Không phải ảo trận?
Các tiên đều ngẩn ngơ.
Bởi vì từ lúc tiến vào bọn họ đều cho mình đã tiến vào ảo trận, mãi khi nghe Lưu Phong nhắc nhở mới tỉnh ngộ lại.
Nếu đây không phải ảo trận, có thể giải thích vì sao Mưu Ti Mệnh không phá được trận pháp rồi.
- Nhưng nếu như đây không phải ảo trận, vậy Đường Kiếp đang ở đâu? Vì sao chúng ta không thấy hắn?
Mọi người đều hỏi.
Ngay cả Hỏa Thiên Tôn cũng kinh hãi nói:
- Chẳng lẽ người này đã có năng lực Hư Cảnh sát nhân?
- Hư Cảnh sát lục?
Lưu Phong lắc lắc đầu:
- Vậy cần âm dương nhập đạo đạt đến thành tựu cực cao mới làm được, Đường Kiếp này chưa có bản lĩnh đó.
Những lời này của Lưu Phong vừa đúng vừa sai.
Lấy Âm Dương Đạo của Đường Kiếp, thật ra là có thể đạt tới Hư Cảnh sát lục, chỉ là âm dương lực của hắn ngưng tụ đạo pháp là Phù Sinh Vạn Tượng, không dùng vạn vật làm giả làm thật mà vì tự thân vì biến hóa, cho nên mới không làm được. Nhưng tương lai nếu hắn đạt tầng cao hơn, tới chưởng đạo thì khó nói rồi.
- Vậy hắn làm sao làm được?
Vệ Nguyên Tử khàn giọng hỏi, lũ yêu bị bắt đối với hắn là đả kích quá lớn.
- Không phải Hư Cảnh, vậy dĩ nhiên là là Chân Cảnh rồi.
Lưu Phong lẩm bẩm nói, trong lúc đó ánh mắt của hắn sáng ngời, kêu lên:
- Mọi người cẩn thận, đây có thể là không gian trận pháp chồng lên nhau!
Trọng điệp không gian trận pháp? Nghe vậy, mọi người đều khiếp sợ.
Tên như nghĩa, đây là thủ pháp chồng không gian hai nơi khác nhau lên nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, hai nơi đều là thật, có thể đảo lộn. Thủ pháp này Lưu Phong từng nghe ân sư nói qua, nghe nói không phải Đại Năng trận pháp thì không thể thi triển, dù vậy vẫn cần thỏa mãn mấy điều kiện, một là nhập đạo không gian, hai là nắm giữ một tiểu thế giới hoàn chỉnh.
Tiểu thế giới?
Nghĩa tới đây, Lưu Phong rốt cục ý thức ra nói:
- Mọi người cẩn thận, nơi này có thể là tiểu thế giới của Đường Kiếp!
- Cái gì?
Mọi người kinh hãi.
Hồng hoang đại lục kiến thức uyên bác, quá hiểu ý nghĩa một tiểu thế giới là như thế nào.
Nếu đây là một thế giới không hoàn chỉnh thì thôi, nếu hoàn chỉnh, vậy ý nghĩa đã chân chính tiến vào sân nhà đối phương, là khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Bởi vì khi đó toàn bộ thiên địa sẽ sản sinh biến hóa, tất cả đều sẽ không giống nhau, sinh ra hạn chế với mọi người. Nếu Đường Kiếp nguyện ý, hắn hoàn toàn có thể chế tạo ra một thế giới không có linh khí, như vậy tất cả tu giả trong cái thế giới đó không thể sử dụng vật có linh khí mà chỉ có thể sử dụng linh khí bản thân.
Ngay sau đó Lưu Phong giơ cao Diễn thiên kính, phun ra một ngụm máu tươi khiến mặt kính lập tức hiện ra phù văn huyền ảo, trong chuyển động hiện ra ánh sáng kỳ dị.
Nhìn ánh sáng, Lưu Phong nói:
- Khung tiểu thế giới đã cơ bản hoàn thành, bắt đầu lập đạo, nhưng còn xa mới đầy đủ. Đáng chết, tiểu tử này sao có thể phát triển một tiểu thế giới đến tình trạng này.
Người luôn trấn định như hắn, trong giọng nói đã có vẻ khiếp sợ.
Tiểu thế giới dù tốt, nhưng đầu tư nhiều, tiêu phí lớn, cho dù là thiên tài Tề Thiên tông như hắn cũng chưa có được, không ngờ Đường Kiếp lại có, hơn nữa còn phát triển tới trình độ kinh người như thế.
Tuy nhiên ngay sau đó, trong mắt mọi người đều hiện vẻ tham lam.
Tiểu thế giới, đây chính là một tiểu thế giới hoàn chỉnh, khung đã phát triển hoàn thiện, đã bắt đầu lập đạo. Nếu có thể đánh chết Đường Kiếp, nói không chừng tiểu thế giới này sẽ là của mình.
Trong lòng Hỏa Thiên Tôn cũng là khiếp sợ không thôi, tiểu thế giới rõ ràng Đường Kiếp đã sớm có, trong đó còn mơ hồ mang theo đặc điểm của Huyết Hà giới.
Nhưng trận chiến ở Vạn Giới Vương Đình, Đường Kiếp căn bản chưa sử dụng bảo vật này.
Nó có ý nghĩa gì? Ý nghĩa lúc trước trông hắn chạy trốn chật vật, kỳ thật lúc nào cũng dư lực.
Mặc dù trong tình huống đó còn dư lực, Hỏa Thiên Tôn đột nhiên có cảm giác thực lực của Đường Kiếp cao hơn so với hắn nghĩ rất nhiều. Vốn còn tự tin chiến đấu, thời khắc này bắt đầu dao động.
Lúc này những người khác đã bị tiểu thế giới móc hết tim gan, tính sở hữu mạnh mẽ trước giờ chưa từng có.
Mà ngay cả Lưu Phong luôn luôn bình tĩnh cũng trở nên nóng bỏng, nhìn thoáng qua diễn thiên kính nói:
- Đã là không gian trùng điệp tất có thông đạo có thể thông hành. Mọi người chia ra tìm kiếm, chú ý cảm ứng không gian lực. Nếu có không gian dao động thì hẳn là thông đạo, có thể đi tới hai nơi.
Các tiên tản ra bay đi.
Lưu Phong ở phía xa hô:
- Nếu phát hiện thông đạo, báo cho mọi người biết, chớ một mình độc xông.
Mọi người chỉ cười lạnh một tiếng, ai cũng không để ý đến.
Đây chính là tiểu thế giới, ai có thể giết Đường Kiếp, tiểu thế giới liền là của người đó, đó là suy nghĩ trong lòng tất cả mọi người.
Cùng lúc đó, ngũ nguyên động phủ, Đường Kiếp đang cùng một rồng một phượng đấu sức đột nhiên ồ lên một tiếng, khẽ cười nói:
- Quả nhiên đã tách ra.
Tiểu thế giới là của hắn, mọi việc bên trong hắn đều rõ như lòng bàn tay, giống như là vân tay vậy.
Thấy mọi người tách ra, hắn cũng không vội, chuyện này nừm trong dự liệu, vẫn tiếp tục đối phó một rồng một phượng.
Chúng không hổ là phản hư đại yêu.
Rồng dài chừng trăm trượng, là một Lam Băng Long, tùy tiện hô hấp đóng băng thiên địa, khắp nơi là hàn băng sương tuyết.
Phượng là Thạc Đại hỏa phượng, hai cánh giương lên, lửa cháy lan ra đồng cỏ chỉ hơn Chu Tước Nam Minh Ly hỏa thần viêm chớ không kém, cuối cùng vẫn chưa thông đại đạo, biến hóa vận dụng kém xa Chu Tước.
Hai phản hư đại yêu, theo tình huống bình thường mà nói, cho dù Đường Kiếp có Vạn Tiên Đỉnh cũng không thể thu phục, nhưng may mắn đây là đại yêu bị thu phục, dã tính sớm đã biến mất, thứ Vạn Tiên Đỉnh chân chính trấn áp là đấu thú kỳ, cướp đoạt quyền khống chế, cho nên mới có thể chấn trụ chúng.
Đường Kiếp vốn không có ý định thu phục hai đại yêu, chỉ nghĩ tới bắt đầu chiến đấu đã có cơ hội như thế thì sao có thể bỏ qua, thời khắc này toàn lực trấn áp, rồng phượng thê lương gào thét.
Tiếng gào thét lọt vào mắt Vệ Nguyên Tử đang tìm thông đạo khiến hắn nóng mắt. Hắn biết đây là biểu hiện nhị yêu không thể chống đỡ nổi, nhưng mình vẫn chưa tìm được thông đạo. Tiếp tục như vậy, đợi khi tìm được, chỉ sợ Đường Kiếp đã thu phục nhị yêu.
Vệ Nguyên Tử đương nhiên biết hai phản hư đại yêu bị Đường Kiếp thu phục sẽ có hậu quả gì, mang tới phiền toái như thế nào.
Lòng hắn hung ác, kêu lên:
- Liều mạng mất đi một kiện Đạo Binh, cũng tuyệt không cho ngươi thực hiện được!
Nói xong một chưởng bổ vào đấu thú kỳ bàn.
Lần này quyết đoán hung ác, một kiện ngụy Đạo Binh đã bị hắn phá nát.
Cùng lúc đó Đường Kiếp sắp thu phục nhị yêu, dị biến nổi lên, chỉ thấy rồng phượng đột nhiên ngân dài, bộc phát ra khí thế khủng bố, Vạn Tiên Đỉnh suýt bị đánh bay lên không trung.
- Không tốt!
Đường Kiếp thấy thế biến sắc.
Thế này hắn còn không biết chuyện gì xảy ra sao?
Chỉ có điều không ngờ Vệ Nguyên Tử bỏ được, một kiện ngụy Đạo Binh cũng nói hủy là hủy, quả nhiên thiên hạ còn quá nhiều kẻ quyết đoán.
Mà theo hành động của Vệ Nguyên Tử, phiền phức của Đường Kiếp cũng tới.
Băng long hỏa phượng đồng thời đánh về phía Đường Kiếp.