Nếu như thế, sao không ra nhìn một cái trước, xem nên chuẩn bị thoát đi thế nào?
Quan trọng nhất là Đường Kiếp cảm nhận được một dây vận mệnh.
Đúng vậy, một dây vận mệnh!
Nơi này vốn là thời không đơn độc, không có nhân quả vận mệnh tồn tại, tất cả nhân quả vận mệnh chỉ tồn tại trong không gian này.
Nhưng khi đó, Đường Kiếp lại nhìn thấy có một dây vận mệnh vượt qua thời không trở ngại, liên tiếp kéo đến người của Y Y.
Hắn không biết đó là cái gì, chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Vậy nên, hắn muốn nhìn một chút.
Muốn nhìn xem cái gì dụ hoặc Y Y, quấn lấy Y Y.
Đó có thể là nguy cơ, cũng có thể là kỳ ngộ.
Vì thế Đường Kiếp liền bố trí Mê La Thiên tung trận.
Mê La Thiên tung trận so với thế giới bên ngoài nhỏ hơn vô số lần, chỉ như một sa bàn, trong có vô số tinh quang lay động, mỗi một điểm đều là linh khí Đường Kiếp ngưng tụ mà thành.
Đường Kiếp đặc biệt thay đổi phương hướng, nhìn xem có thể …. mượn điều này thay đổi lối ra.
Làm xong mọi chuyện, Đường Kiếp mới khởi động trận pháp, vì thế có một cảnh tượng lại lần nữa trình diễn.
Đầu tiên là Mê La Thiên tung trận ngưng tụ một đoàn, tiếp theo hóa thành tinh quang di động ở không trung. Đường Kiếp chỉ điểm một chút, tinh quang hiện ra, tựa như vũ trụ sơ khai hiện ra vô số sao chổi, cuối cùng hóa thành một cửa động từ từ mở ra.
- Đi!
Đường Kiếp nói một tiếng, kéo Y Y bay đi.
Bởi vì thời không không phân nên khi đám Đường Kiếp xuyên qua hắc động kia thì bẹp lại như bay trong khe hẹp, bốn phía là ánh sáng mê ly không thấy hình ảnh gì, lại có thể cảm giác được tất cả như bị kéo dài. Qua một hồi lâu, Đường Kiếp, Hứa Diệu Nhiên, Y Y mới từ trong khe hẹp đi ra, nhìn thấy mình đã đứng trong hư không.
Tuy nhiên ngay sau đó, Đường Kiếp liền biến sắc:
- Không xong!
Hắn nói không xong không phải là do Tinh La môn hay Tề Thiên tông.
Vị trí Đường Kiếp biến đổi thật sự không phải vị trí cũ, mà là trực tiếp hiện ra trong hư không.
Hư không là nơi không thể bước vào!
Điều cấm này Đường Kiếp nhớ rất rõ ràng, biết chắc nơi này là tiên đế bố trí, cho dù Đại La Kim Tiên ở đây cũng đừng mơ mạnh mẽ xông tới.
Mà hiện giờ mình đang ở hư không.
Ý nghĩ bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể chạm vào tiên đế bố trí.
- Không tốt!
Đường Kiếp đã bắt đầu thi pháp, bố trí lại Mê La Thiên tung trận trở về không gian kia.
Cùng lúc đó, chợt nghe trong bóng đêm có tiếng gầm rú truyền đến, làm mọi người run lên.
Thái cổ yêu xà!
Đây rõ ràng là thái cổ đại yêu đã chạy trốn, nhưng không ngờ lại chạy tới nơi này. Theo tiếng hô, trong bóng đêm đã hiện ra hai ngọn đèn dầu, đúng là cặp mắt của đại yêu.
Nó từ trong hư không xuất hiện, uốn lượn như rồng, Hứa Diệu Nhiên và mọi người sinh lòng tuyệt vọng.
Chỉ là đại yêu không bò tới, ngược lại hướng đám người Đường Kiếp phát ra tiếng rống giận.
Đường Kiếp đầu tiên là ngây cả người, nhìn chăm chú lại, rồi lập tức mừng rỡ nói:
- Nó bị trọng thương, đã sắp không xong rồi.
Hứa Diệu Nhiên mừng rỡ:
- Chúng ta có thể thắng nó sao?
- Có chút nguy hiểm, nhưng vì Y Y, chút nguy hiểm cũng đáng.
Đường Kiếp trả lời.
- Vì Y Y?
Hứa Diệu Nhiên kinh ngạc.
- Đúng vậy. Đây chính là thái cổ yêu xà, giết nó rồi lấy Hoàng Thiên ấn luyện hóa, Y Y có thể mượn nó tấn công phân thần.
Đường Kiếp cười nói, ánh mắt dừng ở Y Y và yêu xà, dây vận mệnh nhẹ nhàng run rẩy.
Đây là vận mệnh, là nguy cơ, cũng cơ duyên!
Phanh!
Xác rắn lớn như núi từ trên trời giáng xuống, đập thật mạnh vào không gian hoa viên.
Đám Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên từ trên trời hạ xuống, trên mặt xuất hiện tươi cười.
Không thể không vui vẻ được.
Một thái cổ Hồng hoang đại cứ như vậy rơi vào tay bọn họ, đây chính là vô thượng chí bảo có thể nâng cao tu hành.
Giết chết thái cổ Hồng hoang đại xà kỳ thật cũng không dễ dàng, rắn này mặc dù bị thương nặng, nhưng có thực lực cảnh giới, thân thể lại mạnh mẽ, công kích bình thường không đả thương được nó. Cũng may Đường Kiếp nhờ phúc Hỏa Thiên Tôn đã luyện thành vạn vật âm dương lô thành bán Đạo Binh, phối hợp với Vạn Cổ Trọng Lâu phòng thủ, cùng Đồ Đồ phối hợp tế lên vô địch phong tranh đại pháp, cuối cùng dùng Táng Thần Diệm và Đế Nhận đối phó đại xà, cũng nhờ trận chiến với Hỏa Thiên Tôn mà hỏa đạo của Đường Kiếp lại có tinh tiến, mới có thể làm được như thế.
Cuối cùng là đám Hứa Diệu Nhiên, Y Y đồng loạt xông lên ẩu đả, cuối cùng mới ép chết được nó.
Trong lúc đánh nhau không hề nghe thấy động tĩnh của Tề Thiên tông và Tinh La môn, phỏng chừng còn bị du hồn vây bắt.
Giết chết yêu xà, Đường Kiếp liền kéo nó vào không gian này. Đại xà tuy lớn nhưng không gian huyền diệu, lấy giới tử nạp tu di, nhẹ nhàng linh hoạt nuốt lấy.
Mắt thấy đại xà tay, Đường Kiếp cười nói:
- Hồng hoang đại yêu của địa tiên cũng không địch được, toàn thân đều là bảo bối, vạn lần không được bỏ lỡ.
Nói xong tay nhoáng lên một cái, Đế Nhận xuất hiện, cũng chỉ có vật này mới xé được lân giáp.
Đường Kiếp xé xác rắn, lấy từ bên trong ra một vật, chính là yêu đan lớn như đầu người, toàn thân trong suốt, bên trong ẩn hiện hồng quang. Đường Kiếp cười to nói:
- Có vật này, cả tiên khí đều không cần, Y Y thăng tiến không còn là vấn đề.
Y Y nhìn nội đan lớn như đầu người, nhăn nhăn mũi nói:
- Lớn như vậy, ăn thế nào?
Hứa Diệu Nhiên cốc nhẹ vào trán nàng, cười nói:
- Tiểu đồ ngốc, yêu lực trong đó quá mức khổng lồ, một mình muội không thể chuyển hóa, còn cần tế luyện một phen. May mắn chị dâu đã có chuẩn bị, sẽ giúp muội.
Nói xong đã lấy từ túi Giới Tử ra một đống dược vật, Đường Kiếp thì tung ra vạn vật âm dương lô, cũng đem nội đan ném vào trong, Hứa Diệu Nhiên nhẹ nhàng điểm vào, chỉ thấy dưới lò tự động phát ra một ngọn lửa, lúc này đan ở trong lò chìm nổi, Hứa Diệu Nhiên bỏ từng kiện dược phẩm vào theo thứ tự, bắt đầu tế luyện nội đan.
Bên này Đường Kiếp tiếp tục giải phẫu đại xà.
Đại xà có lân giáp trời sinh có thể chống đỡ tất cả thuật pháp, cũng chỉ có Đế Nhận mới có thể lột bỏ, Đường Kiếp cầm Tử Hà Y qua, để vảy rắn và Tử Hà y bay lên không trung, đánh ra vô số ấn pháp để vảy rắn nhập vào bảo y. Tử Hà bảo y vốn là thần trân trung phẩm, hiện giờ thêm lân giáp uy lực đại tăng, bởi vậy trực tiếp tấn thăng là thượng phẩm thần trân, còn có thêm rất nhiều uy phong.
Về phần dư lại liền dùng Hoàng Thiên ấn trực tiếp luyện hóa, ngưng tụ thành tiên khí. Cuối cùng còn thừa chút máu loãng nội tạng, Đường Kiếp cũng không lãng phí, đưa vào trong thiên địa tuần hoàn của Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Làm xong việc này, bên Hứa Diệu Nhiên cũng đã luyện hóa xong. Đan thành, vạn vật âm dương lô tỏa ra kim quang. Hứa Diệu Nhiên không kịp trở tay khiến kim quang trực tiếp bay lên trời, nhưng lập tức lại đụng phải trở về, ở trong không gian chạy tán loạn hóa thành một đạo kim sắc quang ảnh.
Hứa Diệu Nhiên trong mắt hiện sát khí:
- Còn muốn chạy? Không mau trở lại cho ta!
Một trảo tới kim quang, vô giới phát động, lập tức nắm kim quang trong tay.