Ngọn lửa bị thiên địa Đồng Lô ngăn cản, không thể được gần.
Hỏa Thiên Tôn ngạc ngạc, hiển nhiên không ngờ Đường Kiếp lại có vật này.
Đường Kiếp vận nhân quả lực, rống lớn nói:
- Hồng Thiên Lý, ngươi không phải phải thiên địa nhất Đồng Lô, liệt hỏa đốt vạn giới sao? Ta xem ngươi luyện hóa ta như thế nào!
Vạn vật âm dương lô vốn không phải thánh khí phòng thân, nói cho cùng chính là một cái lô, trên có cửa ra, Hỏa Thiên Tôn thu lại đạo pháp, tùy tiện dùng thủ đoạn gì cũng có thể phá nó. Nhưng thời khắc này nghe Đường Kiếp nói như vậy, Hỏa Thiên Tôn cũng bạo phát tính tình.
Người có tính, có đôi khi biết rõ là chuyện không đúng hoặc gây bất lợi cho mình nhưng vẫn bướng bỉnh làm theo.
Hỏa Thiên Tôn giờ phút này chính là như thế, hơn nữa chịu nhân quả đạo ảnh hưởng, cảm xúc cực đoan tăng gấp mấy lần, tính tình bạo phát.
Ngươi nói ta không luyện được ngươi sao?
Vậy ta xem có thể luyện được hay không.
Song chưởng chấn động, lửa căn nguyên cuộn lên, bắt đầu nướng vạn vật âm dương lô.
Lửa căn nguyên dũng mãnh, chính là vạn hỏa thế gian, theo ngũ hành hỏa đạo luyện tới lửa đại đạo, chính là hỏa đạo căn nguyên, thời khắc này nồng cháy đốt lên, vạn vật âm dương lô cho dù là Tử Kim sơn biến thành cũng không có thể chịu đựng, dần dần mềm hoá, cũng có giọt lớn giọt lớn nước chảy xuống. Cứ theo đà này, sợ là một lát nữa có thể luyện cả người cả lô tan chảy sạch sẽ.
Đường Kiếp cũng không vội, hai tay vung lên một vật, chính là Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận đồ.
Chỉ thấy bảo vật trong trận đồ từng kiện bay lên, mỗi vật bay vào trong lô tỏa ra hào quang, sau đó nháy mắt tiêu mất vô tung, cùng vạn vật âm dương lô hòa làm một thể. Lúc cho bảo vật vào, hai tay Đường Kiếp còn không ngừng vẽ trận vân lên lô, không ngừng chớp động ra thuật pháp hào quang, Đồng Lô vốn phải hòa tan liền ổn định vững vàng.
Nếu là người hiểu trận pháp sẽ phát hiện thứ Đường Kiếp bố trí đúng là Đa Bảo cung đại trận!
Đa Bảo cung đại trận và Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận biểu hiện giống nhau, đều là lấy bảo vật làm tài liệu, lấy trận pháp làm thủ đoạn, biểu hiện ra uy lực vô biên. Nhưng khác ở chỗ, Đa Bảo cung đại trận là đạo trận, vạn bảo trận đồ chỉ là trận pháp bình thường. Uy lực hai bên khác biệt, Đa Bảo cung chỉ cần một kiện thần trân có thể vây khốn một địa tiên, có thể nói là phóng đại thần trân gấp ngàn lần, vạn bảo đại trận đồ thì hoàn toàn ngược lại, bảo vật bên trong không thể phát huy hoàn toàn uy lực, hoàn toàn dựa vào số lượng ức hiếp người.
Đường Kiếp vừa ở ngộ đạo trên tường ngộ ra đạo trận, sao có thể học mà không dùng. Chẳng qua đại đạo không thể truyền, Đường Kiếp có thể hiểu trận nhưng lại không hiểu đạo riêng, không có phương pháp bày trận, không cách nào dùng.
Nhưng mà không hiểu đạo riêng cũng không có vấn đề gì, mỗi tu giả đều có đạo của mình.
Không thể bày trận như Đa Bảo cung không có nghĩa là không thể dùng đạo của mình.
Chỉ có điều đó không phải là một chuyện dễ dàng, trận pháp như vậy, trận đồ khẳng định không chịu được, cần phải có một vật hùng mạnh làm vật dẫn lại vừa có tính chịu đựng. Mà cho dù có vật dẫn, còn cần có lực lượng cường đại đem dung hợp mới có thể hòa làm một thể, tốt nhất là lực đại đạo. Cuối cùng hắn phải vội vàng bày trận.
Cho nên suy xét đủ kiểu, ý nghĩ này lúc đó chỉ là thoáng qua trong đầu Đường Kiếp mà thôi.
Hắn hoàn toàn không ngờ, cơ hội sẽ đến nhanh như vậy, đột nhiên như vậy.
Hỏa Thiên Tôn từ trên trời giáng xuống đã mang theo ngoại lực hắn cần, hơn nữa thích hợp nhất là hành hỏa lực, vạn vật âm dương lô lại là một vật dẫn vô cùng thích hợp. Đương nhiên chỉ dựa vào tử kim còn chưa đủ, để nâng cao cường độ vạn vật âm dương lô, Đường Kiếp không tiếc giá thành đem tất cả bảo vật quăng vào trong lò, mượn lửa căn nguyên luyện hóa, dung nhập tài liệu vào nhau.
Những bảo vật này đều là linh vật liệu luyện hóa mà thành, hiện giờ đều dung nhập trong Đồng Lô ở khiến phẩm chất nhanh chóng nâng cao. Cái này cũng chưa tính, Đường Kiếp còn đem vân mẫu tinh kim dư thừa và trân kim loại hiếm lúc trước hủy phòng ốc ném vào trong lò, khiến cho tài liệu cung cấp không ngừng.
Cuối cùng Đường Kiếp dùng nhân quả đạo làm cơ sở, phụ lấy trận pháp, do đó để nhân quả tuần hoàn, bảo vật tất thành.
Luyện hóa là nhân, thành bảo là quả, về phần Hỏa Thiên Tôn chỉ là nhân tố bên ngoài, dưới ảnh hưởng đạo nhân quả chỉ có tác dụng chính diện chứ không thể phản diện.
Đương nhiên, Vạn vật âm dương lô cũng bởi vậy khắc lên dấu ấn nhân quả rất sâu.
Liên tiếp như vậy, Đường Kiếp ở ngay dưới mắt Hỏa Thiên Tôn luyện khí.
Càng ngày càng có nhiều bảo vật vào trong lò, càng ngày càng nhiều trận vân khắc bên trên, vạn vật âm dương lô cũng càng lúc càng hùng hậu, ngưng thực. Từng kiện từng kiện thần trân không những không bị tan rã mà dùng bí pháp đặc thù giữ lại trong lô, một khi thả ra có thể đả thương địch thủ.
Nó có chút giống như Vạn Tiên Đỉnh, Vạn Tiên Đỉnh là thu hút yêu vật sau lại đả thương địch thủ, âm dương lô là đầu nhập thần khí để thả ra đả thương địch thủ. Tuy nhiên Vạn Tiên Đỉnh hùng mạnh thì hắn lại không phải Tiên Đài, không có thể chân chính phát huy Đạo Binh này, vì vậy Đường Kiếp cũng không hay dùng vật ấy, nếu không rất dễ đưa tới cắn trả. Hơn nữa nói thực ra, có Hoàng Thiên, Đường Kiếp có thể hấp thu thực lực yêu vật. Khi một loại tài nguyên có hai cách dùng tất sẽ có một loại bị lãng phí, Vạn Tiên Đỉnh gặp phải cục diện này. Tuy rằng đáng tiếc chút, nhưng cũng không có cách nào.
Về phần âm dương lô mặc dù yếu nhưng lại do Đường Kiếp một tay luyện lên, có thể hoàn toàn nắm giữ, hơn nữa tương lai còn có thể theo Đường Kiếp tăng trưởng mà tiếp tục nâng cao.
Thời khắc này nhìn ngọn lửa không ngừng đốt cháy, Đường Kiếp ở trong lô phách một số chưởng, nương theo trận ầm ầm nổ vang, vạn vật âm dương lô bộc phát ra quang hoa kinh người, bên trong mơ hồ có mũi nhọn lưu động.
- Thành rồi!
Đường Kiếp bật cười ha hả.
Dùng đạo trận của Đa Bảo cung, giả hành hỏa căn nguyên lực, tụ tập Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận và vô số bảo vật luyện thành vạn vật âm dương lô rốt cục thành công, không chỉ có thế, ngay cả hỏa đạo của Đường Kiếp cũng nâng cao —— hắn cũng là người nhập ngũ hành đạo, có một chút hành hỏa căn nguyên, chỉ có điều so với Hỏa Thiên Tôn chỉ là đom đóm với trăng. Nhưng trong thời khắc này không ngừng mượn lực, không ngừng hấp thu, hóa dùng, không ngờ khiến hành hỏa căn nguyên lực cũng tăng lên nhiều, đúng là việc vui mừng.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là vạn vật âm dương lô.
Giờ phút này Đồng Lô bảo khí ngút trời, Hỏa Thiên Tôn cũng phải giật mình.
Hắn rốt cục nhận ra mình bị Đường Kiếp lừa, lại bị hắn lợi dụng mình luyện ra một kiện bảo vật.
Chỉ là sao giờ mình mới phát hiện ra?
Hắn không biết nhân quả trong chuyện này, vừa sợ vừa giận.
Lại nhìn bảo bối thần quang nghiêm nghị, ẩn hiện đạo vân, không ngờ đã có vài phần giống như Đạo Binh, Hỏa Thiên Tôn suýt nữa tức muốn thổ huyết.
- Đường Kiếp! Ngươi dám đùa giỡn ta!