Rời khỏi đám thôn dân này, Đường Kiếp liền bay đi hướng về núi cao xa xa theo như lời chúng thôn dân kia.

Một đường bay, rất nhanh đã thấy tòa núi cao nguy nga ở phương xa.

Núi cao thế núi dốc đứng, kỳ phong hiểm trở, trên đỉnh núi là mây đen dầy đặc, mơ hồ hình thành một vòng xoáy khổng lồ.

Khiến Đường Kiếp cảm thấy kinh ngạc là lốc xoáy và núi cao, chẳng biết tại sao lại mang tới cho Đường Kiếp cảm giác quen thuộc khó hiểu.

Giống như hắn đã gặp ở nơi nào.

Đột nhiên, một ảo ảnh như hiện lên trước mắt.

Đó là lúc ở Huyết Hà giới.

Núi cao vờn quanh, mây đen đè xuống, lốc xoáy dầy đặc!

Đây không phải cảnh tượng ban đầu mình gặp ở thiên diễn đại trận sao.

Đường Kiếp rung động kịch liệt.

Chẳng lẽ mình ban đầu ở thiên diễn đại trận chưa gặp qua, nên ứng nghiệm vào lúc này?

Nếu là như vậy, có phải chỉ cần giờ phút này chính mình bay lên, chờ đợi hắn sẽ là một ngón tay nghiền hắn thành phấn vụn?

Hắn kinh ngạc nhìn không trung, nhìn mây bay dày đặc, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

Đúng lúc này, xa xa có ánh lửa hiện ra.

Không cần quay đầu lại cũng biết, Hỏa Thiên Tôn đuổi tới rồi.

Ánh lửa bay vút, Hỏa Thiên Tôn nhìn Đường Kiếp, trong lòng sung mãn hận ý.

Hắn không còn dáng vẻ thong dong tiên nhân mà đầy vẻ chật vật. Tiên nhân sẽ không để mình dính đầy bùn vào người, nhưng sau kịch chiến đã tiêu hao rất lớn, khí sắc giảm sút, lầy lội, nghèo túng.

Đường đường Địa Tiên đỉnh cao rơi xuống tình trạng này, tuy nói nguyên nhân chủ yếu do mê cung kia, nhưng xét đến cùng vẫn là Đường Kiếp làm ra. Vừa nghĩ tới đối phó cái Đường Kiếp làm mình chật vật như thế, Hỏa Thiên Tôn liền tức giận đến ngứa cả răng.

Bên kia Đường Kiếp lại như bừng tỉnh, chỉ ngửa đầu nhìn thoáng qua lốc xoáy trên đỉnh đầu.

Hắn biết nơi đó là cửa vào, thông qua thần bí thế giới, nhưng khi mình bay vào đó, sự nguy hiểm thật sự rất lớn.

Mặc dù vậy, Đường Kiếp vẫn hạ ác tâm, quyết ý tiến vào. Hỏa Thiên Tôn đang đuổi theo, hắn không còn lựa chọn.

Tuy nhiên trước khi bay vào, Đường Kiếp trước dùng Phù Sinh Vạn Tượng hoá sinh ảo ảnh phân thân bay vào không trung, nhìn xem có thể đưa tới công kích hay không.

Ảo ảnh phân thân chính là đạo pháp biến thành, trình tự có thể nói là điểm cao nhất, trên lý luận không có thủ đoạn gì có thể nhìn thấu phân thân, nếu có cạm bẫy tất nhiên sẽ phát động.

Nhưng mà phân thân cứ như vậy bay thẳng vào trong lốc xoáy, không dẫn phát cơ quan gì, chỉ là vừa vào trong mây đã bị phá nát, Đường Kiếp cảm thấy có một cỗ lực lượng kỳ dị chặt đứt đạo của mình, khiến nó không thể duy trì.

Điều này làm cho Đường Kiếp cảm thấy kinh dị, không biết là đạo pháp bị nhìn thấu không thể dẫn phát cạm bẫy hay vốn là không có cạm bẫy đáng nói.

Nhưng ngón tay trên bầu trời hiện rõ mồn một trước mắt, khiến Đường Kiếp không thể an tâm.

Ngẫm nghĩ một chút hắn trực tiếp tách bản thể Thể Tu và phân thân pháp tu ra.

Lần này hắn không chỉ dùng đạo pháp hình thành pháp thuật, mà là chân chính tách mình thành hai.

Nếu trong lốc xoáy thật sự có nguy hiểm, có một ngón tay đáng sợ đang chờ đợi mình, như vậy còn có một phần hai cơ hội bỏ chạy. Quan trọng nhất là cảnh tượng này giống y như thiên diễn đại trận lúc trước —— nếu không muốn để lời tiên đoán trở thành sự thật, biện pháp tốt nhất không phải lảng tránh, vì như vậy rất có thể rơi vào bên trong, chỉ thay đổi một chút mà tạo ra thật nhiều biến hóa.

Khi chi tiết biến hóa ý nghĩa tương lai cũng biến hóa.

Thiên diễn đại trận, cũng không thể tiến hóa vận mệnh của mình, bởi vì mình cũng tinh thông vận mệnh!

Ánh lửa phía sau đã tới gần, hai Đường Kiếp khẽ kêu một tiếng đồng thời bay vào không trung.

Trên bầu trời lốc xoáy chuyển động như một cái miệng khổng lồ chờ đợi Đường Kiếp, pháp tu Đường Kiếp nhẫn tâm dẫn đầu bay tới.

Không có ngón tay giáng xuống như trong suy nghĩ, Đường Kiếp phát hiện mình đã xuyên qua lốc xoáy, thân ở một phiến không gian khác.

Còn không đợi hắn quan sát xung quanh, cảm giác trên người đột nhiên vừa động, sau đó là một vật từ trên người hắn bay ra.

Nhìn thấy vật ấy, Đường Kiếp sắc mặt đại biến.

Kia rõ ràng là ngón tay của Cơ Dao Tiên!

Chỉ vừa ra, nhô lên cao nén xuống, đối diện Thể Tu bản thể.

Cảnh tượng này với Đường Kiếp chứng kiến lúc trước đúng là độc nhất vô nhị.

Ngón tay Cơ Dao Tiên ở trên không trung không ngừng phóng đại, giống như cột chống trời hạ xuống, bản tôn nhìn ngón tay ngọc, trong mắt hiện ra vẻ kinh hãi tuyệt vọng.

- Không!
Đường Kiếp kêu to lên.

Ngay sau đó, tay kia chỉ vào đỉnh đầu bản tôn, hóa thành lực lượng khủng bố nghiền ép bản tôn dập nát.

- Không!
Đường Kiếp mới kêu lên, bản tôn đã bị nghiền ép dập nát.

Sát na phương hoa!

Thân thể bản tôn nát bấy như đọng lại, duy trì khoảnh khắc dập nát này.

Tiếp theo lại là chỉ ra.

Âm Dương Đạo niệm, sinh tử thay đổi liên tục!

Năm đó ở Binh Chủ Bí Cảnh, Đường Kiếp và Hà Xung đại chiến, bản tôn từng bị thiên thần thần niệm phóng chỉ đánh chết, khi đó cũng là Đường Kiếp lấy âm dương thay đổi liên tục sinh tử đạo niệm và sinh mạng lực làm bản tôn sống lại.

Chỉ có điều thời lúc này bản tôn không thấy sống lại, hóa thành vô số tinh quang, không rơi rụng, cũng không ngưng tụ.

Đường Kiếp biết là vì bản tôn có sinh mạng lực quá mức mạnh mẽ, thế cho nên lấy lực lượng hiện tại cũng không có cách sống lại.

Sinh mạng chi đạo toàn lực từ phân thân chỉ vào bản tôn.

Cùng lúc đó, ngón tay ngọc dư thế không giảm, tiếp tục xông lên điểm vào Hỏa Thiên Tôn đuổi theo phía sau.

Hỏa Thiên Tôn nào có ngờ tới điều này, vầng sáng vừa bừng lên bảo vệ bản thân thì chỉ tay đã ầm ầm đụng tới.

Ngón tay đến từ Đại La Kim Tiên toả sáng ra lực lượng kinh khủng, đánh vào quầng sáng kia, thậm chí ngay cả ánh sáng Đạo Binh cũng không thể ngăn cản nó đi tới, ngược lại là ở đầu ngón tay như mũi đao sắc bén cắt nhỏ màn sáng hộ thể.

- Sát lục đạo! Đại thiết cát thuật!
Hỏa Thiên Tôn thất thanh hét ầm lên.

Đại thiết cát thuật trong Sát lục Đạo, một chữ phá hết thảy tráo hộ thể, hơn nữa còn là tính phá hủy tính tan biến. Người khác phá tráo cam đoan một kích công thành, đại thiết cát thuật phá tráo là trực tiếp phế bỏ tráo của đối phương, khiến cho một thời gian rất dài cũng không thể sử dụng.

Chỉ có điều đạo pháp này chỉ vận dụng trong thời thượng cổ, hiện nay đã có rất ít người nắm giữ, sao ngón tay kia có thể làm được.

Chẳng lẽ là tiên đế chưa chết?

Nghĩ đến đây, Hỏa Thiên Tôn sợ tới mức hồn bay phách lạc, không dám dừng lại, dùng tốc độ cao nhất lui về phía sau.

Ngón tay thi triển đại thiết cát thuật chầm chậm xẹt qua vòng bảo hộ, như cái cưa cắt mọi trở ngại, tốc độ đã chậm hơn một chút, Hỏa Thiên Tôn cấp tốc phi độn, miệng phun ra tiên linh nguyên khí trong nháy mắt trốn không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Chỉ tay cũng không đuổi theo, cứ như vậy thu lại.

Quay vào trong lốc xoáy, lại lần nữa hóa làm nửa ngón tay chỉ vào Đường Kiếp.

- Chết tiệt!
Bản tôn đang toàn lực sống lại nhổ một ngụm huyết, toàn lực đẩy đi.

Cú đẩy ngưng tụ tất cả lực lượng, pháp lực, Đạo Niệm của hắn.