Đường Kiếp lại làm như không có gì, đầu ngón tay chạm vào làm phòng ngự vỡ vụn. Cho đến khi chỉ điểm đặt lên mi tâm Ma Tu thì tỏa ánh sáng rực rỡ, Ma Tu kia chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, rồi hoàn toàn bị lạc trong biển sáng mênh mông.

Những người khác thấy Ma Tu bị Đường Kiếp dùng chỉ đánh chết thì toàn bộ tan rã.

Thần thông nhìn như vô danh đơn giản, kỳ thật là Huyền Hoàng thực giải Đường Kiếp tổng hợp lại, bao quát bách gia, bao quát Vạn Tượng, mỗi cử động mang theo uy lực lớn lao, mờ mờ ảo ảo như tông sư. Hành động đơn giản mà công kích sắc bén kinh người.

Nói cách khác, Đường Kiếp đã bắt đầu từ phương pháp hữu hình chuyển sang phương pháp vô hình rồi.

Một chỉ đánh chết một gã Tử Phủ, ngay cả Đường Kiếp cũng cảm thấy hài lòng, thân hình vừa chuyển động đã tới bên một Ma Tu khác, tiện tay chụp một chưởng mang theo uy lực xử núi chém biển, Ma Tu kia dùng quyền chống đỡ, quyền chưởng tương giao, chỉ thấy quả đấm của Ma Tu đầu tiên dừng lại một chút, sau đó như gió cát xôn xao tản ra, từ tay tới khuỷu tay, lan tràn đến vai, cả một cánh tay bị một chưởng của Đường Kiếp đánh thành cát vỡ tan bay đi. Hoá ra một chưởng này ngưng tụ thời gian lực.

Giơ tay nhấc chân dễ dàng đánh chết hai gã Tử Phủ, Đường Kiếp hào hùng đại chấn, ha ha đánh tới một Ma Tu khác.

Bản ý của hắn là giết chóc Ma Tu, hai phái Thiên Môn Tinh La thì không động tới. Nhưng hành động của hắn đã chọc giận người hai phái. Đám Ma Tu lúc trước còn là đồng môn của bọn họ, có vài người đã kết bạn tới ngàn năm, cho dù hóa thành Ma Tu cũng không nỡ ra tay. Giờ nhìn Đường Kiếp tàn sát họ thì sao không giận, cả đám đông xông tới đánh Đường Kiếp.

Đường Kiếp hiểu tình cảm này, tuy nhiên hiểu không có nghĩa là ủng hộ. Hắn vốn không có hảo cảm với hai phái, mà trước đó hai phái này còn đuổi giết hắn, nếu giờ họ không chịu buông tha mình, Đường Kiếp cũng không khách khí, mặt trầm xuống nói:
- Muốn chết!

- Kiêu ngạo, ngông cuồng, chẳng lẽ ngươi còn tưởng có thể bằng một mình mình đối phó với hơn một trăm người sao?
Một tên tu giả đánh ra một đạo kình khí màu tím, những tu giả khác, thậm chí bao gồm cả Ma Tu tế lên bảo bối, hai bên vừa đánh nhau sống chết giờ đã liên kết lại, bảo quang nổi lên khắp nơi, vô số kỳ vật lao xuống Đường Kiếp.

Đường Kiếp tỏ vẻ buồn bực:
- Ta cứ như vậy mà bị người hận sao?

Lúc nói chuyện, thân hình đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mọi người kinh ngạc, không biết Đường Kiếp đi đâu.

Rồi thấy phía xa có quang hoa dâng lên, lúc này mới phát hiện Đường Kiếp đã trốn đến chỗ xa vô cùng. Không chỉ như thế còn mang theo một gã tu giả rời khỏi, rồi đang cùng người kia ẩu đả.

Mọi người kinh hãi, cùng nhau đuổi theo.

Chỉ thấy phương xa Đường Kiếp nâng đao trong tay lên, người kia cũng là Xuất Khiếu kỳ dốc toàn lực phong chắn, nhưng không biết Đường Kiếp dùng thủ đoạn gì mà chỉ một chiêu chém người kia thành hai đoạn. Lực lượng khổng lồ bùng nổ, nháy mắt chấn vỡ người kia, bị chết tới không thể chết hơn được nữa. Sau đó cả thi thể cũng không thấy đã thu vào trong đồ —— lúc trước giết Ma Tu toàn ma khí, thu vào trong đồ sẽ làm bẩn tiểu thế giới. Còn giờ là người chính phái thích hợp bổ dưỡng thiên địa, bù lại tiêu hao trăm năm qua.

Khi làm xong việc này, đám người kia đã lại đuổi theo. Đường Kiếp cười ha hả, trực tiếp nắm một gã tu giả rời khỏi rồi vận dụng Đế Nhận trực tiếp giết chết thêm một người.

Lợi dụng tốc độ quỷ mị, không ngừng chế tạo cục diện một chọi một, Đường Kiếp tùy ý săn bắt tu giả.

Phải biết rằng đây là trạng thái chưa hợp thể, chưa bao giờ Đường Kiếp càn rỡ như hiện tại, tùy ý, đồng thời đối mặt với mấy chục đối thủ mà vẫn tự nhiên, phóng khoáng tùy ý.

Đây đều là công lao của gang tấc Thiên Nhai, nếu không hắn cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng cứng rắn của bản thân chiến đám đông. Phải biết rằng cả đám này có hơn hai trăm người. Bị Nguyên Thủy Thiên Ma tàn sát còn khoảng một trăm ba mươi bốn mươi người.

Nhiều người như vậy, một vị Địa Tiên cũng không dám nói chắc thắng. Bọn họ liên kết cùng đánh một chưởng cũng đủ khiến thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, nếu vào lúc Vân Thiên Lan chưa đột phá Tê Hà Giới thì có thể quét ngang toàn bộ giới.

Nhưng hiện tại lợi dụng gang tấc Thiên Nhai, Đường Kiếp tránh được việc cứng đối cứng, không ngừng chế tạo cơ hội. Đế Nhận phá giáp, thần thông giết địch, cho dù là xuất khiếu cũng không thể chống lại quá mười chiêu, dưới hóa thần thì đúng là một kích tất sát.

Mỗi khi giết một người liền đoạt binh thu vào túi, Ma Tu thì không để ý tới, chính tu ném vào trong đồ.

Trong số đó có người do Đường Kiếp đánh chết, cũng có người do Nguyên Thủy Thiên Ma đánh chết bị đồng môn mang đi, dù sao bất kể là ai giết, chỉ cần là người chết Đường Kiếp đều ném vào trong đồ. Những người này bởi vì tu vi quá mức thâm hậu nên dù là Quy Khư thiên địa cũng không thể hoàn thành trong chốc lát, còn cần một khoảng thời gian, đúng là cho Đường Kiếp cơ hội.

Người cũng tốt, bảo vật cũng được, hắn muốn hết!

Vì thế trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đám Hà Xung và Hứa Diệu Nhiên ngẩng đầu nhìn từng thi thể Tử Phủ rơi xuống.

- Hai mươi ba... Hai mươi tám... Ba mươi bốn... Bốn mươi mốt...
Y Y dùng đầu ngón tay đếm.

Mắt Đoàn lão tứ như muốn lồi ra:
- Tử Phủ... Đây đều là Tử Phủ đó... Cứ như vậy xếp thành đống ném vào sao?

Tử Phủ là nhân vật hắn chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên, gặp một người cũng phải kích động nửa ngày. Hiện giờ lại có cả đám thi thể Tử Phủ bị ném vào. Mới đầu còn nhiều Dục Anh Kỳ, sau Hóa Thần chiếm đa số, rồi cả Xuất Khiếu cũng xuất hiện. Những quả dễ hái Đường Kiếp đều hái xuống rồi, số còn dư lại đều khó đối phó. Mà tiếp tục như vậy, Đoàn lão tứ hoài nghi có thể có cả thi thể Địa Tiên bị ném vào hay không.

Đối với việc này Hứa Diệu Nhiên rất khẳng định:
- Sẽ không.
Nhưng hiện tại không không có nghĩa là tương lai sẽ không, bởi vì gần đây có một Địa Tiên tìm đường chết, luôn gây sự với bọn họ. Dựa theo trình tự phát triển của lịch sử tự nhiên, Địa Tiên này chẳng sống được bao lâu nữa.

Hà Xung, Đoàn lão tứ không rõ vì sao Đường Kiếp giết Địa Tiên là chuyện phát triển theo trình tự, lịch sử tự nhiên, nhưng chỉ dựa vào số thi thể này đã mang đến sản lượng linh khí không thua kém một vị Địa Tiên là bao.

Vì thế mọi người cùng nhau thổn thức, cùng nhau tiếp tục nhìn Tử Phủ rơi như phàm nhân ngắm sao băng rơi.

Trong hư không Đường Kiếp vẫn đang chiến đấu.

Hơn 140 người bị Đường Kiếp điên cuồng giết chóc chỉ còn hơn sáu mươi người.

Tuy nhiên đây cũng là sáu mươi Tử Phủ mạnh nhất, gần như ai cũng có tu vi xuất khiếu, cảnh giới không kém Đường Kiếp, trong đó có một số người nhập đạo có đạo pháp. Nhiều loại thủ đoạn suýt nữa vây khốn Đường Kiếp.

Nhưng mà do không ngừng vận dụng gang tấc Thiên Nhai, lực không gian của hắn tiêu hao trên diện rộng.

Mắt thấy không gian lực không nhiều lắm, đối thủ vẫn còn hơn sáu mươi người. Đường Kiếp biết đánh tiếp cũng không có gì tốt liền bay đi.