Sóng triều mãnh liệt vung ra, nhưng phía trước không có thứ gì đáp lại.

Rất hiển nhiên, Đường Kiếp không còn đứng ở đó, xem thủ đoạn đúng là để truyền âm lại, chân nhân đã sớm chạy đi xa rồi.

Hỏa Thiên Tôn phẫn nộ muốn đuổi theo, nhưng nghĩ tới tình hình vừa rồi, trong lúc nhất thời không dám tùy ý truy kích nữa.

Đường Kiếp nói rất đúng, sau khi thành tiên, tiên nhân được xưng bất tử bất diệt, nhưng không phải vĩnh sinh bất diệt chân chính.

Không ai có thể làm được điều ấy, ngay cả tiên đế Ngọc Thành Tử, Binh Chủ Lê Cửu Dương chẳng phải cuối cùng cũng ngã xuống? Thái cổ thượng cổ, bao nhiêu tiền bối Đại Năng tiêu vong, chưa có ai chân chính bất tử, tiên nhân, chỉ là khó giết hơn người thường chứ không phải không chết.

Kỳ tích lúc trước, kỳ thật cũng không phải Đường Kiếp dốc toàn lực.

Hắn chỉ là muốn thử thực lực của Hỏa Thiên Tôn, dù sao người với người khác nhau, cùng là địa tiên nhưng biểu hiện vẫn có sự khác biệt lớn, mà sau một kích này, hắn đã có hiểu biết cơ sở về Hỏa Thiên Tôn.

Mặc dù như thế vẫn không đủ, Đường Kiếp vẫn nhanh chóng chạy trước, vừa chạy vừa rải một ít Thiên Sát Lôi Châu. Thiên Sát Lôi Châu không dùng để thương tổn Hỏa Thiên Tôn mà là dùng để kéo chân hắn hắn. Qua một màn vừa rồi, thứ đợi hắn rất có thể làm một màn long trời lở đất, hắn sẽ phải cẩn thận đi từng bước làm cho tốc độ giảm xuống, cho Đường Kiếp thêm càng nhiều cơ hội bố trí.

Nhanh chóng rẽ vào một cửa khẩu, Đường Kiếp cẩn thận cảm thụ một chút, cười nói:
- Không ngờ là tử môn thiên tuyệt vị, tốt lắm, hay lắm, ta xem ngươi lần này chống đỡ như thế nào!

Hắn ra tay rất nhanh, từ trên người lấy ra từng kiện từng kiện tài liệu đặt ở các nơi, sau đó trong nháy mắt đánh ra từng sợi chỉ phong, phác họa thành một trận vân. Ngẫm nghĩ một chút lại lấy ra Đế Nhận, tiện tay gõ gõ, từ trên Đế Nhận đập ra một đoạn nhỏ cẩn thận đặt trong đất bùn rồi nhanh chóng né ra.

Lúc này hắn chạy rất nhanh, phải biết rằng khi hắn ra tay ở thiên tuyệt vị, một khi dẫn động chính là phát động đại trận lực đối phó Hỏa Thiên Tôn. Cái này còn chưa tính, Đường Kiếp chôn xuống một đoạn Đế Nhận, có vật ấy, Đường Kiếp đã nghĩ ra vô số cách chết cho Hỏa Thiên Tôn.

Thời khắc này dùng tốc độ cao nhất chạy trốn, tầm mắt của Đường Kiếp lưu lại hậu phương. Rốt cục, trước mắt xuất hiện thân ảnh của Hỏa Thiên Tôn, hắn như một đám mây lửa thổi tới.

Nơi Đường Kiếp bày trận không có Thiên Sát Lôi Châu.

Hỏa Thiên Tôn đã quen có Thiên Sát Lôi Châu mới có cơ quan, không nghĩ lúc này Đường Kiếp thay đổi, một cước bước mới đột nhiên cảm giác dòng khí quanh người đột biến, trong lòng biết không tốt, tiên khí bảo hộ che toàn thân.

Nhưng ngay khi tiên khí bảo hộ dâng lên, vô số kim quang từ bốn phương tám hướng chen chúc tới.

Đó là ngũ hành đại tuyệt trận pháp phát động, Kim Hành chi trận, Vạn Nhận xuyên tim, vô số lưỡi dao sắc bén phóng tới Hỏa Thiên Tôn.

- Chỉ bằng thủ đoạn này cũng muốn hại ta?
Hỏa Thiên Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, sóng lửa phóng lên cao hóa thành vạn điểm kim mang.

Nhưng mà trong vạn điểm kim quang có một đạo kim mang không giống bình thường. Nó cứ như vậy bay vụt đến, xuyên qua tiên khí bảo hộ như chỗ không người, thoải mái xuyên qua thân thể của Hỏa Thiên Tôn, sau khi khoét một lỗ trên người gã liền quay đầu đuổi theo Đường Kiếp.

- A!
Hỏa Thiên Tôn quát to một tiếng, nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện, phiền toái chân chính còn ở phía sau. Đế Nhận gây thương thế không lớn, nhưng nó xuyên thủng tiên khí bảo hộ dẫn tới hậu quả vô cùng khủng bố.

Vạn điểm kim quang chính là sát khí do ngũ hành đại tuyệt trận tạo ra, vốn không phải thủ đoạn bình thường có thể so sánh, thời khắc này một thanh dao sắc bén xuyên qua biển lửa, phá hỏa lá chắn, đâm thủng tầng tầng phòng ngự đi vào trước người Hỏa Thiên Tôn, mà vòng bảo hộ quan trong nhất đã bị Đế Nhận phá vỡ, chỉ thấy vô số kiếm quang chen chúc đâm Hỏa Thiên Tôn thành tổ ong.

Pháp tu không có vòng bảo hộ chính là một con gà con!

Đây là chân lý gần trăm ngàn năm qua không thay đổi.

Mặc kệ tu vi của người cao thế nào, trình tự thăng tiến thân thể thủy chung hữu hạn, nếu không Thể Tu cũng không cần lăn lộn.

Khi Hỏa Thiên Tôn bị vạn kiếm xuyên tim, một khắc đó, Đường Kiếp thật sự tin Hỏa Thiên Tôn chết rồi.

Đáng tiếc chính là, Hỏa Thiên Tôn đã nhanh chóng chứng minh cho hắn thấy cái gì gọi là tiên nhân!

Ngay lúc vạn kiếm xuyên tim đồng thời, Hỏa Thiên Tôn há miệng quát một tiếng:
- Rống!

Tiếng hô quanh quẩn ở trong động, một cỗ tiên khí nguyên lực từ trong cơ thể hắn bùng nổ.

Tiên khí nguyên lực thuần túy, kinh người, lớn, hơn so với thứ Đường Kiếp đoạt được không biết bao nhiêu lần.

Lúc tiên khí nguyên lực hạ xuống, lưỡi dao sắc không thể tiếp tục đâm xuống mà bị phản chấn. Không những thế, vết thương không có máu tươi, ngược lại dùng tốc độ mắt thấy nhanh chóng khép lại, giống như thể tu của Đường Kiếp Thể Tu, không, thậm chí còn nhanh hơn.

Phải biết sát khí kim nhận không phải là đơn thuần nhập vào cơ thể, mỗi một chuôi đều mang theo năng lượng lớn, nhưng dưới tiên khí của Hỏa Thiên Tôn thì đều biến mất tan rã, gần như không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì.

Đây là Tiên Đài!

Sau khi thành tựu Tiên Đài, thân thể pháp tu không còn như trước, mặc dù là trúng vết thương trí mạng, được tiên khí nguyên lực bảo vệ cũng có thể nhanh chóng khôi phục. Đường Kiếp dùng vạn kiếm xuyên tim có thể xuyên thủng thân thể Tiên Đài chứng minh đó là là công kích rất mạnh, nếu không còn chưa chắc đã làm hắn bị thương.

Tiên Nguyên khí, linh thể chuyển thành tiên thể, từ nay về sau thân bất diệt, được xưng Tiên Đài!

Đây là phúc lợi lớn nhất của Tiên Đài, bất tử bất diệt tuy có khuyếch đại, nhưng không vọng ngôn.

Theo phương diện này mà nói, có lẽ có thể lý giải vì sao về sau Thể Tu tuyệt tích, đó không chỉ là vấn đề tài nguyên mà là pháp tu có triển vọng vượt xa Thể Tu. Thể Tu tu thế nào cũng không thể khiến thân thể cứng rắn hơn, mà khi pháp Tu Đạt đạt đến Tiên Đài, không những cứng rắn hơn Thể Tu mà khi hai bên đối chiến, Thể Tu chẳng có ưu thế gì cả.

Nếu không có châu ngọc của Binh Chủ, cho dù là Đường Kiếp cũng muốn hoài nghi con đường Thể Tu có thể tiếp tục đi tới.

Nhưng giờ không phải lúc hoài nghi bản thân, sau một kích tóe vỡ Vạn Nhận, Hỏa Thiên Tôn cứ như vậy bước qua.

Hắn vươn tay, nhặt lên một con mắt.

Đúng là thông linh tuệ nhãn.

Hỏa Thiên Tôn gằn từng chữ:
- Đường Kiếp, ta biết ngươi đang nhìn. Thủ đoạn của ngươi cũng có chút không tệ, tuy nhiên ngươi muốn dựa vào đó để giết ta thì quá coi thường Tiên Đài rồi. Ta là Hỏa Thiên Tôn, là tiên nhân, không phải nhân vật như ngươi có thể vọng tưởng. Thức thời mau giao ra Táng Thần Diệm và tất cả bảo vật, lão phu có thể cho ngươi toàn thây!

Nói xong hắn bóp nát con mắt kia.

Pháp thuật bị phá khiến Đường Kiếp bị một chút cắn trả, cũng may là pháp thuật nhỏ, vấn đề không lớn, Đường Kiếp chỉ vận chuyển một chút nội tức là vững vàng, lập tức tiếp tục xông lên.

- Ngu ngốc!
Cảm nhận được Đường Kiếp vẫn chạy trốn, Hỏa Thiên Tôn hừ một tiếng, tay áo vung lên tiếp tục đuổi theo.