tiểu kỳ phất phới, rõ ràng là Cảnh Môn Kỳ trong Bát môn kỳ.

Lão Long kỳ quái nhìn hắn:
- Có Cảnh Môn Kỳ có cái gì kỳ quái đâu? Bát môn kỳ vốn là năm đó Ngũ Nguyên Thượng nhân ủy thác Đa Bảo thiên quân luyện chế thành Hậu Thiên Đạo Binh đỉnh cao. Vì có được bảo vật này, Ngũ Nguyên lão nhân đã tới Đa Bảo cung bày một đại tiên trận.

- Hậu Thiên Đạo Binh đỉnh cao? Ngươi nói vật này là Hậu Thiên Đạo Binh đỉnh cao?
Ngay sau đó Đường Kiếp lấy ngũ diện bát môn kỳ ra.

Nói thực ra vật ấy tuy có uy lực gia tăng trận pháp nhưng Đường Kiếp lại không nhìn ra trình tự Đạo Binh của nó.

Lão Long nhìn ngũ diện kỳ ngây người, đoạt lấy nói:
- Cho ta xem xem.

Hắn cầm trong tay quan sát một phen, rốt cục gật đầu:
- Đúng vậy, là trận đạo tiên binh bát môn kỳ, vật ấy năm đó bị Ngũ Nguyên Thượng nhân coi như trọng bảo, nhưng chẳng biết tại sao nhưng lại bị mất đi vài mặt, dẫn tới Ngũ Nguyên Thượng nhân tức giận. Sao... sao lại có trong tay ngươi?

Đường Kiếp lắc đầu:
- Hỏi tại sao ở trong tay ta, không bằng hỏi tại sao lại ở Tê Hà Giới đi.

Lão Long tỉnh ngộ:
- Vật ấy ngươi lấy được ở Tê Hà Giới hay sao?

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Trong Tê Hà Giới có một mảnh vỡ Vương đình, là nhà Dao nữ năm đó bị Binh Chủ phá Thiên đình rơi xuống Tê Hà Giới. Suy xét đến Binh Chủ Bí Cảnh ở Tê Hà Giới, thiết nghĩ không phải là trùng hợp mà là Binh Chủ cố ý như thế. Bát môn kỳ xuất hiện ở Tê Hà Giới phỏng chừng hơn phân nửa liên quan tới điều này.

Lão Long cười to:
- Ngươi nói sư nương nhà ngươi là một kẻ trộm, trộm bát môn kỳ của Ngũ Nguyên lão nhân?

Đường Kiếp lắc đầu:
- Ta không dám nói không phải như thế, nhưng ta hy vọng không phải như vậy. Tuy nhiên đó không phải điều quan trọng nhất, quan trọng là ... Ngươi nói nó là Đạo Binh? Sao ta không cảm nhận được khí tức đại đạo nào?

Lão Long đã nói:
- Bát môn kỳ chính là nhất kiện tổ hợp Đạo Binh, bát kỳ không hợp nhất không hiện uy lực. Nghe nói bát môn kỳ nếu đồng thời vận dụng ở trên trận pháp thì có thể làm pháp trận bình thường trực tiếp tăng lên tới đạo trận.

- Tăng cường trình tự đạo trận?
Đường Kiếp biến đổi sắc mặt.

Nếu chỉ có vậy, bát môn kỳ đã có thể không thẹn là đạo binh đỉnh cao. So sánh với hiện tại chi tăng hữu hạn uy lực khác cửa, khác biệt cũng là chuyện thường.

- Kia lúc trước tổng cộng đã đánh mất mấy mặt?
Thời khắc này Đường Kiếp vội vàng hỏi.

- Thời gian quá xa, làm sao còn nhớ rõ.
Lão Long lắc đầu:
- Bất quá ta nhớ là sáu mặt.

Nghe vậy, tâm Đường Kiếp trầm xuống.

Kế tiếp hắn lại tiếp tục tìm kiếm, quả nhiên ở sinh môn chỗ lại phát hiện sinh môn kỳ, duy có khai môn kỳ quan trọng nhất lại không thấy bóng dáng.