Ngọc Chân Tử chết như thế nào, không ai nhìn thấy.

Nhưng lúc này mọi người cùng xác nhận một chuyện, chính là Đường Kiếp bằng lực lượng của chính mình giết chết Ngọc Chân Tử.

Kết hợp với cái chết của Vệ Nguyên Tử, tất cả mọi người hoảng sợ phát hiện một sự thật mà họ không hề kỳ vọng —— định luật hình thành một trăm ngàn năm qua đang bị phủ định, một kỳ tích mới đang được sinh ra.

Tiếc nuối là trong quá trình này, họ không phải người sáng tạo kỳ tích mà là đá kê chân.

Hỏa Thiên Tôn lần đầu tiên sinh ra cảm giác khủng hoảng và hoảng sợ, hắn phát hiện thân phận thợ săn và con mồi đã chuyển đổi, bọn họ không phải thợ săn, Đường Kiếp mới đúng!

Hắn dù bận vẫn ung dung đấy, mượn dùng thiên thời địa lợi, từng bước từng bước săn giết họ.

Không, đây không phải là thật! Hỏa Thiên Tôn hò hét trong lòng, căn nguyên chi viêm toàn lực xuất động, hóa thành lửa thổi quét trời cao, thiêu đốt Kim Linh từ không trung hạ xuống.

Chỉ có điều ngay sau đó, Y Y lại thả ra một loại mới, là một con cóc năm màu rực rỡ. Cóc toàn thân sặc sỡ, miệng phun màu sương, vừa thấy cũng biết là vật kịch độc, nào ngờ lúc tiếp xúc lại phát hiện độc tính của nó thấp đến đáng thương, ngược lại là âm thanh có năng lực công kích thần hồn. Một con cóc công kích thần hồn đương nhiên không coi vào đâu, nhưng ngàn vạn con cóc cùng nhau phát động, lại có trận pháp tăng cường, vào lúc mọi người thực lực dũng mãnh cuối cùng không có ảnh hưởng gì, căn nguyên chi viêm đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, bẻ gãy nghiền nát lũ cóc trở thành hư không.

Chỉ là vừa giải quyết xong nhóm này, Y Y lại ném ra một đám nữa. Nàng cứ như vậy ném rồi ném, giết hết một đám lại đến một đám, có tiểu thế giới làm hậu thuẫn, Y Y có thể ném ra vô cùng vô tận. Bọn họ gặp qua các sinh vật đủ màu, cóc, rắn, muỗi…cái gì cần có cũng có, cũng có thứ bọn họ chưa từng thấy như quái trùng hai đầu bảy màu, quái ngư mọc ra vây cá lại chạy trên đất bằng, đại thụ mọc ra mặt quỷ, còn có sinh vật toàn thân trong suốt có thể phản xạ hết thảy ánh sáng, loại cổ quái gì cũng có.

Những sinh vật này năng lực khác nhau, rõ ràng không hùng mạnh, nhưng vì quỷ dị mà khá phiền toái.

Khi không ngừng xuất hiện, hoàn cảnh vị trí của họ cũng đang ngừng biến hóa, một chốc là mưa rền gió dữ sấm sét mãnh liệt, một chốc biến thành mặt trời nóng chói chang, ruộng cạn ngàn dặm, sấm sét, bão cát, hàn băng, lửa cháy, sương đao, biển máu…. Các thủ đoạn ùn ùn, thay đổi thất thường.

Trận pháp phối hợp dị thú, uy lực thần kỳ, hơn nữa càng về sau yêu vật càng mạnh. Tuy rằng uy năng hữu hạn, phần lớn phất tay là có thể diệt, cũng đã cần mọi người cùng "Phất tay" mới được.

Cứ như vậy, chỉ sợ thật như Y Y nói có hơn một ngàn loại dị thú, hơn chục loại trận pháp.

Tuy rằng bằng chút thủ đoạn ấy không tiêu hao hết tiên khí của mọi người, đánh kiểu này một năm, tất cả mọi người vẫn có thể chống đỡ. Nhưng Y Y vốn không định tiêu hao mọi người mà là kéo dài thời gian.

Hình ảnh trên không trung, Đường Kiếp đã giết Ngọc Chân Tử hai lần.

Lần thứ hai mọi người không thấy rõ, lần thứ ba mọi người rốt cục thấy rõ.

Đó là một thanh kiếm!

Một thanh kiếm kim quang ở trên không trung ảo hóa ra trăm ngàn bóng kiếm, như ngân hà trên không mang theo khí tức kinh khủng bao phủ Ngọc Chân Tử, sau đó Ngọc Chân Tử liền chết.

Mà kiện phòng ngự đạo bào đã bị Đường Kiếp chém thành vải vụn.

Bất diệt pháp bào kỳ thật không phải kiện đạo binh thuần túy phòng ngự, vật ấy đạo ở sinh mạng, trong nội y có linh, ứng với đại đạ, sinh sôi bất diệt. Ngăn không được Thiên ngân kiếm bộc của Đường Kiếp nhưng lại có thể lần lượt sống lại, khó có thể phá hủy, tuy rằng cũng có tính phòng ngự khả năng nhưng dưới Đế Nhận và sát lục đạo lại trở nên yếu ớt, ở cùng chủ nhân diệt tái sinh, sinh ra tái diệt, cũng là náo nhiệt.

Mọi người thấy mà hoảng sợ, bên này Y Y lại ném ra một đống ngổn ngang.

Hỏa Thiên Tôn rốt cục nóng nảy, nói:
- Sao còn chưa tìm được tiểu khốn khiếp kia?

Lưu Phong lắc đầu:
- Nàng ta ở trong tiểu thế giới, thông qua lối đi không gian ném vào này rất nhiều dị vật, như thế mới có thể vô thanh vô tức. Tuy nhiên đừng vội, ta đang suy tính, rất nhanh có thể bắt được nàng ta.

Lần này là hắn nói đúng, giờ phút này Y Y ở ngay trong Hoàng Đình thế giới, ngoài nàng còn có Băng Hoàng, Hà Xung, Đoàn lão tứ, Đặng Ngọc Khánh. Mà ở phía sau bọn họ là dị thú dưới tác dụng của trận pháp chen chúc nhảy vào lối đi.

Trên đỉnh đầu còn lơ lửng một khối pha lê, chiếu rõ cảnh tượng của đám người Lưu Phong.

Đừng nhìn Y Y trêu chọc mọi người luôn hi hi ha ha, kỳ thật nét mặt của nàng lại cực kỳ nghiêm túc. Chỉ có nàng mới rõ, trêu đùa mấy vị Địa Tiên, nhất là muốn lừa gạt một vị tinh thông vận mạng là khó khăn cỡ nào.

Nàng nói lời châm biếm, châm chọc, nói móc, ném ra các loại dị thú, khởi động trận pháp cũng là muốn lẫn lộn cảm giác của bọn họ, mỗi một bước đều rất cẩn thận để ý, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ bị bị Lưu Phong phát hiện vị trí, chỉ cần một lần công kích sẽ làm cho bọn họ chết không có chỗ chôn.

Thời khắc này Đoàn lão tứ vừa mới thả ra một đám sương ảnh bọ ngựa, ngay lúc bọ ngựa xuất kích, Y Y đột nhiên cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị từ thông đạo truyền đến.

Y Y biến sắc nói:
- Không tốt, hắn phát hiện ra thông đạo này.

Một chưởng vỗ vào phá hủy thông đạo trong nháy mắt. Tiếp theo Y Y khẽ vẫy tay, một thông đạo mới xuất hiện.

Đường Kiếp ở đây bày ra hơn mười thông đạo, lấy bí pháp dấu giếm, có thể thay nhau sử dụng, một khi phát hiện thì phá hủy.

Giờ phút này Lưu Phong phát hiện đường thứ năm, Y Y còn mười hai đường có thể dùng, theo lý thuyết là đủ rồi. Tuy nhiên Y Y vẫn cảm nhận được một sự uy hiếp —— theo thời gian, Lưu Phong dần nâng cao tốc độ phát hiện thông đạo. Bây giờ đối phương đã hình thành phân công, Hỏa Thiên Tôn cùng những người khác phụ trách phá trận giết yêu, Lưu Phong phụ trách tìm kiếm thông đạo.

Khi hắn dần dần tiến vào tiết tấu, tốc độ hắn phát hiện thông đạo càng lúc càng nhanh.

Không chỉ như thế, tên này còn vô cùng giả dối. Hắn tận tình phóng thích khí tức của mình khiến chúng khuếch tán, bất kể là chưa phát hiện thông đạo, Y Y đều có thể cảm ứng được khí tức của Lưu Phong, cũng ra tay hủy hoại thông đạo, khiến cho tốc độ hủy thông đạo nhanh hơn.

Y Y cũng cảm giác Lưu Phong đang lừa dối, nhưng nàng lại không thể không thận trọng. Dù sao nếu chẳng đó là thật, mà nàng phản ứng chậm một chút thì sẽ có phiền toái lớn.

Theo thời gian chuyển dời, số thông đạo liên tục giảm bớt.

Trên bầu trời Đường Kiếp giết người như ngóe, thông đạo cũng bị phá hủy bảy đường.

Y Y không biết Ngọc Chân Tử có thể chống đỡ tới khi nào, nhưng nàng nhất định phải cắn răng chịu đựng. Nếu không Lưu Phong phá quan sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của Đường Kiếp. Một khi cho Ngọc Chân Tử cơ hội thở dốc thì sẽ là uổng phí khí lực.

Cho nên Y Y không ngừng tăng cường lực lượng.

Nhìn thấy cảnh này, Lưu Phong mỉm cười:
- Lời châm chọc ít dần, dị thú đến càng ngày càng mạnh, thủ đoạn cũng không bước phát triển mới, có thể thấy được kỹ thuật quá nghèo nèn.

Hỏa Thiên Tôn nói:
- Chỉ sợ Ngọc Chân đạo huynh không trụ được lâu nữa.

- Đây không phải là rất tốt sao.
Lưu Phong nói:
- Tề Thiên tông đã chết một người. Tinh La môn có lý do gì không chết? Còn nữa chúng ta không phải còn có Mưu đại nhân sao?

- Người kia sống chết không biết, còn có gì có thể trông cậy vào hay sao?

Lưu Phong nói:
- Hắn còn sống, trong vận mệnh chi võng hắn là quang điểm. Hắn chỉ tạm thời bị vây khốn, bị một trận pháp với hai nữ nhân bao vây. Nhưng không bao lâu, hắn sẽ thoát khốn... Thậm chí còn trước chúng ta.