- Đâu có!
Đường Kiếp vỗ vạn vật âm dương lô, thần quang từ lô bay lên.
Tổng cộng một trăm lẻ tám kiện thần trân từ vạn vật âm dương lô dâng lên, tỏa ra thần quang.
Luận số lượng, Đa Bảo trận chỉ có một phần trăm vạn bảo đại trận, nhưng luận uy lực, lại tăng lên gấp mười cũng không chừng.
Thần trân không như lúc trước, tự thân phát huy không thể phát huy hoàn toàn, nhưng có đại trận thêm vào uy lực tăng gấp bội. Tuy rằng do đủ loại hạn chế làm Đường Kiếp không thể tái hiện đầy đủ uy lực Đa Bảo cung, nhưng một bộ phận cũng đã đủ hùng mạnh.
Thời khắc này một trăm lẻ tám kiện thần trân tỏa sáng.
Vô số bảo vật bay lên, lóng lánh. Có một thanh Hỏa hồng trường kiếm lăng không bay múa, đâm ra ánh sáng mặt trời chói lọi, như mặt trời lên cao đó là nguyên dương châm, có một mai châm xoáy tròn trên không như nhật nguyệt trong suốt, có càn khôn chuyển động đúng là Nhật nguyệt hoàn. Có ngòi bút vàng hạ bút hữu thần là Xuân thu bút. Có bóng kiếm mang theo hàng nghìn hàng vạn kiếm khí, kiếm quang như không có điểm cuối là Vạn kiếm tiên. Có bảo thụ che phủ hương phiêu tứ hải, là Trám la hương. Có kim quang đại ấn, trấn áp Càn Khôn, có ngọc thiềm xanh biếc nuốt gió phun khói, có ngọc lưu ly quang châu tinh quang đầy trời, có phượng múa rồng gầm, Khí Hồn giao ánh.
Trong thần quang có vô số loại bảo vật lộ ra, mỗi một kiện đều có uy năng hùng mạnh khiến thế nhân tranh đoạt. Mà nay chúng liên hợp cùng một chỗ, nếu do tiên nhân quản lý, phóng xuất ra uy lực sẽ càng mạnh hơn.
Uy năng liên hợp cùng một chỗ, hội tụ thành thần quang, nghiêm nghị như sông dài, cuồn cuộn cuốn hướng Hỏa Thiên Tôn.
Khi thần quang chiếu rọi, Hỏa Thiên Tôn cảm thấy một cỗ áp lực không thể chống cự.
Trong lòng của hắn hoảng sợ không dám cứng rắn chống đỡ, gào to một tiếng lùi về phía sau.
Đây là lần đầu tiên, Đường Kiếp bức lui Hỏa Thiên Tôn.
Rốt cuộc cũng là một trăm lẻ tám kiện thần trân, khi chúng chân chính phát huy thực lực thì cả tiên nhân cũng phải chuồn.
Đây là số lượng thắng chất lượng, là pháp bảo tầng thấp chiến thắng tầng cao, như nhau năm đó Linh Lung Tiên Tôn phá Vạn Cổ Trọng Lâu.
Thần quang như giải lụa quét tới, núi nứt ra, đất bị vùi lấp, Hỏa Thiên Tôn vội vàng như chó nhà có tang, chạy trốn.
Đường Kiếp thì giữ vạn vật âm dương lô như một mặt kính chiếu yêu, yêu quái chạy đến đâu hắn chiếu tới đó, làm cho Hỏa Thiên Tôn hoảng sợ tán loạn. Trong lòng vừa sợ vừa giận, hành động hơi chậm một chút đã bị thần quang chiếu tới, một tay Hỏa Thiên Tôn rã ra như băng tuyết.
Tuy rằng ngay sau tay mới mọc ra, nhưng sự thống khổ, hoảng sợ, còn có hao tổn cũng khiến Hỏa Thiên Tôn khó có thể chịu đựng.
Hắn tức giận hừ nói:
- Đường Kiếp tiểu nhi, có thể bức lão phu dùng ra vật này, ngươi cũng có thể kiêu ngạo rồi.
Nói xong đã lấy ra một vật, cũng là một bình thiên quan bình thường.
Bình thiên quan toàn thân trơn vàng, ánh sáng diễm lệ, trước sau có mười hai căn lưu, chính là dùng mộc hỏa Thiên Tàm Ti, Cẩm tú hoa luân ti, băng tâm cổ mộc ti và ba mươi sáu loại tiên gia ti kết thành, trên căn lưu còn quán 12 khối màu sắc rực rỡ, lan ngọc, ấn chu, bạch, thương, vàng, huyền bài liệt, phân biệt là Chu nhan sương ngọc không biến đỏ, bạch vách tường vô hạ dương chi ngọc, thương thiên hữu hận thanh vân ngọc, hoàng thổ vô cương nam khương ngọc, huyền môn đại đạo mặc tuyết ngọc, kỳ diệu hàng nghìn hàng vạn, phóng xuất ra thần uy huy hoàng, chấn động Đường Kiếp khẽ run.
Hỏa Thiên Tôn đội bình thiên quan lên đầu, chỉ thấy này mũ miện tỏa hoa quang nhiều màu, bao kín lấy Hỏa Thiên Tôn.
Khi vạn vật âm dương lô chiếu đến, Hỏa Thiên Tôn cũng không tránh né, tùy ý để thần quang chiếu lên người, thần quang chiếu vào mũ miện lại bị ngăn lại, chỉ thấy trên bình thiên quan hiện ra hoa văn huyền ảo. Không những thế, cũng có bộ phận thần quang bị bắn ngược trở về, trực chỉ Đường Kiếp làm Đường Kiếp sợ tới mức vội vàng né tránh.
- Đạo Binh!
Đường Kiếp không tự chủ kêu thành tiếng.
Mũ miện này là một kiện Đạo Binh, hơn nữa là một kiện Đạo Binh phòng ngự và có năng lực phản đòn.
Khi đó Đường Kiếp mới nghĩ tới một chuyện, năm đó Hỏa Thiên Tôn truy tìm Vạn Bảo Thiên, rốt cuộc tìm ra năm kiện Đạo Binh thiếu đi một kiện, còn lại bốn kiện, một kiện túi Càn Khôn hóa thành Vạn Bảo Thiên, Tạo Hóa Thần Nguyên và Lưỡng Nghi phân thần kiếm thì dung nhập vào Vạn Bảo Thiên, một món bị Hỏa Thiên Tôn lấy đi.
Bây giờ nghĩ lại, có khi chính là món này.
Đạo Binh phòng ngự nói thật không xứng đôi với Hỏa Thiên Tôn, tuy nhiên Đạo Binh cũng khó có được, có thể có cũng đã là không tệ chứ có tư cách gì đòi ba lấy bốn. Hỏa Thiên Tôn truy tìm mấy ngàn năm mới được một món, yêu như trân bảo, không dễ để lộ trước mặt người khác.
Chỉ có điều đối phó với Đường Kiếp nho nhỏ phải bức mình lấy ra Đạo Binh, Hỏa Thiên Tôn phẫn nộ dị thường.
Thời khắc này hắn căm tức Đường Kiếp nói:
- Tiểu nhi, ta xem ngươi còn có thủ đoạn gì, đi!
Một đạo hỏa quang bay vụt tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp thấy rõ, đó chính là Táng Thần Diệm!
Năm đó Thiên Hỏa Tháp đuổi giết, Hỏa Thiên Tôn dù chưa thể giết chết Đường Kiếp nhưng vẫn đoạt đi một nửa Táng Thần Diệm. Hiện giờ Táng Thần Diệm ở trong tay Hỏa Thiên Tôn đã to như viên thuốc, viên lửa nhỏ trên không trung không ngừng lóe ra, lực khủng bố sát thương cực cao. Hơn nữa Hỏa Thiên Tôn hành hỏa nhập đạo, căn nguyên thiên hỏa mạnh mẽ vô cùng, hai bên kết hợp chỉ sợ càng thêm đáng sợ.
Mắt thấy Táng Thần Diệm bay tới, Đường Kiếp không do dự nữa, vỗ vạn vật âm dương lô, trong lô bắn ra một đạo thần quang, lần này cũng không phải công hướng Hỏa Thiên Tôn mà chặn Táng Thần Diệm không cho nó đi tới.
Đồng thời Đường Kiếp bay ngược ra sau, không quên quát một tiếng:
- Còn không đi ra cho ta!
Chỉ thấy Đồ Đồ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ bay ra.
Được Hứa Diệu Nhiên khẩn cấp trị liệu đã khôi phục lại như lúc ban đầu. Chỉ có điều nó nhát gan, biết bên ngoài đánh tới trời đất u ám, bởi vậy giả vờ giả vẩn. Nhưng lại có Hứa Diệu Nhiên Y Y đã sớm báo cho Đường Kiếp.
Lúc trước Đường Kiếp bị Hỏa Thiên Tôn đánh tới không cần quan tâm, nhưng bây giờ gọi nó ra là có việc.
Đồ Đồ vừa lao ra, ở trên không trung lăn một vòng, lại lần nữa hóa thành một con thỏ lớn nằm úp sấp.
Đường Kiếp đã nhảy lên lưng thỏ, con thỏ nhanh chân bỏ chạy, tốc độ rất nhanh.
Táng Thần Diệm uy lực tuy mạnh, tốc độ cũng không nhanh, hơn nữa bị thần quang ngăn cản không đuổi kịp, chỉ có thể không ngừng phiêu diêu, có xu thế bị bỏ lại phía xa.
Hỏa Thiên Tôn bất đắc dĩ, chỉ có thể thu Táng Thần Diệm lại hóa lửa đuổi theo, cuộc đuổi bắt bị gián đoạn lúc trước lại tiếp tục.
Vừa đuổi, Hỏa Thiên Tôn vừa hận.
Bình thiên quan là phòng ngự chí bảo, không chỉ có có thể phòng ngự các loại thuật pháp công kích mà còn có thể bắn ngược trở về, đạo ở luân chuyển, đứng hàng âm dương, cùng Lưỡng Nghi phân thần kiếm là lá chắn lớn nhất.
Nhưng dùng để phòng vệ bản thân thì được, công kích lại không đủ, nếu dùng đối phó cường địch thì không lo không đất dụng võ, nhưng dùng để đối phó Đường Kiếp lươn lẹo, tác dụng có thể phát huy đã ít càng thêm ít.