Hoàn thành Vân Mẫu Chiến Khôi, Đường Kiếp đang muốn rời đi thì nghĩ ra gì đó, quay đầu nhìn thi hài của Ngũ Nguyên thượng nhân.

Một kiện hài cốt đã chết nhiều năm nhưng dáng vẻ như người sống, trông rất sống động, chỉ có điều thi hài đã mất linh tính, tiêu tan qua vạn năm vạn tháng.

Đường Kiếp hướng hài cốt bái tam bái, nói:
- Tiểu tử Đường Kiếp may mắn nhập tiên phủ, được tiền bối di trạch, có ơn tất báo, xin tiền bối nhập thổ vi an.

Nói xong một tay nhẹ nhàng hạ xuống ấn ra một cái hố dưới giường đá.

Đường Kiếp ôm lấy hài cốt, thả vào trong động.

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tiếng vang, Đường Kiếp nghe vậy ngẩn ra, quay đầu nhìn lại thì có đồ vật gì đó, nhìn kỹ lại đúng là băng long chạy trốn khỏi bàn cơ lúc trước.

Bởi vì động phủ đóng cửa, băng long mặc dù trốn thoát lúc ấy thì cũng không thể chạy ra khỏi ngũ nguyên động phủ, vào trong trận thì tới động phủ này, Đường Kiếp thấy vậy liền buông thi hài đuổi theo.

Băng long vốn to lớn không gì sánh được, nhưng vào trận bị thu nhỏ nên giờ chỉ hơn lớn hơn Đường Kiếp một chút, mà lực lượng lại kém quá xa. Nó vốn không phải là đối thủ Đường Kiếp, hiện giờ lực lượng suy yếu hơn Đường Kiếp nữa, làm sao còn địch nổi Đường Kiếp, chỉ thấy Đường Kiếp vươn tay đã túm được băng long.

Băng long liều mạng vặn vẹo thân thể, nhưng không vượt được thần lực vô song của Đường Kiếp, trong miệng phun băng tuyết dưới tác dụng của trận pháp chỉ như cơn gió lạnh mùa hè, không có chút uy hiếp nào với Đường Kiếp.

Thời khắc này nắm băng long, Đường Kiếp đang muốn tế ra Vạn Tiên Đỉnh thì đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cơ thể bất động đứng đó tự hỏi.

Sau một lúc lâu, Đường Kiếp đột nhiên buông băng long, mà dùng Vạn Tiên Đỉnh trực tiếp trấn trụ, sau đó từ Thần cung lấy ra một vật, chính là quan tài vĩnh hằng. Trong quan tài có một người con gái, đúng là thanh long chiếm cứ thân thể Lâm Hãn.

Kế tiếp Đường Kiếp mở ra quan tài vĩnh hằng, "Lâm Hãn" mở mắt nhìn Đường Kiếp.

Đường Kiếp nói:
- Thanh Long, ngươi vây ở trong quan tài đã hơn ba trăm năm, mặc dù nói trong quan tài một ngày bằng một năm ở thế gian, nhưng ba trăm ngày với ngươi mà nói quả thật cũng khó mà chịu được.

Thanh Long hừ một tiếng:
- Tiểu tử ngươi lại có mưu ma chước quỷ gì, cứ việc nói thẳng đi.

- Cũng không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy nên đem ngươi phóng xuất rồi.

- Thả ta?
Thanh Long ngạc nhiên, cười ha ha:
- Tiểu tử ngươi bắt ta vào đây, ngươi sẽ hảo tâm như vậy sao?

- Ta đương nhiên không hảo tâm như vậy, chỉ cần ngươi đáp ứng cho ta sử dụng, ta cho ngươi đi ra.

Thanh Long ngửa đầu cười to:
- Năm đó ta ở phái Tẩy Nguyệt, vì đạt được tự do, không biết nói bao nhiêu lời hay, cả làm người hầu cũng nói qua, nhưng các ngươi không chịu thả tự do cho ta, hiện tại lại nói vậy? Cho ta là thằng ngốc sao?

Đường Kiếp nói:
- Năm đó không thả ngươi là vì lấy lực lượng nửa bước thần hồn kim tiên, chỉ sợ không bao lâu là có thể khiến thân thể này kháng cự sư tổ ta, đến lúc đó không ai có thể tiết chế ngươi thì hậu hoạn vô cùng.

- Nhưng sau đó Vân Thiên Lan thành tựu Chân Tiên sao? Ta mất đi thân thể nguyên bản, một lần nữa nâng cao, đỉnh cao địa tiên, phái Tẩy Nguyệt còn gì phải sợ.

- Vẫn phải lo lắng.
Đường Kiếp nói:
- Một địa tiên lòng mang oán hận, dù sư tổ có thể tiết chế cũng phải cẩn thận để ý. Nếu chẳng may ngày nào đó sơ ý, ít nhìn chỉ trong chốc lát làm ngươi phát điên, chỉ cần mấy bàn tay có thể diệt đỉnh Xuất Vân núi Tẩy Nguyệt, đến lúc đó cho dù sư tổ giết ngươi cũng giải quyết được gì?

- Giờ ngươi lại dám thả ta sao?

- Bởi vì ngươi bây giờ không có ở Tê Hà Giới.
Đường Kiếp cười nói:
- Ta không có quyền để toàn phái mạo hiểm, nhưng dùng tính mạng của mình mạo hiểm thì vẫn có thể đấy.

Thanh Long nghe mà mừng rỡ:
- Được, được, chỉ cần ngươi đồng ý thả ta, ngươi nói gì ta cũng tùy ngươi.

Từ lúc ở phái Tẩy Nguyệt, Thanh Long từng vì tự do đau khổ cầu xin Vân Thiên Lan nhiều lần, chỉ có điều Vân Thiên Lan tuy không sợ hắn tạo phản nhưng lại không thể không suy xét cho toàn bộ phái Tẩy Nguyệt. Theo lời Đường Kiếp, nhân vật bực này nếu lòng mang oán hận có tâm trả thù, vậy chỉ cần một bàn tay có thể san bằng nửa đỉnh núi, Vân Thiên Lan sẽ không mạo hiểm như vậy.

Hiện tại, Đường Kiếp đồng ý thả hắn ra, một vì đây không phải Tê Hà Giới, hai là hắn đã không sợ Tiên Đài, cũng chỉ có thực lực đến bước này mới có thể khống chế được tồn tại như Thanh Long, không sợ cắn trả. Ba là có chuyện vừa lúc muốn dùng đến hắn, cho nên mới quyết định phóng thích hắn.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Muốn tự do, có một số việc sau. Đầu tiên coi ta là chính, nghe hiệu lệnh của ta. Nếu không đồng ý, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, ngươi hiện tại về quan tài đi.

- Nguyện ý, nguyện ý, đương nhiên nguyện ý!
Thanh long mấy trăm năm bất hạnh không ra khỏi cửa liên tục đáp ứng.

- Cửa miệng chưa đủ, còn phải có thành ý.

- Đó là đương nhiên.
Thanh Long vội hỏi:
- Tiểu hữu có thể hạ cấm chế lên người ta.

Đường Kiếp cười nói:
- Ngươi thức thời là tốt rồi, nếu như thế, ta muốn Tỏa tiên ấn.

- Tỏa tiên ấn?
Thanh Long ngạc nhiên.

Tỏa tiên ấn chính là một môn cấm chế bí truyền thượng cổ, một khi sử dụng phương pháp này đối phương bình thường vô sự, nhưng chỉ cần thúc dục ấn pháp, ngay lập tức sẽ sống không bằng chết. Ấn pháp này trước kia từng cùng Vân Thiên Lan nghiên cứu thảo luận nên Đường Kiếp biết được.

Tuy nhiên nói thực ra, ấn pháp chủ yếu tác dụng cho thân thể, với thần hồn ảnh hưởng hữu hạn. Thanh Long hiện tại mạnh ở thần hồn chứ không phải thân thể, hạ cấm chế, dùng Phong Thần thủ, Thiên Tru ấn là có thể thực hiện Tỏa tiên ấn.

Nhưng nếu Đường Kiếp muốn, Thanh Long sẽ không cự tuyệt, càng ước gì được như thế, đã xem qua ấn pháp truyền thụ cho Đường Kiếp. Hắn cũng không thể gian lận trên ấn pháp, Đường Kiếp tới tu vi này không phải cứ tùy tiện dùng tâm pháp khẩu quyết là có thể lừa gạt.

Thời khắc này Đường Kiếp giải ấn pháp chỉ trong chốc lát, liền biết ấn pháp là thật. Trước dùng Đế Nhận hóa làm tiểu đinh đánh vào cơ thể băng long, tiếp theo ra tay với băng long, bắt đầu hạ Tỏa tiên ấn.

Thấy vậy, Thanh Long vừa mừng vừa sợ nói:
- Ngươi muốn ta tiến vào thân thể con rồng này.

- Cho ngươi đổi lại thân thể, chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa lấy cơ thể băng long làm cơ sở, tương lai cũng sẽ không tuyệt con đường Chân Tiên của ngươi.

Băng long vẫn đang cố gắng phản kháng khóa tiên ấn, Đường Kiếp nói với với Thanh Long:
- Ngươi còn không mau cho thần hồn xuất khiếu!

Bang bang hai chưởng đánh ra, thần hồn Thanh Long ly thể bay vào cơ thể băng long, cùng thần hồn của băng long đại chiến, Đường Kiếp thì nhân cơ hội đánh lên Tỏa tiên ấn.

Mặc dù nói thu băng long vào Vạn Tiên Đỉnh có thể triệu tập băng long tác chiến, nhưng trên thực tế tuyệt đại đa số yêu vật ở bị khống chế thì thực lực giảm lớn, nếu không cũng không có khả năng phát sinh lực lượng như đấu thú kỳ bị hủy hay sức phản kháng tăng lên. Nhưng để hồn Thanh Long xâm chiếm băng long, băng long thực lực chỉ tăng không giảm. Hơn nữa dưới tình huống như vậy đánh hạ Tỏa tiên ấn cũng an toàn, dù sao đoạt xá hung hiểm vô cùng, Thanh Long tuy là hồn Chân Tiên nhưng băng long có lợi thế của chủ nhân, hai tướng đánh nhau sống chết không để ý tới Đường Kiếp.

Một lát sau, cuộc chiến đoạt xá kết thúc, thắng lợi không ngoài ý muốn là Thanh Long. Không phải do nó dùng hồn Chân Tiên thắng Địa Tiên mà trên thực tế ưu thế này cũng không thể hơn ưu thế "Sân nhà" của băng long, nhưng trước lúc tranh đoạt, Đường Kiếp đã dùng Đế Nhận hóa thành trấn hồn đinh chế trụ thần hồn băng long, lại lấy Huyền Hoàng thực giải kết hợp ngũ thần bí điển tu thành một món đục khoét thần hồn của nó bị thương nặng, thành ra băng long không thể chống đỡ nổi.

Thanh Long rốt cục đạt được tự do, nhìn thân thể mới của mình, vui sướng hét lớn:
- Ta rốt cục tự do rồi!

Lại nhìn Đường Kiếp, ánh mắt tràn đầy phức tạp.