Hoàng Vô Cực ngẩn người, trước khi hỏi Địa Tiên kia đã đẩy tới một chưởng, Hoàng Vô Cực bất đắc dĩ đón đánh, hai lực lượng lượng khổng lồ va chạm nhấc lên sóng triều, hai người đồng thời thối lui.

Địa Tiên kia kêu lên:
- Hóa ra là ngươi! Địa Tiên chạy trốn, không ngờ ngươi không nhập ma?

Tiếp theo biến sắc, cả giận quát:
- Mặc kệ các ngươi là ai, nếu dám biến thành dáng vẻ của cháu ta chứng tỏ đã tổn thương tính mạng hắn. Chết hết cho ta!

Hai gã Địa Tiên đã đồng thời ra tay.

Nghe lời Địa Tiên nói, Đường Kiếp và Hoàng Vô Cực mới biết mình bị nhận ra như thế nào, chỉ có thể thầm mắng một câu vận khí không tốt, nhiều tu giả như vậy, giả mạo ai không giả lại giả mạo cháu trai của Địa Tiên.

Đường Kiếp hối hận, hắn tinh thông vận mệnh, kỳ thật chỉ cần cẩn thận quan sát là có thể nhận ra. Nhưng hắn liên túc đại chiến, nào có tinh lực suy nghĩ nhiều. Ngẫu nhất sơ hở tạo thành hậu quả.

Mắt thấy hai vị Địa Tiên đồng thời ra tay, Đường Kiếp đã kêu lên:
- Hoàng đại ca, chúng ta lao ra!

Nói xong Đường Kiếp đã lấy ra ngón tay của Cơ Dao Tiên, chỉ tay như cột chống trời hạ xuống, bừng bừng tỏa ra sức mạnh to lớn khiến Địa Tiên cũng phải run rẩy, khiếp sợ.

- Đây là...
Hai người đồng thời kinh hãi.

Trong lòng biết không tốt, dốc toàn lực chống cự, vô tận tiên phong nghênh đón chỉ tay kia. Cùng lúc đó Đường Kiếp cũng không tiếc toàn lực đánh ra ngón tay kia, bốn tay của Địa Tiên và ngón tay kim tiên đụng nhau, chỉ thấy oanh một chút, kích động ra sóng xung động.

Tiên khí mãnh liệt như nước, thế cho nên ngay cả con sóng cũng mãnh liệt như sắp hủy thiên diệt địa. Đường Kiếp trước dùng Vạn Cổ Trọng Lâu bảo vệ mình, mà ngay cả Hoàng Vô Cực cũng dùng tiên cương hộ tráo.

Dù là như thế, hai người cũng bị xung kích đẩy đi một quãng xa mới dừng lại.

Lại nhìn chỗ giao thủ, hai vị Địa Tiên đã bị đánh thành bột mịn.

Chỉ có điều thành bột mịn không có nghĩa là tử vong.

Trong hư không, một ảo ảnh mông lung thoáng hiện, đúng là hai Địa Tiên, bất tử bất diệt, tro tàn tái sinh.

Đường Kiếp thu ngón tay lại kêu lên:
- Đi mau!

Bọc lấy đám người Hứa Diệu Nhiên phát động gang tấc Thiên Nhai, nháy mắt xuất hiện tại lối ra, cắm cổ chạy.

Bên kia Hoàng Vô Cực cũng tung quang phi độn, hắn mặc dù không nhanh như Đường Kiếp nhưng dù sao trước lúc hai gã Địa Tiên trọng sinh đã ra ngoài hư không, trở lại Nhân Gian giới.

Tới Nhân Gian giới, hai người mới thoải mái một chút.

Hoàng Vô Cực nói:
- A? Bọn họ không ở trong này?

Đường Kiếp trả lời:
- Bọn họ đã theo Nguyên thủy thiên ma rời đi.

- Làm sao ngươi biết?

Đường Kiếp chỉ cười.

Hắn đương nhiên biết, bởi vì Vân Thiên Lan mang theo người của Tê Hà Giới ở hậu phương, nhìn xem có kiếm được cơ hội gì tốt. Mà nguyên thủy thiên ma thực lực không thấp, trá bại thoát đi tất có hậu thủ. Bọn họ chỉ cần ở xa coi chừng, nói không chừng có được một hai kiện Chân Tiên di bảo.

Nếu không như thế, Đường Kiếp cũng không cố ý lao ra.

Đang lúc nói chuyện, hai gã Địa Tiên cũng đã hoàn thành tái sinh, từ hư không xông ra.

Đường Kiếp thấy vậy cũng không sợ, cười nói:
- Hoàng đại ca, ngươi một, ta một, như thế nào?

- Ngươi?
Hoàng Vô Cực ngạc nhiên.

Ngươi có thể sao?

Đây chính là Địa Tiên!

Cho dù ngươi là xuất khiếu đỉnh cao, chỉ cần chưa đột phá cánh cửa kia thì chênh lệch với Địa Tiên vẫn là trời với đất, như phàm nhân so với tu giả.

Nhưng lúc này đã không có lựa chọn nào khác, hai gã Địa Tiên đã đuổi theo, Hoàng Vô Cực cũng chỉ có thể hành động trước nói sau, đồng thời còn không quên phân lực đánh ra một đạo chỉ phong, giúp Đường Kiếp chia sẻ một chút áp lực.

Đường Kiếp cũng vung tay lên, Vạn Cổ Trọng Lâu tái hiện ngăn trở một kích của Địa Tiên, thuận tiện còn kéo Hứa Diệu Nhiên Y Y vào trong lầu, ba người liên kết cùng nhau tấn công đối phương, đồng thời Đồ Đồ khôi phục thân phận tọa kỵ, chở Đường Kiếp bay lên không trung bỗng nhiên quay lại. Tuy rằng tốc độ của Đường Kiếp đã nhanh hơn nó, nhưng lúc trước hắn tiêu hao quá nhiều không gian lực, bởi vậy bây giờ mới ỷ lại Đồ Đồ.

Đánh với Đường Kiếp là một Địa Tiên mặt đen, thời khắc này mắt thấy ba người Đường Kiếp vẫn dám chủ động công kích liền hừ một tiếng:
- Tìm chết!

Ngón tay giơ thẳng lên điểm vào Vạn Cổ Trọng Lâu.

Lúc trước hắn bị Đường Kiếp dùng chỉ tay làm tan xương nát thịt, mặc dù đã hồi phục lại nhưng tiêu hao rất nhiều tiên lực, trong lòng phẫn nộ, muốn dùng cách tương tự giết chết Đường Kiếp.

Nhưng ngay lúc hắn ra chỉ thì một thân ảnh cao lớn đã từ xa chạy tới, người chưa tới đã đấm ra một quyền kinh thiên.

Quyền thế như cầu vồng, kích động lực lượng ngập tràn khiến Địa Tiên mặt đen cảm thấy áp lực.

Quay đầu nhìn lại, không ngờ là một tên "Hồng Thiên Lý" nữa đứng ở phía sau hắn, chỉ có điều cơ thể rắn chắc không như tên bạch diện thư sinh trước.

Trong lòng ngạc nhiên, chỉ thấy bản tôn liên tục oanh ra vô số quyền đồng thời bay tới Đường Kiếp. Hai Đường Kiếp lần nữa tụ hợp làm một.

- Rống!
Đường Kiếp ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm rú cuồng bạo, lực lượng như sương như khói, như có thực chất thổi quét trời cao khiến ba vị tiên nhân đều kinh ngạc.

- Hoá ra đúng là như thế.
Hoàng Vô Cực thì thào tự nói.

Khó trách lúc trước biết Đường Kiếp nâng cao cảnh giới, nhưng khiến hắn có cảm giác không hoàn chỉnh, hoá ra hắn chia mình thành hai, một thể một pháp.

Đường Kiếp sở dĩ không tiếc vận dụng kim tiên chỉ lao tới là vì muốn kết hợp với bản tôn, dù sao bản tôn không thể tiến vào hư không, sẽ phải chịu ngón tay ngọc công kích. Mà một khi ở bên ngoài sẽ không có gì phải e dè.

Đường Kiếp hoàn thiện đầy đủ, thực lực tăng cường, ánh mắt nhìn địa tiên mặt đen tràn đầy ác nghiệt.

Thể Tu vốn là người ngông cuồng, bất kể đối mặt với đại địch thế nào cũng sẽ không sợ hãi.

Thể Tu trở về, hào khí trong lòng Đường Kiếp theo đó trở về.

Hắn nhìn Địa Tiên âm vang nói:
- Địa Tiên đúng không? Địa Tiên ta cũng trảm cho ngươi xem!

Nói xong đã biến thành dáng vẻ ba đầu sáu tay.

Đầu ở giữa vẻ mặt cương nghị, lực lượng hùng hồn, huy động song chưởng, đúng là gốc của Thể Tu. Đầu trái mặt mày tuấn lãng, phong thần như ngọc, vung song chưởng đúng là pháp tu chi nguyên, đầu phải bảo tướng trang nghiêm, huyền ảo tinh kỳ, cũng là biểu hiện của đại đạo Nguyên Thần, cùng vung ra song chưởng.

Ba đầu sáu tay xuất hiện, chỉ thấy ba đầu cùng rống, sáu tay cùng động, rầm rầm rầm đánh ra trên trăm quyền vào tiên nhân mặt đen, mỗi một quyền đều tràn đầy lực lượng, không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ có khí thế dâng cao.

Tiên nhân mặt đen thấy thế cười dữ tợn nói:
- Muốn chết!

Một ngón tay đưa ra.

Một chỉ ngưng tụ Tiên Nguyên lực, thoạt nhìn không kém một chỉ của Cơ Dao Tiên bao nhiêu. Hắn bị kim tiên chỉ giết qua một lần, đương nhiên muốn lấy lại danh dự.

Đường Kiếp chỉ hừ một tiếng, sáu tay vung ra vẽ ra trăm ngàn ảo ảnh cánh tay như Thiên Thủ Quan Âm nghênh hướng Tiên Nguyên chỉ, trong nháy mắt cũng không biết đánh ra bao nhiêu công kích, cùng Tiên Nguyên chỉ va chạm ầm ầm vang dội liên tục, Đường Kiếp bị chấn động tới bay ngược, chỉ của Địa Tiên cũng bị đánh tan.