Đường Kiếp chết tiệt dùng đạo pháp hóa thân ngàn vạn lần!

Đã biết chênh lệch, Hỏa Thiên Tôn biết rằng muốn ở trong tiên mộ đuổi bắt Đường Kiếp sẽ rất khó khăn. Hắn hận Đường Kiếp tận xương, lại lo lắng bảo bối trong tiên mộ bị Đường Kiếp đoạt được trước, trong lòng hung ác, nói:
- Ngươi có hóa thân ngàn vạn lần, ta cũng có đạo binh phòng ngự vô địch, xem ai nhanh hơn ai.

Nói xong thúc dục bình thiên quan, dĩ nhiên cũng dựa vào bình thiên quan liều mạng xông qua thông đạo.

Cách chỗ hắn không xa, Đường Kiếp chậm rãi từ dưới đất đứng dậy, trong tay còn cầm một miếng thấu cốt đinh.

Thấu cốt đinh vừa mới xuyên qua một phân thân của hắn, bộc phát ra lực sát thương kinh người. Nhưng Đường Kiếp dùng cách không nhiếp vật nhặt nó lên, lại phát hiện bản thể của nó chỉ là một khối huyền mẫu tinh kim, thật đáng ngạc nhiên.

Huyền mẫu tinh kim vô cùng có giá trị, nhưng đặt trong mộ tiên đế để làm ám khí đánh lén tiên nhân thì không đủ khả năng. Đường Kiếp vốn tưởng rằng ám khí ít nhất cũng phải là cấp bậc thần trân, không ngờ còn không bằng Đa Bảo cung.

Có thể phát huy ra uy lực như thế, ngoại trừ kèm theo dịch động, giải thích duy nhất chính là trận pháp.

Là đại trận trong tiên mộ sở hữu tất cả vật thể hùng mạnh mang tính xuyên thấu.

Khiến hắn Đường Kiếp cảm thấy kỳ quái là, tính xuyên thấu này mang tới cho Đường Kiếp một cảm giác quen thuộc.

Thật giống như... Đế Nhận.

Tuy nhiên so với Đế Nhận, vân mẫu tinh kim thông qua trận pháp phóng thích, thông qua dịch độc tăng cường uy lực vẫn chưa thành thục, điều này làm cho Đường Kiếp cảm thấy khó hiểu.

Chẳng lẽ đây là Binh Chủ tạo cho tiên đế sao?

Ngẫm lại lắc đầu mỉm cười.

Điều này hiển nhiên là không thể nào, Binh Chủ phá vỡ Thiên đình, rõ ràng cho thấy hắn và tiên đế không đội trời chung. Suy xét đến chuyện giữa hắn và dao nữ, hơn phân nửa là bị tiên đế chia rẽ, là tử địch, sao có thể tạo mộ cho hắn, đưa hắn nhập mộ được.

Nói không chừng, tiên đế chính là do Binh Chủ giết chết, cũng chỉ có hắn mới có năng lực này.

Đối với Binh Chủ, Đường Kiếp có một sự tự tin khó nói.

Hắn theo bản năng tin tưởng, nếu trên đời này còn có một người có thể giết tiên đế, vậy nhất định là Binh Chủ.

Xác nhận thấu cốt đinh kia vô sự, Đường Kiếp thu hồi lấy, tiếp tục đi trước. Thỉnh thoảng thả phân thân dò đường.

Đạo pháp phân thân đích thật là bí pháp di chuyển trong mê cung này, mê cung từng bước nguy cơ, hung hiểm vạn phần, cho dù là tiên nhân cũng có thể chết trong đó. Đường Kiếp đi tới lững thững thản nhiên, không một chút cực khổ, thậm chí không có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, một đường đi tới.

Tiến lên thuận lợi như thế, ngay cả hắn cũng thấy ngạc nhiên.

Đương nhiên dọc theo đường đi hắn cũng không nhàn rỗi, hắn biết Vân Thiên Lan đang đuổi theo sau, đã dùng bí pháp tâm đầu ý hợp thông tri với Vân Thiên Lan, lưu lại con đường bí mật cho Vân Thiên Lan đi qua, chỉ cần đi theo đường đó sẽ không có nguy hiểm gì.

Đồng thời Đường Kiếp cũng đang quan sát đại trận của mê cung.

Có thể cường hóa hết thảy, trận pháp có thể giết chết tiên nhân đương nhiên không tầm thường, nếu Đường Kiếp không học hỏi một phen thì đã không phải hắn. Pháp trận bố trí bí mật khó nhận ra, nhưng lại không ngăn được động sát Thiên Mục.

Dưới thiên nhãn không chỗ nào che giấu, Đường Kiếp đã tìm ra trận vân. Lúc này trong mắt người khác đây là mê cung của cổ mộ, còn trong mắt Đường Kiếp lại chính là thượng cổ đại tiên trận.

Đường Kiếp thân ở trong góc, có đối tượng nghiên cứu liền như si như say, gần như quên hết thời gian. Cũng may Hỏa Thiên Tôn mạnh mẽ xông tới phát ra ầm thanh nhắc nhở hắn, hắn mới lưu luyến nhìn thoáng qua pháp trận cảnh đẹp, gia tốc đi về phía trước.

Dù vậy, trên đường đi hắn cũng không quên nghiên cứu lợi dụng. Hắn phát hiện, trận pháp trong mê cung kỳ thật có phần thích hợp với Vạn Cổ Trọng Lâu.

Vạn Cổ Trọng Lâu bên ngoài là vô địch phòng ngự, bên trong tràn đầy sát khí. Chỉ tiếc là khi đối phó cường địch cũng không dám khinh dùng, bởi vì một khi sử dụng mà không thể giết chết đối thủ, Đường Kiếp sẽ trực tiếp bại lộ trở thành mục tiên của đối thủ.

Cho nên trong một thời gian dài, năng lực bên trong của Vạn Cổ Trọng Lâu với hắn như là gân gà (ăn không được nhả không xong).

Mãi khi nhận ra trận pháp mêm cung, Đường Kiếp cảm thấy có thể dùng để bổ sung ma cương đại trận trong Tinh La, nếu dùng được, có thể khiến đạo pháp càng thêm hoàn thiện và hùng mạnh.

Cân nhắc một chút rồi bước qua, đảo mắt đã đi qua mê cung, trước mắt là một vùng rộng sáng.

Xuất hiện trước mặt Đường Kiếp là một rừng cây, xa xa còn có một con sông dài, trên bầu trời thậm chí còn có một mặt trời đỏ, ở phía xa có một ngọn núi cao.

Tuy sớm đoán được mộ của tiên đế sử dụng giới tử tu di, khiến không gian bên trong đủ lớn, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, Đường Kiếp vẫn rung động. Đây đâu chỉ là mộ, rõ ràng chính là một thế giới độc lập.

Thế giới độc lập?

Đường Kiếp đột nhiên chấn động toàn thân.

- Chẳng lẽ nơi này là...

Hắn định thần nhìn quanh, bật thốt thành tiếng:
- Tiên đế tiểu thế giới!

Rất khó dùng ngôn ngữ định nghĩ tiểu thế giới là gì.

Đối với người tu hành mà nói, tiểu thế giới là quá khứ, cũng là tương lai, là phá sản cũng là gia nghiệp, là bắt đầu cũng là điểm cuối đại đạo!

Nó luôn làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Yêu nó là vì tiểu thế giới là đầu tư đáng giá nhất trung tất cả các loại đầu tư.

Một tiểu thế giới chân chính thuộc về mình tương lai có thể mang tới vô số lợi ích. Giống như Binh Chủ Bí Cảnh, nó có thể trở thành căn cứ tài nguyên, chăn thả yêu vật, là túi Giới Tử vô cùng lớn, thậm chí là để lĩnh ngộ thiên địa đại đạo.

Nhưng nó cần đầu tư vô cùng lớn, trước khi được bồi dưỡng thành thục thì gần như không phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Đường Kiếp vì túi Giới Tử cũng không biết bỏ bao nhiêu tài nguyên, chỉ dùng qua một lần, chính là lúc trước chiến Huyết Hà. Khiến hắn lấy Thiên Tâm Cảnh phát huy ra Tử Phủ cấp, hậu quả chính là ảnh hưởng tới tiểu thế giới không ít, về sau phải bù lại gấp đôi.

Cho tới hôm nay, tiểu thế giới của hắn mới thành lập hệ thống, vì để ngày sau phát triển nên cũng không dễ dàng vận dụng. So sánh ra, tiểu thế giới của Linh Lung Tiên Tôn đáy mỏng đế nông, ngược lại không thể cho vào nhiều, bởi vậy sớm đã có thể sử dụng, đương nhiên, uy lực cũng chỉ có hạn. Dù vậy, trận chiến ấy cũng làm Đường Kiếp mất rất nhiều khí lực mới có thể gian nan chiến thắng.

Không ngờ, hắn lại nhìn thấy một tiểu thế giới hóa thành tiên mộ.

Tiểu thế giới chim hót líu lo, khắp nơi đầy sức sống, thoạt nhìn như thế ngoại đào nguyên đâu có giống mộ địa. Xa xa nhìn lại, mơ hồ còn có tiếng người đang ca hát.

Đường Kiếp men theo âm thanh bay tới, xa xa thấy một thôn nhỏ. Trong thôn có người vừa múa vừa hát, đều là phàm nhân, không có ai tu luyện.

Đường Kiếp nghe một lúc, đại khái hiểu được ngữ điệu, xác nhận là thổ dân bản địa.

Chẳng biết tại sao, Đường Kiếp đột nhiên sinh lòng thân cận, từ không trung hạ xuống, biến hóa đi về thôn.