Tình thế biến đổi đột ngột trong nháy mắt.

Tuy rằng ba chiến trường gần như đồng thời phát sinh, nhưng nhanh nhất vẫn là bên phía Đường Kiếp.

Ngọc Chân Tử tay đè Đường Kiếp, thủ trảo ngưng tụ xé rách trời cao, muốn một kích làm Đường Kiếp tan xương nát thịt.

Mắt thấy sắp bị tập kích, Đường Kiếp đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Định!

Một tiếng này là Ngọc Chân tử bị kiềm hãm, ngay cả Lưu Phong cũng cứng đờ, chỉ phong đứt đoạn nhưng vẫn bay về phía Y Y.

- Thiểm khai!
Vào lúc đó, bên cạnh lao ra một đạo thân ảnh đẩy Y Y ra, thân thể bốc lên năng lượng kinh người, hấp dẫn chỉ kình bay tới mình.

Là Đoàn Ngọc Khánh!

Ngay sau đó chỉ kình xuyên thủng cơ thể Đoàn Ngọc Khánh rồi lại như từ cơ thể Đoàn Ngọc Khánh đi ra.

Đoàn Ngọc Khánh cứng đờ, hắn nhìn Y Y, muốn nói gì đó, nhưng chung quy không nói ra được.

Ầm, hắn hóa thành bụi mù tiêu tan.

- A!
Y Y phát ra tiếng thét chói tai.

Trên bầu trời một đạo quyền ảnh hạ xuống đập nát thông đạo, chặt đứt công kích của Lưu Phong. Cũng là Đường Kiếp nhận thấy phía dưới không ổn, không để ý bản thân cũng phải cứu Y Y trước.

Điều này làm cho hắn bỏ lỡ cơ hội mang đến cho đối phương cơ hội thở dốc.

Ngọc Chân Tử thủ trảo phá tan không gian trở ngại của Đường Kiếp, năm ngón tay bộc phát thịnh thế quang hoa:
- Chết cho ta!

Ngay lúc hắn muốn ngưng tụ tất cả lực lượng một kích giết chết Đường Kiếp, hắn đột nhiên cảm giác mình chậm lại.

Rõ ràng là dốc toàn lực phát ra một kích, tiên khí tụ tập, nhưng sự lưu động và biến hóa chậm mấy chục lần so với bình thường. Ngọc Chân Tử thậm chí thấy được tiên khí vận hành trên người biến hóa, đó là điều trước đây rất khó nhìn thấy.

Cho tới khi cảnh tượng này phát sinh, Ngọc Chân Tử cảm thụ kỳ biến hóa và phản ứng lại có điều ngộ ra, một vài nghi vấn phức tạp trở nên sáng tỏ, nếu thêm một chút thời gian, nói không chừng mình mọc cánh thành thiên tiên, uy lực có thể tăng thêm một bậc.

Nhưng mà hắn cuối cùng không có cơ hội.

Ngay lúc hắn chậm lại, Đường Kiếp lại nhanh.

Năm ngón tay nhập thể, lực lượng chưa phát hết sức, Đường Kiếp đã liên tục làm vài chuyện.

Hắn đầu tiên là hét bốn âm "Phá" "Chấn động" "Vỡ" "Mở", dưới bốn câu này, ngọc hóa thanh thiên rốt cục xuất hiện sự buông lỏng, tiếp theo mi tâm Đường Kiếp mở ra, khai thiên mục, dưới chân sinh ra đạo vực.

Dưới Thiên Mục xuống, Đường Kiếp đã tìm được điểm yếu nhất của ngọc hóa thanh thiên, tiếp theo vung quyền. Chiến Hoàng Đồ Lục liên tiếp oanh ra, dưới sự công kích cuồng bạo, thanh thiên vỡ vụn, Đường Kiếp thoát khốn.

Lúc này hắn không rời đi mà một phân thành hai. Bản thể cuốn lấy Ngọc Chân Tử, đón một trảo toàn lực của Ngọc Chân Tử, phân thân thì lách ra sau Ngọc Chân Tử, vung cao Đế Nhận.

Tất cả hoàn thành trong nháy mắt, đúng là mượn dùng sát na phương hoa.

Sát na phương hoa khiến thời gian của Ngọc Chân Tử trì hoàn, khiến thời gian của Đường Kiếp gia tốc. Giúp hắn trong thời gian ngắn nói là làm ngay, Động Sát Thiên Mục, Chiến Hoàng Đồ Lục, tiếp theo phân thân làm nhị, bản tôn giữ hai tay Ngọc Chân Tử không buông, phân thân trảm xuống.

Cùng lúc đó tay Ngọc Chân lướt ngang qua "Mạn trường", rốt cục hoàn thành tụ khí, ngay sau đó khôi phục bình thường, trên tay tuôn ra cường quang thăm dò cơ thể Đường Kiếp. Nhưng đồng thời hắn cũng cảm nhận được uy hiếp đến từ phía sau.

Quay đầu nhìn lại, hắn thấy Đế Nhận lóng lánh quang hoa chém xuống, Ngọc Chân Tử hoảng hốt muốn chạy, nhưng bản tôn đã dùng hai tay kìm hãm, tiếp theo kim triều ngập nước, thân thể của Ngọc Chân Tử hóa thành bột mịn.

Cùng hắn tan biến chính là bản tôn Đường Kiếp, thân hình tràn ngập lực lượng hùng hồn có thể khai thiên lập địa dưới một kích của Ngọc Chân Tử tan xương nát thịt, có thể thấy được một kích này khủng bố thế nào.

Chỉ có điều ngay sau đó, bản tôn trên không trung ngưng tụ, một lần nữa hiện hình.

Tiên linh thân thể, thân thể bất diệt!

Ngay lúc Đường Kiếp một kiếm đánh tan Ngọc Chân Tử, dưới lòng đất cũng truyền đến tiếng ầm ầm nổ vang, một luồng kình khí từ dưới nền đất bộc phát mang theo vô số bụi mù xông thẳng lên trời, nương theo đó là Mưu Ti Mệnh điên cuồng hô:
- Chết đi!

Bất quá hắn phản kích không thuận lợi, bởi vì ngay sau đó, một bàn tay lớn chợt hiện ra.

Đây là một đoạn tay cụt nhưng tràn ngập các loại màu sắc, như ngọc đá chạm khắc, trên bàn tay còn mơ hồ như có kim cương trong suốt sáng bóng.

Đây đúng là nửa bàn tay cụt của Đa Bảo thiên quân.

Đường Kiếp lấy được vật này liền đưa cho Hứa Diệu Nhiên làm vật phòng thân vật, Hứa Diệu Nhiên vẫn không hy vọng dùng đến nó, nhưng vào lúc Mưu Ti Mệnh tế ra Toái tinh hoàn, hắn biết kiện bảo bối này cuối cùng không giữ lại được rồi.

Toái tinh hoàn chính là đạo binh của Mưu Ti Mệnh, khác biệt với những người khác, đó không phải một kiện ngụy Đạo Binh mà là Hậu Thiên Đạo Binh, mặc dù trong Hậu Thiên Đạo Binh không thể tính là mạnh nhất, nhưng đạo khí tương dung, uy lực cường đại vô cùng.

Toái tinh hoàn, danh như nghĩa, quan trọng ở ngay chữ toái. Vật ấy là lực đạo thần binh, một khi ném ra lay trời động đất, lay động Càn Khôn, cho dù là bầu trời sao cũng có thể một kích đánh rơi, tên cổ Toái tinh. Tuy nhiên vật ấy sử dụng tiêu hao lớn, Mưu Ti Mệnh không dễ dàng sử dụng. Hơn nữa người này tâm cao khí ngạo, cảm thấy đối phó hai Tử Phủ đã dùng Toái tinh hoàn thì quá mức mất mặt. Mấy lần công kích không thành bị bức phải sử dụng, lại không nghĩ do hắn tự đại khiến hai vị Địa Tiên chết vô ích. Đương nhiên hắn muốn dùng, Đường Kiếp cũng đã có chuẩn bị thì lại là một sự việc khác.

Sau khi toái tinh hoàn ta, Thần hỏa Địa ngục của Đường Kiếp tuy mạnh nhưng vẫn không chịu nổi Đạo Binh, bị một kích phá vỡ, làm cho Hứa Diệu Nhiên phải tế ra tay của Đa Bảo thiên quân chống lại.

Tay của Chân Tiên không tầm thường, nhất là bậc ngủ say vạn năm như Đa Bảo thiên quân còn mạnh hơn rất nhiều.

Một tay một hoàn va chạm trên không trung, trong lúc nhất thời không phân trên dưới.

Tuy nhiên nhìn kỹ sẽ phát hiện, mỗi một lần va chạm, tay của Đa Bảo thiên quân xuất hiện tổn hại, máu thịt bong ra, ý nghĩa thương tổn không nhẹ, so sánh ra, toái tinh hoàn lại dường như không có việc gì. Không chỉ do Đạo Binh mà còn do chênh lệch người sử dụng.

Nhưng mà ngay sau đó Đường Kiếp đã nhằm tới Mưu Ti Mệnh:
- Nơi này giao cho ta, các nàng đi giúp Y Y.

Tiện tay ném ra, cũng là món bất diệt pháp bào của Ngọc Chân Tử ném cho Chu Tước.

Thứ này dùng khá tốt, chém nát có thể liền lại, đúng là không phụ cái tên bất diệt.

Chu Tước tiếp nhận, rất nhanh hủy diệt cấm chế khoác lên người, pháp bào theo tâm niệm chuyển động biến thành áo gấm hoa lệ. Bất diệt pháp bào uy lực hùng mạnh, Chu Tước đã nửa bước vào Địa Tiên mới có thể vận dụng, lấy thực lực của Hứa Diệu Nhiên còn chưa thể phát huy này toàn bộ uy năng. Có pháp bào này, Chu Tước thực lực tăng mạnh, cho dù là Địa Tiên cũng dám tranh tài vài hiệp thì cảm thấy rất hài lòng.

Bên này Hứa Diệu Nhiên cũng đau lòng thu tay, cùng Chu Tước bay xuống dưới.