- Cái gì?
Chúng tu đều ngẩn ngơ, nhưng nhìn quanh lại không thấy bất cứ kẻ nào.
Chỉ là thanh âm kia vẫn phiêu đãng trong không trung, rõ ràng là thanh âm của Đường Kiếp.
Đường Kiếp nói:
- Động não đi, ma có lẽ điên cuồng đấy, nhưng có điên cuồng cũng biết yêu quý sinh mạng. Hắn vì sao phải vào lúc này công kích các ngươi, còn không phải chỉ trong tình huống như vậy các ngươi mới không làm gì được hắn. Nếu đổi chỗ khác, đổi hình thức khác, các ngươi tất nhiên sẽ cùng tử chiến với hắn, khi đó sẽ phá được bản chất suy yếu vô lực của hắn.
Nguyên thủy thiên ma đầu tiên là ngẩn ra, lập tức tỉnh ngộ:
- Là ngươi! Tiểu tử ở vô cực cung ngày đó?
Đám Quân Bạch Mi hồ nghi nhìn về phía nguyên thủy thiên ma.
Chẳng lẽ người này thật sự là cái thùng rỗng?
Nhưng ma khí vừa rồi là sự thật, dễ dàng chuyển hóa và giết chóc tu giả cũng là sự thật.
- Lời ấy là thật sao?
Quân Bạch Mi quát.
Đường Kiếp nói:
- Ta tận mắt thấy nó thoát khốn như thế nào, kỳ thật tin tên chó ghẻ này chết năm đó không phải là nghe đồn, chỉ có điều vẫn còn Nguyên Thần sót lại, không biết sao bị trấn áp ở vô cực cung vạn năm vẫn chưa bị tiêu diệt.
Quân Bạch Mi chấn động:
- Nói cách khác, hắn chỉ có Nguyên Thần là kim tiên, cái khác không phải?
- Đúng vậy, đây chính là lý do hắn không dám ăn Tiên Đài, bởi vì Địa Tiên quá khó tiêu hóa. Một khi cắn nuốt thì cần có thời gian mới hấp thu được. Ta lần trước có thể chạy thoát cũng nhờ thế. Ở trong này mà hấp thu Địa Tiên thì sẽ bị các ngươi phát hiện. Vậy nên hắn phải ra tay với Tử Phủ trước, đợi hắn hấp thu Tử Phủ thực lực sẽ tăng lên, tiếp đó sẽ tới Địa Tiên các ngươi. Một chút kế mọn của hắn làm các ngươi chỉ biết chạy trốn chết, đương nhiên khó phân biệt thật giả. Đợi khi chênh lệch rút lại thì cũng đã muộn.
- Câm miệng!
Nguyên Thủy Thiên Ma tức giận rống to.
Chỉ có điều mặc hắn hô hoán, thanh âm của Đường Kiếp vẫn ổn định truyền đến tai mỗi người.
Không chỉ như thế, Đường Kiếp còn cười lạnh nói:
- Cả vị trí của ta cũng tìm không thấy, cả thanh âm của ta cũng không đoạn được, có thể thấy thiên ma đại nhân yếu ớt thế nào. Dựa vào một chút Nguyên Thần kim tiên thì đúng là vô địch với Tử Phủ, là khủng bố với Địa Tiên, nhưng với bốn vị Chân Tiên thì chả có chút ưu thế nào. Bốn vị đại nhân còn muốn kiên trì chạy trốn sao?
Đám Quân Bạch Mi đã dừng lại, ánh mắt nhìn Nguyên Thủy Thiên Ma đầy vẻ nóng lòng muốn thử.
Đường Kiếp nói không sai, Nguyên Thủy Thiên Ma đích xác có vấn đề.
Những thứ khác không nói, chỉ riêng hắn dùng cách hoặc tâm dụ dỗ tu giả hấp thu ma khí rồi mới chuyển hóa đã chứng minh thực lực của hắn chưa tới tầm, cho nên mới phải dùng quỷ kế.
Chỉ là mình bị khí thế của hắn chấn động, mất đi dũng khí, hơn nữa ma đầu xưa nay vui buồn thất thường, làm việc không theo lẽ thường, bởi vậy nên khó phát hiện.
Thấy mọi người xông lên, Nguyên Thủy Thiên Ma cũng biết phiền toái tới rồi.
Hắn cười ha hả:
- Muốn đối phó lão phu, hừ, si tâm mộng tưởng, lên cho ta!
Hắn vung tay lên, ma tu lúc trước bị hắn khống chế nhất tề lao thẳng tới tạo cho mình cơ hội lui.
Lần này hoàn toàn bại lộ bản chất miệng cọp gan thỏ của hắn, cũng xác nhận lời Đường Kiếp nói không ngoa.
Chúng tu giận dữ truy đuổi thì lại bị đám Ma Tu cuốn lấy.
Những người bị hắn ma hóa khống chế đều là Tử Phủ, luận thực lực kém xa đám Quân Bạch Mi, nhưng dù sao cũng từng là thân nhân của bọn họ. Hiện giờ cùng nhau xông lên, chúng tu không đành lòng xuống tay, nhất thời không thể thoát ra.
Nguyên Thủy Thiên Ma ở một bên phẫn nộ kêu gào:
- Tiểu tử thối, ta nhớ kỹ ngươi rồi, để lão phu biết ngươi là ai, ta nhất định sẽ chuyển hóa ngươi thành ma, làm nô cho ta, ngày ngày lăng nhục!
- Tại hạ Hồng Thiên Lý, xin đợi thiên ma đại giá!
Đường Kiếp không chút xấu hổ dùng tục danh của Hỏa Thiên Tôn.
- Hồng Thiên Lý đúng không? Ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Nguyên Thủy Thiên Ma gầm thét bay đi.
- Đừng chạy!
Bốn người Quân Bạch Mi dùng tốc độ cao nhất truy kích, mọi người có chung mục tiêu, chỉ có điều xu thế hơi điên đảo một chút.
Mắt thấy mọi người càng đánh càng xa, trong hư không có hai người đi đến, đúng là Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên.
Theo sự xuất hiện của hắn, cục diện đại trận gió cuốn mây phun giảm bớt rất nhiều.
Hoá ra chuyện đại trận sụp đổ là do Đường Kiếp làm ra.
Chỗ Tiên đế chứng đạo chậm rãi dung nhập Mê La Thiên tung trận, trong lúc dung hợp sẽ phát sinh chấn động, phá hủy, sụp đổ, nhưng không có dữ dội như vậy. Là Đường Kiếp lợi dụng hiểu biết về Mê La Thiên tung trận quấy đảo phong vân, mê hoặc Vạn Tượng, do đó có thể giấu kín bản thân. Nếu không dựa vào năng lực của Đại La Kim Tiên thì sao hắn giấu được bản thân.
Người vừa xuất hiện, loạn lạc bình ổn, tuy nhiên được Đường Kiếp thúc đẩy vẫn ngưng thành khí thế bức bách những người đó mau chóng rời khỏi, cũng tạo cho mình cơ hội bỏ chạy.
Nhìn bóng người biến mất, Đường Kiếp hừ nhẹ một tiếng:
- Ma đầu kia thật giảo quyệt đến lợi hại, ta thấy đám người kia sớm muộn gì cũng bị hắn gài bẫy.
- Sao phu quân nói như thế?
Hứa Diệu Nhiên khó hiểu.
Đường Kiếp cười lạnh:
- Nguyên Thủy Thiên Ma tuy rằng không còn thực lực kim tiên nhưng chỉ dựa vào Nguyên Thần kim tiên đã đủ khủng bố. Ngay cả không địch lại cũng có thể giết được vài tên, tuyệt không đến mức không đánh đã trực tiếp bỏ chạy thế này. Hắn lúc trước cố ý tôn lên sức mạnh của kẻ địch che giấu âm mưu. Bị ta chọc phá liền cố ý tỏ vẻ yếu thế, chỉ sợ là sẽ có thêm mấy người bị xử lý.
Hứa Diệu Nhiên cũng ngạc nhiên, cảm giác Nguyên Thủy Thiên Ma từ đầu tới cuối chưa hề nói thật một câu nào.
- Cũng có chút giống chàng.
Ngẫm nghĩ một chút, Hứa Diệu Nhiên nói.
Đường Kiếp nổi giận:
- Ta có hèn hạ như vậy sao?
Hứa Diệu Nhiên lườm hắn một cái:
- Chàng nói xem?
Đường Kiếp ngẫm lại, thở dài nói:
- Được rồi, ta thừa nhận ta có lúc không từ thủ đoạn, nhưng khi đó chẳng phải thực lực không đủ mạnh.
- Vậy giờ chúng ta làm gì?
Hứa Diệu Nhiên lại hỏi.
Đường Kiếp cười ha hả, trong mắt đột nhiên lóe lên sát khí:
- Còn phải hỏi sao? Bốn Chân tiên cộng mười sáu Địa Tiên đều đuổi theo Nguyên Thủy Thiên Ma, thừa dịp đám Tử Phủ tàn sát lẫn nhau, chúng ta không nhân cơ hội mưu lợi chẳng phải ngốc lắm sao? Đi, chúng ta đi đoạt bảo bối của bọn họ!
Nói xong đã cầm tay Hứa Diệu Nhiên bay đi.
Hứa Diệu Nhiên che miệng cười:
- Thực lực bây giờ mạnh rồi, nhưng vẫn có tâm không từ thủ đoạn.
Đường Kiếp ngửa mặt lên trời bật cười ha hả, làm như không nghe thấy, trực tiếp nhét Hứa Diệu Nhiên vào trong đồ.
Lấy tốc độ của hắn bây giờ, muốn đuổi theo đám Tử Phủ đang tranh đấu quả nhiên là rất thoải mái.
Gang tấc Thiên Nhai phát động, mắt nhìn người tới, trong giây lát đã hiện ra giữa chiến trường.
Đường Kiếp nhoáng lên một cái đã xuất hiện gần một Ma Tu, đưa một ngón tay ra.
Theo chỉ này đánh ra, Ma Tu kia cảm thấy nguy cơ tử vong bao trùm trên đầu mình. Trong lòng biết không tốt, hét lớn một tiếng tăng thêm phòng ngự.