Hài lòng, Đường Kiếp nhìn về phía chúng tu:
- Như vậy... Tiếp tục chứ?

Hắn vừa rồi cảm ngộ đại đạo, ở trong luân hồi nhưng cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt. Chúng tu còn đang rung động với thiên phạt nên không ai biết trong khoảng thời gian ngắn vừa rồi, Đường Kiếp đã có biến hóa lớn như thế nào.

Nhìn Đường Kiếp tiếp tục khiêu chiến, trong lòng mọi người tuyệt vọng, cũng bất đắc dĩ.

Thiên phạt vừa hiện, đó không phải là chuyện bọn họ có thể trốn tránh chuyện, chỉ có tiếp tục chiến.

Vì thế trận chiến gián đoạn tiếp tục bắt đầu.

Chỉ có điều dưới động sát Thiên Mục và ngôn xuất pháp, trong đám tu giả không một ai có thể ngăn được công kích của Đường Kiếp.

Dựa vào động sát Thiên Mục, Đường Kiếp luôn có thể chuẩn xác tìm được nhược điểm đối phương, sau đó mới tấn công.

Chưa bao giờ hắn phát huy động sát Thiên Mục để tìm hiểu nhược điểm đối phương nhuần nhuyễn như thế, thời khắc này hắn cảm thấy nhẹ nhàng, vui vẻ cực kỳ, mà bản thân động sát Thiên Mục cũng nhờ lần vận dụng này mà leo thêm một bậc thang, đạt đến một độ cao mới.

Lần hành trình tới Vạn Giới Vương Đình này, Đường Kiếp cũng xem như kiếm lợi lớn. Không chỉ từ hóa thần cảnh tăng lên tới xuất khiếu đỉnh cao mà còn lấy được nhiều bảo vật, hoàn thiện Chu thiên tinh thần vạn bảo trận đồ, nâng cấp Vạn vật âm dương lô, tăng tiến Đạo Niệm bản thân. Có thể nói bất kể là cảnh giới, bảo bối hay đại đạo đều đạt được nhiều ích lợi. Thậm chí cả những người đi cùng cũng nâng cao không ít.

Đám tu giả trong tay hắn lần lượt ngã xuống, chết đi.

Những người còn lại hoảng sợ. Có người kêu lên:
- Hồng Thiên Lý, ngươi hiếu sát như thế, không sợ đắc tội hai phái Tinh La Tề Thiên sao?

Đường Kiếp hừ một tiếng:
- Chê cười, lúc ta chưa đắc tội các ngươi, đám Chân Tiên các ngươi không phải cũng dùng thủ đoạn độc ác với ta? Khi ta ra tay tập sát những Ma Tu đó chẳng phải là các ngươi công kích ta trước? Ta bản không có ý định đại khai sát giới, nhưng các ngươi làm việc quá kiêu ngạo, không thể không phấn khởi phản kích. Chính vì kiêng kị thực lực hai phái nên hôm nay mới phải chém tận giết tuyệt, không lưu người sống!

Nói xong lại một kích giết chết một gã tu giả tại chỗ.

Chúng tu nghe xong tuyệt vọng, quát:
- Cùng xông lên!

Còn dư lại bảy tám người cùng đánh tới.

Chỉ có điều chưa chờ bọn họ vồ tới, chỉ thấy trên bầu trời ầm ầm tiếng sấm, lại một đạo điện quang từ trên trời giáng xuống đầu. Hôm nay thiên phạt không hề nhỏ, đánh cho những người đó kêu gào thảm thiết. Có người thực lực mạnh mẽ đứng vững trước thiên phạt, khàn giọng điên cuồng gào thét:
- Đời ta tu giả, vốn là nghịch thiên bước đi, là thiên phạt cũng có năng lực làm khó dễ được ta sao? Đánh cuộc đi. Lão từ thừa nhận rồi, tự do rồi! Ha ha!

Nói xong tung người chạy trốn, chỉ có điều vừa dứt lời đã có một đạo kim quang lách qua, cổ người kia hiện một lỗ máu, trong đầu vẫn nghi hoặc, là ai giết ta?

Trong tay Đường Kiếp xuất hiện trường kiếm màu vàng, đúng là Đế Nhận.

Người kia hiểu ra, run rẩy nói
- Ngươi vô liêm sỉ... đã nói không dùng... Thiên... Phạt...

Càng nói càng vô lực.

Đường Kiếp thu đế nhận, thản nhiên nói:
- Tiểu nhân vật vô danh như ngươi còn có thể chống đỡ thiên phạt, bội thề, ta còn không làm được hay sao? Huống chi... Các ngươi bội thề ta mới ra tay, chỉ sợ cũng chưa chắc đã phạm lời thề.

Ngửa đầu nhìn bầu trời, vô cùng sáng sủa.

Đường Kiếp khẽ mỉm cười, Đế Nhận đánh tới người tiếp theo.

Hư không yên tĩnh, Vạn Cổ Trọng Lâu.

Đường Kiếp đứng ở đỉnh điện ngọc, dưới chân là các thi thể nằm lung tung.

Những thi thể này đều là Ma Tu, chính tu đã bị hắn đưa hết vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, làm phong phú tiểu thế giới. Ma Tu thì dùng để cường hóa Tinh La ma cương đại trận. Có ma khí bổ sung, uy lực của ma cương đại trận rõ ràng được nâng cao.

Bởi vì đều là xuất khiếu nên linh khí quá mức khổng lồ, dùng khả năng của Đường Kiếp cũng không tiêu hóa nổi, phải trong chốc lát mới có thể hấp thu hết "dinh dưỡng".

Mắt thấy tất cả thi thể biến mất, Đường Kiếp nhân tiện thu hồi lại bảo vật.

Than thở một câu:
- Ai, lại thêm một đống Bảo bối. Vạn vật âm dương lô một trăm lẻ tám kiện thần trân vừa mới thành, tạm thời không chứa thêm được nhiều thần binh bảo khí, dùng Đế Nhận chấn nát lại ngại đáng tiếc... Đúng là gân gà (ăn thì nhức mà không ăn thì tiếc).

Những thứ khiến vô số người điên cuồng, có thể liều mạng chiếm đoạt ở trong mắt Đường Kiếp lại thành gân gà, đúng là lời nói làm người ta muốn rớt hàm.

Nhưng chuyện đời vốn là như thế, khi người khác còn vì một kiện pháp bảo mà bôn ba bận rộn thì thần khí của Đường Kiếp đã nhiều đến đếm không hết, ngay cả Đạo Binh cũng có vài món. Thế cho những trọng bảo quý hiếm trong tay Đường Kiếp đều không có nhiều giá trị.

Thời khắc này Đường Kiếp nói xong, thu hồi Vạn Cổ Trọng Lâu tự nhiên rời đi.

Hư không đang sụp đổ, nhưng do sụp đổ một cách thong thả nên chưa qua bảy tám mươi ngày cũng sẽ không sụp xuống, bởi vậy cũng không vội.

Tuy rằng theo tin tức bản tôn truyền về ngoài hai phái đang đuổi giết nguyên thủy thiên ma còn một vị Địa Tiên xuất hiện ở gần đó, tiếp ứng tu giả bản môn, nhưng Đường Kiếp có Phù Sinh Vạn Tượng nên cũng không sợ.

Đang phi hành, đã thấy một người bay tới.

Nhìn kỹ, không ngờ là Hoàng Vô Cực.

Chỉ có điều vẻ mặt Hoàng Vô Cực rất hoảng sợ, giống như kinh hãi.

Đường Kiếp thấy vậy, vội kêu lên:
- Hoàng đại ca, sao lại quay lại rồi?

Hoàng Vô Cực nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy Đường Kiếp mừng rỡ nói:
- Ngươi quả nhiên ở trong này, nếu ta không đoán sai, mộ tiên đế do ngươi mở ra à? Ngươi quả nhiên biết ẩn núp bí mật.

Hai người hợp tác, Đường Kiếp đã cho rằng trong Đa Bảo cung có bí mật, chỉ là Hoàng Vô Cực không có kiên nhẫn chờ đợi. Vậy nên khi thấy Đa Bảo cung có động tĩnh liền vội về, lúc này nhìn thấy Đường Kiếp mới xác nhận lại thêm một lần.

Đường Kiếp cười nói:
- Mở thì có mở, nhưng cũng đưa tới một đám sói, rơi vào đường cùng, chỉ có thể trốn vào đây.

- Đâu chỉ là Sói, còn có hổ nữa!
Hoàng Vô Cực thở dài nói.

Trong lòng Đường Kiếp thoáng động:
- Xem ra Hoàng đại ca đã gặp người của Tinh La môn và Tề Thiên tông?

Hoàng Vô Cực gật gật đầu:
- Còn có một ma đầu khủng bố, xem tình hình ít nhất cũng là Ma Chủ, chỉ là...

Trên mặt Hoàng Vô Cực lộ vẻ hoảng sợ.

Hoá ra trên đường đi hắn có gặp qua Quân Bạch Mi và Nguyên thủy thiên ma. Lúc ấy Quân Bạch Mi đang đuổi giết Nguyên thủy thiên ma, nhìn thấy Hoàng Vô Cực liền bảo hắn ở lại giết ma.

Hoàng Vô Cực thấy ma đầu do Tề Thiên tông Tinh La môn săn bắt, đương nhiên sẽ không đắc tội, liền tuân mệnh chặn lại. Không ngờ Nguyên thủy thiên ma chỉ vung tay lên, đánh Địa Tiên hắn bay ra ngoài, thể hiện ra thực lực kinh người. Không chỉ như thế còn gieo xuống một khối ma chủng, mưu toan chuyển hóa hắn thành ma, lúc này hắn mới biết tên này là Nguyên thủy thiên ma danh tiếng hiển hách.

Mà hai phái Tinh La Tề Thiên thấy hắn bị hạ ma chủng, lập tức trở mặt muốn giết hắn, cuối cùng Hoàng Vô Cực tốc độ nhanh hơn, thấy không ổn liền bỏ trốn mất dạng.